Tình Chi Sở Chung

Chương 46



Từ khi Liễu Phong biết chân tướng về cái chết của chị mình y liền bắt đầu điều tra Quý Sính Đình và Chu Kiến Phong.

Quý Sính Đình gia cảnh bình thường, mẹ là tiểu tam, Quý Dũng cũng chỉ tốt nghiệp một trường đại học hạng ba, cao không thành thấp không phải, hiện tại gia đình có thể sinh sống thoải mái toàn dựa vào Quý Sính Đình không biết xấu hổ làm tiểu tam.

Liễu Phong chỉ cần đem chuyện của Quý Dũng đưa tới tay những đối thủ cạnh tranh với tập đoàn Chu thị thì chuyện kế tiếp không cần y phải ra tay. Việc này vừa chỉnh Quý Sính Đình, lại có thể chỉnh Chu Kiến Phong, tuy rằng chỉ mang đến cho Chu gia phiền nhiễu ngắn ngủi, nhưng theo sự tình chậm rãi tiến triển thì đây cũng chỉ là bước đi đầu tiên trong kế hoạch.

Bởi vì chuyện của Quý Dũng nên qua kỳ nghỉ dài hạn bắt đầu có người tụ tập trước cửa tập đoàn Chu thị kháng nghị, dân chúng bình thường đương nhiên là ít, phần lớn đều là bên phía đối địch tìm tới người kích động, chờ đến khi đài truyền hình tiến hành phỏng vấn, chuyện này trực tiếp thăng cấp. Chịu ảnh hưởng của vụ này cổ phiếu của Chu thị cũng bắt đầu hạ thấp, Chu Kính Niên và Liễu Phong đều cảm thấy có thể nhân cơ hội này hốt một số tiền.

Trong lúc Chu Kiến Phong vội vàng đem chuyện này áp xuống thì Quý Dũng mới hậu tri hậu giác nhìn ra tình thế nghiêm trọng, bởi vì sợ hãi trách nhiệm nên trộm tìm người đi điều tra chỗ ở của người nhà bị hại, không nghĩ tới gia đình đó có người bảo hộ, người của hắn vừa xuất hiện đối phương lập tức hét la nói những người đó muốn giết bọn họ nên người của hắn bị bắt đến đồn công an.

Việc này thật đúng là làm vướng chân người khác.

Quý Dũng gấp đến một chốc lại gọi điện cho Quý Sính Đình, một lát lại gọi điện thoại cho Chu Kiến Phong, hoặc là Chu Kính Viêm, nhưng mọi người chỉ kêu hắn tĩnh tâm chờ đợi.

Sau đó Quý Dũng nhận được vài cuộc điện thoại đều là tin mấy người lúc trước nghe lời hắn động tay động chân đều vào đồn công an. Hắn đứng ngồi không yên muốn chạy trốn nhưng vừa mới đi ra cửa cảnh sát đã ập tới lấy tội cố ý thương tổn người khác bắt hắn.

Quý Dũng xảy ra chuyện, vợ của Quý Dũng, mẹ đẻ và cha ruột hốt hoảng tới tìm Quý Sính Đình, vừa năn nỉ vừa ra lệnh bảo bà phải cứu Quý Dũng ra. Nhà mẹ của Quý Sính Đình chỉ có Quý Dũng là còn có chút năng lực, Quý Sính Đình nghĩ trên đầu mình như treo một thanh đao nên mở miệng cầu Chu Kiến Phong giúp Quý Dũng, mặc kệ là xin lỗi bồi tiền thế nào cũng được tóm lại Quý Dũng không thể ngồi tù. Nhưng mà Chu Kiến Phong lúc này đã sứt đầu mẻ trán, ốc còn không mang nổi mình ốc, nào có tâm tình đi quản Quý Dũng chết hay sống.

Quý Sính Đình bên này bị nhà mẹ đẻ dây dưa, bên kia bị Chu Kiến Phong ghét bỏ, bản thân mình cũng bị phiền não quấn thân, áp lực quá lớn cảm xúc bị đè nén không thể phát tiết nên sinh bệnh. Nếu là ngày xưa Chu Kiến Phong đã sớm hỏi han ân cần lúc này lại chẳng quan tâm, mỗi đêm hoặc là không trở về nhà hoặc trở về rất trễ, ngủ trong phòng khách hoàn toàn không nói chuyện với bà.

