Buổi sáng mùng một, 8 giờ rưỡi.
Giản Úc còn đang ngủ.
Lục Chấp đã rời giường, đang ngồi trong phòng khách, cầm một quyển điển tịch lịch sử để xem.
Đồng hồ sinh học của hắn có thói quen dậy sớm, cho dù là mùng một tết thì cũng sẽ không ngủ nướng.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa biệt thự vang lên.
Nếu là ngày thường, tự nhiên sẽ có người làm ra mở cửa, hiện tại mọi người đều không ở, Lục Chấp buông sách, đi qua mở cửa.
Đứng bên ngoài là Tần Diễn.
Lục Chấp nhíu mày: “Sớm như vậy, sao cậu lại tới đây?”
Dựa theo tác phong ngày thường của Tần Diễn, tối hôm qua quậy phá một đêm, ngày hôm sau phải ngủ tới giữa trưa mới đúng.
Tần Diễn than ngắn thở dài nói: “Aiz, còn không phải là do anh cả với anh hai của em sao, sáng sớm liền dạy dỗ em rồi, làm cho em không thể ngủ thêm được nữa, dứt khoát trốn đến nhà của anh luôn.”
Nói xong câu này, hắn hướng vào trong biệt thự nhìn nhìn: “Anh dâu đâu, còn chưa rời giường sao?”
” Ừ.”
Lục Chấp xoay người, đi vào trong phòng.
Tần Diễn cũng đi theo, nói: “Đã 8 giờ rưỡi rồi, cũng nên thức dậy thôi, để em đi gọi anh ấy.”
Sau đó, hắn liền hấp tấp mà chạy lên lầu hai.
Lục Chấp một lần nữa ngồi trở lại sô pha, cầm lấy sách.
Lúc này, hắn nghĩ tới cái gì, vừa muốn lên tiếng nhắc nhở Tần Diễn.
Kết quả vẫn là chậm một bước, Tần Diễn đã vọt tới trước cửa phòng ngủ của Giản Úc, bắt đầu dùng sức gõ cửa: “Anh dâu! Nên rời giường rồi!”
Trong phòng ngủ.
Giản Úc còn đang trong giấc mộng.
Đột nhiên bị một trận tiếng đập cửa thật lớn làm bừng tỉnh.
Giây tiếp theo, Giản Úc mở to mắt, thân thế phản ứng nhanh hơn ý thức một bước, ngồi bật dậy, chuẩn bị tư thế phòng ngự.
Trái tim của cậu không chịu khống chế mà đập kịch liệt, gắt gao mà nhìn chằm chằm ngoài cửa.
Sự việc đã trải qua ở thế giới trước lại lần nữa tái hiện trước mắt.
Từ lúc mẹ nuôi của cậu bị áp lực, vẫn luôn dựa vào thuốc ngủ mới có thể ngủ được, sau đó thuốc ngủ cũng không có tác dụng nữa, tinh thần của bà càng thêm hỏng mất, thậm chí xuất hiện một số triệu chứng trầm cảm, lúc buồn thì khóc nức nở, khi táo bạo lại phát cuồng lên.
Có một buổi tối nào đó, bà đột nhiên nảy sinh ý niệm mang cả nhà cùng chết.
Ba nuôi đi công tác, vừa vặn tránh được chuyện này.
Giản Úc thì không may mắn như vậy, nửa đêm cậu đang ngủ mơ mơ màng màng, đột nhiên nghe được bên ngoài có người đang dùng sức đập cửa.
Đập vài cái, mẹ nuôi vặn then chốt cửa, vọt vào trong phòng ngủ, trong tay còn cầm một con dao sắt bén.
Lúc ấy Giản Úc bị dọa cho tỉnh táo, vội vàng trốn tránh mẹ nuôi.
Cũng may chỉ là hữu kinh vô hiểm, cánh tay Giản Úc bị cắt một vết thương, nhưng không tính nghiêm trọng.
Tuy rằng sau đó mẹ nuôi khôi phục lại bình thường, còn xin lỗi cậu, nhưng chuyện đó đã để lại trong lòng Giản Úc một bóng ma nghiêm trọng.
Mỗi buổi tối khi đi ngủ, cậu sẽ luôn xác nhận xem mình đã khóa trái cửa hay chưa, sau đó mới có thể yên tâm lên giường ngủ.
Thói quen này vẫn luôn duy trì, đến lúc xuyên qua đây vẫn thế.
Nếu ngày thường, người khác gõ cửa còn tốt, nhưng giống như kiểu dùng sức như muốn phá cửa này, phảng phất giây tiếp theo liền muốn vọt vào, cậu sẽ phản xạ có điều kiện mà thấy khẩn trương.
Lần trước Lục Chấp cũng đá văng cửa để đi vào, nhưng lần đó hen suyễn của cậu phát tác, lúc đó cậu đã muốn ngất đi rồi, căn bản cũng không chú ý tới điểm này.
Trước mắt, cảm xúc của Giản Úc đang vô cùng căng thẳng, hô hấp của cậu bắt đầu dồn dập lên.
