Ở trạm xe buýt cô Hiểu Hiểu đang ngồi chờ xe và trong thời gian đó trên tay cô đang cầm bộ truyện mà cô yêu thích nhất ” Người yêu tôi là học bá”, nhưng trong bộ truyện này có một nhân vật cùng tên với cô mà lại là nhân vật phản diện luôn luôn gây khó dễ cho nữ chính. Vừa mới lật qua trang khác thì xe buýt tới, trước khi lên trời bắt đầu chuyển mưa nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều cứ lên xe, cô chọn chỗ ngồi cửa sổ vì đó là thói quen của cô.
Chiếc xe lăn bánh đến một đoạn đường thì xe mất kiểm soát cứ lao về phía trước bác tài cố gắng đạp phanh nhưng vẫn không được cứ như thế, chiếc xe đó đã lao nhanh đụng trúng một vách đá ven đường khiến cho chiếc xe đó mất thăng bằng rồi ngã xuống.
Những hành khách khác ai cũng cầu nguyện cho bản thân qua kiếp nạn này, cô cũng vậy, cô nhắm mắt vừa lẩm nhẩm vừa ôm chặt cuốn truyện yêu thích của mình và sau đó cô không còn ý thức được gì nữa.
Sau khi cô mở mắt ra thì nhận ra mình đang nằm trên giường bệnh rồi cô cứ tưởng mình đã thoát được cái chết rồi, cô vừa mới ngồi dậy thì cửa phòng đã được mở ra, một cặp vợ chồng vừa nhìn thấy cô muốn ngồi liền lập tức tới nhanh chỗ cô nói:
Bô cô:” Hiểu Hiểu! con còn bị đau ở đâu không để mẹ kiêu bác sĩ lại khám cho con”
Mẹ cô” Sao con không nói chuyện, con làm cho bố với mẹ lo lắm đấy! ôi trời con tôi!”
Bố cô:” Bà cứ bình tĩnh, bà cứ hỏi tới tấp như vậy thì sao con nó trả lời được! “
Cô cứ ngồi đần ra nghe hai người họ nói mà cô không hiểu chuyện gì xảy ra hết, cô nhớ mình là trẻ mồ côi mà sao lại có ba mẹ chứ. Họ thấy cô cứ ngồi im như vậy, làm cho người phụ nữ càng sốt ruột muốn bật khóc, lúc này cô mới mở miệng:
Hiểu Hiểu:” Hai người là ai vậy ạ!”
Mẹ cô:”Con nói cái gì vậy! Mẹ là Trương Nguyệt mẹ của con chứ ai nữa, còn đây là bố con Chu Lý, còn không nhớ sao. Mình à, có khi nào con bị sốt cao quá nên bị mất trí rồi không! Con đừng làm mẹ sợ nha!”
Bố cô:” Để tôi đi gọi bác sĩ để kiểm tra lại cho con!”
Mẹ cô:” Ừ”
Cái gì mà bị sốt rõ ràng cô bị tai nạn mà, cô đang không hiểu chuyện gì mà người phụ nữ lúc này hình như đã lo lắng muốn bật khóc miệng thì cứ lẩm nhẩm:
Mẹ cô:” Hiểu Hiểu con gái của tôi sao bị mất trí nhớ chứ”
Trong đầu cô liền nhảy số rất nhanh, theo kinh nghiệm đọc truyện của cô thì vấn đề cô đang gặp phải là xuyên không sao, cô thật không thể tin nổi chuyện này lại xảy ra với cô được, vừa lúc đó thì bên ngoài cửa đã có tiếng bước chân đó là người đàn ông được gọi là bố cô với bác sĩ đang đi lại chỗ cô.
Mẹ cô:” Bác sĩ! mau mau tới khám cho con gái tôi đi, nó vừa tỉnh dậy liền không nhớ gì hết!”
Bố cô:” Bà cứ bình tĩnh để bác sĩ khám!”
Bác sĩ:” Tình trạng bệnh nhân không có biến chứng gì hết…”
Bác sĩ còn chưa nói xong cô liền mỉm cười chen vào:
Hiểu Hiểu:” Bố Mẹ, con không có bị mất trí nhớ gì hết, tại con thấy vẻ mặt bố mẹ cứ căng thẳng nên con mới trêu mọi người xíu thôi hihi!”