Quý Sính Đình phải bảo Chu Kính Viêm theo Chu Kiến Phong nói nhất định phải cứu Quý Dũng ra. Nhưng Chu Kính Viêm luôn nghiên về phía Chu Kiến Phong, rốt cuộc hắn tuy rằng kêu Quý Dũng cậu nhưng thấy Quý Sính Đình và Quý Dũng quan hệ không tốt, hắn cũng nhìn Quý Dũng với sắc mặt không tốt, nghe Quý Sính Đình nói xong ngoài miệng hắn khẳng định sẽ nói với Chu Kiến Phong để Quý Sính Đình an tâm dưỡng bệnh, quay đầu lại cũng không hề đề cập đến.

Chu Ung mấy năm trước đã nói ra khi ông về hưu, cháu nội có năng lực thì cũng có thể làm đương gia, con trai có năng lực thì con trai là đương gia. Mà hiện tại, thân phận của Chu Kính Viêm vẫn chỉ là con riêng.

Chuyện này Chu Ung toàn bộ không hỏi đến, nhưng Quý Sính Đình biết Chu Ung đang xem năng lực của Chu Kiến Phong, xử lý tốt thì Chu Ung nhìn ông nhiều hơn, nếu xử lý đến không tốt chỉ sợ trong một thời gian dài cho dù mỗi ngày ở trước mặt làm bất cứ việc gì cũng sẽ làm như không thấy.

Chờ đến khi Quý Dũng bị giam ở đồn công an mấy ngày, Quý Sính Đình thấy Chu Kiến Phong nỗ lực nhiều ngày như vậy mà tình hình không chuyển biến tốt đẹp ngược lại càng ngày càng xấu hơn, sau đó lại lộ ra chuyện Chu Kiến Phong đút lót, chờ đến khi công ty địa ốc mất vài hạng mục rồi thất bại, Quý Sính Đình biết Quý Dũng xong rồi.

Người nhà Chu gia có lẽ không để ý thể diện, nhưng tập đoàn Chu thị lại rất coi trọng hình tượng.

Kết quả cuối cùng của chuyện này là bồi thường cho người nhà nạn nhân một món tiền kếch xù. Quý Dũng ác ý ẩu đả người đến chết, còn đe dọa người khác, bị phán mười mấy năm tù, những nhân viên có liên quan nếu không bị phạt tiền thì cũng bị phạt tù. Chuyện Chu Kiến Phong đút lót cuối cùng vẫn do Chu Ung ra mặt giải quyết, đẩy một người trong công ty ra nhận tội còn Chu Kiến Phong bị giải trừ chức vụ nghỉ ngơi ở nhà để mọi chuyện được kết thúc.

Chờ sau khi mọi thứ kết thúc, Chu Kính Niên cũng kiếm được không ít tiền. Mà các hạng mục của công ty địa ốc kia cũng là Lý Đông ra mặt bắt lấy, Liễu Phong đã ngầm đầu tư một số tiền vào.

Ngày đó sau khi Chu Kính Niên và Liễu Phong nói chuyện xong, Liễu Phong ho khan một tiếng, nói với anh: “Các con còn nhỏ.” Lời nói ý vị thâm sâu, làm Chu Kính Niên cũng không biết nói thế nào.

Chuyện ở Tứ Cửu Thành trước mắt tạm thời bỏ qua, nhiệm vụ của Chu Kính Niên và Phương Tranh mỗi ngày chủ yếu vẫn là phải học tập cho tốt.

Nhưng chuyện của Phương Hạo Nhiên, Chu Kính Niên vẫn luôn chú ý.

Ngồi tù một tháng ở đồn công an chuyện này làm cho Phương Hạo Nhiên bị đả kích rất lớn, hắn cảm thấy đây là vết nhơ trong cuộc đời của mình, về sau cũng không có cách nào ngẩng đầu. Hắn sợ hãi người khác biết, trở nên rất mẫn cảm, tuổi này phần lớn tính tình lúc này lúc khác, lúc ra tới tù hắn cũng không muốn đi học, khoảng cách với cha mẹ cũng càng lúc càng lớn, cả ngày ở bên ngoài du đãng, hoặc là đi đến tiệm internet ngồi cả ngày lần thứ hai quen biết không ít thiếu niên bất lương.