Cậu run rẩy mở ra tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra một bình xịt hen suyễn, bắt đầu hít vào.
Ngoài cửa.
Lục Chấp bước lên lầu hai, biểu tình nghiêm túc mà nhìn Tần Diễn: “Động tác gõ cửa của cậu nhẹ một chút.”
Tần Diễn có chút không kịp phản ứng, ngơ ngác mà thu hồi tay: “A? Làm sao vậy?”
Lục Chấp cũng không biết sự việc đời trước của Giản Úc, nhưng hắn biết hen suyễn không được để bản thân quá căng thẳng, trầm giọng nói: “Giản Úc có bệnh hen suyễn, lại còn đang ngủ, cậu làm cậu ấy giật mình thì làm sao bây giờ?”
Lúc này Tần Diễn mới phản ứng được bản thân vừa mới làm ra hành động không ổn chút nào, lập tức quy quy củ củ mà đứng, trên mặt mang theo vẻ áy náy: “Kia, vậy em sẽ không dọa đến anh dâu thật chứ?”
Lục Chấp nhíu mày, đi đến trước cửa, động tác nhẹ nhàng chậm chạp mà gõ cửa: “Giản Úc, tỉnh chưa? Có nghe thấy tôi nói gì không?”
Cách hai phút sau, Giản Úc mới mở cửa.
Hô hấp của cậu còn chưa có hoàn toàn bình phục, trán vẫn còn chảy mồ hôi lạnh, sắc mặt có chút tái nhợt.
Trên tay cậu còn cầm bình xịt hen suyễn, hiển nhiên là vừa mới bị dọa phát tác bệnh.
Thấy thế, Tần Diễn lập tức như đứa trẻ làm sai chuyện, lo lắng nói: “Anh dâu, thật xin lỗi, là em dọa đến anh sao?”
Giản Úc một tay chống cửa, hoãn một hồi lâu mới nói: “Không có việc gì.”
Cậu biết Tần Diễn cũng không phải cố ý.
Nhưng chuyện này tất nhiên không thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Thần sắc Lục Chấp lạnh nhạt nói với Tần Diễn: “Tần Diễn, cậu không thể cứ làm việc tùy tâm sở dục như vậy được, làm việc gì đầu tiên cũng phải tự hỏi trước. Dù trên cậu còn có hai người anh trai, nhưng bọn họ cũng không thể che chở cậu cả đời được.”
Lời này của Lục Chấp, không chỉ nói đến sự việc lúc này,mà còn đang nói đến những hành vi ngày thường của Tần Diễn.
Tần Diễn gia cảnh giàu có, ba mẹ ân ái, có hai người anh trai năng lực cũng rất mạnh.
Ở một gia đình có điều kiện như vậy, tự nhiên sẽ dưỡng thành cho hắn một bộ dáng ăn chơi trác táng, mỗi ngày đều cùng những hồ bằng cẩu hữu kia ăn nhậu chơi bời.
Tính cách của hắn thẳng thắn, làm việc hấp tấp, rất ít khi suy xét đến hậu quả, dù sao trời có sập xuống, cũng vẫn còn có ba mẹ cùng hai anh trai của hắn chống đỡ.
Chính bởi vì như thế, Tần Diễn đã gây ra rất nhiều tai họa.
Việc sáng nay còn xem như chưa quá nghiêm trọng.
Từ trước đến nay Tần Diễn có chút sợ Lục Chấp, ngày thường còn tốt, mỗi khi Lục Chấp mặt không biểu tình mà dạy dỗ hắn, hắn một chút cũng không dám phản bác.
Lúc này, hắn cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ.
Giản Úc ngừng một hồi lâu, rốt cuộc cũng hoàn toàn khôi phục lại bình thường.
Cậu mở miệng giải vây nói: “Được rồi, tôi không có việc gì nữa rồi.”
Vì để nói sang chuyện khác, cậu cười nói với Lục Chấp: “Lục tiên sinh, sáng hôm nay ăn bánh trôi đi.”
Sắc mặt Lục Chấp hơi hòa hoãn, gật đầu: “Được.”
Lúc này, Giản Úc lại nói với Tần Diễn: “Cậu ăn sáng chưa? Chưa ăn thì cùng nhau ăn một chút nhé?”
Tần Diễn biết Giản Úc đang cho hắn một bậc thang, vội gật đầu không ngừng: “Được a, em thích ăn bánh trôi nhất đó.”
Lục Chấp nhìn Tần Diễn, lạnh lùng nói: ” Lần sau chú ý.”
Tần Diễn gật đầu: “Được được, em nhất định sẽ chú ý.”
Nói thật, nội tâm của hắn cũng rất hổ thẹn.
Đây đã là lần thứ hai hắn làm hại Giản Úc phát tác hen suyễn rồi, tuy rằng hắn cũng không phải cố ý, nhưng tóm lại trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Chuyện này liền bỏ qua như vậy.
Giản Úc trở lại phòng ngủ, thu thập một phen, sau đó xuống lầu nấu bánh trôi.
