Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu

Chương 46



Sao lại hỏi như vậy?” Lambert đem đầu gác lên trên đầu Lý Thiệu Thần, đối với việc cậu hỏi vấn đề kỳ quái như vậy tỏ vẻ rất tò mò. Hắn vẫn luôn không rõ bên trong đầu Lý Thiệu Thần đến tột cùng đang suy nghĩ gì, có một số việc làm hắn trở tay không kịp. Chẳng lẽ người ở thế giới kia của bọn họ đều là như vậy.

“Ngô, tò mò đi. Anh có biết, xuất thân của mình không phải do chính mình lựa chọn, trước khi anh sinh ra đã được định trước rồi. Nếu cho anh một cơ hội, cho anh lựa chọn, anh sẽ lựa chọn bình dân hay là quý tộc?” Tóc dài kim sắc bị đầu ngón tay của Lý Thiệu Thần nhiễu qua nhiễu lại, cậu dùng tóc quét qua quét lại hai má Lambert, thậm chí muốn hướng lỗ mũi của đối phương tác quái.

“Đừng làm rộn.” Lambert đẩy ra ma trảo của cậu.

“Được a.” Lý Thiệu Thần bò lên ngồi xếp bằng ở trên giường, hai tay quy củ đặt ở trước người, nghiêm trang chững chạc: “Anh vẫn chưa trả lời vấn đề của em a?”

“Bình dân đi, đại khái.” Lambert đem tóc rối tung buộc ra phía sau, không cho Lý Thiệu Thần lại có cơ hội chọc phá.

“Vì sao?”

“Ngô, không biết, đại khái là ta xuất thân bình dân, huống hồ cách sống của các quý tộc cũng không thể nào thích hợp với ta.” Lambert chống hai tay hai bên Lý Thiệu Thần, ở trên trán cậu nhẹ nhàng in xuống một nụ hôn: “Mỗi ngày ít nghĩ đến những vấn đề kỳ kỳ quái quái như vậy đi, ta muốn tắm rửa, muốn tắm cùng không?”

“Không cần, tự anh đi đi.” Lý Thiệu Thần hai tay che ngực, rất giống phụ nam đàng hoàng bị lưu manh đùa giỡn, Lambert nhún nhún vai, không thèm để ý đến tự mình đi vào phòng tắm.

Bình dân sao…

Đinh, chúc mừng thiếu hiệp gia nhập trận doanh bình dân, hệ thống danh vọng của trận doanh mở ra, chúc ngài du hý khoái trá.

Thình lình xuất hiện gợi ý âm của hệ thống làm Lý Thiệu Thần sửng sốt, nối gót tới chính là cuồng oanh loạn tạc tán gẫu mật.

Quách Tử Kiến: Ta thấu, Quân gia tay thật nhanh, nhanh như vậy đã chọn định trận doanh?

Quách Tử Kiến: Như thế nào lại chọn bình dân, một chút đại khí cấp bậc cao đoan cũng không có.

Quách Tử Kiến: Thêm trận doanh như thế nào a?

Quách Tử Kiến: Uy uy uy, Quân gia có ở đó không?

Quách Tử Kiến: Quân gia? Chó Husky? Thành quản Tiểu ca? Manh uông? Có ở đó không?

Tạ Trời Cao: Trận doanh bình dân sao, biết.

Khi Lý Thiệu Thần còn đang nghi hoặc sao hai người kia lại biết chuyện mình gia nhập trận doanh, thì đáy mắt có hai hàng chữ nhỏ màu vàng của hệ thống bay qua.

Ẩn Nguyên phi báo, thiếu hiệp Tạ Trời Cao trải qua thiên tân vạn khổ, thành công gia nhập trận doanh bình dân.

Ẩn Nguyên phi báo, thiếu hiệp Quách Tử Kiến trải qua thiên tân vạn khổ, thành công gia nhập trận doanh bình dân.

Kéo lên trên, Lý Thiệu Thần không chút ngoài ý muốn nhìn thấy tên của mình trên mặt hệ thống. Lựa chọn hồi phục hai câu, Lý Thiệu Thần mở ra mặt bản danh vọng của mình. Giống như trong du hý, sau khi gia nhập trận doanh bình dân, bình dân danh vọng đạt tới trình độ hữu hảo, mà quý tộc danh vọng thì biến thành toàn bộ màu hồng cừu hận. Ý nghĩa của hồng sắc có thể giết chóc, mà không phải luận bàn hữu hảo, muốn sinh tồn ở thế giới thú nhân, Lý Thiệu Thần không thể không ôm chặt đùi lãnh tụ của trận doanh bình dân. Không biết, đùi đang ở phòng cách vách đang xích lỏa thân thể tắm rửa sạch sẽ đâu.