Trương Lôi và Phương Lương Bân có một đoạn thời gian khá dài ban ngày vất vả đi làm, buổi tối còn phải đi khắp các tiệm internet tìm con trai, hai vợ chồng tận tình khuyên bảo nhưng Phương Hạo Nhiên nghe không vào, nếu dùng bạo lực đánh thì nó càng chạy càng xa cha mẹ. Cuối cùng hai vợ chồng thỏa hiệp, để Phương Hạo Nhiên ăn không ngồi rồi một thời gian, Phương Hạo Nhiên la hét muốn mua đt di động cũng mua cho hắn, muốn máy tính thì lại không đồng ý mua, sau đó lại khuyên hắn đi tìm công việc hoặc là học nghề gì đó thì Phương Hạo Nhiên không kiên nhẫn đáp lại cho có lệ mà thôi.

Phương Hạo Nhiên không nghĩ hắn phạm sai, chỉ cho rằng thế giới này sai, là Phương Tranh và Chu Kính Niên, là cha mẹ hắn, cùng những người không thích hắn sai. Tính tình của hắn bắt đầu trở nên táo bạo, âm tình bất định, không hề kiên nhẫn, không như ý thì tính tình trở nên nóng nảy. Không có việc gì thì không trở về nhà, một khi về nhà là đòi tiền, không cho thì quậy phá, kiếm chuyện với hai vợ chồng Phương Lương Bân rồi đập đồ vật, hai vợ chồng phải dấu kỹ túi tiền. Lúc ban đầu thấy con trai thay đổi mà cảm thấy đau lòng, đến lúc sau thì hận rèn sắt không thành thép.

Đến sau này Phương Hạo Nhiên lấy không được tiền bắt đầu vụng trộm bán TV trong nhà, bán luôn gia cụ, rồi khi hắn đem bình điện xe của Phương Lương Bân trộm đi bán, hai vợ chồng trở nên chết lặng.

Tháng sáu..một ngày nào đó, hai vợ chồng mỏi mệt tan tầm. Phương Lương Bân cưỡi xe đạp, chở Trương Lôi về nhà, trên đường đi nghe hai người ăn mặc đồng phục công nhân như họ cưỡi xe đạp ở bên cạnh đang thảo luận một chuyện.

Hai người đó nói rằng sau khi hàng xóm của họ đưa đứa con trầm mê internet đi tới trường cai nghiện nửa năm thì kết quả rất tốt, lúc đi vào thì tính cách rất ác liệt, vì muốn chơi game mà động thủ với cha mẹ, sau khi ra ngoài trở nên vô cùng thành thật và hiếu thuận với cha mẹ.

Hai vợ chồng Phương Lương Bân giật mình, Phương Lương Bân đạp xe đuổi theo đi song song với bọn họ, vẻ mặt làm bộ thân thiện hỏi đối phương chuyện này có phải thật hay không, có trường học cai nghiện lợi hại như vậy sao?

Đối phương nói là thật sự, bên trong trường có không ít học sinh đều là không nghe lời cha mẹ dạy.

Đối phương nói ra không ít tin tức về trường học, nghe nói như thế hai vợ chồng Phương Lương Bân một lần nữa bốc lên hy vọng. Trương Lôi hỏi đối phương kỹ càng tỉ mỉ địa chỉ và tên trường học lúc được nghỉ làm bà sẽ cùng Phương Lương Bân đi xem.

Sau khi xin nghỉ làm hai vợ chồng dậy thật sớm theo địa chỉ đã cho đi tìm trường cai nghiện. Bên phía trường học người phụ trách tiếp đãi nghe nói bọn họ muốn đưa con mình vào đây học lập tức nhiệt tình mà tiếp đãi bọn họ, còn dẫn bọn họ tham quan khắp trường học, trong lúc đó còn gặp được mấy phụ huynh tới trường học thăm con, Trương Lôi hỏi thăm bọn họ nghe bọn họ nói con của mình trước kia quậy phá ác liệt như thế nào, hiện giờ nghe lời hiểu chuyện như thế nào, ý niệm muốn đem Phương Hạo Nhiên tới ý đây càng áp không được.

Tuy rằng học phí ở đây đối với hai vợ chồng rất mắc nhưng bọn họ cảm thấy chỉ cần có thể làm con của mình thay đổi thì rất đáng giá.

Vì thế trưa hôm đó Phương Lương Bân gọi điện thoại lừa Phương Hạo Nhiên về nhà.