Cậu sẽ không làm những món ăn phức tạp, nhưng nấu bánh trôi thì vẫn có thể làm được, rốt cuộc món này cũng không cần kỹ thuật cao siêu gì.
Ba người ngồi cùng nhau ăn xong bữa sáng. Truyện Cổ Đại
Giản Úc cùng Lục Chấp muốn đi tới nhà cũ Lục gia chúc tết.
Tần Diễn đáng thương vô cùng nói: “Anh Lục, em có thể ở nhà anh một ngày được không? Em giữ cửa cho hai người.”
Chủ yếu là vì hiện tại hắn không dám về nhà, trong nhà có hai anh trai đang chờ giáo huấn hắn đó.
Hai anh trai kia của hắn không giống Lục Chấp.
Lục Chấp giáo huấn người, đơn giản là chỉ ra sai lầm, sau đó sẽ không nói thêm gì nữa. Còn hai người anh kia của hắn thì khác, hận không thể nói từ bàn cổ khai thiên lập địa nói đến hiện tại, có thể đem người sống sờ sờ nói đến phát điên luôn.
Đương nhiên, Tần Diễn cũng không dám đi ra ngoài lêu lổng trong thời gian này.
Lục Chấp nhàn nhạt nói: “Tùy cậu.”
Tần Diễn được cho phép, nháy mắt lại đầy máu sống lại: “Cảm ơn anh Lục.”
Sau đó hắn lại nói với Giản Úc: “Anh dâu, anh đi Lục gia, ngàn vạn lần phải cẩn thận nha. Đặc biệt là tên Cố Bắc kia, thật ghê tởm! Chờ khi nào có cơ hội, em nhất định sẽ “đối xử” thật tốt với hắn!!”
Giản Úc cười nói: ” Yên tâm đi, cũng không phải lần đầu tiên tôi đi đến đó.”
Huống hồ, cậu chỉ muốn hưởng thụ sinh hoạt thật tốt mà thôi, mới không quản người Lục gia có làm khó dễ cậu hay không. Cậu căn bản không để trong lòng.
Có câu nói như thế này, không nghe không nghe, vương bát niệm kinh.
Một giờ sau.
Giản Úc và Lục Chấp cùng nhau đi tới nhà họ Lục.
Giản Úc vẫn giống như lần trước tới, thần sắc nhẹ nhàng tự nhiên, không hề có dáng vẻ khẩn trương.
Lục Chấp bất động thanh sắc mà quan sát cậu, thấy thế cũng yên tâm.
Hắn phát hiện, Giản Úc nhìn nhu nhược, kỳ thật rất cứng cỏi.
Hai người vào phòng, Lục Thiệu Hoa phát hiện Lục Chấp thật sự mang Giản Úc đến, tức khắc sắc mặt có chút bất mãn, chẳng qua hắn cũng không nói gì, tự dời đi tầm mắt, làm như không nhìn thấy Giản Úc,
Triệu Mộ Nhã cũng giống như lần trước, không để ý đến Giản Úc
Giản Úc càng vui vẻ tự tại.
Cách thời gian ăn cơm trưa còn một khoảng thời gian nữa, đoàn người qua bên sô pha ngồi xuống.
Giản Úc sau khi ngồi xuống, phát hiện trên bàn trà có một dĩa bánh, vừa thấy liền biết mỹ vị ngon miệng.
Nhưng mà cậu cũng không duỗi tay để lấy.
Lục Chấp không biết làm sao phát hiện ra điểm này, vươn tay thon dài, cầm một cái đưa cho cậu: “Ăn đi.”
Hai mắt Giản Úc sáng ngời, nhận lấy bánh.
Cậu hoài nghi Lục Chấp có thuật đọc tâm, bằng không làm sao biết được cậu muốn ăn bánh chứ?
Có lần đầu tiên, những lần sau Giản Úc liền tự mình lấy.
Lúc này, Cố Bắc khoan thai tới muộn, hắn vừa cài cúc áo, vừa từ trên lầu đi xuống.
Thấy Giản Úc duỗi tay cầm hai cái bánh, hắn cười lạnh một tiếng: “Làm như chết đói vậy.”
Hắn vốn dĩ muốn lôi kéo Giản Úc về phía mình.
Một mặt có thể an bài Giản Úc đi trộm bí mật thương nghiệp của Lục Chấp, một mặt có thể thử qua loại hình như Giản Úc một chút, hắn vẫn luôn ngứa ngáy tâm can, nếu cùng loại hình ốm yếu như Giản Úc lên giường, chắc hẳn sẽ khác biệt với loại hình nam sinh tuổi trẻ, là một thể nghiệm thú vị.
Vậy mà Giản Úc lại không biết tốt xấu, nhiều lần cự tuyệt hắn, vậy đừng trách hắn không khách khí.
Bên này, Giản Úc nghe Cố Bắc trào phúng, cậu ngước mắt lạnh lùng nhìn Cố Bắc một cái.
Giây tiếp theo, cậu dứt khoát đem toàn bộ dĩa bánh bưng qua, ôm vào ngực, tự mình vui vẻ ăn.
“……..”
