Sau khi Giản Úc xuống lầu, gặp được Tần Diễn.
” Anh dâu, chúc anh cùng anh Lục đính hôn vui vẻ!!”
Tần Diễn cười đến mặt mày hớn hở, so với đính hôn của chính mình còn muốn cao hứng hơn.
Giản Úc cười một chút: “Cảm ơn.”
Nói xong, cậu phát hiện trong tay Tần Diễn đang cầm một cái camera, theo bản năng hỏi: “Cậu cầm camera làm cái gì vậy?”
Tần Diễn tay cầm camera quơ quơ, kích động nói: “Đương nhiên là chuẩn bị chụp hình anh với anh Lục nha, đợi lát nữa hai người lên đài rồi hôn môi, em nhất định sẽ chụp 360 độ không góc chết………”
” Từ từ.” Giản Úc có chút hoảng sợ, đánh gãy lời của hắn: “Cậu vừa mới nói cái gì? Hôn môi?”
Tần Diễn vẻ mặt hưng phấn nói: “Đúng vậy, đây không phải là nghi thức đính hôn của hai người sao, vì để biểu hiện sự ân ái của hai người, khẳng định phải hôn môi mới được!! Yên tâm đi, đợi lát nữa em nhất định sẽ chụp cho hai người thật đẹp. Đương nhiên, với giá trị nhan sắc của anh cùng anh Lục, tùy tiện chụp cũng được rồi.”
Giản Úc không dám tin: ” Ai nói muốn hôn môi?”
Tần Diễn đương nhiên nói: ” Vì cái gì không hôn? Dù cho bản thân hai anh không muốn hôn, người phía dưới cũng sẽ ồn ào muốn hai người hôn thôi. Em nhận thức được nhiều bạn tốt trong vòng như vậy, thậm chí có người còn khoa trương đến nổi hôn sâu luôn. Anh cùng anh Lục nhất định không thể kém hơn so với bọn họ được!!”
Giản Úc: “…….”
Cậu cười gượng hai cái, cũng mặc kệ Tần Diễn còn muốn nói thêm cái gì, nói nhanh: “Tôi đi tìm Lục tiên sinh trước.”
Nói xong, bỏ lại Tần Diễn, đi tìm Lục Chấp.
Giản Úc ở một góc hội trường tìm thấy Lục Chấp.
Lúc này, Lục Chấp vừa mới kết thúc một cuộc nói chuyện hợp tác thương nghiệp, bưng một ly rượu vang đỏ chạm cốc với người ta.
Giản Úc nhìn hắn chớp chớp mắt, ý bảo mình có chuyện muốn nói với hắn.
Lục Chấp cùng người đối diện nói một tiếng, sau đó đi tới bên cạnh Giản Úc: “Làm sao vậy?”
Giản Úc nhìn quanh bốn phía, phát hiện lúc này không có ai nhìn chằm chằm vào bọn họ, liền đè thấp giọng nói: “Lục tiên sinh, làm sao tôi nghe thấy được trong nghi thức đính hôn còn phải hôn môi nữa vậy? Ngày đó lúc Trần trợ lý nói về lưu trình, cũng không có nói đến muốn hôn a.”
Cậu nói xong liền gắt gao mà nhìn chằm chằm Lục Chấp, hy vọng hắn phủ nhận điểm này.
Lục Chấp nhướng mày: “Cậu nghe ai nói?”
Giản Úc quyết đoán nói: “Tần Diễn á.”
Lục Chấp: “…….”
Là Tần Diễn nói, vậy thì không có gì kỳ quái.
Lục Chấp vốn dĩ muốn trực tiếp phủ nhận, dù sao trong nghi thức đính hôn của bọn họ cũng không có an bài mục này, chẳng qua hắn thấy đôi mắt Giản Úc trông mong mà nhìn chằm chằm hắn, thậm chí còn có chút “Sợ hãi”.
Đột nhiên hắn muốn chọc Giản Úc, cong cong khóe môi trả lời: “Đúng vậy, trong vòng của chúng tôi đều có quy định này.”
Giản Úc: “…….”
Giản Úc có chút tuyệt vọng.
Sao vậy chứ, vì năm ngàn vạn mà cùng đám người Lục Nghiên Tuyết đấu trí đấu dũng cũng liền thôi, bây giờ còn phải hôn môi với Lục Chấp sao?
Chủ yếu là, cậu cùng Lục Chấp chỉ là quan hệ hợp đồng, nếu thật sự hôn, vậy về sau ở chung, sẽ xấu hổ lắm.
Trong lòng cậu định vị Lục Chấp ở vị trí một người bạn. Rốt cuộc từ khi xuyên qua, Lục Chấp thật sự giúp cậu rất nhiều, đặc biệt là ở những lúc cậu cận kề cái chết đã cứu cậu về rất nhiều lần.
Cậu thật sự rất cảm kích Lục Chấp, bởi vậy muốn trong mấy tháng kế tiếp, sẽ vẫn luôn ở chung với Lục Chấp một mảnh hài hòa, chứ không phải lúng ta lúng túng như vậy.
Giản Úc cuối cùng không ôm hy vọng gì mà hỏi lại lần nữa: “Thật sự phải hôn sao?”
Lục Chấp thấy Giản Úc vẻ mặt rối rắm, bộ dáng khó xử, bật cười nói: “Lát nữa cậu sẽ biết.”
Giản Úc: “…….”
Đợi lát nữa liền biết?
Đợi lát nữa không phải liền biết, mà là làm luôn phải không?
Nghĩ đến đây, Giản Úc đột nhiên linh quang chợt lóe.
Cùng với đợi lát nữa làm trò trước mặt mọi người hôn môi, còn không bằng hiện tại xuất kỳ bất ý*, làm bộ hôn Lục Chấp.
* Bất ngờ, đột nhiên, hành động lúc người ta sơ hở, không ngờ tới.
Như vậy, mọi người sẽ đột nhiên không kịp phòng ngừa, sẽ không có người nhìn ra bọn họ có hôn hay là không hôn, sự tình cứ vậy cũng liền bị lừa gạt qua.
Giản Úc hít sâu một hơi, sau đó nói với Lục Chấp: “Lục tiên sinh, mạo phạm rồi.”
Được rồi, bất chấp tất cả thôi.
Nói xong câu đó, giây tiếp theo, cậu nhẹ nhàng mà nhón chân, đôi tay vòng qua cổ Lục Chấp, sau đó sát lại gần hắn…….
Lục Chấp còn chưa kịp phản ứng, tại sao Giản Úc lại làm vẻ mặt “Thấy chết không sờn” kia, sau đó Giản Úc liền tiến lại gần hôn hắn.
Lục Chấp ngẩn ra, một tay theo bản năng mà đỡ vòng eo mảnh khảnh của Giản Úc, tay khác còn bưng một ly rượu vang đỏ.
Giản Úc cách Lục Chấp càng ngày càng gần, gần đến nỗi cậu có thể ngửi thấy được mùi gỗ lạnh lẽo cùng với nhàn nhạt mùi rượu vang đỏ.
