– Đừng sợ,ông ngoại em muốn thử cô bé kia thôi,diễn cho hợp vào – Y Lam cười khẽ nói nhỏ vào tai Như Ý.
Như Ý đang hoảng loạn trong mớ suy nghĩ của mình,nghe Y Lam nói như vậy thì cũng hiểu được vấn đề, ánh mắt hiện lên ý cười,phối hợp ăn ý với Y Lam.
Hai người từ nhỏ đã rất thân nhau, Y Lam là người luôn chiếu cố Như Ý suốt quãng thời gian còn học trung học nên cũng không quá ngại ngùng khi chạm vào thân thể nhau.
/Tác giả: ây za diễn thôi nha,không đụng chạm gì đâu,nếu có là Minh Thư gϊếŧ tác giả đấy ;-;.
Nói là phối hợp ăn ý thì cũng chỉ là quay lại đoạn Y Lam bắt ép Như Ý lên giường sau đó thì màn hình tối đen,chỉ còn lại tiếng rên ái muội của ai đó.
/ Tác giả: có thật là hai người này là chị em không vậy, dám hợp sức chống lại Thư tổng của tui:{
___________
– Bác ơi cho con hỏi Như Ý có nhà không ạ? – Minh Thư sau vài ngày không gặp được Như Ý thì có chút nhớ,gọi điện cho Như Ý không được nên có chút lo lắng vì thế mới gọi cho Ông Nguyễn.
– À nó đi chơi với Y Lam rồi,có việc gì không? hay là để bác gọi cho Y Lam nhé!!! – Ông Nguyễn cũng đã biết được kế hoạch của Ông Hạ – Bác của ông Nguyễn nên cũng cố gắng phối hợp với sự sắp xếp của Bác mình.
– Dạ không cần ạ,cháu cảm ơn bác ạ.- Minh Thư vừa kết thúc cuộc gọi với ông Nguyễn thì một đoạn clip được một dãy số lạ gửi đến.
Cô mang theo tâm tình khó chịu xem clip được gửi đến.
– Mẹ nó!!! – Minh Thư tức giận đến mức phải chửi thề.
– Thanh Hải,cậu mau điều tra công ty của Hạ Y Lam cho tôi,tôi cho cậu từ đây tới tối,làm phá sản công ty đó cho tôi!! – Minh Thư sau khi xem đoạn clip Y Lam gửi thì giận dữ, máu lạnh nổi lên.
– Vâng.- Thanh Hải chưa từng thấy bộ dạng của cô chủ hắn đáng sợ đến như vậy,không dám chậm trễ,đi nhanh về phòng của mình làm công việc cô giao.
– Muốn chơi đùa với lửa à? Được tôi chơi với chị. – Minh Thư đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo,đáng sợ đến kinh hãi.
– Hắc Long,đến đây ngay lập tức cho tôi.- Minh Thư nói trong điện thoại với đàn em của mình – Hắc Long.
Sau khoảng chưa đến 5 phút thì Hắc Long cùng với đám người gần 100000 người tới,đám người hùng hậu chạy trên những chiếc xe Lamborghini đen,nối đuôi nhau chạy trên đường phố khiến người nào đi ngang đều phải ngước nhìn.
Nhìn cứ như là đi đón tổng thống về nước:>>
_____
– Haha,em xem lão bản nhà em làm gì công ty chị kìa,phá sản luôn rồi. – Y Lam thở dài bất lực, thật là cô không ngờ con bé này lại mạnh tay đến như vậy. Theo kịch bản là chỉ đến cứu rồi nói mấy câu nhạt nhẽo thôi mà,sao lại có phần này nữa chứ?
– Thật sao? Cũng tại chị và ông ngoại thôi,thử cậu ấy làm gì kia chứ. – Như Ý hơi bất ngờ với tin tức này, công ty Lam Hạ sao lại có thể phá sản được chứ,công ty của Y Lam là một trong những công ty rất lớn và nổi tiếng trên thế giới, lần này chưa đầy một ngày đã bị phá sản.
Thật là không nên vô cớ mà chọc giận Thư tổng.
______
– Đến rồi sao,Thư tổng? – Y Lam vắt chéo,tư thế ưu nhã,ngồi trên sofa.
Minh Thư thần sắc lạnh lùng, ánh mắt sắc bén không nhìn tới Y Lam, ánh mắt khẽ lướt tới người con gái cơ thể đầy dấu ấn đang ngủ say trên chiếc giường.
Dấu vết này là nàng tự tạo ra thôi nha, đen tối quá nha.
/ Tác giả: ai đó dự đoán số phận của Như Ý sau kế hoạch này đi:>>
Minh Thư không nói hai lời liền đi đến chiếc giường kia, cuốn Như Ý trong tấm chăn,bế mang đi.
Đang định ra khỏi cửa thì từ sau vang lên một giọng nói uy nghiêm.
– Ai cho phép em đem cô ấy đi? Xin phép tôi chưa? – Y Lam ngửa đầu ra sau,lười biếng nói.
– Lam tổng cẩn trọng lời nói của mình chút, đây là người của tôi,tôi có quyền. – Minh Thư mặc dù rất tức giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc,lãnh đạm nói.
– Haha,xin lỗi em,Như Ý bây giờ là người của Y Lam tôi.- Y Lam cười lạnh.Tiến đến,dang tay ra chuẩn bị cướp Như Ý từ tay Minh Thư thì một khẩu súng từ đâu xuất hiện để ngay đầu của Y Lam.
