Edit:: Chrysanthemum
Lời của Diệp Tử Diễm khiến cho tất cả mọi người ý thức được một chuyện, vài năm nay cứ khinh thường và buông thả đối với đầu não đã bức loài người đến một hoàn cảnh phi thường khó xử, không còn cách nào lùi lại, nếu không đánh bại đầu não thì chính là loài người bị diệt vong.
Chẳng qua là phải làm cách nào mới có thể đánh bại đầu não, vấn đề này khiến cho mọi người suy nghĩ trăm đường, hình ảnh vừa rồi mọi người đều thấy được, cảnh tượng dữ tợn khủng bố như vậy cứ như là công nghệ cao của khoa học viễn tưởng trong tương lai, không có người nào cho rằng chỉ dựa vào dị năng giả bọn họ là có thể dễ dàng đột phá lưới phòng ngự của đầu não.
Diệp Tử Diễm nếu đã quang minh chính đại tiết lộ thân phận như vậy thì đương nhiên là có đem theo phương pháp giải quyết đến, hắn công bố toàn bộ kế hoạch tỉ mỉ kỹ càng cho mọi người, lực lượng tham gia trong kế hoạch này không chỉ bao gồm loài người mà còn có cả tang thi.
Diệp Tử Diễm sau khi tung kế hoạch ra rồi thì cũng không nán lại lâu, để phòng ngừa khả năng bị truy tung nên vẫn rời đi trước.
Diệp Tử Linh nhìn phần kế hoạch lần này mà nhấp nhổm trong lòng, ngón tay đan ***g vào tay của Lancelot bỗng xiết chặt. Những người này nhìn vào đoán không ra được, thân là em trai thì làm sao cậu có thể không phát hiện trong phần kế hoạch gần như hoàn mỹ này có che giấu bí mật.
Lancelot nghiêng đầu hỏi ý Diệp Tử Linh với ánh mắt quan tâm, Diệp Tử Linh chỉ lắc đầu một chút, cũng không có ý định nói ra bí mật đại ca dấu giếm trước mặt công chúng, chẳng qua là cần phải để cho có người biết đến điểm mấu chốt của kế hoạch lần này.
Cậu quả nhiên là bị vui mừng khi gặp lại làm cho mụ mị đầu óc, thế mà lại quên đi lỗ hổng rõ ràng như vậy!
Kế hoạch của Diệp Tử Diễm thoạt nhìn thật sự quá mức hoàn mỹ, không có khiếm khuyết, sau khi trải qua một phen thảo luận thì chư vị thành chủ đều quyết định điều động lực lượng của mình tham dự vào kế hoạch vì tồn vong của loài người lần này. Về phần bộ phận tang thi tham gia trong kế hoạch, sau khi Lancelot công bố thân phận của mình thì đã không còn là vấn đề.
Hết thảy thoạt nhìn như rất thuận lợi, thế nhưng cũng chỉ là thoạt nhìn mà thôi.
“Lão Đại, tôi có chuyện muốn nói với anh, ở nơi tuyệt đối an toàn,” Sau khi chấm dứt liên lạc với các vị thành chủ, Diệp Tử Linh nhìn thấy Thẩm Duật và Diệp Tình đã rời đi hết thì mới gọi theo Tần Mạc Viêm. Chuyện lần này phải để cho Tần lão đại biết đến quả bom bất kỳ lúc nào cũng có thể bùng nổ được ẩn giấu giữa bọn họ.
“Đi theo tôi.” Tần Mạc Viêm nhìn Diệp Tử Linh một cái thật sâu, sau đó đi cùng Bùi Ninh đưa Diệp Tử Linh và Lancelot tiến vào một căn phòng bí mật rồi gật đầu ra hiệu với Bùi Ninh một chút.
Bùi Ninh vươn tay, một khối lập phương được hình thành từ những đường nét ánh lam xuất hiện trong tay hắn, khối lập phương ở trong tay hắn chậm rãi xoay tròn, không gian bốn phía xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện đường nét hình lập phương, một khối lập phương càng lớn hơn bao phủ cả gian phòng bí mật này.
“Đây là…” Diệp Tử Linh trợn trừng mắt biểu thị tâm tình giật mình, cảm giác hiện tại trong căn phòng này hoàn toàn giống với khi cậu bị nhốt vào ba năm trước đây.
Lancelot lộ ra vẻ mặt như có suy tư, đều là dị năng giả không gian, tuy rằng năng lực của hắn và Bùi Ninh có chút bất đồng nhưng mà vẫn có thể cảm nhận được chỗ đáng sợ của không gian này.
