Hôm nay Lại bộ và Lễ bộ khá bận rộn, đó là chọn ra ba bài thi xuất sắc nhất dâng lên cho Hoàng đế ngự lãm. Lại nói về ba bài thi này, một bài rất rất nổi bậc, liếc qua từ cái nhìn đầu tiên thì biết người này chắc chắn là Trạng nguyên, nếu không thì có kẻ ăn gian giấu bài thi đi, bút pháp lạ nhưng đẹp không tưởng, ý thơ trào phúng, hào sảng, hay không thể tưởng tượng. Ai cũng tò mò người tên Ngôn Thương Du kia rốt cuộc là ai mà có thể viết bài thơ thiên hạ vô song như vậy.
Một người là con trai của đương kim thừa tướng Sở Thường, Sở Mạnh Thực. Tính là xuất chúng thiếu niên, đáng khen. Một người là cháu của Thái sư (lão sư của vua) của đương kim Hoàng đế, Lý Sĩ Niên do chính tay Thái sư dạy dỗ nên hắn đỗ đạt là chuyện tất nhiên, nhưng hai người so với người tên Ngôn Thương Du thì hoàn toàn thua xa. Trong ba người thì người tên Ngôn Thương Du không rõ lai lịch kia là người giỏi nhất, nhưng lại không có núi dựa, chỉ bằng nhiêu đó thì hắn khó sống được trong chốn quan trường này rồi. Nhưng gần đây trong kinh thành đồn đại, lão bản của đệ nhất các Du Lam các chính là Ngôn Thương Du, cũng rất ít người gặp qua hắn. Người này tung tích không rõ, đùng một cái đem Du Lam các thành đệ nhất các. Không những thế, Du Lam lâu cũng trở thành đệ nhất lâu trong khi khai trương chưa quá mấy ngày, rõ ràng đây là một nhân vật không tầm thường.
Lại bộ thượng thư cùng Lễ bộ thượng thư đem dâng ba bài này lên Hoàng đế, từ trong đi ra không có bao nhiêu người thăm dò xem ba vị kia là ai. Hoàng đế từ hôm ra điều kiện với Tinh Hàm thì bị Hoàng hậu bỏ mặc, giận dỗi không thôi, ngay cả Thái hậu cũng không nhìn mặt hắn, nói hắn ép buộc cháu gái yêu của người. Người bên ngoài chắc không ai nghĩ tới đương kim Hoàng đế lại lúng túng khi bị mẹ và vợ bỏ mặt. Tuy nói chuyện này vẫn chưa công bố ra ngoài nhưng hắn là vua đã lỡ nói với nữ nhi, nếu bây giờ rút lại thì mặt mũi hắn bỏ đâu, còn cái gì quân vô hí ngôn (vua không nói dối, rút lời gì đó) nữa chứ. Nên lần này nghe hai vị Lại bộ Lễ bộ thượng thư đến, hắn cũng có chút hồi hợp nhưng không biểu lộ ra.
“Vi thần tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế.”
“Hai vị ái khanh bình thân, mau dâng bài thi lên cho trẫm xem.”
“Tuân chỉ.”
Ba bài thi được dâng lên. Hai bài đầu tiên Hoàng đế cực kỳ hài lòng, gia thế của cả hai đều làm hắn không muốn vui vẻ cũng khó. Nhưng nhìn đến bài thứ ba thì hắn hoàn toàn im lặng. Ngôn Thương Du này là thần thánh phương nào, thơ tuyệt chữ đỉnh như vậy. Nhìn tới nhìn lui vẫn thấy người này hơn xa hai tiểu tử kia, hoàn toàn xứng đáng vị trí Trạng nguyên, nếu như chọn người khác thì người ta sẽ nói Hoàng đế bị mù rồi, Ngôn Thương Du thắng không còn gì để do sự nên Hoàng đế liền đặt bút đề Trạng nguyên. Sở Mạnh Thực là thám hoa, Lý Sĩ Niên là bảng nhãn.
“Ngôn Thương Du này là người phương nào?” Hoàng đế đưa ánh mắt có chút tò mò hỏi.
“Khởi bẩm Hoàng thượng, vi thần cũng không rõ. Chỉ nghe đồn đại Ngôn Thương Du là lão bản của Du Lam các và Du Lam lâu nổi tiếng gần đây. Người này tung tích thần bí rất ít ai thấy mặt, có một chưởng quỹ tên Lâm Minh quản lý hai nơi này. Thực đơn ở Du Lam các là do chính tay hắn nấu. Người nói hắn là mỹ thiếu niên, lại nói hắn là xú nhân. Chuyện này, vi thần chỉ biết được bao nhiêu đó.”
Hoàng đế ra hiệu với La tổng quản bên cạnh.
“Lão nô tuân chỉ.”
“Các ngươi lui ra đi.” Hoàng đế giữ lại bài thi của Ngôn Thương Du, muốn khoe với Thái hậu và Hoàng hậu rằng lần này hắn không có chọn sai người a.
La công công xuất cung thông báo cho ba người ngày mai vào chầu. Nhưng khi đến Du Lam lâu tìm Ngôn Thương Du thì nghe Lâm Minh nói Ngôn Thương Du đã xuất thành từ sáng sớm, không rõ đi đâu khi nào về, khi nào về thì sẽ báo lại.
Ở hậu hoa viên, Hoàng đế mang bài thi đến thông báo cho Thái hậu, Hoàng hậu, Nhị hoàng tử và Tinh Hàm đều có mặt ở đây. Thật sự Ngôn Thương Du được khen đến tận mây xanh, bài thi này quá tuyệt. Tinh Hàm ở một bên nhìn bài thi có chút suy ngẫm không rõ nghĩ gì. Ngôn Thương Du này từ khi Du Lam các nổi tiếng thì nàng đã điều tra. Tuyệt phẩm thức ăn ở Du Lam các là chính hắn đích thân nấu, Du Lam lâu cũng chính hắn làm chủ, trang trí ở hai nơi này đều do hắn đích thân làm. Tinh Hàm từng đến qua hai nơi đó một lần, thật sự họa đẹp như vậy nàng chịu nhận thua thiệt. Vẽ đẹp, nấu ăn ngon, thơ hay, chữ tốt thật sự đây không phải là người bình thường, tiếc là lúc nàng đến vẫn chưa từng gặp qua người này, chỉ gặp qua Lâm Minh. Tinh Hàm là công chúa, tuy thật sự thích thức ăn ở đây, cách bài trí ở đây nhưng cũng không thể thường xuất cung đến xem mà nơi này cũng không nhận thức ăn mang về, người của nàng cũng chưa ai gặp được người đó. Điều đó thật sự khiến nàng tò mò về người này a.
Thật sự ai ở đây cũng trông mong La công công trở về báo chân diện người kia. La công công trở lại tấu Ngôn Thương Du đã xuất thành, Lâm Minh không biết đi đâu cũng không rõ khi nào trở về làm mọi người thất vọng không thôi. Có vài người nào đó nhịn không được liền cho người liền đi điều tra rõ lai lịch Ngôn Thương Du.
Ngôn Thương Du, ngươi là ai?
(Cả nhà ngủ ngon ?)