Ngay sau đó, cậu làm bộ hướng trên môi Lục Chấp hôn một cái, lúc hai cánh môi sắp đụng vào nhau, lại nhanh chóng lui lại.
Sau đó lại làm bộ giống như thẹn thùng, vùi đầu vào trong lồ ng ngực của Lục Chấp.
Lục Chấp chỉ cảm thấy một trận hô hấp ấm áp gần sát vào mặt, sau đó rất nhanh lại rời đi, chỉ để lại một chút hơi thở thơm ngọt nhàn nhạt.
Sau đó, Giản Úc liền vùi vào trong ngực của hắn mà bất động.
Lục Chấp: “……”
Cùng lúc đó, những người khác trong đại sảnh cũng chú ý tới động tĩnh bên này của bọn họ.
Tuy rằng họ không thấy rõ Giản Úc làm sao mà lại hôn Lục Chấp, nhưng bọn họ biết hai người vừa mới hôn môi!
Lập tức có người nhỏ giọng nghị luận.
” Giản Úc này cũng đủ lợi hại a, vậy mà chủ động hôn Lục Chấp!”
“Làm ơn, người ta đều đã đính hôn rồi, hôn một cái thì có làm sao?”
“Em gái tôi mà thấy cảnh này, tuyết đối sẽ khóc chết, em ấy vẫn luôn yêu thầm Lục Chấp, nhưng mà lại không dám nói.”
” Tôi lại thấy Giản Úc này có chút cậy sủng mà kiêu thì phải? Hôn xong còn tránh vào trong ngực của Lục Chấp, vừa nhìn liền thấy là một người tùy tâm sở dục, nói vậy ngày thường Lục Chấp rất là sủng cậu ấy nhỉ.”
Bên này.
Giản Úc vẫn luôn đem đầu chôn vào trong ngực Lục Chấp không chịu rời đi.
Cậu cũng không biết mình biểu hiện như thế nào, cho nên chỉ có thể làm bộ thẹn thùng lừa dối cho qua.
Hơn nữa, tuy rằng chỉ là vì bất đắc dĩ nên mới làm như vậy, nhưng mà lồ ng ngực của Lục Chấp thật sự quá nóng bỏng, rất thích hợp ôm vào mùa đông.
Giản Úc có chút luyến tiếc buông ra.
Bằng không cậu có thể đi đâu mà tìm một máy sưởi ấm hình người như vậy chứ.
Trong hô hấp của Lục Chấp quanh quẩn mùi hương nhàn nhạt trên người Giản Úc, giống như vị ngọt ngào của trái cây mùa hè.
Hắn rũ mắt nhìn Giản Úc, lấy góc độ này của hắn, chỉ có thể thấy được đỉnh đầu ngoan ngoãn của Giản Úc.
Lục Chấp nhàn nhạt nhắc nhở nói: “Được rồi, diễn như vậy được rồi, bọn họ tin rồi.”
Ngay từ đầu hắn còn có chút ngây người trong chốc lát, rốt cuộc Giản Úc tự nhiên chủ động dán lên, hắn nhất thời không kịp phòng bị.
Nhưng rất nhanh hắn liền phản ứng được, minh bạch ý đồ Giản Úc muốn làm.
Giản Úc nghe Lục Chấp nói, đầu tiên là lén lút nhìn ra ngoài đánh giá bốn phía một cái, xác định chuyện này đã thành công rồi, lúc này mới từ trong ngực Lục Chấp lui ra, đứng thẳng người.
Cậu chỉ dùng âm lượng mà hai người mới có thể nghe được: “Như vậy là được rồi nhỉ? Đợi lát nữa không cần phải hôn nữa chứ?”
Lục Chấp: “…….”
Nói cứ như bọn họ vừa mới hôn vậy.
Chẳng qua đã là cục diện như vậy, Lục Chấp cũng không có khả năng nói với Giản Úc, kỳ thật bọn họ không cần hôn môi, chỉ là nhàn nhạt nói: “Ừ, được rồi.”
Đôi mắt Giản Úc nháy mắt sáng lên, nho nhỏ mà vui vẻ một chút.
Cậu quả nhiên rất thông minh, cứ như vậy đã giải quyết được một cách hoàn mỹ rồi.
Đúng lúc này, Tần Diễn vội vội vàng vàng mà cầm camera chạy tới: “Cái gì?! Em nghe nói hai người vừa mới hôn môi?!”
Cậu chỉ là vừa mới đi toilet mà thôi, chẳng lẽ đã bỏ lỡ một trường hợp lớn nào sao?
Giản Úc thành công giải quyết được một nan đề, tâm tình không tồi, vì thế cười cong cong mắt mà nói với Tần Diễn: “Đúng vậy, đã hôn xong rồi.”
Lục Chấp nhìn Giản Úc một cái, nhướng mày, cũng không nói cái gì.
Tần Diễn nghe được như sét đánh giữa trời quang, kêu r3n nói: “Không!! Sao hai người lại có thể như vậy?!! Hôn môi sao lại có thể không gọi em chứ?!”
Giản Úc thầm nghĩ, chính là vì thấy cậu không có ở đây, mới phải nhanh chóng hôn môi đó, bằng không với tính tình của cậu, có khi phải đến gần sát nhìn cho kỹ luôn á.
Giản Úc nói cho có lệ: “Lần sau đi, lần sau sẽ gọi cậu.”
Nói tới đây, cậu sửng sốt, đúng nha, về sau còn có nghi thức kết hôn nữa, không phải cũng sẽ hôn môi đó chứ?
Chẳng lẽ đến lúc đó cũng phải làm bộ thân mật một chút?
Tần Diễn không biết hoạt động tâm lý của Giản Úc, còn ở một bên mà than vãn kêu r3n: “Không được! Hai người hôn lại một lần nữa đi! Hôm nay em đã chuyên môn mang theo camera, chính là muốn lưu lại hình ảnh trân quý này mà!!”
Anh Lục của hắn làm cây vạn tuế 28 năm rốt cuộc cũng ra hoa một lần, đây là sự tình trọng đại cỡ nào, nếu hắn không tận mắt chứng kiến, sẽ tiếc nuối cả đời đó.
Giản Úc bị Tần Diễn gào có chút đau lỗ tai, cậu duỗi tay xoa xoa, nhìn về phía Lục Chấp xin giúp đỡ.
Nhưng mà, Lục Chấp lại làm như không nhìn thấy ánh mắt của cậu, nhếch lên khóe miệng một chút: ” Cậu cùng Tần Diễn nói chuyện đi, tôi đi chuẩn bị sự tình kế tiếp.”
Nói xong liền rời đi.
Giản Úc: “??”
Cậu xác định Lục Chấp có chú ý tới tầm mắt của cậu, sao lại làm bộ như không nhìn thấy vậy?
Chẳng lẽ đây là trả thù cậu vừa mới nãy không nói tiếng nào liền hôn hắn? Nhưng không phải là cậu cũng chưa hôn tới sao?
