Thần Hào: Bắt Đầu Với Trăm Vạn Ức Minh Tệ, Lệ Quỷ Đều Muốn Kêu Papa

Chương 26: Hội chợ mở, người gác cổng nhà máy bỏ hoang



【Đinh! Hệ thống Thần Hào mạnh nhất đã được bật! ]

[Phần thưởng ngẫu nhiên của ngày hôm nay đã đến! Xin chúc mừng chủ nhà đã nhận được minh tệ 6.452.000 nhân dân tệ! ]

[Số dư: 9870.000.000.000.000 mình tệ]

[Thanh vật phẩm: Hắc Mộc ngàn năm *1, khế ước ma (mức hoàn hảo) *4, rượu linh hồn đa sắc Cửu du *3]

[Âm đạo ràng buộc: Quỳ Long Khoả Hồn Kính (cấp không xác định), Vòng cổ đầu lâu oán hận (trung cấp)]

[Khế ước ma: đầu bếp · Chu Giang (Quỷ cấp)]

[Nhiệm vụ 3: Bốc đồng tiêu xài tạm ổn, luôn bốc đồng luôn ngầu! (chưa hoàn thành)]

[nội dung nhiệm vụ: tiêu thụ ba lần với mức phí cao hơn năm lần và giá trị của bản thân người tiêu dùng vượt quá 100.000 nhân dân tệ, không chủ động tăng giá (0/3)]

[nhiệm vụ phần thưởng: thẻ chip hoàn tiền*1, Âm Linh Nguyên Dịch*5, Bùa Trấn Hồn*10, Bùa Diệt Linh*10! 】

Ba ngày sau, tám giờ sáng, Lâm Dư đúng giờ bị hệ thống nhắc nhở đánh thức. Nhìn vào vật phẩm và vũ khí địa ngục mà anh ta dần dần làm phong phú thêm vào sự cân bằng của bản thân, Lâm Vũ cũng có một cảm giác thành tựu.

“Đây là cảm giác của một vị thần. Chỉ có những con số, loại thần nào!”

Sau khi tắm rửa và thu dọn, Lin Yu mặc một chiếc váy cao cổ, che đi chiếc vòng cổ oán hận của mình, sau đó xách ba lô của mình và đi đến nhà ga xe lửa.

Hợp Thành và Giang Thành cách nhau rất gần, hai thành phố thường xuyên có giao lưu buôn bán nên đường sắt cao tốc về cơ bản cứ nửa tiếng chạy một chuyến, không cần mua vé trước. Sau khi đến nhà ga, Lâm Vũ đã mua vé cho chuyến tàu tiếp theo, vì là ngày làm việc nên toàn bộ chuyến tàu đều trống rỗng, anh không gặp bất kỳ sư phụ, người chơi trò chơi kinh dị hay bất kỳ người đẹp nào cần giúp đỡ. Đúng vậy, điều này khiến Lin Yu có chút thất vọng.

“Này, đừng đánh bài theo lệ thường… Ta còn tưởng rằng sẽ tình cờ gặp được một vị nào đó trẻ tuổi xinh đẹp lại cường đại quỷ sư!”

Sau khi phàn nàn về cuộc hành trình nhạt nhẽo, Lâm Vũ đi thẳng đến Trung tâm mua sắm Chu Tước ở Giang Thành sau khi xuống xe. Lúc này đã là ba bốn giờ chiều, trung tâm mua sắm Chu Tước cũng vắng vẻ.

Lâm Vũ giả làm sinh viên đại học đến thăm siêu thị, sau khi dạo quanh trung tâm mua sắm vài vòng, anh ta tìm thấy góc của trung tâm mua sắm, nằm trong một góc chết của tủ khóa giám sát. Như thể tôn trọng quy tắc “ẩn danh hoàn toàn” và không cảm thấy sự giám sát của những người khác xung quanh, Lâm Vũ còn cố tình hỏi Chu Tướng quân, người có kiến ​​​​thức tâm linh hơn mình gấp trăm lần và nhận được câu trả lời khẳng định từ Chu Tướng quân.