“A Thần, ta không mang khăn tắm, có thể giúp ta lấy đem vào hay không? Treo trên giá áo bên giường.” Thanh âm Lambert từ cách vách truyền đến.

Tắt đi mặt bản hệ thống, Lý Thiệu Thần nhận mệnh từ trên giá áo gỡ xuống khăn tắm màu trắng, hướng phòng cách gian đi đến.

Chính giữa phòng là một dục trì làm bằng đá, nước ấm từ trong miệng bốn con thú màu đồng ở bốn phía róc rách chảy ra, sương mù bốc hơi tràn ngập trong phòng, mông mông lung lung. Mây khói làm mờ tầm mắt, ba viên Nhãn Ngư châu trên vách tường tản mát ra quang mang nhu hòa, làm không khí trong phòng tăng thêm một tia kiều diễm.

Lý Thiệu Thần xuyên thấu qua hơi nước mông lung, nhìn thấy thân ảnh nam nhân tóc dài kim sắc dưới dục trì, thỉnh thoảng làm bọt nước văng lên đánh vào người, rơi xuống mặt nước, cậu có thể tưởng tượng cảnh tượng bọt nước trong suốt ở trên người Lambert nhu thuận chảy xuống, cảnh đẹp như thế làm Lý Thiệu Thần không kìm lòng được miệng khô lưỡi khô. Trong đầu cậu nhớ tới hình ảnh ban ngày, tà hỏa trong cơ thể càng thêm tràn đầy.

Lambert đã sớm nghe được thanh âm Lý Thiệu Thần tiến vào, nào biết kế tiếp cậu lại chậm chạp không có động tĩnh, tò mò mà nhìn lại. Cảnh tượng kia suýt nữa làm Lambert phun ra máu mũi.

Lý Thiệu Thần cởi sạch trơn, đến khố cũng không lưu lại, trần truồng lỏa thể đứng bên cạnh ao. Cậu đang chuẩn bị đem quần áo vừa mới cởi để vào tủ treo quần áo chuyên dụng trong phòng tắm, không ngờ một kiện quần áo ở trong ngực cậu rơi ra. Lý Thiệu Thần thực tự nhiên mà cúi người xuống nhặt, không biết trong dục trì người nào đó đã lang huyết sôi trào, thú tính đại phát.

Xuất hiện trước mắt Lambert là hai chân thon dài tinh tế của Lý Thiệu Thần cùng cánh mông mượt mà lung linh, còn có khi cúi người lộ ra nơi ở giữa… Thật sự là rất mê người! Xoang mũi Lambert nóng lên, trên mặt thật nhanh chảy ra một dòng màu đỏ tươi, sau đó biến mất không thấy.

Cảm thấy được Lý Thiệu Thần đã thu thập xong quần áo, Lambert quay đầu, dùng cái ót đối diện với Lý Thiệu Thần, không cho đối phương nhìn thấy mình xấu hổ, trời biết phía dưới của hắn sớm đã cứng rắn như sắt.

Cái đùi trắng bóng bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh mình, hai người ngồi song song, từ cánh tay truyền độ ấm thân thể của đối phương.

Nam nhân cùng nam nhân luyến ái, thường thường càng có khuynh hướng trực tiếp giao lưu thân thể. Kỳ thật không chỉ là luyến ái, hữu nghị giữa nam nhân cũng là như thế, đánh một trận, uống vài chai rượu, vừa mới rồi còn thủy hỏa bất dung, đảo mắt một cái hai người sẽ biến thành hảo bạn hữu không có chuyện gì mà không nói được. Đây là phương thức mà nam nhân biểu đạt tình cảm, là trắng ra, là đơn giản và thuần túy.

Lý Thiệu Thần là một nam nhân đơn giản.

Cậu đối với Lambert có hảo cảm, hai người xác lập quan hệ, cậu không để ý cùng đối phương lăn sàng đan, trên thực tế, bất luận một nam nhân độc thân nào, cũng sẽ không cự tuyệt loại phương thức giao lưu tình cảm này. Đối với chuyện xảy ra kế tiếp, Lý Thiệu Thần có thể nói là vừa chờ mong lại thấp thỏm. Bản thân cậu lúc này xuống nước, cũng đã ám chỉ Lambert.