Giản Úc bất đắc dĩ, đành phải một mình ứng phó với Tần Diễn đang trên đà hỏng mất.
Lục Chấp tìm người an bài một chút lưu trình tiếp theo.
Lúc này, Lâm Bác Vũ đi tới: “Tâm sự không?”
Lục Chấp ý bảo nhân viên công tác rời đi, ngay sau đó nhìn về phía Lâm Bác Vũ: “Nói cái gì?”
Lâm Bác Vũ chậc chậc hai tiếng: “Biết rõ còn cố hỏi. Nói đi, trong cuộc đời lần đầu tiên hôn môi có cảm giác gì? Theo tôi được biết, nụ hôn vừa rồi chắc chắn là nụ hôn đầu tiên phải không?”
Buổi sáng hôm nay hắn ở bệnh viện đi không được, thật vất vả mới xin nghỉ được một lúc, lập tức chạy đến khách sạn.
Mời vừa vào cửa, liền thấy Giản Úc lại gần, hôn Lục Chấp.
Lục Chấp: “……..”
Hắn lạnh lùng mà nhìn Lâm Bác Vũ: “Cậu sao lại giống Tần Diễn nhiều chuyện như vậy?”
Lâm Bác Vũ cười nói: “Làm bạn tốt của cậu, phải quan tâm một chút đến hạnh phúc của cậu chứ?”
Lục Chấp lạnh nhạt nói: “Không cần.”
Lâm Bác Vũ: “Đừng bất cận nhân tình* như vậy. Mà cái đề nghị trước kia của tôi, cậu có muốn cẩn thận suy xét lại một lần nữa hay không? Cậu cùng Giản Úc đều đi đến bước này rồi, lãnh chứng, đính hôn cũng đã làm, hiện tại còn hôn môi. Không bằng các cậu cứ như vậy ở chung với nhau luôn đi, có cái gì không tốt sao?”
* Tính tình quái dị, hành vi không hợp thường tình người ta.
Lục Chấp liếc nhìn hắn một cái: “Cậu nói nhiều quá.”
Lâm Bác Vũ nhướng mày: “Có những chuyện có khả năng chính cậu cũng chưa chắc phát hiện ra đó, ngữ khí lần này của cậu không còn kiên định giống như trước kia nữa, nói lên cái gì, nội tâm của cậu bắt đầu dao động rồi phải không?”
Lục Chấp nhàn nhạt nói: ” Nói ra, lần trước viện trưởng của các cậu tìm tôi nói chuyện về việc xin tài trợ thiết bị y tế. Cậu nói xem, nếu tôi quyên tặng một đống vật phẩm y tế, sau đó đem cậu điều đến Châu Phi công tác, ông ấy có đồng ý hay không nhỉ?”
Vẻ mặt Lâm Bác Vũ phức tạp nói: “Lục Chấp, cậu có thể làm người đi được không?”
Lục Chấp lạnh lùng nói: “Xin lỗi, có đôi khi tôi không làm được.”
Lâm Bác Vũ: “……..”
Thời gian kế tiếp, Giản Úc và Lục Chấp cùng nhau hoàn thành những lưu trình còn dư lại trong nghi thức đính hôn.
Cả người Giản Úc đều sắp mệt chết rồi.
Chỉ có thể không ngừng an ủi chính mình, rốt cuộc năm ngàn vạn cũng không phải tự dưng mà đến, nhiều ít cũng phải trả giá một chút gì đó thì mới được.
Góc Đông Nam của hội trường.
Một đám người Lục Nghiên Tuyết sắc mặt không hề đẹp tí nào.
“Thật quá đáng!Tôi vừa mới tận mắt nhìn thấy, là Giản Úc chủ động lại gần hôn anh Lục Chấp.!”
” Đệt! Giản Úc này sao lại có thể ghê tởm như vậy? Tôi thật sự muốn nôn rồi!!”
“Tức giận nha, cố tình vừa nãy chúng ta lại không thể chỉnh được hắn! Nếu đem nhốt hắn lại phòng cho khách ở lầu hai, không cho hắn xuống dưới là tốt rồi.”
” Được rồi, hiện tại chúng ta cũng không làm được gì, vẫn là chờ Quý Diệc trở về rồi nói sau. Chờ Quý Diệc trở lại, cái thứ tu hú chiếm tổ như Giản Úc tự nhiên phải xám xịt mà cút đi ngay thôi!!”
” Cùng chỉ có thể như vậy, hiện tại phải chờ Quý Diệc về nước. Tôi đã gọi điện thoại cho anh ấy rồi, không bao lâu nữa anh ấy sẽ trở về.”
” Thật tốt quá, đến lúc đó nhất định để Quý Diệc hung hăng giáo huấn Giản Úc một trận, ai bảo hắn ghê tởm như vậy!”
Giản Úc đứng ở phòng khách, nhìn một vòng những người Lục gia.
Trước kia Trần Hoài có cho cậu một ít tư liệu về người Lục gia, hiện tại cậu cần phải đối chiếu rồi quen thuộc một lần nữa, có thể sẽ mang lại một chút ích lợi cho cậu sau này.
Toàn gia tộc Lục gia có nhân số đông đảo.
Lục lão gia tử tổng cổng có năm người con, trong đó có ba người đầu tiên là con trai, hai người sau là con gái. Số lượng cháu thì lại càng nhiều hơn, tổng cộng có mười mấy người.
Hôm nay nên đến đều đến, chỉ có một nhà cô Năm của Lục lão gia tử là không tới, trước đây không biết bọn họ vì chuyện gì mà lại đắc tội Lục Chấp, vì sợ Lục Chấp trả thù nên lập tức chạy trốn ra nước ngoài ngay trong đêm.
Giản Úc bất động thanh sắc mà đánh giá mọi người.
Sau đó cậu có chút kinh ngạc mà phát hiện, cô Tư của Lục Chấp vậy mà là một ảnh hậu, trước đó hai ngày cậu vừa vặn xem một bộ phim mà cô đóng vai chính.
Giản Úc nhịn không được mà cảm thán, không thể không nói, hào môn đỉnh cấp như Lục gia, đúng là có nhiều người tài thật.
Rất nhanh, Giản Úc cùng Lục Chấp đi tới trước mặt Lục lão gia tử, đưa tặng lễ vật mà bọn họ đã chuẩn bị.
Giản Úc đem hộp quà tinh xảo của mình qua, cười nói: “Ông nội, chúc ngài sinh nhật vui vẻ. Đây là bánh bông lan chính tay con làm, nếu như ngài thích, có thể nếm thử một chút.”
Lục lão gia tử ngẩn ra, ông không nghĩ Giản Úc lại có tâm như vậy.
Rốt cuộc đôi khi lễ vật không phải càng đắt thì càng tốt, ngược lại là xem món quà đó có được chuẩn bị thật lòng hay không.
Lục lão gia tử theo bản năng muốn khen Giản Úc một câu, nhưng rất nhanh lại lạnh mặt, làm bộ như không thèm để ý: “Để bên kia đi.”
