Thương Nhân Đá Quý Cùng Tiểu Thư Kim Cương

Chương 19: Trắc nghiệm tính hướng



Đi làm ở công ty, giữa tháng là khoảng thời gian bận rộn nhất, phải vẽ bản thảo, nói chuyện cùng với đối tác kén chọn. Lục Kiều Vi thu dọn tất cả bản thảo trưng bày, mang theo máy tính đến quán cà phê để gặp đối tác.
Lần này, đối tác là khách hàng cũ của cô, đã hợp tác qua vài lần. Đối phương là một người rất thoải mái. Lục Kiều Vi lấy bản thảo ra cho anh ta xem: “Trần tổng, những mẫu này tập hợp tất cả các yếu tố thịnh hành hiện tại, phù hợp với sự phát triển thời thượng trong tương lai.”
Trần Tử Hiên gật đầu, nhìn thoáng qua vài lần, rất ngạc nhiên nói: “Cô vẫn vẽ nhân vật, cái này có thể làm tranh quảng cáo cho chúng tôi sao.”
“Có thể, khi trở về tôi sẽ giúp các anh tô màu lên.” Lục Kiều hào phóng nói, vẽ nhân vật để triển lãm nhẫn, chiêu này cô đã nghĩ ra được khi cố gắng lấy lòng Văn Cẩn Ngôn. Hợp tác cùng với Văn Cẩn Ngôn cũng thu hoạch được rất nhiều hữu ích.
Trần Tử Hiên hào phóng ký một hợp đồng, bưng cà phê lên uống một ngụm, nói: “Vi Vi, bây giờ cô là ‘viên ngọc quý’ trong giới thiết kế, về sau tìm cô để hợp tác sợ là phải xếp hàng.”
“Trần tổng thật biết đùa, bát tự của tôi còn chưa tốt như vậy. “Lục Kiều Vi lịch sự cười đáp lại, nhưng trong lòng nghi hoặc tại sao Trần Tử Hiên lại nói như vậy.
Từ trên bàn đẩy qua một tấm danh thiếp, Trần Tử Hiên cười nói: “Đây là số riêng của tôi, gần đây công ty chúng tôi đang tìm nhà thiết kế để chuẩn bị mở bộ phận thiết kế. Cô xem có nhà thiết kế nào phù hợp, giới thiệu giúp tôi được không? Đến lúc đó tôi sẽ mời cô đi ăn cơm.”
Lời nói uyển chuyển, đủ để Lục Kiều Vi nghe hiểu, Trần Tử Hiên muốn kéo cô đi qua đó để làm nhà thiết kế.
Lục Kiều Vi cầm lấy danh thiếp bỏ vào trong túi máy tính, nói: “Đãi ngộ cụ thể là gì? Tôi giúp anh đi thổi phồng một chút.”
“Là như thế này…..công ty chúng tôi rất coi trọng bộ phận này, thiết kế trưởng sẽ trực tiếp gắn bó với công ty, mức lương được đưa ra theo tiêu chuẩn cao nhất.” Trần Tử Hiên nói: “Khi trở về tôi sẽ gửi mức lương cụ thể cho cô sau. “
” Được. “Lục Kiều Vi cười đáp lại.
Cả hai người đều khách sáo một lúc, sau khi uống cà phê, Lục Kiều Vi ngồi tàu điện ngầm trở lại công ty, nghĩ về những gì Trần Tử Hiên đã nói.
Công ty của họ có chút nổi tiếng ở trong nước, tuy không thể so với những thương hiệu lâu đời, nhưng lại thích làm theo phong cách thời thượng, hiện nay rất được giới trẻ yêu thích. Được thành lập cách đây vài năm, không tìm ra được phương hướng thiết kế, vẫn luôn tìm kiếm nhà thiết kế bên ngoài, hiện tại phát triển càng ngày càng mạnh, có thể cân nhắc.
Khi đi đến đại sảnh, Lục Kiều Vi được lễ tân kêu lại, nói: “Nhà thiết kế Lục, đây là hoa của cô, trong văn phòng nói cô không có ở đây, vì vậy tôi đã ký nhận giúp cô.”
Vốn dĩ bận cả buổi sáng, khi nhìn thấy bó hoa hồng to kia, Lục Kiều Vi ngay tức khắc cảm thấy khó hô hấp, đủ thứ loại tin tức không tốt hướng đến trong đầu cô.
