Tiểu Thư Trả Thù Rồi Nảy Sinh Tình Yêu Với Tổng Tài Bá Đạo

Chương 13-14



Chương 13: Giậu Đổ Bìm Leo

Bên trong bệnh viện bậc nhất của thành phố S, sau khi nghe bác sĩ chuẩn đoán bệnh, khuôn mặt của Mộ Dung Kiệt nhiều lần biểu lộ đen trắng xen kẽ.

Thấy máu là ngất? ? ? Người phụ nữ này cư nhiên thấy máu là ngất! ! ! Khóe miệng khẽ nhếch lên, đi tới phòng bệnh VIP.

Lúc đi ngang qua Trương Thiên đôi mắt anh liền rét lạnh”Đến sân tập huấn mang bao tạ 30 kg chạy 30 vòng! Chưa chạy xong không được nghỉ.”

Trương Thiên giống như vừa thoát khỏi cái chết, mừng rỡ cảm ơn trời cao đã cho anh thêm cơ hội sống sót, liền chạy nhanh đến sân tập huấn chịu phạt.

Mộ Dung Kiệt nhìn vẻ mặt Ngải Tuyết đang ngủ, cái trán chắc đập vào kính rất mạnh nên mới chảy máu như thế, nghĩ vậy càng làm anh thấy khó chịu hơn.

Sờ lên băng gạc quấn quanh trán, chân mày càng cau lại.

Người phụ nữ ngốc nghếch này, mới rời khỏi một lúc đã để cho bị thương, sao lại ngốc như vậy.

Đặt bàn tay trắng nõn của cô vào lòng bàn tay thon dài của anh, tay kia vuốt mái tóc của cô.

Tinh tế nhìn chăm chú dung nhan của cô: khuôn mặt trái xoan, hai hàng lông mày lá liễu, da trắng như tuyết, hai má ửng hồng, khoác trên mình chiếc váy màu đỏ, chiếc cổ thon dài, bộ ngực to tròn trắng như kem sữa, nửa che nửa hở, quanh eo là chiếc thắt lưng màu trắng nhưng không quá chặt, một đôi chân dài đầy quyến rũ sau chiếc váy ngắn, ngay cả gót sen xinh đẹp tuyệt trần cũng lặng lẽ toả ra sự quyến rũ mê người, ngay cả lúc ngủ, cũng làm anh phải nhìn say đắm như vậy, khóe miệng xinh xắn có chút nhếch lên, môi đỏ mọng khẽ nhếch, như muốn dẫn dụ người ta hôn lên một cái.

Mộ Dung Kiệt vốn là người đàn ông bình thường a, nên cũng không thể nhịn được trước sức hấp dẫn này, liền cởi quần áo và giày bước lên giường từ từ chơi đùa cùng người phụ nữ đó.

Hai tay chống đỡ ở hai bên thân thể của Ngải Tuyết, cố không để sức nặng của mình đè lên cô, ngay cả hít thở cũng trở nên nặng nề.

Cúi người xuống khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng của Ngải Tuyết, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa liền muốn thỏa mãn dục vọng của mình.

Hai ba lượt liền đem chướng ngại vật trên người cô cởi xuống, không kịp chờ đợi càng muốn nhiều hơn thế….

Rên lên một tiếng, sớm đã giải phóng dục vọng, ngẩng đầu nhìn Ngải Tuyết, người phụ nữ này, vẫn không chút ý thức nào vẫn ngủ mê man như vậy.

Khóe môi nhếch lên, bất tỉnh cũng tốt, đỡ phải ồn ào lớn tiếng với anh, không còn nghi ngờ gì với thân thể Ngải Tuyết liền hung hăng giày vò cô.

Tới thời điểm cao trào, hộ sĩ lại liều lĩnh đem thuốc đi vào.

Thấy tình huống như vậy, “Á…” thét một tiếng đầy chói tai, khay thuốc trong tay liền rơi xuống đất, đỏ mặt hoảng hốt chạy đi.

Ngải Tuyết cũng vì tiếng thét này mà thức tỉnh.

Mở mắt ra, hiện lên trước mặt là gương mặt tuấn tú của anh, mà anh còn đang ở trong thân thể cô.

“Á! ! !” Âm thanh này dĩ nhiên xuất phát từ trong miệng Ngải Tuyết.

Mộ Dung Kiệt khó chịu nhìn chằm chằm người phụ nữ đang thét toáng ở dưới thân, trực tiếp lấy môi áp lên môi cô để ngăn lại tiếng la đó.

