Từ đầu đến cuối cũng không đi tuần trăng mật được, Viên Lai Lai sau khi mang thai càng ngày càng lười biếng, cả ngày chỉ muốn ăn rồi ngủ, Hình Diễn đem việc của công ty đặt sang một bên, phần lớn thời gian đều ở cùng cô, phụ nữ có thai dễ nóng dễ giận, mỗi lần như vậy anh đều kiên nhẫn vỗ về cô, lúc sinh con vốn không cho phép người chồng đứng bên cạnh, nhưng Hình Diễn vẫn cứ đi theo vào, nhìn vẻ đau đớn thống khổ của Viên Lai Lai, anh nắm chặt tay cô, trong lòng thầm nghĩ, sau này sẽ không như thế này nữa.
Sinh xong, Viên Lai Lai còn chưa kịp liếc nhìn đứa trẻ, đã bị cha mẹ Hình ẵm đi, cô nhìn một cách chán nản, ngày trước Hình Diễn đưa cho cô một đống tài liệu du lịch, lần trước muốn đi Maldives nhưng không đi được, bây giờ lại là tháng tám vừa đúng mùa du lịch, Provence có lẽ sẽ là một lựa chọn rất đúng đắn.
Cô lấy toàn bộ tài liệu lật từ đầu đến cuối, sau đó ánh mắt rơi ngay vào hàng chữ nằm phía trên cùng của trang cuối cùng: You’re? unique? and? one? of? a? kind.
Hả? Có nghĩa là gì vậy?
Cô gởi tin nhắn cho Tần Miểu: unique có nghĩa là gì?
Đúng lúc này Hình Diễn đi tới, thấy cô đang nghịch điện thoại tiện tay đoạt lấy, “Cơ thể em vẫn chưa hoàn toàn bình phục, không nên dùng đồ vật phát ra tia bức xạ.”
Viên Lai Lai mắt trợn trắng, đây rõ ràng là anh lấy việc công để làm việc tư, xem trộm tin nhắn mà, ngay cả hỏi anh cũng không hỏi cô, trực tiếp mở ra xem, “Độc nhất vô nhị, duy nhất? Có nghĩa là gì vậy?”
“Không có nghĩa gì hết. ” Viên Lai Lai xụ mặt xuống.
Nhưng Hình Diễn đã hiểu rõ, “unique Y¬ou’re¬ unique¬ an¬d o¬ne¬ of a kind. Không biết có nghĩa là gì sao?” Anh lấy từ trong túi ra một cây viết, cầm tập tài liệu du lịch lật đến trang cuối cùng, sau đó viết thêm dòng Tiếng Trung ngay sau đó: — em là duy nhất, không thể thay thế.
Đáy lòng Viên Lai Lai dâng lên sự xúc động, nhưng không muốn anh nhìn thấy, “Con em đâu?”. Ngôn Tình Ngược
“Thông thường phụ nữ có thai nằm hai ba ngày là đủ rồi, em đã nằm một tuần rồi, còn không nói mục đích? Không phải là vì muốn gặp con chứ?”
Quả nhiên cái gì cũng không gạt được anh, “Ba em đặt cho con một cái tên.”
“Hử?”
“Ừ…… Tương đối cổ điển.” Giống như Tây Du Ký có chấp nhận hay không?
“Ừ.”
“Tên là Hình Si…… Ách, anh cũng biết đó, gần đây ông tin Phật……”
“Nhưng không phải ngu ngốc sao lại tên là tên là Hành Si?”
“Thế chẳng lẽ muốn tên Hình Vệ Quốc, Hình Kiến Quốc, Hình Gia Minh sao?”
“Gia Minh không tệ.”
“……”