Thiên Huyết Ly Tịch

Chương 43: 43: Chương 44



Hai ngày sau, Tại Hoàng Tịch Phủ!
Tử hiên, Ninh Hoạ đang thi đấu cờ, Dạ kỳ với Hoàng luân ngồi uống trà xem!.

– (Đặt con cờ đen xuống, ngẩn lên cười) Hoạ vương thua rồi – Hiên
– ( cãi lại) không,!.

chơi lại lần nữa bổn vương sẽ không thua – Ninh Hoạ
– ( thở dài) haizzz,!.

đây là lần thứ 37 Hoạ vương nói câu đó hôm nay rồi- Dạ kỳ lắt đầu cười
– ta thấy nên dừng lại được rồi – Hoàng luân cười nhẹ cố ý châm chọc ninh Hoạ
– Các ngươi im đi, dám cười nhạo bổn vương à( nhìn hiên) dám đấu lại không – Ninh Hoạ
– đấu bao lần, người cũng sẽ thua – Hiên chắc chắn
– ( bước ra, quát) Các huynh nhỏ tiếng không được à, Hàn ly còn hôn mê đó – Huyết Tịch tối mặt
– Nhắc Hàn ly mới nhớ, Hiên chẳng phải huynh nói là chỉ ngủ thôi mà, giờ đã hai ngày rồi vẫn chưa tỉnh – Dạ kỳ
– Chẳng lẽ cô ta yếu như vậy – Ninh Hoạ suy ngẫm
! ! ! !
Trước của phòng của Hàn ly bây giờ
* bùm! !.

Huyết Hoàng Tước bay ra từ trong phòng trông rất thê thảm,!.

.

và đã gây sự chú ý của một số người đang rảnh rỗi!
Cô Hàn thiên ly bước ra ngoài phòng, thanh y phất phơ gọn gàng, tóc xoã thẳng xuống, ánh mắt sắc bén lạnh lùng, tay cằm một thành kiếm băng như một sát thủ giết người không ghê tay!.

– Huyết Hoàng Tước – Ly gằng giọng lạnh tanh
– ???? chủ nhân!.

.

người bớt giận- Huyết Hoàng Tước cách cô khá xa tỏ vẻ đáng thương
Lúc này đám người kia cũng đi đến!
– Hàn ly hắn ta là ai?????- Hiên lên tiếng hỏi.

.

Thiên ly quay sang đối diện với những người kia, lúc này bọn họ mới hoàn toàn nhìn thấy,được gương mặt của Hàn ly như thế nào,lạnh ra sao và tuyệt sắc như thế nào!.

.

!
– ” đây là Hàn ly ư “- Ninh Hoạ đơ người không ngờ người mà mình luôn gây chuyện lại tuyệt sắc như thế.

.

– Hàn ly hắn ta là ai, trông cô như rất muốn giết hắn – Hoàng luân.

.

– thích – Cô quay mặt đi lạnh giọng

– Nhưng tại sao, cô lại muốn giết hắn – Hiên suy nghĩ mãi tiếp xúc với cô khá lâu rồi, nhưng chưa từng thấy cô tùy tiện muốn giết người như vậy
– Ta giết ai, cần Lý do à – Ly khẽ nhếch môi cười
– Hàn ly, dù gì hắn cũng nhỏ tuổi mà, và từ khi nào cô lại tàn nhẫn đến xem mạng người như cỏ rác vậy – Huyết Tịch nhìn cô với ánh mắt cực kỳ thất vọng
– Đây vốn đã là bản tính của ta – Ly lạnh giọng
– Cô!.

Không phải Hàn ly mà ta quen – huyết tịch quay mặt đi
– ” chủ nhân sao vậy ????”- Huyết Hoàng Tước
– Hàn ly cô không thể tha cho hắn sao dù gì hắn vẫn còn nhỏ mà – Dạ kỳ khuyên
– Bổn tôn còn lớn tuổi hơn ông cố của nhà ngươi đó ăn nói cẩn thận vào – Huyết Hoàng Tước liếc nói
– ( quay lại) Hàn ly nếu cô cứ muốn giết hắn thì Huyết Tịch ta cũng không quen biết cô nữa – Huyết Tịch cố gắng mạnh mẽ
– Tịch nhi – Hoàng luân nhìn tịch, anh biết hàn ly là người bạn hữu đầu tiên mà quan tâm đến cô, nhưng tịch lại không thích thấy cảnh đổ máu và cũng không muốn, Hàn ly lạm sát người như vậy!
– Được thôi,!.

là ta sai, là ta tàn nhẫn, là ta quá cứng đầu!.

.

, sau này nếu gặp ta cứ xem như người qua đường chưa từng quen là được, và lời khuyên ta dành cho ngươi cuối cùng, Hãy cẩn thận lão hoàng thượng và mọi thứ ở Hoàng triều này ngươi không tin cũng chả sao – Thiên ly bỏ đi, huyết hoàng tước cũng chạy theo, huyết tịch gục xuống nước mắt lại rơi xuống!.

.

?
– Tại sao chứ!.

? – Huyết Tịch khóc!.

tại sao chứ cô chỉ muốn khuyên hàn ly không được giết người thôi, nhưng ai ngờ lại khiến cho Hàn ly nước sông không phạm nước giếng với cô!.

và cả Hàn triều này nữa!.

.