Giản Úc cũng không để ý đến thái độ của Lục lão gia tử, lễ phép mà đem lễ vật để qua một bên.
Dù sao cậu tới đây, cũng chỉ là để diễn kịch thôi.
Lúc này, Lục Chấp cũng lấy lễ vật của mình ra.
Lục lão gia tử trong nháy mắt nhìn thấy lễ vật kia, giấu không được vẻ kinh hỉ: “Đây, đây là?”
Lục Chấp giải thích: “Tháng trước con có tham gia một buổi đấu giá, vừa vặn thấy được bức họa này được bán đấu giá ở đó, cho nên nhân cơ hội mua lại.”
Lục lão gia tử tiếp nhận bức tranh sơn thủy kia, khuôn mặt già nua đều ửng hồng lên, cầm tranh, tỉ mỉ mà quan sát: “Bức họa này ta vẫn luôn muốn có được, nhưng vài lần đều bỏ lỡ, không nghĩ tới hôm nay vậy mà may mắn có được đến.”
Đây là một bức danh gia đại tác phẩm, vô số người tranh nhau hỏi thăm, muốn thu nó làm của riêng.
Nhưng loại cơ duyên như vậy, chỉ có thể gặp không thể cầu.
Lục lão gia tử nhìn hơn nửa ngày, cuối cùng tỉ mỉ mà đem bức tranh thu lại.
Ông lúc này mới nhìn về phía Lục Chấp, nhất thời cảm xúc phức tạp, muốn nói cái gì đó, cuối cùng chỉ nói: “Đươc rồi, lễ vật này ta rất vừa lòng.”
Lục Chấp là đứa cháu trai mà ông tự hào nhất, thường thường sẽ lấy ra khoe khoang với với những lão bằng hữu khác, nhưng chỉ mỗi chuyện hôn nhân lần này, hai người lại bất đồng ý kiến, làm cho Lục lão gia tử rất bất đắc dĩ.
Kế tiếp, những người khác cũng lục tục mà tặng lễ vật.
Giản Úc cùng Lục Chấp lui qua một bên.
Giản Úc hạ nhỏ giọng, hỏi Lục Chấp: ” Lục tiên sinh, cô Tư của anh là ảnh hậu sao?”
Lục Chấp gật đầu: “Đúng rồi, làm sao vậy?”
Hai mắt Giản Úc sáng lên: “Tôi có thể đến xin chữ ký của cô ấy không? Khoảng thời gian trước tôi có xem một bộ điện ảnh của cô ấy, tôi rất thích.”
Chẳng qua dù sao đây cũng là thân thích của Lục Chấp, Giản Úc cần phải hỏi ý kiến của hắn mới được, bằng không lỡ như quan hệ của Lục Chấp cùng cô Tư kia không tốt, cậu lỗ mãng hấp tấp qua đó xin chữ ký, không phải dẫm lôi rồi sao?
Cũng may Lục Chấp nói: “Có thể.”
Giản Úc nháy mắt vui vẻ: “Vâng, tôi đi đây.”
Xem ra, Lục Chấp cùng cô Tư này quan hệ cũng không tệ lắm.
Giản Úc đi qua bên kia.
Cô Tư của Lục Chấp là một người có tính tình rất dịu dàng, không biết có phải do ở đây đều là bạn bè thân thích hay không, cô thoạt nhìn một chút cũng không có dáng vẻ cao ngạo của một đại minh tinh.
Giản Úc không khỏi nghĩ, một diễn viên tốt thật sự rất thần kỳ, rõ ràng hình tượng của cô Tư ở trên màn ảnh là một nữ trung hào kiệt vô cùng anh khí.
Cậu đến gần, còn chưa kịp bắt chuyện, cô Tư liền mở miệng trước, ngữ khí mang theo yêu thích của người lớn đối với con cháu trong nhà: “Con chính là Giản Úc phải không?”
Giản Úc ngẩn ra, vội vàng cười gật đầu: “Vâng ạ, là con.”
Cô Tư từ túi xách lấy ra một cái bao lì xì, cười nói: “Tới đây, lần trước lúc con và Lục Chấp đính hôn, vừa vặn ta đang ở chỗ khác đóng phim, nên không tham dự được. hiện tại thuận tiện đưa bao lì xì cho con luôn.”
Giản Úc có chút kinh ngạc, tính cách của cô Tư cũng quá mạnh mẽ rồi.
Cứ như vậy, chẳng phải giống như cậu qua đây một chuyến là vì muốn lấy lì xì hay sao?
Cậu nhanh chóng làm sáng tỏ ý của mình: “Không cần đâu ạ, con lại đây là muốn tìm cô xin chữ ký. Con rất thích phim của cô, chính là bộ cô diễn nữ đại hiệp ấy ạ.”
Cô Tư không thèm để ý khoát tay: “ai, cái đó không tính là gì, chỉ tùy tiện diễn mà thôi.”
Giản Úc: “…….”
Tùy tiện diễn mà được ảnh hậu, thật đúng là làm người khác không biết nên nói cái gì nữa.
Lúc này, cô Tư lại đem bao lì xì ấn vào trong ngực của cậu, giả vờ giận dỗi nói: “Cầm nhanh lên, đừng có khách khí. Con thu lì xì của người khác, mà mỗi ta lại không chịu nhận, đây là phân biệt đối xử với ta sao?”
Giản Úc chỉ có thể nhận bao lì xì.
Nhưng mà không thể không nói, nhận được lì xì, cậu vẫn thật sự rất vui vẻ.
Mi mắt của cậu cong cong, đối với cô Tư nói: “Cảm ơn cô Tư.”
Bộ dáng của cậu thật sự rất được người lớn thích, ngoan ngoãn đáng yêu, tính tình lại đặc biệt mềm.
Cô Tư không nhịn được mà cảm thán nói: “Đứa trẻ này nói chuyện thật ngọt. Đúng rồi, nhìn dáng vẻ này của con, hẳn là tình cảm của con và Lục Chấp rất tốt đi?”
Ở trường hợp như này, Giản Úc tự nhiên phải phối hợp: ” Vâng, khá tốt ạ.”
Cô Tư trêu chọc nói: “Chỉ tiếc con là con trai, nếu là con gái, nói không chừng hiện tại ta đã được bế con của hai đứa rồi..”
“!!”
Giản Úc thiếu chút nữa bị sặc rồi.
Con, con của cậu và Lục Chấp?
Cậu nhìn cô Tư, có chút vô tội mà chớp chớp mắt.
Cô Tư cười đến ngã trước ngã sau: “Đứa nhỏ như con trêu đùa thật sự quá thú vị.”
Giản Úc: “……..”
Cậu cảm thấy có chút không chống đỡ nỗi cô Tư rồi.
Chẳng lẽ đây là chính là tu luyện của một ảnh hậu sao? Các loại cảm xúc tùy ý biến hóa?
Lúc này, bên kia.
