Nheo nheo đôi mắt, Thần Vũ lờ mờ mở mắt ra, mọi chuyện thật sự như một giấc mộng, nhưng kì lạ nó lại rất chân thực, Thần Vũ chống hai tay đứng dậy, hắn quan sát xung quanh mọi thứ đã trở nên tĩnh mịch tối đen, Thần Vũ nhìn lại cái hồ nước nó không còn sáng gì nữa, Thần Vũ bắt đầu nghi ngờ liệu mọi chuyện có phải là mơ hay không thì bỗng nhiên một tiếng nói quen thuộc cất lên.
” Không cần nhìn nữa, nhìn lên cánh tay phải của ngươi đây này ! ” .
Âm thanh quen thuộc không ai khác là Hỗn Nguyên Trụ
Thần vũ cúi đầu xuống nhìn lại cánh tay của mình, chợt giật mình không thôi bởi vì Thần Vũ thấy cánh tay của mình thế mà có hoa văn lập lòe, thêm các dòng văn tự như của thời thượng cổ, cả cánh tay biến thành màu tím với những chấm sáng như tinh thần sáng chói giữa bầu trời đêm, tất cả hợp lại nhìn như tất cả vũ trụ tinh không nằm trên cánh tay đó.
Thần Vũ cảm giác như có nguồn sức mạnh huyền bí chảy ngang dọc cánh tay, hắn có có thể cảm thấy được một quyền có thể đánh nát trăm núi nghìn sông, lật đổ thiên địa, càn khôn khuấy động không ngừng….Nhưng hắn biết mình vẫn chưa thể phát ra một phần trăm của quyền này.
” Đây là ngươi à Hỗn Nguyên Trụ, đây là ngươi dung hợp vào tay của ta à ?” Thần Vũ kinh nghi bất định hỏi
Cũng bởi vì đầu tiên Thần Vũ vẫn chưa có nạp giới để chứa đựng đồ vật, thứ hai nạp giới dù có cũng không thể chịu nổi áp lực mà Hỗn Nguyên Trụ gây ra, tuy đều là bảo vật nhưng Hỗn Nguyên Trụ không rõ cấp bậc nên chỉ còn cách Hỗn Nguyên Trụ huyễn hoá vào cánh tay phải của Thần Vũ.
Thật ra cánh tay của Thần Vũ rất yếu nhưng trong quá trình tái tạo linh căn, Hỗn Nguyên Trụ cũng đã cường hoá tay phải của Thần Vũ, nếu không Thần Vũ không thể nào mang được Hỗn Nguyên Trụ theo, nếu cứ như vậy dung hợp vào thì Thần Vũ giờ này đã thịt nát xương tan !
” Đúng là ta, chắc ngươi cảm nhận được sự hung bạo mạnh mẽ trên cánh tay, ta đã cường hoá cánh tay của ngươi nếu không thì ngươi đã chết lâu rồi ” Hỗn Nguyên Trụ tự hào nói ra
” Không ngờ ngươi còn có thể làm như thế thật thần kì, ta càng muốn mạnh lên để biết được những bí mật rồi a !” Thần Vũ cảm thán nói ra.
” Ngưng tán gẫu ở đây đi, ngươi mau kiểm tra cơ thể ngươi và nhìn xung quanh đi ” Hỗn Nguyên Trụ nghiêm túc nói với Thần Vũ.
Nghe thế Thần Vũ cũng không dám chậm trễ bắt đầu quan sát cơ thể mình ,nhìn sơ qua thì không thay đổi gì nhưng bên trong các huyệt mạch và cả khả năng lĩnh ngộ và ghi nhớ đã xảy ra thay đổi một trời một vực. Tập trung vào đầu mình Thần Vũ thấy mình như có thể cảm ngộ mọi vật xung quanh, một đường linh khí rồi hai đường rồi tăng lên khắp hang động Thần Vũ vui mừng không ngớt cuối cùng bản thân hắn cũng có thể cảm nhận linh khí.