‘Honey, tiểu mèo con, thiên sứ’ đều đã tặng xong rồi, cô không thể nghĩ ra còn cái tên nào quái đản nào nữa.
Nhân viên lễ tân vẻ mặt phức tạp, mang theo vài phần ngập ngừng nói: “Trên tấm card này ghi là tặng cho Lục đại mãnh……”
Lục Kiều Vi: “……”
Cô ném xuống một câu “Không phải là tôi” rồi bỏ đi, thời điểm thang máy khép cửa lại, ánh mắt ở quầy lễ tân nhìn theo thật sự rất kỳ quái.
Lục đại mãnh, Lục đại mãnh! Cả nhà cô mới là Lục đại mãnh!
Cứ giả vờ đi!
Lục Kiều Vi xé tấm card, ôm hoa, hai má đỏ bừng vì tức giận. Thật vất vả cô mới có thể kiềm nén xuống, một tay gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn.
【Không phải trước đó tôi đã xin lỗi cô rồi sao, tại sao cô vẫn gửi hoa đến công ty của tôi? Tại sao tâm địa của cô lại xấu xa như vậy, còn gọi tôi là Lục đại mãnh! 】
【Cô làm tôi nhục nhã như vậy, mới cảm thấy thoải mái phải không? 】
Sau khi gửi xong, sợ Văn Cẩn Ngôn sẽ áp chế cô, cho nên thu hồi tin nhắn trở lại trong uất ức.
Lục Kiều Vi: 【Tôi cảm thấy Lục đại mãnh nghe không êm tai cho lắm, có thể đổi một tên khác được không? Như vậy cũng sẽ tạo điều kiện cho chúng ta giao tiếp tốt hơn, tăng thêm tình cảm lẫn nhau, cô nói có đúng không? 】
Tiến vào thang máy, gặp phải đồng nghiệp chuẩn bị đi ăn cơm, mọi người không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy cô ôm bó hoa, mở miệng nói: “A……khí chất của Văn tổng DMD thật lớn a, cô sẽ suy xét sao.”
Lục Kiều Vi không muốn suy xét, bấm mở tin nhắn âm thanh của Văn Cẩn Ngôn vừa mới gửi qua.
Văn Cẩn Ngôn: 【 Được a. 】
Lục Kiều Vi: “……”
Đột nhiên cảm thấy Lục đại mãnh rất dễ nghe.
Lục Kiều Vi dám chắc Văn Cẩn Ngôn nhất định đang cười trộm.
Đúng vậy, Văn Cẩn Ngôn quả thật đang cười, khoé môi cong lên, ngón tay đặt ở trên bàn làm việc, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rơi trên sườn mặt của nàng, toàn thân tản ra khí chất lười biếng.
Thư ký đến đưa tài liệu không khỏi ngạc nhiên, cảm thấy rất đau lòng cho bộ phận pháp vụ của các nàng, đúng là tạo nghiệt a, tuổi còn trẻ như vậy…haizz.
Lần trước cũng vậy, chính là trong cuộc họp, nàng gọi điện thoại cho nhà thiết kế. Trong lúc mọi người đều đang xụ mặt nghiêm túc, điện thoại của Văn Cẩn Ngôn bỗng nhiên vang lên giọng nói của Lục Kiều Vi, cái gì mà thiên thần, cái gì mà tiểu bảo bối hư hỏng.
Haizz, thật là loạn.
Mặc dù Văn Cẩn Ngôn đang banh mặt, mím môi, nhíu mày, rất khắc chế, nhưng có thể nhìn ra được nàng rất vui vẻ, nhưng chỉ là nàng vẫn làm khổ mọi người.
Điểm chết người nhất chính là Văn Cẩn Ngôn còn thở dài một tiếng, ngón tay đè lên môi không cho mọi người nói chuyện, trong phòng họp yên tĩnh chỉ có giọng nói triền miên của nhà thiết kế Lục.
Toàn bộ phòng họp đều sợ ngây người.
Tình huống này xảy ra đối với bất cứ ai cũng đều phải xấu hổ, nhưng Văn tổng của các nàng rất vui vẻ.