Cố Bắc thấy thế, khuôn mặt đều tái mét.
Cố tình Lục Chấp còn đang ở đây, hắn không dám làm cái gì, chứ với cái bộ dáng gầy gầy nhược nhược này của Giản Úc, hắn làm sao không thể đem người thu thập được chứ.
Lục Chấp nhìn hành động của Giản Úc, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó thì nhếch khóe miệng một cái, nói với Giản Úc: “Đừng lo lắng, ăn nhiều vào.”
Ngụ ý, hắn sẽ che chở cho Giản Úc.
Cố Bắc càng thêm vô cùng tức giận, thiếu chút nữa cắn nát hàm răng.
Lúc này, Lục Thiệu Hoa tới làm dịu bầu không khí: “Được rồi, bánh để ở đây chính là cho người khác ăn, so đo mấy cái này làm gì.”
Tuy rằng hắn cũng không thích đứa con dâu như Giản Úc, nhưng trước tình huống này, nếu hắn giúp đỡ Cố Bắc, vậy không phải tương đương đánh vào mặt Lục Chấp sao?
Một cái là con riêng, một cái là con ruột, nên giúp ai, trong lòng hắn vẫn hiểu rõ.
Triệu Mộ Nhã lạnh lùng nhìn Lục Thiệu Hoa một cái, không nói gì.
Cố Bắc tức giận ngồi trên ghế sô pha đơn, đôi tay để ở hai bên tay vịn, chân bắt chéo: ” Nếu hôm nay mọi người đều ở đây, tôi cũng có chút lời muốn nói. Lục Chấp, chừng nào thì cậu đem hai công ty kia trả lại cho tôi?”
Ánh mắt Lục Chấp lạnh băng, khí tràng cường đại: “Cậu cảm thấy có thể sao?”
Chỉ là nhàn nhạt một câu nói, liền biểu thị thái độ của hắn.
Cố Bắc bỏ chân xuống, sắc mặt khó coi: “Đó là công ty của tôi, cậu dựa vào cái gì nói phá liền phá? Không đem hai cái công ty kia trả lại cho tôi cũng được, vậy cậu liền đem hai công ty con trực thuộc tập đoàn Lục thị đưa cho tôi, coi như là bồi thường.”
Giản Úc đối với những chuyện này đều sẽ không xen vào, nên chỉ lẳng lặng mà ăn bánh.
Lục Chấp làm như nghe được chuyện cười, cười lạnh một tiếng, nói với Cố Bắc: “Còn chưa tỉnh ngủ à?”
” Cậu……” Cố Bắc lập tức muốn đứng dậy.
Lúc này, mấy vệ sĩ ở cửa nghe thấy động tĩnh, làm tư thế như muốn đi vào.
Không khí khẩn trương nháy mắt lan tràn.
Vệ sĩ và người làm ở nơi này đều do Lục Chấp an bài, ai chiếm thượng phong vừa nhìn liền biết.
Cố Bắc giằng co, động cũng không được mà không động cũng không được.
Lúc này, Lục Thiệu Hoa lại lên tiếng: “Được rồi, hôm nay là mùng một Tết, hai đứa quậy như vậy còn ra thể thống gì?”
Nói xong hắn điểm danh Cố Bắc: “Còn không mau ngồi xuống?”
Đầy mặt Cố Bắc tỏ ra không phục.
Triệu Mộ Nhã vẫn luôn trầm mặc lúc này mới mở miệng: “Hai công ty kia vốn dĩ là của tiểu Bắc, Lục Chấp không phân xanh đỏ đen trắng liền đánh sụp công ty của nó, đáng lý cũng nên có lời giải thích.”
Dưới tình huống này, Lục Thiệu Hoa đương nhiên sẽ giúp đỡ Lục Chấp: “Chuyện xảy ra lúc đó là có nguyên nhân, nếu không phải Cố Bắc làm hại Giản Úc ngã ngựa, Lục Chấp có tức giận đến như vậy không?”
Triệu Mộ Nhã hừ lạnh nói: “Ai biết chuyện ở trại nuôi ngựa có phải do cậu ta tự biên tự diễn hay không?”
Giản Úc thiếu chút nữa bị bánh làm cho nghẹn họng.
Không phải, Triệu Mộ Nhã thoạt nhìn rất ra dáng đương gia chủ mẫu hào môn, sao lại có thể nói ra lời mê muội không có lý trí như vậy chứ?
Lúc này, Lục Chấp lạnh giọng mở miệng: “Cần tôi lấy chứng cứ ra sao? Đem những thứ đó bày ra bên ngoài cho người khác biết, có thể không chỉ phá hủy hai công ty của Cố Bắc đơn giản như vậy đâu?”
Hắn còn có rất nhiều thủ đoạn tàn ác hơn thế.
Triệu Mộ Nhã biết rõ năng lực của Lục Chấp, bèn lạnh mặt, không nói thêm gì nữa.
Cố Bắc nuốt không trôi khẩu khí này, cố tình lại không dám làm gì, sắc mặt lại càng thêm xanh mét.