Lý Thiệu Thần trộm nhìn phản ứng Lambert, không nghĩ tới đối phương đang dùng phương thức đồng dạng nhìn cậu, sau khi kinh ngạc, hai người không hẹn mà cùng nhau cười ra tiếng, cười cười bỗng nhiên liền hôn làm một đoàn.

Lambert nghiêng nửa người, cùng Lý Thiệu Thần hôn môi, Lý Thiệu Thần hơi hơi nâng đầu, hô hấp ồ ồ tại cánh mũi tiến tiến xuất xuất, tăng thêm một tia kiều diễm. Lambert vươn ra tay phải ở trên người Lý Thiệu Thần ái muội lướt đi. Bàn tay to mang theo ma lực mỗi khi chạm đến một nơi đều có thể làm cho Lý Thiệu Thần cả người run rẩy, ngọn lửa trong lòng càng cháy lớn thêm một tầng.

“Aha…” Lý Thiệu Thần khó nhịn phun ra một thanh âm khàn khàn, lại cảm thấy hành vi như vậy quá mất thể diện, lại gắt gao cắn môi dưới, cường bách bản thân đem tiếng ngâm đều nuốt vào.

Lambert gợi lên môi, hôn lên khóe mắt Lý Thiệu Thần.

Thắt lưng nam nhân là nơi mẫn cảm nhất, bàn tay thô ráp của Lambert nhẹ nhàng qua lại ma xát, thân thể Lý Thiệu Thần run nhè nhẹ, khó có thể ức chế thân mình cứng còng, sắc mặt đỏ bừng, trên cổ đều ửng lên một tầng hồng nhạt.

Cảm giác tê dại mới lạ, Lý Thiệu Thần trước nay chưa từng có thể nghiệm tuyệt vời như vậy, gắn bó như môi với răng, nương tựa lẫn nhau, đầu lưỡi ấm áp của Lambert ở trong miệng cậu cường ngạnh tới tới lui lui, j□j mỗi một tấc địa phương trong khoang miệng cậu, giống như dã thú tuần tra lãnh địa, lưu lại khí vị độc đáo của mình.

Lý Thiệu Thần bị bắt ngửa đầu, đầu lưỡi tại thế công mãnh liệt của Lambert hạ tả thiểm hữu tị, cuối cùng trốn tránh không được, chỉ có thể cùng múa. Trong hô hấp toàn bộ đều là khí vị nam tính đặc biệt chỉ có trên người Lambert, Lý Thiệu Thần thật sâu lâm vào mê say, giống như bị mê hoặc, cậu dùng đôi môi ngậm đầu lưỡi đang tàn sát bừa bãi của Lambert, răng nanh nhẹ nhàng để ở đầu lưỡi, sau đó thật cẩn thận vươn ra đầu lưỡi của mình, mềm nhẹ liếm liếm đáp lại.

Ôn nhu liếm liếm tựa hồ đã không thể để cho Lý Thiệu Thần phát tiết dục vọng, động tác của cậu bắt đầu trở nên cường thế, lực đạo từ từ tăng lớn, giống như một dã thú đói khát, đối với môi Lambert điên cuồng gặm cắn, giống như chỉ có như vậy mới có thể phát tiết xuất dục vọng của cậu, thẳng đến khi môi cậu cùng với môi Lambert như chuyển sang huyết sắc, Lý Thiệu Thần mới miễn cưỡng buông tha. Nhưng mà Lambert lại không cho cậu cơ hội rời đi, môi đỏ mọng bị cắn trở nên dị thường mẫn cảm, Lambert vươn ra đầu lưỡi phấn nộn ở trên môi Lý Thiệu Thần nhẹ nhàng liếm, người sau cả người như bị sét đánh, cương tại chỗ.

Bàn tay to của Lambert càng lúc càng hạ xuống, Lý Thiệu Thần gần như xụi lơ nằm ở trên người Lambert, vật thể nóng rực cứng rắn dưới thân đứng vững ở bụng dưới của cậu, mà chính vật của bản thân cũng cùng da thịt Lambert thân cận, theo bản năng ma xát qua lại.

