Edit: Thalassa traafn
Thời điểm ngón tay Phương Tinh Thần rời đi, đôi mắt Phương Tỉnh mở to, cả người giống như bị rút đi sinh mệnh, tựa rối gỗ.
Phương Tinh Thần đứng lên, đi về phía đám thần lực giả còn lại.
Hai gã nằm sau Phương Tỉnh cũng không ngất xỉu giống những người khác, bọn họ nghe rõ đoạn đối thoại của Phương Tinh Thần cùng Phương Tỉnh. Nhìn Phương Tỉnh nằm trên mặt đất không nhúc nhích, cho rằng đã chết. Nhìn thấy Phương Tinh Thần đi tới chỗ mình, nhịn không được hoảng sợ dịch lui về phía sau.
“Không cần, không liên quan chúng ta a, đều là Phương thiếu, bị hắn uy hiếp, chúng ta mới làm như vậy, buông tha chúng ta đi!”
“Đúng vậy, là Phương thiếu phân phó, chúng ta bị ép a……”
Hai người đều đem trách nhiệm đẩy đến trên người Phương Tỉnh, hy vọng Phương Tinh Thần có thể buông tha bọn họ.
Nhưng Phương Tinh Thần sẽ bỏ qua sao? Tha cho bọn người muốn mạng của hắn.
Đáp án là, sẽ. Phương Tỉnh, kẻ đầu sỏ gây tội hắn còn buông tha không phải sao? Này đó tiểu lâu la, đương nhiên cũng không so đo. Hắn là Tu Tiên giả, nên lấy ơn báo oán…… Như vậy mới quái.
Phương Tinh Thần trước nay không phải hạng người thiện lương.
Bước chân cũng không dừng lại, hai gã thần lực giả vừa thấy Phương Tinh Thần không có ý định muốn buông tha bọn họ, nhanh chóng từ trên mặt đất bò dậy, chạy trốn.
Phương Tinh Thần nâng tay, vẫy một cái, bọn họ lập tức bị hút trở về, hoảng sợ mở to hai mắt nhìn. Thật sự quá khủng bố, hoàn toàn không cảm giác được dao động của một tia tinh thần lực nào, thiếu niên trước mắt quả thực so với ma thú cao cấp còn khủng bố hơn.
“A……”
“A……”
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngay sau đó, hai người trước mặt Phương Tinh Thần trượt xuống. Vì phòng ngừa sơ sót, Phương Tinh Thần cũng rút ký ức của mười mấy người thường khác. Sau khi xác định muốn đối phó hắn, chỉ là ý của một mình Phương Tỉnh, trong lòng đã có quyết định.
Trước cửa nhà Phương Tinh Thần người nằm đầy đất, “đoán được” Phương Tỉnh muốn dẫn người tới gây khó dễ, Phương Tinh Thần dùng năm viên linh thạch bày ra trận pháp bao vây toàn bộ ngôi nhà, chỉ cần đám Phương Tỉnh bước vào trận pháp, chẳng khác nào nằm trong lòng bàn tay hắn.
Vì không để người khác quấy rầy, Phương Tinh Thần còn cố ý phá hủy camera theo dõi phụ cận. Phương Tinh Thần nhìn nhà Kim Hùng Bưu, dù cách nhau mấy trăm mét, Phương Tinh Thần vẫn thấy được Kim Hùng Bưu đứng ở cổng lớn hướng bên này nhìn xung quanh. Tựa hồ không phát hiện cái gì, thực mau xoay người vào nhà.
Phương Tinh Thần thu hồi ánh mắt, lần nữa nhìn thoáng đám người nằm trên mặt đất. Đôi tay đặt ở đan điền, tức khắc một trận kim quang lóa mắt từ trên người lòe ra, nhanh chóng bao phủ đám người trên mặt đất.
Mười phút sau, đám Phương Tỉnh máy móc đứng lên, hai mắt vô thần đi về phía trước. Mười mấy người, cứ như vậy, ngơ ngác rời khỏi nhà Phương Tinh Thần.