Lục Thiệu Hoa vào thế khó xử, cũng chỉ có thể bảo trì trầm mặc.
Bên này thần sắc ba người khác nhau.
Một bên sô pha khác, Giản Úc cùng Lục Chấp lại như người ngoài cuộc.
Giản Úc ăn ba cái bánh, có chút khô miệng.
Cậu đang định bỏ dĩa bánh xuống, đi vào bên trong lấy một ly nước.
Vậy mà Lục Chấp đã đổ sẵn một ly, đưa đến bên miệng cậu: ” Nào, uống đi.”
Thật đúng là cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố mà.
Giản Úc ngẩn ra, vừa định nói cậu tự làm được, ngay sau đó ý thức được cái gì, Lục Chấp đây là đang diễn kịch cho ba người khác xem.
Rốt cuộc ngày thường Lục Chấp đối với cậu vẫn rất tốt, nhưng cũng sẽ không đến trình độ như này, ngay cả nước cũng đưa đến bên miệng.
Giản Úc ý thức được điểm này, không hề cự tuyệt, liền dựa vào tay Lục Chấp, uống một ngụm nước, sau đó hướng về phía Lục Chấp ngọt ngào mà cười: “Cảm ơn Lục tiên sinh.”
Bên này bọn họ “Ngọt ngọt ngào ngào”, bên kia sắc mặt ba người lại càng ngày càng đen.
Sau khi Giản Úc xuống lầu, gặp được Tần Diễn.
” Anh dâu, chúc anh cùng anh Lục đính hôn vui vẻ!!”
Tần Diễn cười đến mặt mày hớn hở, so với đính hôn của chính mình còn muốn cao hứng hơn.
Giản Úc cười một chút: “Cảm ơn.”
Nói xong, cậu phát hiện trong tay Tần Diễn đang cầm một cái camera, theo bản năng hỏi: “Cậu cầm camera làm cái gì vậy?”
Tần Diễn tay cầm camera quơ quơ, kích động nói: “Đương nhiên là chuẩn bị chụp hình anh với anh Lục nha, đợi lát nữa hai người lên đài rồi hôn môi, em nhất định sẽ chụp 360 độ không góc chết………”
” Từ từ.” Giản Úc có chút hoảng sợ, đánh gãy lời của hắn: “Cậu vừa mới nói cái gì? Hôn môi?”
Tần Diễn vẻ mặt hưng phấn nói: “Đúng vậy, đây không phải là nghi thức đính hôn của hai người sao, vì để biểu hiện sự ân ái của hai người, khẳng định phải hôn môi mới được!! Yên tâm đi, đợi lát nữa em nhất định sẽ chụp cho hai người thật đẹp. Đương nhiên, với giá trị nhan sắc của anh cùng anh Lục, tùy tiện chụp cũng được rồi.”
Giản Úc không dám tin: ” Ai nói muốn hôn môi?”
Tần Diễn đương nhiên nói: ” Vì cái gì không hôn? Dù cho bản thân hai anh không muốn hôn, người phía dưới cũng sẽ ồn ào muốn hai người hôn thôi. Em nhận thức được nhiều bạn tốt trong vòng như vậy, thậm chí có người còn khoa trương đến nổi hôn sâu luôn. Anh cùng anh Lục nhất định không thể kém hơn so với bọn họ được!!”
Giản Úc: “…….”
Cậu cười gượng hai cái, cũng mặc kệ Tần Diễn còn muốn nói thêm cái gì, nói nhanh: “Tôi đi tìm Lục tiên sinh trước.”
Nói xong, bỏ lại Tần Diễn, đi tìm Lục Chấp.
Giản Úc ở một góc hội trường tìm thấy Lục Chấp.
Lúc này, Lục Chấp vừa mới kết thúc một cuộc nói chuyện hợp tác thương nghiệp, bưng một ly rượu vang đỏ chạm cốc với người ta.
Giản Úc nhìn hắn chớp chớp mắt, ý bảo mình có chuyện muốn nói với hắn.
Lục Chấp cùng người đối diện nói một tiếng, sau đó đi tới bên cạnh Giản Úc: “Làm sao vậy?”
Giản Úc nhìn quanh bốn phía, phát hiện lúc này không có ai nhìn chằm chằm vào bọn họ, liền đè thấp giọng nói: “Lục tiên sinh, làm sao tôi nghe thấy được trong nghi thức đính hôn còn phải hôn môi nữa vậy? Ngày đó lúc Trần trợ lý nói về lưu trình, cũng không có nói đến muốn hôn a.”
Cậu nói xong liền gắt gao mà nhìn chằm chằm Lục Chấp, hy vọng hắn phủ nhận điểm này.
Lục Chấp nhướng mày: “Cậu nghe ai nói?”
Giản Úc quyết đoán nói: “Tần Diễn á.”
Lục Chấp: “…….”
Là Tần Diễn nói, vậy thì không có gì kỳ quái.