Lục Chấp đang ngồi ở trên sô pha, cầm di động xử lý một ít công việc, thường thường cũng sẽ cùng Lục lão gia tử nói mấy câu.
Lúc này, một cô gái tầm 25 tuổi mang theo một hộp quà, đi giày cao gót, thướt tha lả lướt mà đi qua.
Cô chính là đứa cháu gái nhà họ Tề mà trước đó Lục lão gia tử có nhắc đến, cũng chính là đối tượng kết hôn mà ông muốn tác hợp cho Lục Chấp.
Lục lão gia tử cũng đã tính toán từ bỏ chuyện của Giản Úc cùng Lục Chấp, nhưng vừa nhìn thấy Tề Miểu Miểu, tâm tư này của ông lại lần nữa tái sinh, chủ động nói: “Miểu Miểu, con đến rồi.”
Tề Miểu Miểu đi đến trước mặt Lục lão gia tử, cúi người, thanh âm đoan trang có khí chất, nói: “Ông nội Lục, sinh nhật vui vẻ. Ông nội của con gần đây bị cảm, nên không tiện ra cửa, cố ý để con đến đây bồi tội với ông.”
Nói xong, liền đưa lễ vật qua.
Lục lão gia tử nhận quà, đầy mặt đều mang ý cười: “Không tới liền không tới, bồi tội cái gì?”
Sau đó, ông chuyển giọng, chỉ Lục Chấp đang ngồi trên sô pha: “Đúng rồi, đó chính là đứa cháu trai mà ta thường xuyên nhắc tới, tên là Lục Chấp. Người trẻ tuổi luôn có nhiều đề tài để nói, tâm sự nhiều một chút.”
Tề Miểu Miểu nghe xong lời nói của Lục lão gia tử, theo bản năng mà quay đầu nhìn lại, giây tiếp theo, thần sắc luôn đoan trang nhịn không được cũng thay đổi.
Cô trước đây ở những bài báo kinh tế tài chính cũng đã thấy qua Lục Chấp, thậm chỉ còn có một lần, cô cùng Lục Chấp tham gia một bữa tiệc thương nghiệp, chỉ là lúc ấy cách khá xa, cũng không thể nhìn thấy rõ ràng.
Trước mắt xem như thấy rõ.
Mặt mày Lục Chấp lạnh lẽo, bộ dáng tuấn tú, trên người mặc một bộ tây trang được định chế thủ công, hắn tùy ý ngồi trên sô pha, trên mặt vẫn là một biểu tình không chút để ý nào, ngón tay thon dài đang ấn ấn lên di động.
Tề Miểu Miểu từ nhỏ gia cảnh đã khá giả, chính mình ở trên thương trường cũng đã rèn luyện được hai ba năm, cũng coi như đã thấy qua việc đời, nhưng lúc này không hiểu sao vẫn thấy có chút khẩn trương.
Cô từ nhỏ đã lập chí, muốn tìm một nửa kia so với bản thân cô càng phải cường đại hơn.
Lục Chấp không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa hắn vẫn là người đàn ông đứng đầu kim tử tháp.
Lục Chấp đang trả lời mấy cái email của đối tác.
Lúc này, bên cạnh truyền đến một mùi nước hoa rõ ràng, đồng thời một giọng nữ vang lên: “Xin chào, em có thể ngồi ở đây không?”
Lục Chấp nâng lên đôi mắt đen trầm, nhìn thoáng qua người tới, thậm chí còn chưa nhìn rõ, rất nhanh đã thu hồi tầm mắt, thanh âm đạm mạc: “Ừ.”
Đây là một cái sô pha dài, có thể ngồi đủ năm sáu người.
Tề Miểu Miểu đánh giá khoảng cách một chút, có hơi do dự mà muốn lại gần Lục Chấp thêm tí nữa, như này vẫn còn hơi xa.
Cuối cùng, cô vẫn không dám thân cận Lục Chấp quá, rốt cuộc Lục Chấp thoạt nhìn rất lạnh lùng, không giống với người có thể dễ dàng tiếp xúc được.
Cô không muốn lần đầu tiên liền làm hỏng ấn tượng.
Sau khi Tề Miểu Miểu ngồi xuống, thử nhìn Lục Chấp vài cái.
Nhưng mà Lục Chấp thần sắc lạnh nhạt, rũ mắt, chỉ nhìn chằm chằm màn hình di động.
Lục lão gia tử vẫn luôn quan sát động tĩnh bên phía bọn họ, xem đến có chút nôn nóng, nhịn không được kêu ra tiếng: “Lục Chấp.”
Lục Chấp ngước mắt, thanh âm nhàn nhạt: “Làm sao vậy?”
Lục lão gia tử không cao hứng nói: “Miểu Miểu là khách của ta, con thay ta chiêu đãi một chút.”
Lời nói tương đương với một nhiệm vụ,
Rốt cuộc Lục Chấp cũng không nhanh không chậm mà bỏ di động xuống, nhìn Tề Miểu Miểu một cái, nhưng vẫn không mở miệng.
Tề Miểu Miểu nhất thời khó có được, chủ động bắt đầu tìm đề tài: “Lục Chấp, em nghe nói anh là sinh viên tốt nghiệp đại học Hoa Thanh phải không?”
Lục Chấp mặt vô biểu tình: “Ừ.”
Tề Miểu Miểu chỉ nói câu đầu tiên, đã bị mặt lạnh của Lục Chấp dọa đến, chẳng qua cô nói ở trong lòng mình, người đàn ông tốt thì chính mình phải biết tranh thủ.
Vì thế cô tiếp tục nói: “Vậy cũng thật trùng hợp, em cũng là sinh viên của trường đại học Hoa Thanh.”
Lục Chấp nhàn nhạt mà liếc nhìn cô một cái: “Phải không?”
Trên thực tế, Tề Miểu Miểu lúc thi đại học cũng không có thi đậu vào trường đại học Hoa Thanh, chỉ có một năm đi qua trường đại học Hoa Thành làm sinh viên trao đổi, nhưng vì để kéo gần khoảng cách với Lục Chấp, cô chỉ có thể căng da đầu nói: “Vâng, đại học Hoa Thanh chính là trường đại học đứng đầu của quốc gia ta, là nơi em vẫn luôn tha thiết mơ ước. Bởi vậy thời trung học, em vẫn luôn rất chịu khó, luôn thời thời khắc khắc mà hướng về mục tiêu này mà nỗ lực.”
Cô cho rằng nói xong những lời này, Lục Chấp sẽ cùng cô thân cận hơn một ít.
Ai biết Lục Chấp lại lãnh đạm nói: “Tề tiểu thư, nói dối cũng không phải là thói quen tốt đâu?”
Khuôn mặt Tề Miểu Miểu nháy mắt đỏ bừng, một chữ cũng không nói nên lời.
Lục Chấp vì sao biết cô không phải là sinh viên đại học Hoa Thanh chứ?
Lục Chấp lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục trả lời email.
Hắn đối với Tề Miểu Miểu trước mặt này có thể nói là đã điều tra rõ ràng rồi.
