Tên Yêu Quái Là Lương Thực Dự Trữ Lại Thành Chồng Tôi

Chương 9



Giao đồ ăn không phải là việc khó, chẳng bao lâu Tiêu Chước đã nắm bắt được nhiều mánh khóe, những ngày sau đó cậu giao đồ ăn vừa nhanh vừa đúng giờ, không ít lần cậu trở thành vua đơn hàng của ngày.

Hiện tại quản lý cũng đã chuyển từ khinh thường sang ngưỡng mộ Tiêu Chước, nhìn thấy Tiêu Chước anh ta luôn khen ngợi vài câu, để cậu cố gắng trở thành vua đơn hàng của tháng.

Tiêu Chước đẹp trai, cao ráo, dễ gần, hai cô gái duy nhất của công ty đều rất thích cậu, họ đều rất hung dữ với người đàn ông khác nhưng lại rất dịu dàng, quan tâm Tiêu Chước, khiến những người khác phải ghen tỵ. Bởi vì gương mặt của Tiêu Chước thật sự có một không hai, nên họ chỉ có thể ghen tỵ mà thôi.

Ngoài trời ánh nắng chói chang.

Trên tầng mười của một tòa nhà, Tiêu Chước vừa mang đồ ăn bước vào đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Cậu đặt đồ ở quầy lễ tân theo yêu cầu của khách hàng, vừa định quay người rời đi cậu tình cờ thấy khách hàng bước ra khỏi công ty, lúc nhìn thấy Tiêu Chước hai mắt cô ta sáng lên.

“Cảm ơn.” Cô gái cầm đồ ăn lên, cười ngại ngùng với Tiêu Chước: “Anh thật đẹp trai.”

Nói xong cô ta cảm thấy hơi xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Tiêu Chước cười cảm ơn cô, sau đó nhẹ nhàng hỏi: “Vậy cô có thể bình luận tốt không?”

Nụ cười của cậu rất dễ làm người khác xiêu lòng, cô gái vội vàng gật đầu: “Có thể, tất nhiên rồi. Hiện giờ em sẽ bình luận tốt cho anh.”

Sau khi đánh giá tốt, đợi đến khi Tiêu Chước ra khỏi thang máy, cô gái mới nhớ ra mình chưa hỏi Wechat của anh chàng đẹp trai kia, ngay lập tức cảm thấy buồn bực.

Tiêu Chước không để ý nhiều. Cậu bước ra khỏi thang máy, vội vã muốn đi giao những đơn hàng khác.

Chiếc xe điện phóng đi như một cơn gió. Tiêu Chước vẫn chưa biết vào lúc này, một video đã được chỉnh sửa đang được truyền đi với tốc độ chóng mặt.

Chỉ trong nửa tiếng, video này đã có hàng triệu lượt thích, vô số người chia sẻ và bình luận.

Video này được một blogger tên Quả cam đăng lên. Cô ta nói cách đây vài ngày cô ta đã đặt một ít đồ ăn trên mạng. Cô ta không ngờ người giao đồ giao chậm một tiếng đồng hồ. Sau đó, anh ta không những không xin lỗi mà thái độ còn rất xấu, cuối cùng còn dọa nạt cô ta, anh ta còn muốn xông vào nhà cưỡng bức cô ta, may mà cô ta nhanh chân đóng cửa lại nếu không hậu quả sẽ rất đáng sợ.

Đoạn video rất ngắn, cảnh quay cũng rất mờ, nhưng vẫn có thể thấy rằng thái độ của người giao hàng đúng là rất tệ. Ở cuối video cánh cửa chuẩn bị đóng đột nhiên bị chặn lại khiến cư dân mạng đang xem video rất sốc.