Bác Sĩ: ” Vậy hai người cứ để bệnh nhân nằm đây sang ngày mai có thể xuất viện rồi, tôi đi trước!”
Bố cô:” Thật xin lỗi bác sĩ !”
Mẹ cô:” Con đó! lúc nào cũng đùa giỡn như vậy con có biết mẹ lo lắng lắm không hả, còn có lần sau mẹ liền tét mông con đấy ở đó mà cười!”
Bố cô:” Thôi mà bà! con nó không bị gì là may rồi!”
Cứ thế ba người ngồi cùng nhau nói chuyện hết một buổi trưa. Cô đang nằm vừa để nhớ lại câu truyện tới khúc nào rồi. A cô nhớ rồi! Sau khi nữ phụ bị sốt liền nghỉ học 3 ngày để dưỡng bệnh, nguyên thân thì không có bạn thân nào cả, những người nói chuyện với cô đều nịnh nọt bởi vì cô là tiểu thư của nhà họ Chu. Chu gia cũng được xem là đại gia tộc lớn nhất nhì trong thành phố nhưng lại không lớn bằng gia tộc của nam chính nên trong trường ai cũng không dám đụng chạm gì đến cô.
Nhắc đến nam chính thì cô nhớ được một ít của cốt truyện, tầm khoảng thời gian này nam nữ chính hình như họ vẫn chưa đến với nhau. Nam chính tên là Lục Minh Triết, là một học học bá của trường, vẻ bề ngoài của anh phải nói là vô cùng đẹp trai nhưng rất lạnh lùng khó gần, ít nói, là con duy nhất của Lục gia cũng chính là gia thế mạnh nhất thành phố này.
Bởi những ưu thế này đã làm cho biết bao nhiêu cô gái trong trường đỗ gục trong đó có nữ phụ. Còn một thân phận mà ai cũng chưa biết là sau này anh còn là một lão đại của một bang nào đó nắm trong tay cái thành phố này.
Nữ chính tên là Kiều Đan, là một người không có gì nổi bật hết, gia thế tầm thường nhờ có học bổng mới vào được ngôi trường dành cho giới nhà giàu và người đơn phương nam chính trước nên khoảng thời gian này là hành trình tiếp cận của nữ chính, hành trình ấy cứ kéo dài suốt đến năm hai đại học họ mới được bên nhau.Cô cứ nghĩ tới hành trình dài đằng đẵng ấy mà ngao ngán dùm, đúng là sức mạnh của tình yêu.
Nhưng trong khoảng thời gian theo đuổi ấy thì cô luôn là người gây khó dễ cho nữ chính vì đã cướp người cô yêu. Đến khi hai người họ bên nhau thì tìm cách chia rẽ bọn họ thậm chí kiu người chuốc thuốc nữ chính để hạ nhục cô ấy nhưng lại thất bại còn bị nam chính biết được và cô cũng bị nam chính làm tương tự những gì cô làm cho nữ chính, cô bị người ta nhục mạ cho đến chết, truyện này được người này truyền qua người kia vì thế đã làm hại đến công ty bố cô, giá cổ phiếu chỉ trong một ngày đó đã giảm gần như muốn phá sản.
Mẹ cô đã biết con mình chết như vậy liền đau khổ không ăn không nói, cho đến khi không trụ được bao lâu liền qua đời, còn ba cô tâm trạng càng nặng nề hơn những người thân lần lượt ra đi khiến ông không chịu đựng nổi nữa nên đã chọn cách tử tự. Còn công ty bố cô thì thuộc quyền sở hữu của nam chính vì anh chính là người chủ mưu mọi chuyện từ truyền tin tới giá cổ phiếu giảm.
Nghĩ đến cái kết cục như vậy làm cô sởn cả gai ốc, cô nên có kế hoạch bảo vệ bản thân và gia đình của mình chính là cố gắng học, tìm một người bạn chân chính và yêu thương quan tâm tới gia đình hơn, đặc biệt là cách xa nam nữ chính ra càng xa càng tốt.