Lục Chấp vốn dĩ muốn trực tiếp phủ nhận, dù sao trong nghi thức đính hôn của bọn họ cũng không có an bài mục này, chẳng qua hắn thấy đôi mắt Giản Úc trông mong mà nhìn chằm chằm hắn, thậm chí còn có chút “Sợ hãi”.
Đột nhiên hắn muốn chọc Giản Úc, cong cong khóe môi trả lời: “Đúng vậy, trong vòng của chúng tôi đều có quy định này.”
Giản Úc: “…….”
Giản Úc có chút tuyệt vọng.
Sao vậy chứ, vì năm ngàn vạn mà cùng đám người Lục Nghiên Tuyết đấu trí đấu dũng cũng liền thôi, bây giờ còn phải hôn môi với Lục Chấp sao?
Chủ yếu là, cậu cùng Lục Chấp chỉ là quan hệ hợp đồng, nếu thật sự hôn, vậy về sau ở chung, sẽ xấu hổ lắm.
Trong lòng cậu định vị Lục Chấp ở vị trí một người bạn. Rốt cuộc từ khi xuyên qua, Lục Chấp thật sự giúp cậu rất nhiều, đặc biệt là ở những lúc cậu cận kề cái chết đã cứu cậu về rất nhiều lần.
Cậu thật sự rất cảm kích Lục Chấp, bởi vậy muốn trong mấy tháng kế tiếp, sẽ vẫn luôn ở chung với Lục Chấp một mảnh hài hòa, chứ không phải lúng ta lúng túng như vậy.
Giản Úc cuối cùng không ôm hy vọng gì mà hỏi lại lần nữa: “Thật sự phải hôn sao?”
Lục Chấp thấy Giản Úc vẻ mặt rối rắm, bộ dáng khó xử, bật cười nói: “Lát nữa cậu sẽ biết.”
Giản Úc: “…….”
Đợi lát nữa liền biết?
Đợi lát nữa không phải liền biết, mà là làm luôn phải không?
Nghĩ đến đây, Giản Úc đột nhiên linh quang chợt lóe.
Cùng với đợi lát nữa làm trò trước mặt mọi người hôn môi, còn không bằng hiện tại xuất kỳ bất ý*, làm bộ hôn Lục Chấp.
* Bất ngờ, đột nhiên, hành động lúc người ta sơ hở, không ngờ tới.
Như vậy, mọi người sẽ đột nhiên không kịp phòng ngừa, sẽ không có người nhìn ra bọn họ có hôn hay là không hôn, sự tình cứ vậy cũng liền bị lừa gạt qua.
Giản Úc hít sâu một hơi, sau đó nói với Lục Chấp: “Lục tiên sinh, mạo phạm rồi.”
Được rồi, bất chấp tất cả thôi.
Nói xong câu đó, giây tiếp theo, cậu nhẹ nhàng mà nhón chân, đôi tay vòng qua cổ Lục Chấp, sau đó sát lại gần hắn…….
Lục Chấp còn chưa kịp phản ứng, tại sao Giản Úc lại làm vẻ mặt “Thấy chết không sờn” kia, sau đó Giản Úc liền tiến lại gần hôn hắn.
Lục Chấp ngẩn ra, một tay theo bản năng mà đỡ vòng eo mảnh khảnh của Giản Úc, tay khác còn bưng một ly rượu vang đỏ.
Giản Úc cách Lục Chấp càng ngày càng gần, gần đến nỗi cậu có thể ngửi thấy được mùi gỗ lạnh lẽo cùng với nhàn nhạt mùi rượu vang đỏ.
Ngay sau đó, cậu làm bộ hướng trên môi Lục Chấp hôn một cái, lúc hai cánh môi sắp đụng vào nhau, lại nhanh chóng lui lại.
Sau đó lại làm bộ giống như thẹn thùng, vùi đầu vào trong lòng ngực của Lục Chấp.
Lục Chấp chỉ cảm thấy một trận hô hấp ấm áp gần sát vào mặt, sau đó rất nhanh lại rời đi, chỉ để lại một chút hơi thở thơm ngọt nhàn nhạt.
Sau đó, Giản Úc liền vùi vào trong ngực của hắn mà bất động.
Lục Chấp: “……”
Cùng lúc đó, những người khác trong đại sảnh cũng chú ý tới động tĩnh bên này của bọn họ.
Tuy rằng họ không thấy rõ Giản Úc làm sao mà lại hôn Lục Chấp, nhưng bọn họ biết hai người vừa mới hôn môi!
Lập tức có người nhỏ giọng nghị luận.
” Giản Úc này cũng đủ lợi hại a, vậy mà chủ động hôn Lục Chấp!”
“Làm ơn, người ta đều đã đính hôn rồi, hôn một cái thì có làm sao?”
“Em gái tôi mà thấy cảnh này, tuyết đối sẽ khóc chết, em ấy vẫn luôn yêu thầm Lục Chấp, nhưng mà lại không dám nói.”
” Tôi lại thấy Giản Úc này có chút cậy sủng mà kiêu thì phải? Hôn xong còn tránh vào trong ngực của Lục Chấp, vừa nhìn liền thấy là một người tùy tâm sở dục, nói vậy ngày thường Lục Chấp rất là sủng cậu ấy nhỉ.”
