Xong việc, thanh âm Nam Mô hơi khàn: “Tiền bo của em đã trả hết.”
Tiểu trợ lý: “……”
Cả người cô đã bủn rủn, mệt đến mức cái gì cũng không nói được.
Nam Mô cùng cô thương lượng nói: “Chúng ta đến cạnh cửa sổ làm thêm một lần nữa đi, như vậy người ở bên ngoài mới có khả năng nhìn thấy được.”
Tiểu trợ lý: “……”
Cô không cần a a a a a a!