Phương Hạo Nhiên về nhà trông thấy trong phòng ngồi vài người đàn ông thân thể khoẻ mạnh không nói hai lời mà đè hắn đem hắn kéo ra ngoài, nhét vào một chiếc xe taxi ngừng ở ven đường.

Phương Hạo Nhiên kinh hoảng nhìn về phía Trương Lôi và Phương Lương Bân cầu cứu, nhưng hai người lại chỉ kêu hắn nghe lời giáo viên nói, cuối tuần bọn họ sẽ đến thăm hắn.

Cuối cùng, Phương Hạo Nhiên phẫn nộ mà vô lực giãy giụa bị lôi vào trong xe.

Một tuần sau vợ chồng Phương Lương Bân đi vào trong trường học nhìn Phương Hạo Nhiên, như ước nguyện thấy được con mình ngoan ngoãn giống như còn nhỏ càng vừa lòng. Phương Hạo Nhiên hỏi lúc nào dẫn hắn về nhà, hai vợ chồng một bên cảm động lau nước mắt một bên nói học phí đã đóng không thể lãng phí, cũng sợ con trai lặp lại thói hư tật xấu nói ít nhất phải đợi ba tháng sau.

Bọn họ vừa lòng rời đi, không chú ý tới sau lưng con trai nhà mình run nhè nhẹ, còn trong đáy mắt đầy tuyệt vọng phẫn hận.

Việc này đều là Chu Kính Niên một tay dẫn đường, hai người “Công nhân” kia là do anh sắp xếp.

Đời trước lúc Chu Kính Niên bận rộn cùng người nhà giằng co, tin tức Phương Tranh là đồng tính luyến ái tin bị Ứng Thành nói cho cả nhà Phương Hạo Nhiên biết rồi cho bọn họ mấy vạn đồng bảo bọn họ đem Phương Tranh đưa vào trường cai nghiện này. Trường học này không chỉ riêng giới nghiện game, bên trong bao hàm các loại thiếu niên có vô số vấn đề làm cha mà đau đầu, đồng tính luyến ái cũng có trong đó.

Chu Kính Niên cảm thấy may mắn khi năm đó Phương Tranh đánh nhau rất giỏi, trước khi lên xe đã chạy thoát, chỉ là sau khi Phương Tranh gọi điện thoại cho anh cầu cứu lại bị Ứng Thành nhận được. Ứng Thành lừa gạt cậu nói mình là trợ lý của Chu Kính Niên, Phương Tranh lúc ấy sợ hãi, cũng vẫn thật lâu không có tin tức của anh nên đem chỗ trốn tránh nói ra, để “Trợ lý” mau chóng nói lại với anh.

Vì thế, Phương Tranh lại suýt nữa bị bắt lấy, nên sau này Phương Tranh cũng không tin tưởng anh nữa.

Xa Phương Tranh mấy năm, Chu Kính Niên không biết Phương Tranh chịu bao nhiêu gian khổ, cậu trở nên rất gầy, sức khỏe cũng không tốt, cả người cũng mang theo nhiều thì bệnh, ban đầu hoàn toàn cự tuyệt không cho anh tới gần. Lúc ấy anh ghen với chuyện Phương Tranh không biết lấy người phụ nữ nào mà có con nhưng lại không muốn mất Phương Tranh nên lợi dụng lấy lòng đứa nhỏ để một lần nữa theo đuổi Phương Tranh. Sau đó Chu Kính Niên cũng từ Phương Tranh biết những chuyện phát sinh sau khi anh rời khỏi Lệ Thành. Nhưng chuyện biến mất mấy năm Phương Tranh trước sau không muốn nói cho anh biết để giải trừ hiểu lầm. Trong lòng Phương Tranh trước sau có điểm mấu chốt, không muốn lại lần nữa cùng anh ở bên nhau.

Chu Kính Niên biết người hại Phương Tranh biến thành như vậy đầu sỏ gây tội là mình nên không dám miễn cưỡng Phương Tranh, chỉ biết cố gắng khẩn cầu cậu tha thứ, đúng lúc mọi chuyện đang chậm rãi có tiến triển lại bởi vì Chu Kính Viêm cá chết lưới rách làm hại Phương Tranh người mà anh yêu thương và cả đứa bé luôn là khúc mắc trong lòng anh: Đậu Đậu, cùng nhau, hoàn toàn mà rời xa anh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.