Thần Vũ bắt đầu ngồi xuống tập trung cảm nhận linh khí nồng đặc xung quanh chuẩn bị hấp thu để tu luyện thì Hỗn Nguyên Trụ nói ” Ngươi lặn xuống đáy hồ đó đi..”
” Lặn xuống ? lỡ ta hết hơi thì sao? ” Thần Vũ giật mình hỏi
” Không sao! ta sẽ bảo hộ ngươi, dưới đó có một khối linh quặng khổng lồ chắc đủ để cho ngươi tấn cấp tới Luyện mạch cảnh nhất trọng” Hỗn Nguyên Trụ trả lời
Thần Vũ trợn tròn mắt không thể tinh
” Ngươi chắc chứ ? đó là một đại cấp độ đó”
Người thường muốn lên luyện mạch cảnh phải tu luyện từ từ trong vòng vài năm hoặc thậm chí hơn bởi vì hấp thụ linh khí mà không thể chịu nổi thì có thể bạo thể mà chết đó cũng là lí do Thần Vũ e ngại . Hỗn Nguyên Trụ nghe thế thật thất vọng nói
” Mới đó đã sợ rồi thì còn báo thù gì chứ, với số tuổi của ngươi có người đã có thể ngưng đan hoặc cao hơn, với cơ thể ngươi được cải tạo còn có ta ở đây ngươi sợ gì chứ, ngươi có thể chịu được tin ta”
Dù kinh nghi bất định nhưng Thần Vũ bớt đi phần nào lo lắng, nghe Hỗn Nguyên Trụ nói Thần Vũ chợt nhớ ra lí do mình muốn tu luyện, nếu chỉ có nhiêu đây đã chịu thua thì chí lớn, báo thù gì nữa.
Quyết định xong Thần Vũ nhanh chóng hít một ngụm khí lớn rồi phóng xuống hồ, bơi tới đáy hắn thấy một khối giống như thạch nhũ to lớn óng ánh tráng như sữa với linh khí nồng đậm thế là hắn bơi xuống ngồi khoan chân bắt đầu hấp thu linh khí …!
Quá trình thổ nạp của Thần Vũ vô cùng đáng sợ, trên bề mặt linh đàm xuất hiện hàng chục vòng xoáy linh khí khác nhau. Nếu có kẻ nhìn thấy thì sẽ vô cùng khiếp đảm.
Một tháng trôi qua cực nhanh, ở Ngũ đại gia tộc thì mọi chuyện cũng yên ắng, không một ai nhớ tới hay biết Thần Vũ kẻ phế vật nữa, một tháng trước những tên ám sát quay về và bẩm báo mất dấu Thần Vũ.
Những kẻ biết được mọi người ai cũng nghĩ hắn đã chết, vì một tên phế vật không thể sống lâu trong một khu rừng đầy hung hiểm như thế. Nhưng chuyện của Thần Vũ thì như chín trâu một sợi lông vậy rất nhanh ai cũng quên và không quan tâm.
Quay trở lại trong hang động, mặc dù số vòng xoáy giảm đi nhưng linh khí đang dao động vô cùng mãnh liệt và cuồng bạo, như một cự thú đang hấp thu tất cả linh khí nhân gian và sắp nhô lên khỏi mắt nước. ( mô tả quá mức :3 )
Bùm .. !
Một tiếng nổ vang, một bóng người xuất hiện quần áo sốc xết, mái tóc dài hơn lưng bước lên bờ, ánh mắt tỏa ra kim quang, không còn một sự vô thần nào, thay vào đó là sự hưng phấn, không ai ngoài Thần Vũ, nhưng giờ đây linh khí của hắn dồi dào, sinh sơ bừng bừng, dao động khí tức Luyện khí viên mãn đỉnh phong. Hắn…. đã tấn cấp thành công !!!