Lục Kiều Vi cũng không tiện đánh chữ, cho nên nhấn nút thoại, nhỏ giọng nói: 
【Về sau đừng gửi hoa đến công ty của tôi nữa, cô có biết nó đã ảnh hưởng đến tôi như thế nào không, bây giờ tôi đang gặp rắc rối … Tất cả mọi người đều nghĩ chúng ta đang yêu nhau . 】

Văn Cẩn Ngôn: 【Như vậy sao, vậy trước hết chị làm những gì đã hứa với em đi.】

Cũng không biết tại sao, Lục Kiều Vi cảm thấy Văn Cẩn Ngôn cười có chút nguy hiểm.

Tối hôm qua Văn Cẩn Ngôn đáp ứng sẽ không chạm vào người cô, bởi vì cô cũng đã đáp ứng một yêu cầu của Văn Cẩn Ngôn, chính là một lần nữa thu âm để cho nàng làm nhạc chuông điện thoại.

Đang nói chuyện thì quản lý Vương cùng ai đó đi ra khỏi văn phòng, nhìn thấy bó hoa trên tay cô liền mỉm cười: “Haizz….Vi Vi lại nhận được hoa a, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cô, tháng sau công ty sẽ bắt đầu có thêm một quy định mới, cấm yêu đương trong văn phòng. “

Lục Kiều Vi nhìn vào văn phòng, thấy máy tính của cô đang tắt. Cô chặn đường quản lý Vương, nói:”Quản lý Vương, bộ phận của chúng tôi có quy định, máy tính của nhà thiết kế, bất kỳ ai cũng không thể chạm vào ngoại trừ giám đốc của bộ phận cùng bản thân người đó. Tôi cảm thấy chuyện này phải được làm rõ ràng, trên máy tính của tôi vẫn còn rất nhiều bản thảo kinh doanh sắp được hoàn thành. “

“Chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ.” Quản lý Vương nói: “Cũng không phải là chuyện lớn gì, nếu cô không tin có thể đi xem thông cáo, từ mấy ngày hôm trước đã đề cập đến sẽ bảo trì máy.”

Nhìn có vẻ rất giống việc kiểm tra máy tính sau khi từ chức rời khỏi công ty. Đây là lần đầu tiên xảy ra một cuộc đột kích phô trương như vậy..

Quản lý Vương cười nói: “Phối hợp một chút đi, chỉ là kiểm tra tiến độ công việc, cũng không xâm phạm đến đời tư của cô, tiếp theo nếu có xảy ra vấn đề gì thì có thể đến tìm tôi là được.”

Rõ ràng là đang lén lút làm, lại đi ra với khí thế ngênh ngang như vậy

Mấy ngày nay phòng nhân sự rất an tĩnh, Lục Kiều Vi còn tưởng rằng chuyện đoạn tin nhắn kia đã kết thúc, không ngờ họ lại nhịn xuống rồi tung ra một chiêu như vậy, thừa dịp mọi người đi vắng đến kiểm tra máy tính của cô.

Lục Kiều Vi trở lại văn phòng đem bó hoa đặt xuống đất, kiểm tra xem bản thảo đã bị ai chạm vào hay chưa, cảm thấy nhẹ nhõm khi chắc chắn rằng không ai chạm vào nó.

Quản lý Vương hẳn là đã kiểm tra hòm email của cô, muốn tìm kiếm chứng cứ đoạn tin nhắn mà cô đã gửi đi. Chỉ là bọn họ đều đã tính toán sai rồi, khi Lục Kiều Vi gửi tin nhắn đi, cô đã nghĩ đến bọn họ sẽ kiểm tra hòm email của mình, cho nên đã mua một email rác trên Taobao, sau khi gửi xong liền xoá tài khoản.

Một đường gấp gáp trở về, Lục Kiều Vi mệt muốn đứt hơi, đi đến phòng trà lấy nước uống, và gửi một tin nhắn cho Khúc Thanh Trúc, cho dù có phó chủ tịch chống lưng, nhưng bên nhân sự đã làm việc quá mức giới hạn.

Cô thuận tay lướt qua vòng bạn bè, sau đó cả người đều bị sốc, thiếu chút nữa phun ra cà phê ra ngoài.