.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Thiên Huyết Ly Tịch

Chương 43



Thiên ly quay mặt đi, cô bước đi rất khó khăn vết thương càng ngày càng nhiều máu, đến nỗi y phục xanh của cô, bây giờ đã pha lẫn màu máu đỏ…

– Chủ nhân…. hãy để ta đi theo ngài – Huyết Hoàng Tước đứng lên cười nhẹ nói

– cút- Thiên ly lạnh giọng phán một câu

Huyết Hoàng Tước vơ tay, bầu trời đêm biến mất, mọi thứ xung quanh trở lại như cũ, và Con hổ đó vẫn ở yên đó

Thiên ly bước ra trông mệt mỏi, một tay dựa vào cây

– khụ….khụ….- Cô ho cộng thêm ói cả máu…Cô gục xuống gốc cây,dựa vào cây một chân dũi thẳng chân kia co thẳng lại

– Ân nhân ( chỉ vào con hổ) đây là A Lâm, thú cưng của bổn tôn- Huyết Hoàng Tước

Cô không nói gì, chĩ khẽ cười nhẹ, nhìn lên bầu trời bị những lá cây che phủ, và nhắm mắt gục xuống từ từ, Huyết Hoàng Tước đến đỡ Cô, lúc này cô đã ngất đi….vì quá mệt

– Grào….

Các yêu hung thú tiếp tục, chạy đến vì mùi máu của cô, đến để giết cô….

– A lâm… giết…- Huyết Hoàng Tước liếc mắt ánh mắt căm phẫn khát máu hiện lên….

– Vâng – con hổ lên tiếng… nhảy xuống phía trước hai người…

______

Ở Phía kia, ở ngoài rừng Nguyệt Quang

– kết giới đã bị phá,… ruốt cuộc là ai – Hoàng luân nhăn mặt

– đi thôi – Ninh Hoạ thúc giục, năm người đi vào trong

– hở..- huyết tịch để tay lên ngực cảm thấy rất khó chịu, đến nỗi phải dựa vào cây mới đứng vững…

– Sao vậy tịch nhi – Hoàng luân lo lắng,

– ” cảm giác này “- huyết tịch ôm ngực, chạy đi ngay, đi theo cảm giác, bốn người kia thấy lo lắng nên chạy theo,dù không biết xảy ra chuyện gì..

Đến một nơi, thấy mặt đất nức nẻ, nhiều xác con ông cấp 4 hàng loạt chết rãi đầy đất… có thể đếm không xuể

– ( sờ vào đất) người này quả nhiên rất mạnh, có thể đạt đến cấp trong truyền thuyết – Ninh Hoạ suy tư,….ai có thể mạnh như vậy chứ? cấp trong truyền thuyết ở đây chỉ có thể nghe người khác kể lại chứ chưa từng xuất hiện trên hoàng triều từ 300 năm trở lại đây…?…

– Hàn….ly… – huyết tịch ôm ngực mà nhăn mặt

– Hàn ly thì liên quan gì…. từ lúc tập bắn cung thì cũng không thấy cô ấy đi đâu rồi – Dạ kỳ phủi tay

– không… phải…, Hàn…Hàn ly đang ở….phía trước……- Huyết Tịch cười nữa miệng vì quá khó chịu

– Hở….- Hoàng luân, Dạ kỳ, Ninh Hoạ ngạc nhiên, tử hiên thì đã liệu được từ trước chuyện này..

– Vậy…..đám này là Hàn ly giết…- Ninh Hoạ chỉ vào đám xác ong

__________1 lúc sau

tại khu rừng đó, mảnh đất hoang tàn đó, giọt máu đỏ đó, và cô gái đang nằm bất tỉnh ở đó, vóc dáng, khuôn mặt rất quen, nhưng tại sao….lại thấy lạ đến vậy…..cô ta là ai? tóc xanh, khuôn mặt rất giống Huyết Tịch, và không cảm xúc,….dám xông vào khu rừng cấm địa, muốn chết sao?

– cô nương mau tỉnh dậy đi – Ninh Hoạ đến lay lay cô, nhưng cô vẫn ngủ ở đó

– Hở…..”khuôn mặt này ” Hàn ly cô sao vậy – Huyết Tịch chạy đến

– Cái Gì, cô nương xinh đẹp này là Hàn ly – Dạ kỳ bất ngờ, không chỉ có y mà tất cả cũng vậy, khuôn mặt xinh đẹp này, sao có thể là một người lạnh lùng cao ngạo như Hàn ly được chứ!

– Là Hàn ly thật mà.., trên đời này chỉ có Hàn ly là giống muội như hai giọt nước, ( quay lại) Hàn ly tỉnh lại đi – Huyết Tịch

Hiên nhanh chóng bắt mạch cho cô, xong

– Hàn ly chỉ ngất đi, nhưng do mất khá nhiều máu và hình như rất mệt mỏi nên cần nghỉ ngơi lấy sức – Hiên nói nhẹ nhàng như không muốn đánh thức cô ngủ

– Hahaha,( cười),. Các người cứ giao Hàn thiên ly cho ta đi – Con yêu hồ đó lại xuất hiện

– Ngươi là ai – Hoàng luân quay mặt lại lạnh giọng hỏi

– Không cần biết, cứ giao Hàn thiên ly cho ta là được – Hồ yêu

– Muốn bắt Hàn ly phải hỏi bổn vương tử có đồng ý không đã – Ninh Hoạ bước ra

– Ta nói đây, Hàn thiên ly là người của Hàn triều nếu họ biết ả ta bị thương ở đây người của Hàn triều sẽ không tha cho các ngươi – Hồ yêu cười

– Thì sao chứ, (bế hàn ly lên, nhìn cô, cười nhẹ) nếu cô ấy là người của Hàn triều chẳng phải tốt hơn sao – Tử Hiên

– (cười) phải đấy, bọn ta luôn muốn kết giao với người của Hàn triều mà, còn nếu ngươi muốn đưa nàng ta đi, phải xem khả năng của ngươi rồi – Hoàng luân cười….

– Vậy phải xem, các ngươi có đủ khả năng cảng ta hay không…..- Hồ yêu….

…..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.