Bên này.
Giản Úc vẫn luôn đem đầu chôn vào trong ngực Lục Chấp không chịu rời đi.
Cậu cũng không biết mình biểu hiện như thế nào, cho nên chỉ có thể làm bộ thẹn thùng lừa dối cho qua.
Hơn nữa, tuy rằng chỉ là vì bất đắc dĩ nên mới làm như vậy, nhưng mà lồng ngực của Lục Chấp thật sự quá nóng bỏng, rất thích hợp ôm vào mùa đông.
Giản Úc có chút luyến tiếc buông ra.
Bằng không cậu có thể đi đâu mà tìm một máy sưởi ấm hình người như vậy chứ.
Trong hô hấp của Lục Chấp quanh quẩn mùi hương nhàn nhạt trên người Giản Úc, giống như vị ngọt ngào của trái cây mùa hè.
Hắn rũ mắt nhìn Giản Úc, lấy góc độ này của hắn, chỉ có thể thấy được đỉnh đầu ngoan ngoãn của Giản Úc.
Lục Chấp nhàn nhạt nhắc nhở nói: “Được rồi, diễn như vậy được rồi, bọn họ tin rồi.”
Ngay từ đầu hắn còn có chút ngây người trong chốc lát, rốt cuộc Giản Úc tự nhiên chủ động dán lên, hắn nhất thời không kịp phòng bị.
Nhưng rất nhanh hắn liền phản ứng được, minh bạch ý đồ Giản Úc muốn làm.
Giản Úc nghe Lục Chấp nói, đầu tiên là lén lút nhìn ra ngoài đánh giá bốn phía một cái, xác định chuyện này đã thành công rồi, lúc này mới từ trong ngực Lục Chấp lui ra, đứng thẳng người.
Cậu chỉ dùng âm lượng mà hai người mới có thể nghe được: “Như vậy là được rồi nhỉ? Đợi lát nữa không cần phải hôn nữa chứ?”
Lục Chấp: “…….”
Nói cứ như bọn họ vừa mới hôn vậy.
Chẳng qua đã là cục diện như vậy, Lục Chấp cũng không có khả năng nói với Giản Úc, kỳ thật bọn họ không cần hôn môi, chỉ là nhàn nhạt nói: “Ừ, được rồi.”
Đôi mắt Giản Úc nháy mắt sáng lên, nho nhỏ mà vui vẻ một chút.
Cậu quả nhiên rất thông minh, cứ như vậy đã giải quyết được một cách hoàn mỹ rồi.
Đúng lúc này, Tần Diễn vội vội vàng vàng mà cầm camera chạy tới: “Cái gì?! Em nghe nói hai người vừa mới hôn môi?!”
Cậu chỉ là vừa mới đi toilet mà thôi, chẳng lẽ đã bỏ lỡ một trường hợp lớn nào sao?
Giản Úc thành công giải quyết được một nan đề, tâm tình không tồi, vì thế cười cong cong mắt mà nói với Tần Diễn: “Đúng vậy, đã hôn xong rồi.”
Lục Chấp nhìn Giản Úc một cái, nhướng mày, cũng không nói cái gì.
Tần Diễn nghe được như sét đánh giữa trời quang, kêu rên nói: “Không!! Sao hai người lại có thể như vậy?!! Hôn môi sao lại có thể không gọi em chứ?!”
Giản Úc thầm nghĩ, chính là vì thấy cậu không có ở đây, mới phải nhanh chóng hôn môi đó, bằng không với tính tình của cậu, có khi phải đến gần sát nhìn cho kỹ luôn á.
Giản Úc nói cho có lệ: “Lần sau đi, lần sau sẽ gọi cậu.”
Nói tới đây, cậu sửng sốt, đúng nha, về sau còn có nghi thức kết hôn nữa, không phải cũng sẽ hôn môi đó chứ?
Chẳng lẽ đến lúc đó cũng phải làm bộ thân mật một chút?
Tần Diễn không biết hoạt động tâm lý của Giản Úc, còn ở một bên mà than vãn kêu rên: “Không được! Hai người hôn lại một lần nữa đi! Hôm nay em đã chuyên môn mang theo camera, chính là muốn lưu lại hình ảnh trân quý này mà!!”
Anh Lục của hắn làm cây vạn tuế 28 năm rốt cuộc cũng ra hoa một lần, đây là sự tình trọng đại cỡ nào, nếu hắn không tận mắt chứng kiến, sẽ tiếc nuối cả đời đó.
Giản Úc bị Tần Diễn gào có chút đau lỗ tai, cậu duỗi tay xoa xoa, nhìn về phía Lục Chấp xin giúp đỡ.
Nhưng mà, Lục Chấp lại làm như không nhìn thấy ánh mắt của cậu, nhếch lên khóe miệng một chút: ” Cậu cùng Tần Diễn nói chuyện đi, tôi đi chuẩn bị sự tình kế tiếp.”
Nói xong liền rời đi.
Giản Úc: “??”