Pháp vụ DMD: 《 Thật ngạc nhiên, hôm nay tôi xin thiệu với mọi người về bài trắc nghiệm xu hướng tính dục chuyên nghiệp của Mỹ. Sau bài trắc nghiệm này, bạn sẽ biết mình cong hay thẳng…….Không làm thử sẽ phí phạm cả đời! 》

Pháp vụ DMD:  《 Nghiên cứu gia Harvard của nước Mỹ, cho đến chết cũng không muốn giao ra bài kiểm tra xu hướng tính dục này. Các bạn không làm thử sẽ phí phạm cả đời! 》

《 Bí mật lớn nhất của đời người phụ nữ là không thể nào nhìn thẳng vào trái tim mình, khi yêu một người phụ nữ nhất định sẽ có những biểu hiện ở bên dưới!” 》

《……》

Pháp vụ của DMD là một người lãnh đạm và nghiêm túc, thật không ngờ trong vòng bạn bè lại có cá tính như vậy.

Chắc thế giới nội tâm của nàng rất phức tạp.

Mặc dù tiêu đề hướng về người trung niên và cao tuổi, nhưng với học thức cao cùng với thân phận pháp vụ của nàng, nhìn có vẻ rất uy quyền.

Khi Lục Kiều Vi còn đi học, cô đặc biệt rất thích các đề trắc nghiệm trên mạng, trước kia cô đã từng cùng bạn bè làm thử, nhiều lần cô có thể trắc nghiệm ra chứng bệnh trầm cảm, cho đến một lần cô trắc nghiệm ra “EQ bẩm sinh” quá thấp, từ đó cô không bao giờ làm trắc nghiệm nữa.

Lần này chỉ là do tò mò, cô tuyệt đối không phải là vì hôm qua có mộng xuân mà đắn đo về xu hướng tính dục của mình.

Trước tiên điền giới tính là nữ , sau đó đánh dấu vào từng câu.

Câu hỏi 1: Bạn có thưởng thức vẻ đẹp đồng giới không?

Có.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy Văn Cẩn Ngôn là một hồ ly tinh.

Câu hỏi 2: Bạn có bài xích tiếp xúc thân mật với người cùng giới không?

Không bài xích.

Lúc hôn môi, còn sờ soạng, rất thoải mái.

Câu 3: Nếu người cùng giới nói rằng họ thích bạn, bạn sẽ làm gì?

Lục Kiều Vi cố gắng tưởng tượng một chút, cảnh tượng hồ ly tinh tỏ tình với cô …………Sao lại thế này, lỗ tai của cô đột nhiên nóng lên, nhịp tim cũng rất bất thường. Lục Kiều Vi nhanh chóng uống một ngụm cà phê, không nghĩ đến càng thêm hưng phấn.

Hít một hơi thật sâu.

Không được, càng nghĩ càng mắc cỡ, cho nên lướt qua câu này.

Câu hỏi 4: Bạn có thể tiếp thu việc người cùng giới phát sinh quan hệ tình dục không?

Câu hỏi 5: Ảo tượng tình dục của bạn thiên về nam hay nữ?

Những câu hỏi này hình như có gì sai sai thì phải?

Vẫn luôn lướt câu đến câu hỏi cuối cùng, nộp lên và đợi có kết quả, giao diện đang chuyển động thì cửa phòng trà bị gõ, Thẩm Như  Ý vội vàng nói: “Vi Vi, cô lên diễn đàn của công ty xem đi, bên nhân sự đã phát thông cáo.”

Vào thời điểm này, diễn đàn của công ty đang bùng nổ, nhấp vào thì có thể thấy thông báo của bên nhân sự vừa đưa ra vài phút trước:
 【Sau khi điều tra, lịch sử trò chuyện của cựu quản lý phòng tài chính Lạc Nhất Ngôn, là do bạn gái cũ Lục Kiều Vi thuộc bộ phận thiết kế đã tung ra tin đồn. Sau khi điều tra, chúng tôi đã tìm thấy bằng chứng sau [hình ảnh] [hình ảnh], hy vọng mọi người lấy đây làm bài học, đừng lấy tình cảm cá nhân đưa vào công việc, chúng tôi sẽ tiến hành xử phạt đối với Lục Kiều Vi….】
Hình phạt ở đoạn sau, Lục Kiều Vi cũng không xem tới, chỉ cảm thấy có vấn đề với những bức ảnh đó, ngón tay run rẩy bấm mở, sau đó đầu óc trực tiếp nổ tung.
Thẩm Như Ý vội vàng an ủi cô: “Vi Vi, cô đừng lo lắng, chỉ là một vài bức ảnh mà thôi, giải thích một chút là sẽ rõ ràng thôi…”

“Mẹ nó!” Lục Kiều Vi một bụng phát hoả, đám người này thế nào lại dám đem ảnh vẽ tay nàng cùng với Văn Cẩn Ngôn ở trên giường đăng lên, chết tiệt!