Cuối video blogger quay chính mình, cô ta vừa uất ức vừa tức giận nói rằng sau hôm đó vài đêm liền mình đều nơm nớp lo sợ, không dám ngủ, lúc nào cũng nghe thấy tiếng gõ cửa, thỉnh thoảng sẽ đi ra xem cửa, cô ta sợ ai đó sẽ đột nhập vào nhà trả thù. Sự việc này đã gây ra một bóng đen tâm lý rất nghiêm trọng cho cô ta, cô ta cũng mong rằng mọi người hãy cảnh giác và chú ý hơn đến vấn đề an toàn khi gọi đồ ăn ngoài.

Ở khu bình luận ở dưới video, có rất nhiều cư dân mạng bị sốc, giận dữ lên tiếng bênh vực blogger.

Hyacinth: Người giao hàng này trông khá đẹp trai, nhưng không ngờ cậu ta lại là loại người như vậy. Thật đáng sợ.

Prickly Rose: Đau lòng thay blogger, tôi cũng bị sốc luôn, ánh mắt của người đó thật kinh khủng. Ủng hộ blogger công bố thông tin của người này, vạch trần anh ta để sau này mọi người có thể nhận ra và tránh xa.

Nickname của tôi thật đẹp: Tôi nghĩ mọi chuyện không đơn giản như vậy. Mọi người không phát hiện ra rằng blogger này đã từng quay video lộ da thịt sao? Mọi người tin được loại người này không? Mọi người có chắc đây không phải là cách pr của cô ta chứ? Con người bây giờ vì nổi tiếng có thể giở mọi thủ đoạn đấy.

Quãng đời về sau: Lầu trên có xem video không vậy? Có cả ảnh xác nhận nhé, lúc cô ấy định đóng cửa người giao hàng kia đã chặn lại, chuyện này còn giả được sao? Dù thế nào thì cũng không thể dọa nạt người khác được?

Chanh chanh chanh chanh chanh: Hơn nữa người giao hàng đó còn nói anh ta cứu người nên mới đến muộn nữa chứ, tôi cười ẻ, lý do này cũng quá giả rồi.

Cuộc đấu khẩu trên mạng rất kịch liệt, trong khi Tiêu Chước vẫn chăm chỉ đi giao hàng, cậu chưa hề hay biết video về cậu đang được lan truyền khắp nơi.

Thời điểm lượng đặt hàng ít nhất là ba giờ chiều đến trước giờ ăn tối, lúc rảnh rỗi Tiêu Chước cũng không có việc gì làm nên chuẩn bị trở về công ty. Thời tiết rất nóng, bộ quần áo của những người giao hàng khác đều ướt đẫm, còn Tiểu Chước vẫn rất thỏa mái, trên người cậu không có một giọt mồ hôi nào.

Cậu đang đi xe thì điện thoại di động vang lên. Tiêu Chước nhận điện thoại mới nhận ra là điện thoại của cảnh sát.

“Hiện giờ cậu có bận không? Nếu không thì tới đồn cảnh sát đi.” Cô gái ở đầu dây bên kia nhẹ giọng nói: “Chuyện lúc trước cậu cứu người, chúng tôi đã xin khen thưởng cho cậu. Bây giờ phần thưởng đã được gửi đến, mong cậu có thể đến nhận.”

Đây thực sự là một bất ngờ ngoài mong đợi của Tiêu Chước, cậu không mong nhận được phần thưởng gì cả. Đúng lúc cậu lại không bận nên quay xe đi đến đồn cảnh sát.

Lúc đến đồn cảnh sát, một cảnh sát họ Từ ra đón Tiêu Chước, anh ta nhiệt tình bắt tay cậu, “Cảm ơn cậu. Rất ít người chính trực dũng cảm được như cậu đấy. Hiện giờ người dám làm việc nghĩa như cậu không nhiều đâu. Trước đây hai kẻ đó đã phạm tội rất nhiều lần. Chúng tôi đã theo dõi lâu rồi may mà được cậu giúp đỡ. Tôi đã nghe nói về chuyện xảy ra ngày hôm đó. Cậu đã làm rất tốt nhưng cũng quá nguy hiểm. Lần sau cậu nên chú ý, cứu người là chuyện gấp nhưng cũng phải chú ý an toàn của bản thân.”