Nhìn bóng dáng rời đi của bọn họ, Phương Tinh Thần cúi đầu, nghiền ngẫm lật xem thứ màu trắng trong tay, ngọc bội Song Ngư Hí Châu. Khối ngọc xấp xỉ hai ngón cái, thời điểm sờ lên, cảm giác có một cổ ấm áp. Là một khối ngọc tốt. Sau khi rút ký ức Phương Tỉnh, Phương Tinh Thần đã biết Phương Tỉnh vì cái gì không từ thủ đoạn đối phó hắn. Nguyên lai do ngọc bội này.
Từ nhỏ là cô nhi, Phương Tinh Thần sớm biết, thế giới cá lớn nuốt cá bé. Tuy rằng hắn là Tu Tiên giả, nhưng, trước nay không phải hạng thiện lương gì. Hơn nữa, bản thân tu luyện Vô Thượng Kiếm Pháp, Vô Thượng Kiếm Pháp chú ý nhất chính là tùy tâm sở dục. Năm đó đi theo sư tôn tu hành, không biết bao nhiêu kẻ thù đã ngã xuống dưới kiếm hắn, có không ít phàm nhân.
Lúc trước không để ý tới, nguyên nhân vì Phương Tỉnh nên Phương Tinh Thần hắn mới có thể trọng sinh đến thân thể này. Nhưng hiện tại, Phương Tỉnh muốn giết hắn, cũng không tất yếu tiếp tục thủ hạ lưu tình. Không gian này không tồn tại Thiên Đạo, cho nên, không còn bất luận kẻ nào có thể ngăn cản bước chân Phương Tinh Thần hắn.
Hiện tại vừa mới tiến vào cảnh giới Tu Thân vẫn dư dả đối phó Phương Tỉnh bất quá tu vi chỉ tương đương Loại Cốt. Nhưng Phương Tỉnh dù sao cũng là người Phương gia. Hắn không để vào mắt một Phương gia nho nhỏ. Nhưng, có thể tránh phiền toái, Phương Tinh Thần vẫn thực nguyện ý làm như vậy.
Cho nên, Phương Tinh Thần mới có thể lần nữa dùng năm viên linh thạch, bày ra trận pháp. Rút ký ức bọn người kia, thi triển thuật Con Rối trên mỗi người. Thiết lập trận pháp, hơn nữa thi triển thuật Con Rối, hao phí một nửa linh lực. Nhưng, thực mau liền có thể khôi phục. Phương Tinh Thần một chút cũng không lo lắng.
Đến nỗi nói cái gì quan hệ huyết thống, lưu lại cho Phương Tỉnh một mạng gì đó, Phương Tinh Thần đều không nghĩ tới.
Hôm nay, Phương Tinh Thần lần đầu tiên đối chiến cùng thần lực giả nơi này, phát hiện, sau khi thần lực giả chuyển hóa nguyên lực thành tinh thần lực, lại dựa vào tinh thần lực triệu hoán nguyên lực dùng để chiến đấu. Hơn nữa lúc bọn họ triệu hoán nguyên lực, cần thời gian. Cùng Tu Tiên giả bất đồng. Tu Tiên giả trực tiếp đem linh khí biến thành linh lực, giữ tại đan điền. Thời điểm muốn sử dụng, nháy mắt có thể phát động công kích.
Lại luận kỹ xảo chiến đấu, vừa rồi thời điểm đối chiến với Phương Tỉnh, phát hiện trừ bỏ đơn thuần triệu hoán nguyên lực ngưng tụ trở thành năng lượng công kích, tựa hồ cũng không có kỹ xảo gì. Bởi vì nguyên chủ lúc trước không có xem qua thần lực giả chiến đấu, cho nên, hắn cũng không rõ ràng lắm thần lực giả có phải hay không đều chiến đấu như vậy. Xem ra phải dành thời gian nhìn thần lực giả khác đánh nhau như nào.