Lục Kiều Vi nghiến răng: “Tôi nói cho cô biết sẽ có chuyện xảy ra với bộ phận nhân sự!”
…………..
Editor: Vote đi mọi người ^^


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Thương Nhân Đá Quý Cùng Tiểu Thư Kim Cương

Chương 19



Khi đến công ty làm việc, giữa tháng là thời điểm bận rộn nhất, nàng phải vẽ phác thảo và đàm phán với đối tác. Lục Kiều Vi thu dọn tất cả các bản phác thảo, mang máy tính đến quán cà phê để gặp đối tác.

Lần này, đối tác là khách hàng cũ của nàng, đã hợp tác với nàng nhiều lần, đối phương là người sảng khoái, Lục Kiều Vi cho hắn xem mấy bản phác thảo, “Giám đốc Trần, những thứ này sử dụng các yếu tố phổ biến hiện nay, phù hợp với xu hướng phát triển trong tương lai”.

Trần Tử Hiên gật gật đầu, liếc nhìn mấy cái, kinh ngạc nói: “Cô cũng vẽ nhân vật à, cái này có thể dùng làm ảnh quảng cáo cho chúng tôi được không?”

“Có thể, về tôi sẽ tô màu giúp anh.” Lục Kiều Vi hào phóng nói, vẽ nhân vật trưng bày nhẫn, chiêu này là nàng nghĩ ra khi đối phó với Văn Cẩn Ngôn, hợp tác với Văn Cẩn Ngôn cũng khá bổ ích.

Trần Tử Hiên hào sảng ký hợp đồng, nhấp một ngụm cà phê nói: “Vi Vi, hiện tại cô là thiết kế sư chính của ‘Ngọc Giới’ phải không? Sau này tìm cô hợp tác e rằng chúng tôi sẽ phải xếp hàng.”

“Trần tổng nói đùa rồi, tử vi của tôi còn chưa tốt như vậy đâu.” Lục Kiều Vi lễ phép mỉm cười, nhưng nàng đang thắc mắc tại sao Trần Tử Hiên lại hỏi điều này.

Một tấm danh thiếp được đẩy ra từ trên bàn, Trần Tử Hiên cười nói: “Đây là số điện thoại cá nhân của tôi, gần đây công ty chúng tôi đang tìm kiếm thiết kế sư và đang có ý định mở phòng thiết kế riêng, cô xem có thiết kế sư nào phù hợp hay không, giúp tôi tìm một chút, đến lúc đó tôi mời cô ăn cơm.”

Lời nói uyển chuyển này đủ để Lục Kiều Vi hiểu rằng Trần Tử Hiên muốn tuyển nàng trở thành thiết kế sư.

Lục Kiều Vi cầm lấy tấm danh thiếp, cho vào túi đựng máy tính, nói: “Đãi ngộ cụ thể là gì? Tôi đi giúp ngài thổi phồng một chút.”

“Nói như vầy, công ty của chúng tôi rất coi trọng bộ phận này, tới là tổng thiết kế, trực tiếp nối tiếp với công ty, lương dựa trên tiêu chuẩn cao nhất.” Trần Tử Hiên lại nói: “Trở về tôi sẽ nói cho cô đãi ngộ cụ thể.”

“Được.” Lục Kiều Vi mỉm cười đáp lại.

Hai người khách khí, uống cà phê xong, Lục Kiều Vi bắt tàu điện ngầm trở về công ty, suy nghĩ những lời Trần Tử Hiên nói.

