Thú Nhân Chi Hàm Công Đích Xuân Thiên

Chương 28: Đêm tân hôn



Chờ đến khi yến hội chấm dứt, bầu trời loáng thoáng gợn mây, hai vầng trăng đều trốn vào trong tầng mây. Tô Sách bị xem là giống cái nên không gặpvận rủi bị ‘chuốc rượu’, nhưng Thản Đồ ở phía sau cậu bị mời tới mời lui đã uống tới mặt mày đỏ bừng.

Chính là ánh mắt y vẫn sáng bừng.

Đại khái cũng huyên náo không sai biệt lắm, nhóm giống đực ngã trái ngảphải, kề vai sát cánh trở về—— ngay cả tộc trưởng cũng không ngoại lệ,nhóm giống cái thì bình tĩnh thu dọn tàn cục.

Tô Sách thấy TôMạch Nhĩ cũng khá thân với mình đi tới, mỉm cười nói: “Hôm nay là ngàykết hôn của hai người, A Sách, ngươi mang Thản Đồ về sớm một chút đi.”

Ở cách đó không xa, mấy giống cái Tô Sách quen biết—— tỷ như Mạc Lạp cùng Lạp Á cũng không tiến tới mà đứng đó mỉm cười nhìn cậu. Ngay cả cặpsong sinh luôn có chút nghịch ngợm cũng chỉ phất tay, bộ dáng thực vuivẻ.

Tô Sách đỡ Thản Đồ, hướng bọn họ gật đầu, sau đó nghiêng đầu nói với người cao lớn bên cạnh: “Thản Đồ, chúng ta về thôi.”

Thản Đồ ợ một cái.

Y nâng mắt lên, nâng mặt Tô Sách: “A… A Sách.”

Âm thanh Tô Sách so với bình thường nhu hòa hơn một chút: “Đúng, là ta.”

Thản Đồ vui vẻ: “Chúng ta… về nhà?”

Tô Sách gật gật đầu: “Đúng, về nhà.”

Thản Đồ ‘ngao’ một tiếng, ôm ngang người Tô Sách, giống như một cơn gió lao thẳng về nhà.

Này không phải lần đầu tiên bị Thản Đồ ôm chạy, chính là Tô Sách lần đầutiên cảm giác trái tim mình đập loạn nhịp như vậy. Cơ thể Thản Đồ… thựcnóng.

Là do uống rượu sao? Hay là…

Rất nhanh về tới nhà, Thản Đồ một cước đá văng cánh cửa gỗ, nhảy dựng lên lầu hai.

Mặc dù uống rượu nhưng y vẫn rất tỉnh táo tiến vào phòng, cư nhiên còn không quên khóa cửa.

Tô Sách vẫn bị y ôm trong lòng ngực, nhìn động tác hấp tấp nóng nảy của y, cảm thấy có chút buồn cười.

Trong nhà gỗ tối đen một mảnh, Thản Đồ ôm Tô Sách đặt lên lớp da thú, Tô Sách lấy tay chống đỡ, phát hiện thể chất mình sau khi biến hóa tựa hồ đã có thể cảm nhận được chút mềm mại từ nó.

…Được rồi, cậu biến đổi ngang hàng như vậy cho dù xảy ra chuyện gì cũng yên tâm hơn.

Để cho mọi chuyện tự phát triển a… Thản Đồ giống như đã có chút đứng không vững, Tô Sách nhìn bóng lưng cường tráng của y, ánh mắt cũng dần dầnsáng lên.

Mà Thản Đồ thật vất vả đốt sáng ngọn đèn lên, khi xoayngười nhìn thấy Tô Sách dùng tư thái thực thoải mái mà lúc xưa chưa baogiờ thấy ngồi trên da thú.

Bầu bạn của y.

Mặt Thản Đồ càng đỏ hơn nữa.

Tô Sách nâng mắt nhìn y, mỉm cười một chút.