Ấn tượng của Tiêu Chước với vị cảnh sát này rất tốt, cậu gật đầu đáp đã biết, dù sao người này cũng đang quan tâm cậu.

Hai người trò chuyện vài câu, cảnh sát Từ đưa Tiêu Chước đến phòng tài vụ để nhận tiền thưởng. Cầm một nghìn tệ tiền mặt trong tay, trong lòng Tiêu Chước vẫn không giấu được sự phấn khích. Bao nhiêu tiền đây cũng đủ để cậu mua rất nhiều món ngọt.

Sau khi cảm ơn cảnh sát Từ, Tiêu Chước vui vẻ bước ra khỏi đồn cảnh sát.

Tiêu Chước rời đi không bao lâu, một vị cảnh sát khác cầm điện thoại tìm cảnh sát Từ, nhìn anh ta với vẻ mặt phức tạp: “Anh Từ, nhìn này.”

Đoạn video mà cậu ta cho cảnh sát Từ xem là đoạn video một người giao hàng trên một ứng dụng nào đó đe dọa một hot girl đang rất nổi trên Internet. Trong video, mặt cô hot girl đó được fitter chính cho biến dạng rất khó nhận ra.

“Tiêu Chước mạo hiểm cả tính mạng để cứu người, vậy mà lại bị chửi bới như vậy, chúng ta có nên giúp cậu ấy thanh minh không?”

Cảnh sát Từ cau mày, nghiêm túc gật đầu nói: “Ừ, đương nhiên phải làm sáng tỏ. Những người nổi tiếng trên mạng này đâm bị thóc chọc bị gạo cũng nên được nhắc nhở. Cậu bảo tiểu Lưu đăng bức ảnh vừa chụp lên Weibo đi.”

*

Vào lúc 5 giờ 10 phút chiều, trang Weibo chính thức của Sở cảnh sát  Hải Thành bất ngờ đăng bài, ca ngợi một chàng trai dũng cảm giải cứu một bé gái khỏi một nhóm buôn người, đồng thời đăng cả ảnh chàng trai được tuyên dương, nền bức ảnh là huy hiệu của đồn cảnh sát Hải Thành.

Ban đầu bài đăng này không thu hút được sự chú ý của nhiều người, cho đến khi ai đó phát hiện ra rằng chàng trai mang theo phần thưởng kia chính là người giao hàng đã đe dọa và uy hiếp cô gái trong video của một hot girl mạng.

Những người lúc đầu kiên quyết cho rằng người giao hàng kia nói cứu người là nói dối băt đầu hoang mang.

Cư dân mạng không ngờ những gì người giao hàng kia nói lại là sự thật, cậu thực sự giao đồ ăn trễ là vì đã cứu người. Nếu đúng như vậy thì việc cậu giao trễ cũng là chuyện có thể hiểu được.

Ngay sau đó, càng ngày càng có rất nhiều bức ảnh mà hôm đó anh giao hàng cứu bé gái được lan truyền, khẳng định việc cứu người của cậu.

Những người trước đây mắng người giao hàng trên mạng bị vả cho sưng mặt.

Một trận phong ba qua đi, lại có một người tự xưng là người sống ở đối diện nhà Trần Cầm lên tiếng.

“Nhà của tôi đối diện với nhà của cô hot girl mạng này, lúc chuyện đó xảy ra đúng lúc tôi đi ra ngoài. Tôi có thể làm chứng cho người giao hàng, thái độ của anh ấy không có vấn đề gì cả, ngược lại người gây sự chính là cô hot girl mạng kia, còn mắng người giao hàng bị điên, sau đó người giao hàng mới chặn cửa của cô ta lại, anh ấy không làm gì cả chỉ bắt cô ta xin lỗi thôi. Sau khi cô ta xin lỗi xong anh ấy đã rời đi luôn, không hề dây dưa.”