Công ty của họ có tiếng trong nước, tuy không bằng những thương hiệu lâu đời nhưng họ thích tạo ra những phong cách thời thượng, rất được giới trẻ hiện nay ưa chuộng. Công ty mới thành lập mấy năm cũng chưa chắc chắn về hướng thiết kế, đang tìm kiếm thiết kế bên ngoài, giờ phát triển ngày càng tốt nên có thể cân nhắc.

Lục Kiều Vi vừa đến đại sảnh đã bị quầy lễ tân chặn lại, quầy lễ tân nói: “Thiết kế Lục, hoa của chị, văn phòng nói chị không có ở đó nên tôi đã ký tặng giúp chị.”

Sau một buổi sáng bận rộn, Lục Kiều Vi lại nhìn thấy bó hoa hồng lớn kia liền không thể thở được, đủ loại thông tin không tốt ùa vào đầu nàng.

Honey thiên thần mèo con đều đã nói rồi, nàng không nghĩ ra được cái tên nào quỷ dị hơn nữa.

Vẻ mặt nhân viên lễ tân phức tạp, do dự nói: “Tấm thiệp này viết là gửi Lục Đại Mãnh…”

Lục Kiều Vi: “…”

Nàng ném xuống một câu “không phải tôi” rồi vùi đầu rời đi, khi thang máy sắp đóng lại liền quay lại, ánh mắt của nhân viên lễ tân thực sự rất kỳ quái.

Lục Đại Mãnh, Lục Đại Mãnh! Cả nhà cô đều là Lục Đại Mãnh!

Đều nói không mãnh! Cứ giả vờ đi!

Lục Kiều Vi xé tấm thiệp trên bó hoa, ôm hoa, hai má đỏ bừng vì tức giận, cố gắng thoát ra một tay để gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn.

[Không phải trước đó tôi đã xin lỗi cô rồi sao, sao cô vẫn gửi hoa đến công ty tôi? Sao tâm địa của cô lại độc ác như vậy, còn gọi tôi là Lục Đại Mãnh!]

[Làm tôi nhục nhã như vậy cô vui lắm sao?]

Gửi xong lại sợ Văn Cẩn Ngôn uy hiếp nàng nên thu hồi, gửi thêm.

Lục Kiều Vi: [Tôi thấy Lục Đại Mãnh nghe không hay lắm, có thể đổi không, như vậy cũng sẽ giúp chúng ta giao tiếp tốt hơn, tăng tình cảm lẫn nhau hơn, đúng không đúng không? Ngài nói xem có thể không?]

Khi vào thang máy, gặp đồng nghiệp đang đi ăn cơm, mọi người nhìn thấy nàng ôm hoa cũng đều không lạ, mở miệng nói: “A, Văn tổng DMD thật hào phóng, cô nên cân nhắc một chút.”

Lục Kiều Vi không muốn nghĩ tới, liền click vào tin nhắn thoại của Văn Cẩn Ngôn.

Văn Cẩn Ngôn: [Được thôi]

Lục Kiều Vi: “…”

Đột nhiên, nàng cảm thấy Lục Đại Mãnh thật dễ nghe.

Lục Kiều Vi chắc chắn Văn Cẩn Ngôn đang trộm cười.

Đúng vậy, Văn Cẩn Ngôn đúng là đang cười, khóe môi nhếch lên, ngón tay đặt trên bàn, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt cô, toàn thân toát ra khí chất lười biếng.

Thư ký đưa văn kiện không hề ngạc nhiên mà cảm thấy đau lòng pháp vụ của họ, aiz, tạo nghiệt a, còn trẻ như vậy.

Lần trước cũng giống như vậy, đang gọi điện cho thiết kế sư, ai nấy đều mang sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên, giọng nói của Lục Kiều Vi vang lên từ điện thoại của Văn Cẩn Ngôn cái gì thiên thần, cái gì tiểu bảo bối.

A, thật loạn.

Mặc dù Văn Cẩn Ngôn căng mặt, mím môi, nhíu mày rất khắc chế, nhưng vẫn có thể thấy được cô rất vui vẻ, chỉ khổ mọi người mà thôi.

Đáng sợ nhất là Văn Cẩn Ngôn còn thở dài một tiếng, đặt ngón tay lên môi không cho mọi người nói chuyện, trong phòng họp yên tĩnh chỉ còn lại giọng nói của thiết kế Lục.

Toàn bộ phòng họp đều sợ ngây người.