“Mộ Dung Kiệt, anh là đồ lưu manh! ! !” Ngải Tuyết vô cùng tức giận.

Anh vậy mà thừa dịp lợi dụng lúc cô đang nằm trên giường bệnh để làm chuyện đó….

Mộ Dung Kiệt chợt nhíu mày, vừa hành động vừa hỏi”Lưu manh? ?Cô biết lưu manh là như thế nào không?”

“Giống như anh đó! ! !” Còn phải hỏi sao

“Thì ra là vậy, có phải là như thế này không hay là cái này? ? ?” Vừa đùa giỡn Ngải Tuyết vừa tăng thêm lực ra vào trong cơ thể cô.

 

Chương 14: Cút ngay, đừng chạm vào tôi “Cút ngay, đừng chạm vào tôi, anh là đồ lưu manh!”Ngải Tuyết khóc không ra nước mắt a.

Lúc này, cửa được mở ra lần nữa, lần này người tới chính là viện trưởng.

Đôi mắt Mộ Dung Kiệt híp lại có chút khó chịu với người đi tới, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng.

Viện trưởng thấy rõ người đàn ông trên gường này…, trong lòng hoảng sợ, cảm giác sắp có đại họa xảy ra.

Ông nghe hộ sĩ nói có một người đàn ông đang làm chuyện đó với bệnh nhân, vô cùng tức giận liền tới đây ngăn cản,

Nào ngờ lại là Mộ thiếu gia của tập đoàn Mộ Dung, thầm nghĩ bước lên cũng không được mà lùi cũng không xong, rơi vào trạng thái lúng túng

“Còn không mau cút đi! !”Mộ Dung Kiệt giận dữ lớn tiếng, viện trưởng sợ tới mức thiếu chút nữa tè ra quần, vội vàng chạy đi nhưng vẫn không quên đóng cửa lại.

Mộ Dung Kiệt thu lại hơi thở lạnh lùng, nhìn người phụ nữ đang núp trong ngực mình cả khuôn mặt Ngải Tuyết ửng hồng.

Nhếch miệng lên, tâm tình tốt trở lại, ôm eo thon của cô càng thêm ra sức vận động.

Ngải Tuyết sợ cánh cửa lại mở ra như lần trước liền ý thức chui vào chăn, nếu chuyện mất mặt như vậy mà truyền đi thật là không có chỗ để chui.

Vốn tưởng rằng có người đi vào, Mộ Dung Kiệt sẽ dừng động tác lại.

Nào ngờ, anh chẳng những không ngừng, còn càng thêm ra sức đâm vào sâu trong cơ thể cô, thiếu chút nữa thét lên vì đau, mất mặt chết đi được.

Người đàn ông này, thật hết lời để nói cùng anh ta.

Mộ Dung Kiệt hung hăng chiếm đoạt Ngải Tuyết, cả đêm cứ như vậy mà trôi qua.

Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Mộ Dung Kiệt đem bữa ăn sáng đầy dinh dưỡng đặt bên giường bệnh cho cô.

Vỗ bả vai của Ngải Tuyết đã qua một đêm nhưng gò má cô vẫn còn ửng đỏ.

“Con heo lười, dậy ăn điểm tâm!”

Ai ngờ Ngải Tuyết không nghe còn lật người, đưa lưng về phía anh tiếp tục ngủ.

Mộ Dung Kiệt liền thò tay vào bên trong áo của cô, dùng sức vuốt ve nơi to tròn bầu bĩnh như quả đào.

Khiến Ngải Tuyết phải mở mắt, lập tức ngồi bật dậy.

Hai mắt cảnh giác nhìn Mộ Dung Kiệt.

Mộ Dung Kiệt có chút hăng hái nhìn chằm chằm cô, trong mắt càng ngày càng nóng bỏng.

“Con heo lười, sáng sớm định quyến rũ tôi như vậy sao? ? ?”

“Ách. . . . . .Á! !” Tại sao cô không có mặc y phục, khó trách mắt của cái tên sắc lang chết tiệt này cứ như sói như hổ nhìn cô.

Cô cũng không quên người đàn ông này thừa dịp lúc cô không phòng bị liền đoạt lấy cô cả đêm, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.

Vội vàng kéo chăn lên che lại thân thể của mình lại bị Mộ Dung Kiệt một tay tháo ra.

Không đợi Ngải Tuyết lên tiếng, ôm Ngải Tuyết vào phòng tắm.

“Khốn kiếp, anh thả tôi xuống, tự tôi có thể đi!”Ngải Tuyết cắn môi.

Mộ Dung Kiệt đặt cô vào bồn tắm đã để sẵn nước.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.