Bình luận này đã được đẩy lên top trong khu bình luận, dưới bình luận này rất nhiều cư dân mạng đã gửi lời xin lỗi đến chàng trai giao hàng.

Khu bình luận ban đầu nghiêng về một bên thì giờ đã chia làm hai phe.

Một số cư dân mạng tin Tiêu Chước cho rằng người có thể cứu người thì sao có thể quấy rối người khác được, không thể tin một hot girl mạng được.

Cũng có những cư dân mạng vẫn khăng khăng tin hot girl kia, đồn đoán ác ý về anh chàng giao hàng.

Snowflakes: Đúng là cậu giao hàng đó đã cứu người, nhưng ai có thể chứng minh rằng cậu ấy không quấy rối Quả Cam? Chỉ dựa vào một bình luận từ một người không ai biết à? Người ta không có bằng chứng, nhưng cô ấy có bằng chứng.

Tôi có một dấu duy nhất: Đúng, người này có thể là đối thủ cạnh tranh của Quả Cam, muốn nhân cơ hội để chèn ép Quả Cam. Nếu không tại sao sớm không nói muộn không nói lại nói ra đúng lúc này, bởi vì muốn cọ nhiệt đó.

Sớm tối: Tôi đứng về phía Quả Cam. Tôi cảm thấy cô ấy không nói dối, ai quy định người tốt thì không có ý xấu chứ? Có rất nhiều người tốt nhưng vẫn bạo lực đấy thôi. Nếu tôi đoán sai thì tôi sẽ ăn cứt luôn.

Ở tiểu khu Duyệt Loan.

Trần Cầm ngồi trên ghế sô pha vừa ăn dưa hấu vừa ngâm nga một bài hát, vẫn đang đắm chìm trong niềm vui sướng vì số liệu của video vẫn đang tăng lên.

Cô ta nhấc điện thoại di động lên định xem lại số liệu video hiện giờ, nhưng đột nhiên cô ta nhận ra rằng dư luận đã đổi hướng.

Sắc mặt của Trần Cầm cứng lại, cô ta nhanh chóng đặt quả dưa hấu xuống, vội vàng xem bình luận.

Cô ta ngay lập tức đăng nhập vào Weibo, thấy nội dung Weibo của Sở cảnh sát Hải Thành.

Trên Weibo đã chứng minh rõ ràng rằng Tiêu Chước thực sự giao đồ ăn trễ là vì cậu đã cứu người, lúc đó cậu không hề nói dối.

Tim Trần Cầm bắt đầu đập mạnh, tạm thời cô ta hơi hoảng sợ. Cô ta không ngờ Tiêu Chước lại cứu người thật, cô ta chưa bao giờ nghĩ chuyện đó là thật cả, dù sao hiện giờ cũng rất ít người thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ.

Cô lại lợi dụng chàng trai giao hàng để cọ nhiệt, vì anh ta không quyền không thế, nên cũng chẳng thể làm gì được cô ta, ai mà nghĩ được giờ anh ta lại thành anh hùng cứu người.

Trần Cầm buồn bực nhìn những bình luận đang cố gắng ủng hộ mình, càng lo lắng hơn. Không hiểu vì sao, cô ta đột nhiên có linh cảm rất tệ. Lời nói dối của cô ta sẽ sớm bị vạch trần mất.

Cô ta mơ ước trở thành một người nổi tiếng nhất trên mạng internet, trở nên giàu có chỉ sau một đêm, nhưng chỉ một giây sau cô ta đã bị kéo xuống vực thẳm.

Trần Cầm nôn nóng tới mức túm tóc mình, nhìn bản kế hoạch sau này mà cô ta đã thức cả đêm viết trên bàn, cô ta đột nhiên tức giận gạt đổ tất cả.

Rõ ràng mọi thứ đều tiến triển theo đúng kế hoạch, sao đột nhiên lại xảy ra chuyện chứ?

Cô ta không cam tâm!