– Tôi nói cho chị biết, hãy cẩn thận với lời nói của mình, nếu không thì đừng trách tôi. – Minh Thư thân thể tỏa ra sát khí.
– Lam tổng cẩn trọng một chút – Hắc Long một bên chỉa súng vào đầu Y Lam một bên chặn đường của Minh Lam lại.
– Haha vậy sao? – Y Lam nhanh tay bẻ cong cổ tay Hắc Long, động tác nhanh gọn,nhanh chóng cướp lấy khẩu súng từ tay Hắc Long, đánh vào sau gáy khiến cho Hắc Long say sẳm ngã lăn xuống nền nhà.
Hắn như vậy mà lại để thua một cô gái sao? Quả thực không thể coi thường dòng tộc họ Hạ.
/Tác giả: cung cấp kịch bản truyện một chút.Dòng tộc họ Hạ đây được coi là một trong những gia tộc nguy hiểm nhất,bởi các cô tiểu thư cậu chủ của gia tộc này đều là các nhân vật quan trọng và còn nắm trong tay những Bang chủ máu lạnh. Vì thế nên Minh Thư cũng không ngoại lệ,cũng phải cân nhắc với vị chị dâu này.
– Bỏ ra – Minh Thư khàn giọng,gương mắt lạnh tanh,nói với Y Lam đang kề dao ngay cổ cô.
– Được rồi, Y Lam bỏ ra đi. – Hạ Lĩnh từ phía sau xuất hiện, thật ra nãy giờ ông đã nghe hết mọi thứ, điều ông muốn thử con bé Minh Thư này là xem thử nó có thật lòng với cháu của ông không.
Nhưng kết quả hơn cả ông mong đợi,con bé đó không chỉ không bỏ rơi cháu gái ông khi biết được Minh Lam quá phận với Như Ý mà còn rất cân nhắc với người trong nhà của mình, không dám làm càng,vẫn tha thứ và bỏ qua mọi việc.
Ông đây rất hài lòng. Hạ Lĩnh gương mặt vui vẻ, hài lòng nói:
– Minh Thư quả thật ta không nhìn nhầm con,ta giao nó lại cho con. Đi thôi Y Lam, công ty chúng ta bị con bé phá sản đến không còn 1 đồng rồi.
Hạ Y Lam thở dài, bất đắc dĩ đi theo Hạ Lĩnh.
– Ông à,ông làm gì đi chứ,công ty con bị cô cháu dâu yêu quý của ông làm cho phá sản rồi..ông nuôi con đi chứ – Y Lam đi theo sau lải nhải nói.
– Yahhh, cậu làm đươc rồi,Minh Thư cậu giỏi quá. – Như Ý vui vẻ vòng tay qua câu lấy cổ Minh Thư, mặt vùi vào cổ Minh Thư mà cọ.
Môi Minh Thư khẽ nhếch lên,cười gian manh, hơi thở nóng ấm phả vào tai Như Ý, nói nhỏ:
– Ừ,cậu diễn cũng tốt lắm đấy.
Như Ý nghe được như thế thì nhíu mày hỏi:
– Hể… Cậu…Cậu biết sao?
Minh Thư không nói gì, bế Như Ý quay lại căn phòng,bị Minh Thư dằn vặt, thay đổi đủ kiểu tư thế. Như Ý những ngày sau đó không chỉ đau nhức cả người mà còn nằm trên giường tận suốt 2 ngày.
Thật ra từ đầu Minh Thư đã biết mọi chuyện. Minh Thư có thể nói là cô có một giác quan cảm nhận mọi việc khá tốt nên cũng chấp nhận diễn vở kịch này,muốn xem thử Như Ý đây là đang muốn làm gì.Cô chỉ nghĩ là mọi việc là do Như Ý tạo ra nhưng không ngờ đó lại là ông ngoại của Như Ý. Lúc đầu cô thoáng khó hiểu nhưng biết được là mình đã vượt qua được thử thách của Hạ Lĩnh đặt ra thì không khỏi vui mừng.
– Này cậu thật sự là có biết thương hoa tiếc ngọc không đấy? Đau chết được. – Như Ý ai oán,quăn ánh mắt sắc bén lên con người đang bận rộn trong nhà bếp kia.
– Thật sự là chưa thỏa mãn, hay là ở đây luôn nhé! – Minh Thư từ trong nhà bếp bưng ra một tô cháo nong hổi,ngồi xuống kế bên Như Ý, khẽ múc cháo đưa tới miệng, đút nàng ăn.
Như Ý ngơ ngác, vô thức ăn cháo của Minh Thư đưa tới.Nhận thức được lời cô nói thì lắc đầu liên tục: – Không không,rất thỏa mãn. Cậu…mau chuẩn bị đi ngày mai chúng ta phải đi chơi với Mina và Linh Đan đấy.
– Đã biết. – Minh Thư cười khẽ,gật đầu,đút nàng ăn hết tô cháo, sau đó thì…
____
Như Ý: Cậu làm gì,ở đây là nhà bếp đó!!
Minh Thư: Haha,cậu ăn nó rồi,bây giờ tới tôi.
____
/Tác giả: sắp hết rồi nha,mong mọi người ủng hộ truyện của tác giả nha..