Thản Đồ gãi gãi đầu, lắp bắp nói: “A Sách, ngươi…”

Tô Sách mỉm cười: “…Ân?”

Thản Đồ đi qua: “Ngươi thật đẹp.”

Tô Sách bật cười: “Thản Đồ cũng rất cường tráng.”

Là thú nhân, khen y cường tráng sẽ càng cao hứng hơn đẹp trai đi… Tô Sách nghĩ vậy.

Quả nhiên kim sắc trong mắt Thản Đồ trong nháy mắt càng đậm đặc hơn, thậmchí có chút không thể khống chế… Giống như muốn biến thành ánh mắt dãthú.

Ai ai, tình cảnh này không phải y muốn biến thành hình thú đi… Nếu là vậy thì thực dở khóc dở cười.

Tô Sách nghiêng đầu nhìn Thản Đồ, nhưng sự thực thì y cũng không tiến thêm một bước biến hóa.

Như vậy, kế tiếp muốn làm gì?

Đối với Tô Sách—— giống cái y âu yếm, quý trọng nhất, Thản Đồ vẫn ôm tâm tình trân trọng không dám đụng vào.

Nghĩ nghĩ, y chậm rãi đi tới bên người Tô Sách.

Nếu hiện giờ ta làm gì, A Sách hẳn sẽ không tức giận đi… Thản Đồ biết lúcnày y nên hành động, hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, không phải sao?

Chính là, sao bộ dáng giống như không dám xuống tay vậy…

Tô Sách kì thực đang chờ đợi động tác của Thản Đồ, đối lập về hình thểcùng phong tục xã hội ở đây, cậu biết mình ở vị trí phía dưới, vì thếlúc đáp ứng cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý. Nhưng Thản Đồ cứ bần thần bấtđộng, bây giờ lại còn đang ngây người.

Điều này làm Tô Sách có điểm nghi hoặc, chẳng lẽ không giống như cậu nghĩ?

Hay là, kì thật Thản Đồ đang chờ mình hành động?

Mặc kệ thế nào cũng không thể tiếp tục giằng co như vậy.

Tô Sách là nam nhân, bản thân cũng có tính xâm lược, về phần rốt cuộc cậuthích phía trên hay phía dưới thì chỉ có làm mới biết được.

Ngón tay cậu cọ nhẹ chóp mũi một chút, quyết định thử trước nói sau.

Nghĩ đến liền làm, Tô Sách nghiêng người, hai tay đặt lên vai Thản Đồ—— ân,làn da dưới cánh tay căng cứng, quả nhiên Thản Đồ đang chờ cậu?

Mà cùng thời gian, nhịp tim Thản Đồ cũng đập nhanh hơn.

A Sách… A Sách chủ động chạm vào mình!

Tô Sách nghĩ suy nghĩ của mình đúng liền bắt tay cởi quần áo Thản Đồ, kếtquả chỉ mới đưa tay cởi ra thì cái áo lông thú kia cư nhiên lại biếnmất.

…Sao lại thế này?

Thản Đồ nắm lấy tay Tô Sách, lắp bắp nói: “A, A Sách, ta cũng giúp ngươi…”

Tô Sách vốn muốn hỏi rõ ràng, nhưng sau đó nghĩ một chút, quyết định vẫn không cần sát phong cảnh.

Vì thế nói: “Hảo.”

Lúc Thản Đồ giúp Tô Sách cởi quần áo, tay y cứ run rẩy, cơ hồ ngay cả nútthắt cũng cởi không được, Tô Sách cũng thực kiên nhẫn, lúc Thản Đồ cởiáo, cậu giơ tay lên, lúc cởi quần liền nâng chân.

Trước mặt bầu bạn của mình, kì thật không có gì phải giấu giếm.

Vì thế sau vài phút trôi qua thật chậm mà cũng thật nhanh này, Tô Sách cũng trần trụi.

Giống như Thản Đồ vậy.