Vốn dĩ hắn cũng không muốn biết về Tề Miểu Miểu, nhưng không chịu nổi Lục lão gia tử một lòng muốn tác hợp bọn họ.
Vì thế hắn đã sớm phân phó Trần Hoài đi điều tra Tề Miểu Miểu.
Hắn có thói quen đem mọi chuyện khống chế ở trong tay của mình, để có thể làm ra những quyết định càng có lợi cho bản thân hơn.
Tề Miểu Miểu hoảng loạn nửa phút, nỗ lực cưỡng bách chính mình phải bình tĩnh lại, sửa lời nói: “Đúng vậy, em chỉ là đi tới trường Hoa Thanh làm sinh viên trao dổi một năm thôi.”
Nói xong, cố thay đổi đề tài khác: “Đúng rồi, nghe nói tập đoàn các anh gần đây đang làm chủ đạo cho một hạng mục khai phá với quy mô lớn, triệu tập rất nhiều công ty lại cùng nhau tham gia. Không biết em có thể vinh hạnh được cùng tham dự với mọi người hay không?”
Nói đến chuyện thương trường, cô vẫn có vài phần tự tin.
Cô từ nhỏ đã tiếp thu giáo dục tốt đẹp trong nhà, cũng không giống như những thiên kim hào môn mảnh mai khác, mà là có sự nghiệp của riêng mình.
Kết quả, mặc dù cô nói đến chuyện thương trường, Lục Chấp cũng không hề có hứng thú chút nào, mà hắn bỗng nhiên ngước mắt lên, nhìn quanh trong phòng khách một vòng, sau đó nhìn đến một chỗ rồi ngừng lại.
Tề Miểu Miểu nhìn theo tầm mắt của hắn, liền thấy được một nam sinh có bộ dáng thập phần ngoan ngoãn.
Nam sinh kia rất đặc biệt, cùng những người khác ở đây không quá giống nhau, nếu một hai phải nói, chính là trên người có một loại sạch sẽ không hợp với nơi này.
Người ở đây, cho dù là ai, hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút tâm tư tính toán, tính toán như thế nào ở trường hợp như hiện tại thu được càng nhiều chỗ tốt.
Chỉ có cậu ta, một đôi mắt trong vắt sáng ngời, viền mắt cong cong, có một loại vui sướng nhẹ nhàng như một người đứng ngoài cuộc.
Giản Úc đang cùng cô Tư nói chuyện. Đột nhiên, cậu nhận thấy hình như có người đang nhìn chằm chằm cậu.
Cậu theo bản năng mà nhìn lại, sau đó liền thấy được Lục Chấp…..còn có một người con gái không quen biết.
Giản Úc có chút mờ mịt.
Đây là tính huống gì vậy?
Vì sao động tác của hai người lại nhất trí mà nhìn chằm chằm vào cậu thế.
Lúc này, cô Tư cũng phát hiện điểm này, cô đè thấp thanh âm giải thích với Giản Úc: “Bên cạnh Lục Chấp là cháu gái của Tề gia, lão gia tử vẫn luôn tính toán tác hợp cho Lục Chấp.”
Nói xong, cô lắc lắc đầu, âm thầm thở dài một hơi.
Lão gia tử cũng thật là, hai người Giản Úc và Lục Chấp đều đã đính hôn rồi, ông vậy mà còn chưa từ bỏ ý định, một hai phải chờ đến khi người ta kết hôn thì mới dừng tay phải không?
Giản Úc nghe xong lời cô Tư nói, nháy mắt hiểu được.
Thì ra là đến lúc cậu phải ra sân khấu rồi.
“Tình địch” đều tới rồi, cậu là “đối tượng kết hôn” phải nên phát huy tác dụng một phen thôi?
Vì thế cậu chào cô Tư, sau đó đi đến sô pha bên đó.
Giản Úc vừa đi, vừa tự hỏi đối sách.
Cháu gái Tề gia này có lai lịch gì nhỉ?
Nếu lão gia tử vẫn luôn tác hợp cô cùng với Lục Chấp, căn cứ vào tiêu chuẩn môn đăng hộ đối của ông, vậy khẳng định nhà cô cũng là hào môn, hơn nữa bản thân cô khả năng cũng có tài năng đặc biệt trong thương nghiệp linh tinh, như vậy mới có thể cùng Lục Chấp cường cường liên thủ.
Giản Úc nghĩ đến đây, nhất thời nhìn lại mình.
Cậu không có gia đình hào môn, cũng không có thiên phú kinh thương.
Vậy còn so cái gì, không thể so được á.
Lúc này, phòng khách dần dần an tĩnh lại, bọn họ đều thấy được tình cảnh ở sô pha bên kia, rất hứng thú mà xem kịch vui, muốn nhìn Giản Úc rốt cuộc sẽ xử lý như thế nào.
Chỉ thấy Giản Úc chậm rì rì mà đi qua, sau đó mềm mại mà gọi Lục Chấp một tiếng: “Chồng ơi, em mệt quá, anh ôm em được không?”
Thần sắc mọi người cả kinh, Giản Úc này nói ra câu cũng quá kinh người rồi đi?
Lục Chấp tính tình lãnh đạm như vậy, khẳng định sẽ không phối hợp với cậu ta, nói không chừng còn sẽ trào phúng một trận.
Kết quả làm mọi người mở rộng tầm mắt, Lục Chấp vậy mà cũng không có phản đối.
Chỉ thấy thần sắc Lục Chấp không rõ, nhàn nhạt mà “Ừ” một tiếng.
Giản Úc được Lục Chấp cho phép, vì thế lười nhác mà đi qua, sau đó ngồi lên đùi hắn, nghiêng người, rúc vào trong lòng ngực của hắn.
Cái này còn chưa hết, cậu còn vươn cánh tay trắng nõn mảnh khảnh ra, chỉ vào dĩa trái cây trên bàn trà: “Em muốn ăn nho, anh giúp em lột đi.”
Thanh âm vừa ngọt vừa mềm, mười phần làm nũng.
Lục Chấp rũ mắt nhìn cậu một cái, thật đúng là tính tìnhb b. tốt mà duỗi tay lấy một quả nho, sau đó bắt đầu lột.
Lột xong, nói khẽ với Giản Úc: “Há mồm.”
Giản Úc hoàn toàn không cần động thủ, chỉ phụ trách há mồm, một ngụm ăn xong quả nhỏ, sau đó đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn Lục Chấp: “Ngọt quá, em còn muốn ăn.”
Đôi mắt Lục Chấp từ trước đến này đều bình đạm không một gợn sóng, nay tựa hồ lại mang theo chút sủng nịnh: “Ừm.”
Nói xong, lại giơ tay cầm quả thứ hai bắt đầu lột.
Lúc này, Giản Úc giống như một hồng nhan họa thủy, cậy sủng mà kiêu, được một tấc lại muốn tiến thêm một bước, cố tình Lục Chấp vẫn luôn lãnh ngạnh, vậy mà nguyện ý nghe theo lời của cậu ta.