“Không có ai ở đây do thám đâu, chủ nhân!”

Lâm Vũ tự tin nhập mã số 046 của tủ khóa, sau đó nhập lại mật khẩu vừa nhận được tối hôm qua.

“Rầm!”

Cánh cửa tủ số 46 mở ra, Lâm Dư bước nhanh đi tới, phát hiện bên trong có một chiếc mặt nạ và một tấm danh thiếp. Mặt nạ làm bằng kim loại màu trắng bạc, bên trên lơ lửng năng lượng âm khí, tựa hồ có thể ngăn cản người khác tò mò cùng linh thức, trên danh thiếp có một dòng chữ màu máu lơ lửng.

“Tám giờ tối, xí nghiệp bỏ hoang ở ngoại ô quận Bân Hải, thành phố Giang Thành, hãy vào bằng tấm danh thiếp này.”

Một tấm bản đồ hình que đẫm máu xuất hiện bên dưới, đánh dấu vị trí của xí nghiệp bỏ hoang. Lâm Vũ bình tĩnh đặt mặt nạ và danh thiếp vào ba lô, đi dạo quanh trung tâm mua sắm một lúc rồi rời đi sau khi ăn tối. Sau khi rời đi, anh bắt một chiếc taxi đến con đường gần nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô quận Bân Hải được hiển thị trên bản đồ, do vị trí xa xôi, chỉ để bắt một chiếc taxi đã tốn rất nhiều công sức.

Ngoài ra, cuối cùng, Lâm Vũ đeo mặt nạ nham hiểm nửa đường lên xe, may mà anh ta chưa làm gì ông bác tài xế taxi. Cuối cùng, Lâm Vũ đã xuống xe sau khi đưa tiền, và tài xế đã đạp ga và lái xe đi một cách sợ hãi. Lúc này đã hơn bảy giờ tối, sắc trời trong xanh chạng vạng, Lâm Vũ cõng ba lô đi bộ đến phụ cận nhà máy, trên đường đi, anh cũng nhìn thấy rất nhiều người đeo mặt nạ như chính mình.

Giống như anh, hầu hết mọi người đều ăn mặc “kín đáo” nhất có thể, chọn quần áo rộng thùng thình để che dáng, có người còn không phân biệt được là nam hay nữ. Chẳng mấy chốc, Lâm Vũ đã đến cổng của nhà máy bỏ hoang. Hai cánh cửa sắt mở toang, người phụ trách kiểm tra và tiếp nhận “danh thiếp” ở cửa…. Hóa ra là hai bóng ma mặt tái xanh, răng nanh cuồn cuộn khói đen khắp người!

Mỗi chiếc cao gần ba mét trông rất uy nghiêm. Nhiều người xem, giống như Lin Yu, khá mới lạ và thậm chí bị sốc bởi điều này,

“Chết tiệt… nó là một con quỷ”

“Đây là cấp độ nào, cấp độ ma quỷ?!”

“Điều này thực sự đáng sợ… Điều này thực sự an toàn?”

“Diễn đàn này thật đúng là toàn cao thủ a! Bọn họ còn có thể phái quỷ trông cổng!”

Mà cũng có không ít người tương đối bình tĩnh, hiển nhiên bọn họ đã từng tham gia trước đó ngoại tuyến ba hội chợ.

“Đây là quỷ bị điều khiển bởi ‘Bạch Dạ’, một trong ba người sáng lập diễn đàn!”

“Bất quá, đây không phải là một loại tà linh, mà là một loại quỷ tương đối mạnh!” Sau khi nghe điều này, Lâm Vũ khẽ gật đầu. “Nguyên lai, cái này linh lực cường độ, đại khái là tà linh cấp độ…”

“Quả nhiên so với Chu tướng quân kém nhiều… Bất quá, tuyệt đối không phải cái kia ‘Bạch Dã’ át chủ bài có thể chiếu cửa!”

(Đản Đản: Tên trung tâm thương mại và tên quận là mh chém bữa, do dịch không ra tên ở bản gốc nha.)


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.