*

Hôm nay Tiêu Chước trở về biệt thự, đi vào phòng khách, cậu thấy Trịnh Kình rảnh rỗi ngồi trên sô pha.Tiêu Chước rất kinh ngạc, bình thường Trịnh Kình rất bận, hôm nay về sớm như vậy thật sự không khoa học mà.

Tiêu Chước nghĩ đến liền hỏi: “Sao anh về sớm vậy?”

“Đúng lúc không có việc gì.” Trịnh Kình vừa nói vừa nhìn Tiêu Chước: “Cậu vẫn ổn chứ?”

Tiêu Chước nghe vậy thì nghi ngờ: “Tôi vẫn ổn. Sao vậy? Sao anh lại hỏi vậy?”

Nói xong, nghĩ đến số tiền thưởng, không đợi Trịnh Kình trả lời Tiêu Chước đã vui vẻ nói: “Đúng rồi, anh còn nhớ tôi đã kể với anh tôi đã làm việc tốt không? Hôm nay đồn công an gọi cho tôi còn thưởng tôi tiền đấy, người anh em, một nghìn tệ.”

Vừa nói cậu vừa lấy tiền ra cho Trịnh Kình xem.

Trịnh Kình liếc mắt nhìn số tiền, lại nhìn Tiêu Chước, anh cảm thấy hơi buồn cười. Video của Tiêu Chước đã lan truyền khắp trên mạng rồi, nhưng cậu ấy vẫn chưa hay biết gì.

Chúc Dư và Hồ Uyển Uyển còn nói sợ Tiêu Chước không chịu được áp lực của dư luận, nên bảo anh về sớm an ủi Tiêu Chước, tránh đại yêu bị kích thích mà trả thù xã hội, nhưng hiện tại xem ra bọn họ đã nghĩ quá nhiều, Tiêu Chước chẳng cần anh phải an ủi.

“Chúc mừng.” Trịnh Kình nói xong thì tìm video trên mạng kia cho Tiêu Chước xem: “Cậu biết người này không?”

Anh cho Tiêu Chước xem đoạn video trước đó của cô hot girl kia.

Tiêu Chước liếc nhìn video, chốc lát sự chú ý của cậu bắt đầu bị thu hút. Người trong video trắng đến bất ngờ, hình dáng gương mặt mơ hồ, cằm nhọn, nhìn rất đáng sợ. Hơn nữa người đó còn đang quằn quại, cậu cũng chẳng biết đang làm gì, chả có gì hay.

“Không biết.” Tiêu Chước lắc đầu nói.

Trịnh Kình gật đầu, cũng không cảm thấy lạ. Công nghệ làm đẹp ngày nay quá đáng sợ, người trên mạng và hiện thực có thể hoàn toàn là hai người khác nhau, Tiêu Chước chỉ vừa mới tiếp xúc với Internet chưa có khả năng phán đoán cũng rất bình thường.

Trịnh Kình suy nghĩ xem nên giải quyết việc này như thế nào, lại nghe thấy Tiêu Chước nói: “Ngày mai tôi nghỉ, không đi làm.”

“Vì sao?”

“Tôi cũng không biết.” Tiêu Chước vẫn chưa nghĩ nhiều: “Trên đường về tôi nhận được tin nhắn của quản lý nói cho tôi nghỉ một hôm.”

Trịnh Kình đã hiểu, gật đầu không nói gì thêm: “Di động của cậu đâu?”

Tiêu Chước lấy điện thoại di động ra đưa cho Trịnh Kình, không ngờ Trịnh Kình lại thu điện thoại luôn, không trả lại cho cậu.

“Anh lấy di động của tôi làm gì?”

“Cậu không đi làm thì cần gì đến di động.” Trịnh Kình tùy tiện tìm một cái cớ nói: “Di động của tôi hỏng rồi, cậu cho tôi mượn di động của cậu trước, tôi sửa xong sẽ trả lại cho cậu.”

Anh hơi lo, sợ Tiêu Chước nhìn thấy những bình luận xấu ở dưới video kia, nhất thời kích động rồi chạy đi giết cô hot girl kia.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.