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Phương Tinh Thần liền cảm giác được linh hồn của mình chấn động, ngay sau đó từ trong giấc ngủ mơ thanh tỉnh. Vệ sinh xong, hắn vừa ăn bữa sáng, vừa xem TV, liền thấy được tin tức mình đã đoán trước.
“Đêm qua, phố tây Diêm Thành xảy ra sự kiện ẩu đả tập thể, hơn mười người thường cùng ba gã thần lực giả phát sinh xung đột, người thường và hai thần lực giả, tử vong. Còn một thần lực giả bị đưa vào bệnh viện cấp cứu, theo người tiết lộ thông tin, thần lực giả bị trọng thương, là đại thiếu Phương gia, Phương Tỉnh.”
Phương Tinh Thần cắn một miếng bánh mì nhỏ, sau đó uống một ngụm sữa bò, cầm khăn giấy, xoa xoa miệng, chậm rì rì ngẩng mặt, một tay chống đầu, một tay đánh bàn ăn bánh mì.
“Xem ra người Phương gia cứu hắn.”
Hắn trên, chính là Phương Tỉnh. Dựa theo kết cục ngày hôm qua Phương Tinh Thần an bài, Phương Tỉnh hẳn phải hao hết tinh thần lực, bị hai tiểu đệ thần lực giả giết chết mới đúng. Chỉ là trung gian tựa hồ xuất hiện sai lầm, có người nhiễu loạn cốt truyện mình an bài. Không biết có phải người Phương gia hay không. Lúc nãy, Phương Tinh Thần cảm giác được con rối thi triển trên người Phương Tỉnh bị phá rớt.
“Thú vị, thật là quá thú vị.” Phương Tinh Thần không nghĩ tới cư nhiên xuất hiện người có năng lực phá được thuật Con Rối, tuy rằng bởi vì tu vi, Phương Tinh Thần chỉ thi triển Con Rối cấp thấp. Nhưng nếu không hiểu thuật trên, muốn phá giải cũng không phải sự tình đơn giản.
Bất quá, dù Phương Tỉnh được cứu về rồi, cũng chỉ có thể trở thành người thực vật nằm trên giường vượt qua quãng đời còn lại. Bởi vì một khi hóa giải thuật Con Rối, thức hải của Phương Tỉnh sẽ bị phá hư, hoàn toàn trở thành một phế nhân.
Bệnh viện lớn nhất Diêm Thành.
Lúc này, Phương Đồng Chu, phụ thân Phương Tỉnh, gia gia Phương Quốc Hoa đang đứng trước cửa phòng bệnh.
“Ba, này rốt cuộc là chuyện như thế nào, Tiểu Tỉnh sao đột nhiên biến thành như bây giờ?” lúc Phương Đồng Chu biết nhi tử duy nhất của mình trở thành người thực vật, hơn nữa đã chết não, thiếu chút phá hủy cả bệnh viện.
Phương Quốc Hoa đã hơn 80 tuổi, nhưng bộ dáng thoạt nhìn giống như bốn mươi, cùng Phương Đồng Chu không sai biệt lắm. Chỉ thấy hắn chắp tay sau lưng, ánh mắt rất khiếp người.
“Ngươi hỏi tên kia.” Phương Quốc Hoa chỉ về phía nam nhân trung niên quỳ gối một bên, là người này đem Phương Tỉnh đưa tới bệnh viện, hơn nữa thông tri Phương Quốc Hoa.
“Nói mau, nhi tử ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao biến thành như vậy?” Phương Đồng Chu nổi trận lôi đình chất vấn.
Nam nhân đang quỳ, là một thuộc hạ của Phương gia, sau khi nghe Phương Đồng Chu hỏi, lập tức một năm một mười đem chuyện đã thấy đều nói ra.