Cậu xác định Lục Chấp có chú ý tới tầm mắt của cậu, sao lại làm bộ như không nhìn thấy vậy?
Chẳng lẽ đây là trả thù cậu vừa mới nãy không nói tiếng nào liền hôn hắn? Nhưng không phải là cậu cũng chưa hôn tới sao?
Giản Úc bất đắc dĩ, đành phải một mình ứng phó với Tần Diễn đang trên đà hỏng mất.
Lục Chấp tìm người an bài một chút lưu trình tiếp theo.
Lúc này, Lâm Bác Vũ đi tới: “Tâm sự không?”
Lục Chấp ý bảo nhân viên công tác rời đi, ngay sau đó nhìn về phía Lâm Bác Vũ: “Nói cái gì?”
Lâm Bác Vũ chậc chậc hai tiếng: “Biết rõ còn cố hỏi. Nói đi, trong cuộc đời lần đầu tiên hôn môi có cảm giác gì? Theo tôi được biết, nụ hôn vừa rồi chắc chắn là nụ hôn đầu tiên phải không?”
Buổi sáng hôm nay hắn ở bệnh viện đi không được, thật vất vả mới xin nghỉ được một lúc, lập tức chạy đến khách sạn.
Mời vừa vào cửa, liền thấy Giản Úc lại gần, hôn Lục Chấp.
Lục Chấp: “……..”
Hắn lạnh lùng mà nhìn Lâm Bác Vũ: “Cậu sao lại giống Tần Diễn nhiều chuyện như vậy?”
Lâm Bác Vũ cười nói: “Làm bạn tốt của cậu, phải quan tâm một chút đến hạnh phúc của cậu chứ?”
Lục Chấp lạnh nhạt nói: “Không cần.”
Lâm Bác Vũ: “Đừng bất cận nhân tình* như vậy. Mà cái đề nghị trước kia của tôi, cậu có muốn cẩn thận suy xét lại một lần nữa hay không? Cậu cùng Giản Úc đều đi đến bước này rồi, lãnh chứng, đính hôn cũng đã làm, hiện tại còn hôn môi. Không bằng các cậu cứ như vậy ở chung với nhau luôn đi, có cái gì không tốt sao?”
* Tính tình quái dị, hành vi không hợp thường tình người ta.
Lục Chấp liếc nhìn hắn một cái: “Cậu nói nhiều quá.”
Lâm Bác Vũ nhướng mày: “Có những chuyện có khả năng chính cậu cũng chưa chắc phát hiện ra đó, ngữ khí lần này của cậu không còn kiên định giống như trước kia nữa, nói lên cái gì, nội tâm của cậu bắt đầu dao động rồi phải không?”
Lục Chấp nhàn nhạt nói: ” Nói ra, lần trước viện trưởng của các cậu tìm tôi nói chuyện về việc xin tài trợ thiết bị y tế. Cậu nói xem, nếu tôi quyên tặng một đống vật phẩm y tế, sau đó đem cậu điều đến Châu Phi công tác, ông ấy có đồng ý hay không nhỉ?”
Vẻ mặt Lâm Bác Vũ phức tạp nói: “Lục Chấp, cậu có thể làm người đi được không?”
Lục Chấp lạnh lùng nói: “Xin lỗi, có đôi khi tôi không làm được.”
Lâm Bác Vũ: “……..”
Thời gian kế tiếp, Giản Úc và Lục Chấp cùng nhau hoàn thành những lưu trình còn dư lại trong nghi thức đính hôn.
Cả người Giản Úc đều sắp mệt chết rồi.
Chỉ có thể không ngừng an ủi chính mình, rốt cuộc năm ngàn vạn cũng không phải tự dưng mà đến, nhiều ít cũng phải trả giá một chút gì đó thì mới được.
Góc Đông Nam của hội trường.
Một đám người Lục Nghiên Tuyết sắc mặt không hề đẹp tí nào.
“Thật quá đáng!Tôi vừa mới tận mắt nhìn thấy, là Giản Úc chủ động lại gần hôn anh Lục Chấp.!”
” Đệt! Giản Úc này sao lại có thể ghê tởm như vậy? Tôi thật sự muốn nôn rồi!!”
“Tức giận nha, cố tình vừa nãy chúng ta lại không thể chỉnh được hắn! Nếu đem nhốt hắn lại phòng cho khách ở lầu hai, không cho hắn xuống dưới là tốt rồi.”
” Được rồi, hiện tại chúng ta cũng không làm được gì, vẫn là chờ Quý Diệc trở về rồi nói sau. Chờ Quý Diệc trở lại, cái thứ tu hú chiếm tổ như Giản Úc tự nhiên phải xám xịt mà cút đi ngay thôi!!”
” Cùng chỉ có thể như vậy, hiện tại phải chờ Quý Diệc về nước. Tôi đã gọi điện thoại cho anh ấy rồi, không bao lâu nữa anh ấy sẽ trở về.”
” Thật tốt quá, đến lúc đó nhất định để Quý Diệc hung hăng giáo huấn Giản Úc một trận, ai bảo hắn ghê tởm như vậy!”