Thản Đồ không chút chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Sách, từ mặt đến xương quai xanh, đến ngực… Một đường thẳng xuống phía dưới.

Những nơi tầm mắt kia xẹt qua hệt như bị lửa đốt.

Tô Sách tuy vẫn rất thẳng thắn, nhưng dưới ánh mắt kịch liệt này thân thểcũng không tuân thủ ý nguyện chủ nhân mà chậm rãi hiện lên một ít sắchồng nhạt.

Tổng cảm thấy bầu không khí cũng bắt đầu nóng lên…

Tô Sách dời đi lực chú ý, bắt đầu tinh tế quan sát thân thể Thản Đồ.

Cao lớn, tráng kiện, mỗi phần cơ thể đều được hoang dã cùng rừng rậm tạo hình ra, dã tính cùng hoàn mỹ vô cùng.

Thậm chí giống như còn bóng loáng.

Phi thường… hấp dẫn.

Tô Sách chưa từng sinh nhiều cảm giác với người khác như vậy, cậu vốntưởng mình cả đời này sẽ không tiếp cận ai khác, chính là hiện giờ cậulại muốn chủ động tiếp cận.

Ngay lúc nghĩ như vậy, tay cậu vôthức vươn tới, vuốt ve lồng ngực Thản Đồ. Cậu không có quá nhiều do dự,thuận thế đẩy Thản Đồ xuống lớp da thú.

Hai người trong trạngthái nằm chồng lên nhau, Tô Sách đè trên người Thản Đồ, bàn tay chậm rãi di động, hưởng thụ da dẻ trơn nhẳn, cơ thể rắn chắc cùng sinh mệnh tràn đầy của đối phương.

Sau đó, hẳn là bắt đầu từ hôn môi đi…

Tô Sách nghĩ vậy, cơ thể liền hướng về phía trước cọ cọ, cúi đầu, để môi mình cùng môi Thản Đồ chạm vào nhau.

Cậu nghe nói qua, nam nhân cùng nam nhân lúc phải làm, hình như phải dùngbộ vị kia… Tô Sách đưa tay lướt qua thắt lưng Thản Đồ, lần ra phía sautìm kiếm.

Ngay sau đó tay cậu bị đối phương đè lại.

Mà cùng thời gian, cậu cảm giác có thứ gì đó thình thịch nảy lên đụng phải phần mông và bắp đùi mình.

Xúc cảm nhạy cảm làm Tô Sách cảm thấy có chút không thích hợp, cậu hơi hémắt, nhìn biểu tình Thản Đồ—— từ lúc bắt đầu Thản Đồ hoàn toàn không cóbất cứ phản ứng cùng tiếng nói nào.

Này vừa nhìn làm cậu thật sự kinh hãi.

Gương mặt Thản Đồ đỏ như sung huyết, ánh mắt hoàn toàn lột xác thành mắt thú, màu kim sắc thuần khiết như sắp bùng nổ, mà gương mặt cũng mọc ra mộttầng lông tơ mảnh có màu kim sắc——

Ngay sau đó, cậu bị Thản Đồchặn miệng, một đầu lưỡi xâm nhập vào miệng cậu khuấy đảo… Tiếp đó làtrời đất đảo lộn, vị trí hai người trong giây lát đã biến đổi.

Quá nhanh.

Tô Sách trong nháy mắt bị cướp đi quyền chủ động, hơi nóng mãnh liệt bắtđầu len lỏi trong cơ thể, so với cảm nhận sau khi phơi ngoài ánh trăngđến ngất xỉu hoàn toàn bất đồng, đồng dạng là nóng lên, nhưng lúc nàylại có cảm giác tê dại.

Từ lớp da đến từng lỗ chân lông, tê dại—— hay nên nói là khoái cảm như dòng điện xẹt qua, làm cậu kiềm không được phải run rẩy.

Đây là… tình dục sao?