“Đêm qua, ở phố tây, tiểu thiếu gia Phương Tỉnh đang cùng hai gã thần lực giả cấp thấp công kích hơn mười người thường. Giết chết bọn họ. Sau lại, một thần lực giả đi theo thiếu gia đột nhiên làm phản, thừa dịp thiếu gia chưa chuẩn bị, đánh lén, thần lực giả khác vì bảo hộ thiếu gia, cùng tên đánh lén đồng quy vu tận. Lúc ta đến thiếu gia đã hôn mê bất tỉnh. Việc này đều là nghe những người khác nói.”
“Tiểu Tỉnh sao có thể đột nhiên dẫn người chém giết bên đường được? Đã điều tra rõ thân phận tên công kích Tiểu Tỉnh chưa, là ai, cư nhiên dám đụng đến con trai Phương Đồng Chu ta?” Phương Đồng Chu phẫn nộ không thôi.
Nam nhân đang quỳ cúi đầu nói: “Đã điều tra xong, tên kia là thần lực giả một khu bình dân, đi theo thiếu gia Phương Tỉnh đã hai năm. Tra xét một buổi tối, vẫn tra không ra hắn vì cái gì đột nhiên làm phản.”
“Phế vật, toàn bộ đều là phế vật. Nếu tra không ra, vậy giết hết đi. Nhi tử ta biến thành như này, những kẻ đó cũng đừng nghĩ sống. Đem người có liên hệ huyết thống với tên phản bội kia toàn bộ đều giết.”
Phương Đồng Chu cũng chỉ có một nhi tử, hắn đem hy vọng ký thác trên người đứa con trai này. Hiện tại nhi tử duy nhất trở thành người thực vật chết não, phế vật chỉ có thể dựa vào máy móc duy trì sinh mệnh, hắn sao có thể tiếp thu được.
Nhưng vào lúc này, lão gia tử Phương Quốc Hoa lên tiếng, quát: “Đủ rồi, ngươi cho rằng có thể ở Diêm Thành một tay che trời? Coi pháp luật Đông Vực Quốc không ra gì sao? Nhi tử ngươi mang đồng bọn trước bao nhiêu con mắt giết nhiều người như vậy, hiện tại truyền thông đều đã đưa tin, ngươi vẫn nên ngẫm lại xử lý chuyện này như thế nào rồi nói sau.”
Tuy rằng các quốc gia thuộc Thủy Lam Tin, đối với thần lực giả tương đối khoan dung. Nhưng vô cớ giết nhiều người, dù Phương Tỉnh là thần lực giả, cũng tránh không khỏi trừng phạt của quốc gia. Chuyện này, xử lý không tốt, có khả năng liên lụy Phương gia bọn họ.
“Ba, Tiểu Tỉnh không thể vô duyên vô cớ giết người trước bàn dân thiên hạ, này khẳng định có nguyên nhân khác.” Phương Đồng Chu hoàn toàn tin tưởng nhi tử. Dù con hắn thật vô duyên vô cớ giết mười mấy người thường, cũng không có gì to tát, cùng lắm thì, ai cho bọn họ đắc tội nhi tử của mình.
“Đương nhiên là có nguyên nhân, thời điểm ta chạy tới, phát hiện trên người Tiểu Tỉnh có một cổ sức mạnh kỳ lạ đang khống chế tinh thần nó. Chính là khi ta cố gắng nhổ bỏ, sức mạnh thần bí kia đột nhiên bạo phát. Trực tiếp phá hủy tinh thần lực cùng não Tiểu Tỉnh. Thứ kia mới là đầu sỏ gây tội biến Tiểu Tỉnh thành như bây giờ. Khụ khụ……”
Vừa dứt lời, Phương Quốc Hoa liền che ngực lại, mãnh liệt ho khan. Hắn cũng bị cổ thần bí kia lan đến, lúc dùng tinh thần lực kiểm tra cho Phương Tỉnh bị phản phệ.
Hiện tại nhớ tới lòng còn sợ hãi, thứ kia thật sự rất đáng sợ.