Phòng khách một mảnh yên tĩnh không một tiếng động, tất cả đều yên lặng nhìn một màn này.
Tề Miểu Miểu ngồi ở bên cạnh, đứng ngồi không yên, trên mặt đều nóng rát.
Lúc này, một tiếng rống giận trung khí mười phần phá vỡ yên lặng: “Hồ nháo, hiện tại là trường hợp gì, hai người các ngươi bộ dáng giống cái gì hả?”
Hôm nay Lục Thiệu Hoa vẫn luôn chiêu đãi khách ở đại sảnh, vừa mới chuẩn bị vào trong phòng khách để nghỉ ngơi, không nghĩ tới lại nhìn thấy được một màn này, nhất thời tức giận trong lòng, nhịn không được lại rống giận một tiếng.
Giản Úc chỉ phụ trách phối hợp với Lục Chấp để diễn kịch, còn những việc kế tiếp, cậu không thể khống chế được.
Vì thế cậu chỉ ngoan ngoãn rúc vào trong lồng ngực của Lục Chấp, trong tay còn cầm một quả nho để thưởng thức, không nói chuyện nữa.
Lúc này, thần sắc Lục Chấp lãnh đạm nhìn về phía Lục Thiệu Hoa: “Chúng tôi có bộ dạng gì?”
Lục Thiệu Hoa cau mày: “Không ra thể thống gì?”
Thần sắc Lục Chấp lại càng lạnh lùng mà nhìn hắn, sau đó lại nhìn lướt qua Lục lão gia tử, cuối cùng nhìn Tề Miểu Miểu bên cạnh: “Nếu muốn nói, có phải các người mới càng không ra thể thống gì không?”
Ở tình huống hắn và Giản Úc đã làm đính hôn, còn chưa từ bỏ ý định, còn muốn nhét người vào bên cạnh hắn.
Lục Chấp ở địa vị cao đã lâu, quanh thân đều có uy áp của người thượng vị, chỉ một ánh mắt, một câu, cũng khiến cho người khác thừa nhận không được.
Tề Miểu Miểu thần sắc trở nên xấu hổ, lập tức đứng dậy, nói với Lục Chấp: “Ngại quá.”
Nói xong, liền cúi đầu đi ra khỏi phòng khách.
Lục Thiệu Hoa còn muốn nói gì đó.
Lúc này, Lục lão gia tử vẫn luôn trầm mặc, cầm gậy nện lên mặt đất.
Lục Thiệu Hoa thấy thế, chỉ phải ngậm miệng lại.
Lục lão gia tử lúc này mới thở dài: “Thôi thôi, con cháu đều có phúc của con cháu. Ta già rồi, lười quản những chuyện này nữa.”
Sau đó, ông lại nói với những người khác: “Đều an tĩnh như vậy làm gì? Mọi người muốn làm gì thì làm đi.”
Lục lão gia tử dù sao cũng là chủ của gia đình này, ông đã nói như vậy, nhóm con cháu cũng không dám cãi lời, lại khôi phục bộ dạng trò chuyện vui vẻ lúc đầu, chỉ là vẫn thường thường mà liếc nhìn về phía bên kia một chút.
Lục lão gia tử chống gậy đứng lên, rời khỏi phòng khách.
Sinh nhật đều đã đi qua một nửa, Cố Bắc lúc này mới chạy đến nhà cũ.
Buổi chiều hắn đi gặp tình nhân của mình, sau đó cùng đối phương lăn lộn một trận, trời tối rồi mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật của Lục lão gia tử, vội vàng chạy trở về.
Hắn vừa đi vào đại sảnh, tìm một vòng, cuối cùng cũng tìm được Lục lão gia tử.
Hắn vội vàng sửa sang lại một chút quần áo, muốn làm chính mình càng thêm có tinh thần hơn một chút, lúc này mới đi tới bên cạnh Lục lão gia tử: “Ông nội.”
Lục lão gia tử liếc nhìn Cố Bắc một cái, không mặn không nhạt nói: “Tới rồi à.”
Ông đối với đứa cháu trai Cố Bắc khác họ này vẫn luôn không để vào mắt.
Cố tình Cố Bắc lại không có ánh mắt, hắn lấy một cây bút lông làm bằng vàng đưa cho Lục lão gia tử: “Ông nội, không phải ông thích thư pháp sao? Con đặc biệt mua cây bút lông này để làm lễ vật tặng cho ông.”
Lục lão gia tử nhìn cây bút lông bằng vàng kia, khó có thể che giấu mà nhíu nhíu mày, sau đó phất tay: ” Đưa cho người làm đi.”
Cố Bắc đem bút lông đưa cho người làm, sau đó mới nói đến mục đích lần này: “Ông nội, con biết ông vẫn luôn vì chuyện của Lục Chấp mà phiền lòng, muốn giới thiệu đối tượng kết hôn môn đăng hộ đối cho hắn, kết quả hắn còn không cảm kích.”
Lục lão gia tử nghe ra ý không thích hợp, nhìn về phía hắn: “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?”
Cố Bắc cho rằng đã hấp dẫn được sự chú ý của ông, nhanh chóng nói: “Hay là ông giới thiệu cho con đi, con bảo đảm sẽ nghe ông nói, ông muốn con đi hướng đông, con tuyệt không đi hướng tây. Thuận tiện, con cũng muốn tiến vào tập đoàn Lục thị, giúp Lục Chấp cùng quản lý tập đoàn.”
Lục lão gia tử còn tưởng chính mình nghe lầm, có chút ghét bỏ mà liếc nhìn Cố Bắc một cái: “Cậu?”
Cố Bắc tích cực nói: “Đúng vậy, Lục Chấp hiện tại một lòng đều ở trên người của Giản Úc, khẳng định sẽ quản lý tập đoàn sơ sài, ông để con thay thế hắn đi.”
………
Giản Úc đi toilet.
Lúc ra ngoài, vậy mà đụng phải Cố Bắc.
Cố Bắc đứng ở cửa toilet, vẻ mặt cuồng bạo mà hút thuốc.
Hắn lơ đãng quay đầu, cũng thấy được Giản Úc, lập tức trào phúng nói: “Ồ, cậu cũng tới sao?”
Giản Úc mở vòi nước, bắt đầu rửa tay, căn bản không thèm để ý tới Cố Bắc.
Cố Bắc ngậm thuốc lá, cà lơ phất phơ mà đi vào bên trong vài bước, đứng trước mặt Giản Úc.
Giản Úc không ngửi được mùi thuốc lá, rửa tay xong, lập tức muốn đi ra ngoài.
Ai biết Cố Bắc liền duỗi tay ngăn cản: “Đừng vội đi a, nếu đã bị tôi chặn lại, tôi làm sao có thể cứ như vậy mà để cho cậu ra ngoài được.”
Ngày thường hắn gặp được Giản Úc, đều luôn có Lục Chấp ở cạnh, hiện tại thật vất vả mới thấy Giản Úc đi một mình, hắn làm sao có thể buông tha cho Giản Úc được.