Tô Sách cảm giác được đầu lưỡi mình bị nút đến phát run, một bàn tay tothô ráp đang vuốt ve trên người, vân vê mông cậu, một đầu ngón tay đâmvào trong cơ thể cậu, ngay sau đó là hai ngón, phân biệt theo hai hướngmà khuếch trương.

…Quả nhiên suy đoán trước mới đúng đi, giống đực mới là bên chủ đạo.

Như vậy vừa rồi là Thản Đồ đang thẹn thùng sao? Tô Sách còn có tâm tình nghĩ vậy.

Năng lực học tập của Tô Sách trước giờ tốt lắm, tay cậu trượt xuống nắm lấy vật cứng đang phấn chấn bừng bừng của Thản Đồ.

Thô to, nóng rực, còn có mạch máu nảy lên.

Vật cứng phấn chấn bừng bừng làm Tô Sách có chút kinh hoảng, cậu nghĩ mình sắp phải tiếp nhận thứ này, không khỏi hơi nhíu mày.

Phải càng thả lỏng thêm một chút mới được.

Tuy thứ này thật sự hơi lớn một chút, bất quá nghĩ tới những giống cái khác có thể hình cũng không khác mình là bao cũng có thể chịu được, hẳn làkhông xuất hiện vấn đề gì đi.

Vì không để xảy ra thương tổn quálớn, Tô Sách chủ động giang chân quấn lấy thắt lưng khỏe mạnh của ThảnĐồ, không nhanh không chậm hít thở để phía sau mình không hề buộc chặt.

Thản Đồ cảm nhận được Tô Sách phối hợp, y vui vẻ liếm lên hàm răng Tô Sách, ở phía sau tăng lên ba ngón tay, sau đó là bốn.

Ngón tay ra vào phát ra tiếng nước ‘phốc phốc’, cảm giác dị vật không ngừngđâm vào cơ thể không thể nói là quá khó chịu, nhưng cũng có chút trướngtrướng… môi lưỡi Tô Sách vẫn như trước bị Thản Đồ chiếm đoạt, người nàytựa hồ vĩnh viễn cũng không chán ghét mà dùng sức mút mạnh…

Biểutình Thản Đồ thực hưởng thụ, khoảnh khắc Tô Sách đưa tay cầm lấy vậtcứng của mình, hơn nữa còn di động cao thấp, tay hắn cơ hồ không khốngchế được mà tăng thêm lực——

Hậu huyệt của Tô Sách đột nhiên siết chặt làm cơ thể Thản Đồ cương cứng một giây.

Tiếp sau đó vật cứng đã thô to tới tận cùng được thay thế ngón tay, Tô Sáchbị hung hăng ấn ngã lên giường, tiếp nhận nhiệt tình giống như bão tápcủa Thản Đồ.

Vật cứng đâm sâu vào cơ thể cậu, ở bên trong càn rỡluật động, vòng eo bị đối phương giữ chặt giống như muốn cùng cậu kếthợp thành một thể——thân hình cao lớn bao trùm lên một thân thể thon dàicơ hồ nhỏ hơn một vòng làm người ta có cảm giác không thể trốn tránh màhít thở không thông. Sau đó là sức nóng không ngừng truyền tới làm TôSách nhịn không được phải ngâm thành tiếng…

Không biết trải qua bao lâu một dòng chất lỏng nóng bỏng tiến vào cơ thể, thiêu đốt toàn thân Tô Sách.

Trước lúc ý thức rời xa, Tô Sách cảm nhận được thứ còn chưa rút ra lại nhanhchóng cứng rắn trướng lớn, tiếp tục cuốn cậu vào cơn lốc xoáy sâu thẳm…

Tô Sách ôm lấy cổ Thản Đồ, cảm giác chính mình bị đối phương chiếm giữ toàn bộ, từ trong đến ngoài.

Thản Đồ người này, vô luận trước đây câu nệ cỡ nào nhưng quả nhiên vẫn là một đầu dã thú a.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.