Lý Thiệu Thần cảm giác đến đối phương đang run rẩy, bản thân cậu cũng không tốt hơn chỗ nào, mỗi địa phương trên người đều bị đối phương châm lửa, bức thiết khát cầu có thứ giúp cậu hạ nhiệt độ, để cậu thoát ly khỏi tra tấn khôn cùng của tình dục.

Lambert chậm chạp không hề động, nhưng lại không ngừng ở trên người cậu đốt lửa, Lý Thiệu Thần vừa tức vừa bực, đơn giản trực tiếp vươn tay tìm được phía dưới của Lambert, tại trên vật nóng rực bóp chặt, nháy mắt liền thấy Lambert hít một hơi lương khí, sắc mặt thay đổi.

“Đây là em tự tìm!”

Lý Thiệu Thần thân hình không vững, chỉ nghe thanh âm một trận bọt nước kịch liệt, không đợi cậu kịp phản ứng, chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, phía sau lưng tựa vào mặt đất lạnh lẽo kiên cố. Lambert cường thế đem cậu đặt bên cạnh ao, thân áp đến!

Hai chân bị nâng lên cao cao, đặt trên bờ vai rộng lớn của Lambert, thứ nóng rực dưới bụng dưới của đối phương kề sát mặt sau của mình, cùng mặt đất lạnh lẽo hình thành đối lập, có thể nói là băng hỏa lưỡng trọng thiên. Lý Thiệu Thần chặt chẽ bắt lấy hai tay Lambert, đau đớn vì móng tay mang đến làm dục hỏa Lambert càng tăng, động tác cũng trở nên càng nhanh, quả thực muốn đem Lý Thiệu Thần ăn vào bụng.

“Phóng ngựa lại đây a!”

Cho dù mình ở vào thế yếu, Lý Thiệu Thần vẫn biểu hiện thập phần cường ngạnh. Bí quyết nam nhân của Lý gia tiểu đệ —— giãy dụa thích hợp là tình thú giữa bạn lữ, sẽ làm sinh hoạt trên giường của hai người càng thêm hài hòa. Đương nhiên, cái này bí quyết tại thời điểm Lý Thiệu Thần vẫn là xử nam cũng đã tổng kết ra —— cho nên nó đã định trước chỉ là trên mặt lý luận. Lambert càng trở nên hưng phấn.

Lời nói Khiêu khích giống như làm Lambert cảm thấy tôn nghiêm nam nhân của mình bị nghi ngờ, chờ chút hắn cần phải hảo hảo biểu hiện một chút, làm Lý Thiệu Thần biết hậu quả cuối cùng của việc phóng ngựa!

Lambert vừa mới vói một ngón tay vào, mượn trì thủy dùng làm trơn, quá trình thập phần thuận lợi. Lambert có chút ý xấu thưởng thức khuôn mặt cường ngạnh của Lý Thiệu Thần trong nháy mắt vặn vẹo, không đợi hắn vói vào ngón tay thứ hai căn, Lý Thiệu Thần bỗng nhiên lên tiếng

“Lambert, em đau bụng!”

Lambert chỉ nghĩ đây là cậu lấy cớ, cười nói: “Hiện tại biết sợ muốn chạy trốn? Chậm, khiêu khích ta chính là muốn trả giá đại giới!”

“Không phải, em nghiêm túc, vừa mới nãy giống như bé con đá em.” Lý Thiệu Thần xoa bụng mình, không xác định nói.”Ai u, bé con lại đá em. Lambert, anh sờ sờ thử xem, bé con thật sự đá em.”

Lý Thiệu Thần vẻ mặt ngạc nhiên, lực chú ý tất cả đều chuyển dời đến bụng của mình, Lambert cũng không còn suy nghĩ tiếp tục làm. Hắn ủ rũ ngồi vào bên người Lý Thiệu Thần, đối với hài tử chưa xuất thế của mình oán giận một trận.

Chưa sinh ra liền phá hư chuyện tốt của phụ thân, về sau không thể không hảo hảo giáo huấn ngươi!

Lambert ngoan nói, nhưng vẫn ngây ngốc đưa tay dán lên bụng Lý Thiệu Thần, phu phu hai người ngốc ngốc ngơ ngác đối với động tác của bé con trong bụng mà ngây ngô cười. Cũng may độ ấm trong phòng tắm tương đối cao, hai người mới không cảm lạnh.

Lý Thiệu Thần ngẩng đầu nhìn nam nhân bên người đang cười ngây ngô, nội tâm nảy lên một cảm giác hạnh phúc trước nay chưa từng có.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.