Này đối với ai cũng có thể gây xấu hổ, nhưng Văn tổng của bọn họ lại rất vui vẻ.

Lục Kiều Vi khó khăn gõ chữ nên nhấn nút giọng nói, nhỏ giọng nói: [Sau này đừng gửi hoa đến công ty của tôi nữa, cô có biết ảnh hưởng đến tôi thế nào không? Hiện tại tôi rất khó xử… Tất cả mọi người đều nghĩ chúng ta đang yêu nhau đấy]

Văn Cẩn Ngôn: [Vậy à, vậy em làm những gì đã hứa với tôi trước đi]

Không biết vì sao, Lục Kiều Vi cảm thấy Văn Cẩn Ngôn cười đến quá mức.

Đêm qua Văn Cẩn Ngôn đồng ý không cho nàng làm mãnh công, là bởi vì nàng cũng đồng ý với yêu cầu của Văn Cẩn Ngôn, đó là ghi lại ba đoạn ghi âm cho cô làm nhạc chuông.

Đang nói chuyện, trưởng phòng Vương mang người từ trong văn phòng đi ra, nhìn bó hoa trên tay nàng, cười nói: “A, Vi Vi lại nhận được hoa à, nhưng tôi phải nhắc nhở cô, tháng sau công ty sẽ đưa ra quy định cấm yêu đương nơi công sở.”

Lục Kiều Vi nhìn vào văn phòng, thấy máy tính của nàng đang tắt, nàng chặn trưởng phòng Vương lại, nói: “Trưởng phòng Vương, phòng chúng tôi có quy định, không ai khác có thể chạm vào máy tính của thiết kế sư ngoại trừ giám đốc bộ phận và chính chủ nhân của nó. Tôi cảm thấy chuyện này nhất định phải làm rõ, dù sao thì trong máy tính của tôi còn có rất nhiều bản phác thảo sắp hoàn thành.”

“Chỉ là kiểm tra thông thường mà thôi.” Trưởng phòng Vương nói: “Không có gì to tát cả, nếu không tin thì đi kiểm tra thông báo đi, mấy ngày trước đã nói cần kiểm tra định kỳ rồi.”

Thông thường, máy tính được kiểm tra khi nghỉ việc hoặc khi xảy ra sự cố lớn, đây là lần đầu tiên đột kích bất ngờ như vậy.

Trưởng phòng Vương cười nói: “Phối hợp một chút đi, tôi chỉ đang kiểm tra tiến độ công việc, sẽ không xâm phạm quyền riêng tư của cô, sau này có vấn đề gì thì cứ đến tìm tôi, bất quá, cô phải làm việc cho tốt cái đã.”

Rõ ràng là lén lút làm, nhưng lại khí thế ngùn ngụt đi ra.

Mấy ngày nay phòng nhân sự rất yên tĩnh, Lục Kiều Vi vốn tưởng rằng chuyện email đã kết thúc, nhưng nàng không ngờ họ lại nén giận mà dùng thủ đoạn như vậy, kiểm tra máy tính của nàng trong khi mọi người đều không ở đây.

Lục Kiều Vi quay lại văn phòng, đặt bó hoa xuống đất, kiểm tra xem bản phác thảo có bị ai chạm vào hay không, khi xác nhận không có mới thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ trưởng phòng Vương đã kiểm tra email của nàng, tìm kiếm bằng chứng cho thấy nàng đã gửi email. Chỉ là bọn họ tính sai rồi, khi Lục Kiều Vi gửi email nghĩ họ sẽ kiểm tra email nên đã mua từ Taobao, sau khi gửi xong đã hủy tài khoản.

Một đường gấp trở về, Lục Kiều Vi mệt mỏi đến phòng trà lấy nước, gửi tin nhắn cho Khúc Thanh Trúc, cho dù có phó tổng chống lưng thì phòng nhân sự cũng đã đi quá xa rồi.

Nàng lướt qua vòng bạn bè, sau đó cả người đều kinh ngạc, thiếu chút nữa đã phun cà phê ra.