Giản Úc thấy không đi ra ngoài được, vội vàng dùng tay bưng kín miệng mũi, vô ngữ mà nhìn Cố Bắc: “Rốt cuộc anh phát điên cái gì?”
Cố Bắc hừ lạnh nói: “Tôi nổi điên thì làm sao? Tôi rốt cuộc không rõ, vì sao mọi người đều luôn đứng về phía Lục Chấp, đều vì hắn mà nói chuyện!”
Hắn vừa đi tìm Lục lão gia tử để thương lượng, muốn được tiến vào tập đoàn Lục thị để làm việc, kết quả Lục lão gia tử vậy mà cự tuyệt hắn!
Nhà nào mà không phải con trai trưởng kế thừa gia nghiệp, vì cái gì tới nhà họn họ, liền trực tiếp xem nhẹ hắn, đem tập đoàn đưa cho Lục Chấp?
Hắn trước sau đều nuốt không trôi khẩu khí này, luôn canh cánh trong lòng.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Bắc thêm vài phần hạ lưu, từ trên xuống dưới mà đánh giá Giản Úc một lượt: ” Đúng là trong khoảng thời gian này Lục Chấp quan tâm cậu rất nhiều a, cậu nói xem, nếu tôi đem cậu làm cái gì, khuôn mặt lạnh lùng kia của hắn có thể hỏng mất hay không nhỉ? Ngẫm lại hình ảnh đó quả nhiên là thú vị!”
Giản Úc: “…….”
Đầu óc Cố Bắc có bộ phận nào đó bị thiếu hụt sao? Như thế nào giống mấy đứa thiểu năng quá vậy?”
Cậu không quan tâm, tránh Cố Bắc muốn đi.
Kết quả lúc này, Cố Bắc duỗi tay đẩy cậu một phen.
Luận về sức lực, Giản Úc khẳng định không so được với Cố Bắc, cậu đứng không vững, sau đó lui lại hai bước, lập tức nhanh chóng dùng tay vịn vào bồn rửa mặt, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân mình.
Cố Bắc ném tàn thuốc vào thùng rác, duỗi tay bắt đầu cởi nút áo, vẻ mặt phong lưu: “Thật đúng là ốm yếu a, nhẹ nhàng đẩy một phen cũng đứng không yên. Dáng vẻ này của cậu còn làm tôi có chút hứng thú đấy.”
Giản Úc: “…..”
Cậu thật sự không biết phải nói gì lúc này, cũng lười nói lời vô nghĩa với Cố Bắc.
Cậu nhìn thấy bên cạnh bồn rửa tay có bình hoa, bất thình lình, cầm lấy tới liền hung hăng mà đập lên đầu Cố Bắc.
“Loảng xoảng” một tiếng, bình hoa chia năm xẻ bảy.
Cố Bắc hô đau một tiếng, ôm đầu đang đổ máu ngồi xổm xuống: “Giản Úc, con mẹ nó…….”
Giản Úc ho hai tiếng, nói: “Tôi kiến nghị lần sau anh nên nói ít một chút, động não nhiều lên.”
Nói xong, Giản Úc cũng không dám dừng lại thêm nữa, vạn nhất Cố Bắc phục hồi tinh thần lại, chỉ dựa vào vũ lực, cậu căn bản đánh không lại Cố Bắc.
Giản Úc nắm chặt cơ hội, chạy nhanh ra khỏi toilet, đi ra nơi có người.
Nhưng ngay lúc này, hô hấp của cậu bắt đầu dồn dập lên, ẩn ẩn có chút không thở nổi.
Cậu biết rõ, đây là điềm báo phát tác bệnh hen suyễn.
Từ lúc cậu thích ứng được việc thân thể này có bệnh suyễn, ngày thường vẫn luôn mang theo bình xịt bên người.
Nhưng hôm nay tới tham gia yến hội, cậu mặc một thân lễ phục, cũng không thích hợp cầm theo bình xịt, cho nên đã để lại trong xe.
Giản Úc vừa nỗ lực bình phục hô hấp, vừa đi tìm Lục Chấp lấy chìa khóa xe.
Cậu tìm một vòng lớn, sau đó mới phát hiện Lục Chấp.
Lúc này, Lục Chấp cùng với Lục Thiệu Hoa đang đứng cùng một chỗ, hai cha con tựa hồ đang tranh cãi cái gì đó.
Nói đúng ra, là Lục Thiệu Hoa biểu tình kích động, đứng một bên khoa tay mua chân, mà Lục Chấp vẫn mặt không biểu tình mà nghe.
Dưới loại tình huống này, Giản Úc cũng không quản được có thể quấy rầy bọn họ hay không, vội bước qua, gọi Lục Chấp một tiếng: “Lục tiên sinh.”
Hô hấp cậu dồn dập, thanh âm cũng không lớn.
Cũng mau Lục Chấp nghe được, quay đầu qua: “Làm sao vậy?”
Giản Úc còn chưa kịp nói chuyện, Lục Thiệu Hoa liền nói trước một bước: “Giản Úc, cậu tới vừa đúng lúc. Tôi hôm nay ở tại nơi này nói cho cậu biết, nhà của chúng tôi sẽ không đồng ý cho cậu và Lục Chấp ở bên nhau!”
Hô hấp Giản Úc rất khó khăn, cậu theo bản năng mà che ngực, thanh âm mỏng manh nói: “Lục tiên sinh, xe, chìa khóa xe.”
Nhưng mà, Lục Thiệu Hoa vẫn còn đứng ở kia mà nói, thanh âm của hắn hoàn toàn át đi thanh âm của Giản Úc: “Trừ phi Lục Chấp không nhận người ba này, nếu không việc này sẽ không có ngày được hòa giải, cho dù các cậu……”
Lục Chấp chỉ nhìn thấy miệng Giản Úc mở ra vài cái, nhưng căn bản không nghe được cậu nói gì.
Chỉ là hắn phát hiện Giản Úc không thích hợp, giống như bộ dáng phát tác hen suyễn.
Thần sắc Lục Chấp căng thẳng, vài bước đi tới, đem Giản Úc đỡ lấy: “Có phải cậu phát tác hen suyễn hay không?”
“Xe, xe……”
Giản Úc đã hoàn toàn không thở nổi nữa, mồ hôi lạnh che kín trán, tóc hai bên đều bị ướt.
Cậu rốt cuộc không đứng được nữa, chậm rãi té xỉu ở trong lòng ngực của Lục Chấp.
Tất cả mọi người ở Lục gia thấy một màn này, tức khắc khiếp sợ vô cùng, đến nói cùng không nói nên lời.
Còn không phải chỉ là không cho Giản Úc cùng Lục Chấp ở bên nhau thôi sao?
Vậy mà cậu ta cư nhiên thương tâm đến hôn mê bất tỉnh?
Tác giả có lời muốn nói:
Lục Chấp: Giản Úc, em quả nhiều là thích tôi.
Giản Úc: A đúng đúng đúng ( có lệ.jpg)