Pháp vụ DMD: <Thật kinh ngạc, câu hỏi kiểm tra khuynh hướng tính dục chuyên nghiệp của Mỹ, sau khi kiểm tra, bạn sẽ biết mình cong hay thẳng, nếu không kiểm tra thì gây hại cả đời!>

Pháp vụ DMD: <Một nhà nghiên cứu khuynh hướng tính dục của Harvard ở Hoa Kỳ đến chết cũng không muốn giao lại câu hỏi thử nghiệm, nếu không xem qua sẽ gây hại cả đời>

“…”

Nàng thực sự không nghĩ tới pháp vụ trông lãnh đạm cùng đứng đắn lại có tính cách như vậy.

Có lẽ thế giới nội tâm của cô ấy khá phức tạp.

Mặc dù tiêu đề này thiên về những người trung niên và người già, với tư cách là nhân viên của phòng pháp vụ cùng kiến ​​thức sâu rộng, nhưng nó có vẻ rất… uy tín.

Khi Lục Kiều Vi còn đang học, nàng đặc biệt yêu thích các câu hỏi kiểm tra trên mạng, nàng từng làm bài test với bạn bè, nhiều lần có thể test bệnh trầm cảm, cho đến một lần nàng test ra “EQ thấp bẩm sinh”, làm nàng giận đến mức không bao giờ làm bài test nữa.

Lần này hoàn toàn là vì tò mò, nàng tuyệt đối không phải vì một đêm mộng xuân hôm qua cùng không thể kiểm soát được xu hướng tính dục của mình mới bấm vào.

Điền giới tính nữ trước, sau đó đánh dấu từng bước.

Câu 1: Bạn có thưởng thức mỹ mạo của người cùng giới không?

Có.

Lần đầu tiên nàng nhìn thấy Văn Cẩn Ngôn là một hồ ly tinh.

Câu 2: Bạn có bài xích tiếp xúc thân mật với người cùng giới không?

Không bài xích.

Đã hôn môi, còn sờ soạng, rất thoải mái.

Câu 3: Nếu người cùng giới nói thích bạn, bạn sẽ làm gì?

Lục Kiều Vi cố gắng tưởng tượng một lúc, tưởng tượng ra hình ảnh hồ ly tinh tỏ tình với nàng… sao lại thế này, tai nàng đột nhiên bỏng rát, nhịp tim không bình thường. Lục Kiều Vi nhanh chóng uống một ngụm cà phê, ai biết càng hưng phấn hơn.

Nàng hít một hơi thật sâu.

Không được, càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ, nhanh chóng bỏ qua.

Câu 4: Có thế tiếp nhận quan hệ tình dục với người cùng giới không?

Câu 5: Tưởng tượng tình dục của bạn thiên về nam hay nữ?

Chẳng phải tất cả những câu hỏi này đều xoay quanh tình dục sao?

Chuyển đến câu hỏi cuối cùng, nộp bài và chờ kết quả, giao diện đang quay, phòng trà có tiếng gõ cửa, Thẩm Như Ý vội vàng nói: “Vi Vi, cô xem nhóm công ty đi, phòng nhân sự có thông báo.”

Lúc này nhóm công ty bùng nổ, nếu bấm vào có thể thấy thông báo từ phòng nhân sự cách đây vài phút: [Sau khi điều tra, lịch sử trò chuyện của trưởng phòng tài chính Lạc Nhất Ngôn bị phát hiện trước đó là do bạn gái cũ – Lục Kiều Vi từ phòng thiết kế tung tin đồn. Sau khi điều tra, chúng tôi tìm thấy bằng chứng sau [hình ảnh] [hình ảnh], hy vọng mọi người coi đây là lời cảnh cáo, không mang tình cảm cá nhân vào công việc, sau này chúng tôi sẽ tiến hành xử phạt Lục Kiều Vi…]

Sau đó Lục Kiều Vi không đến xem hình phạt, nàng chỉ cảm thấy những bức ảnh đó có chút không đúng, ngón tay run rẩy bấm vào, sau đó đầu nàng muốn nổ tung.

Thẩm Như Ý vội vàng trấn an nói: “Vi Vi, đừng lo lắng, chỉ là mấy bức ảnh thôi, giải thích một chút sẽ rõ…”

“Mẹ nó!” Lục Kiều Vi tức giận, những người này lại đăng ảnh giường chiếu vẽ tay của nàng với Văn Cẩn Ngôn, chết tiệt!

Nàng nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói cho cô biết, phòng nhân sự sắp có chuyện rồi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.