“Đây là năng lực mà tôi đã lĩnh hội được từ trong không gian kia, nếu như ở trong không gian này thì hết thảy các quy tắc đều phải dưới sự khống chế của tôi.” Không gian giam cầm cậu năm đó quả đúng là sự kết hợp giữa năng lực và oán niệm của hắn tạo thành, hiện tại Bùi Ninh đã đủ lực để sử dụng loại năng lực này thì cũng là chuyện bình thường, đây vốn cũng cùng một loại với năng lực tùy thân không gian của hắn.
Thì ra là thế! Diệp Tử Linh rốt cuộc cũng đã hoàn toàn cởi bỏ một tia nghi hoặc cuối cùng trong lòng, điểm mấu chốt cuối cùng thế mà lại ở trên người Bùi Ninh!
“Nơi này tuyệt đối an toàn, khi bàn bạc ở nơi này thì tuyệt đối sẽ không bị bất kỳ người nào khác nghe thấy, không ai có thể phá hủy quy tắc mà tôi đã đặt ra.”
Lời cam đoan của Bùi Ninh khiến cho Diệp Tử Linh hoàn toàn bình tĩnh lại, cậu không còn do dự nữa, trình bày ra ý tứ mà anh trai mình che giấu: “Việc tấn công đầu não là một cái bẫy cho cả hai bên, lão Đại, chẳng lẽ anh chưa từng hoài nghi việc này, đầu não giam cầm những người đó trong thế giới trò chơi giả lập, chưa một ai có thể trốn thoát, thế mà vì sao A Duật và Tiểu Tình không những có thể trốn thoát khỏi thế giới trò chơi mà thậm chí còn thuận lợi thoát khỏi sự lùng bắt của đầu não rồi tìm được chúng ta? Về thực lực khủng bố của quân đội máy móc thì chúng ta không phải chưa từng lĩnh hội, tôi không cho là chỉ với năng lực của hai người Thẩm Duật và Diệp Tình – một người sử dụng năng lực thì sẽ tạo gánh nặng cho cơ thể, một người thì chỉ có năng lực mang đến vận rủi – cả hai khi đứng trước đầu não đều là vô dụng thì có thể làm được. Tôi đã hỏi Abrosius rồi, ngoại trừ một lần kia thì trước đây bọn họ cũng chưa bao giờ gặp phải công kích cường độ lớn như vậy. Vậy nên đáp án rất rõ ràng, bọn họ được đầu não thả cho chạy đi, đầu não sử dụng phương pháp nào đó để do thám tất cả bí mật của chúng ta thông qua A Duật, sau đó mượn kế hoạch này để bố trí cái bẫy trí mạng đối với cả nhân loại.”
“Tôi biết A Duật là cái bẫy do đầu não bày ra.” Tần Mạc Viêm nghe những lời Diệp Tử Linh nói cũng không lộ ra vẻ mặt gì quá bất ngờ, hắn nháy mắt với Diệp Tử Linh vài cái, “Đừng quên là bên cạnh tôi vẫn còn có một nhà tiên tri, Thu Mục đã phải trả giá bằng việc hôn mê lâu như vậy cũng không phải chỉ có tiên đoán trước việc A Duật trở về.”
Diệp Tử Linh bừng tỉnh đại ngộ, thời gian ba năm đủ để cho mọi người trưởng thành đến mức khó có thể tưởng tượng, cậu đã biến thành tang thi cao cấp có thể khôi phục nguyên dạng bất kỳ lúc nào lẫn không cần đến thịt người, Tần lão đại đã trở thành người cai trị Ninh thành hô mưa gọi gió trong thế giới loài người, năng lực không gian khủng bố của Bùi Ninh cũng bắt đầu hồi phục, là nhà tiên tri – Thu Mục đương nhiên không có khả năng không hề trưởng thành.
Thật không hổ là đại ca, cho dù bị nhốt ở trong thế giới trò chơi giả lập cũng không phải không hề đóng góp được gì, đã sớm tính toán hoàn hảo hết thảy, Tiểu Tình và A Duật có thể dựa vào âm mưu của đầu não mà trốn được đến đây cũng đều nằm trong kế hoạch của anh ấy, quả đúng là tương kế tựu kế hoàn mỹ!
“Đại ca nói cho tôi biết, anh ấy muốn lợi dụng cái bẫy mà đầu não bố trí để phản lại một đòn, lúc trước tôi còn không rõ đại ca tính toán ra sao, thẳng đến khi tôi nhìn thấy năng lực mới của Bùi Ninh, năng lực của cậu ấy có thể tạm thời chặt đứt liên hệ giữa đầu não và thế giới trò chơi giả lập, để cho chúng ta có thể tiến hành phản kích cuối cùng.”
“Năng lực của tôi chỉ có thể bao trùm không gian cỡ khoảng căn phòng này, thể tích của đầu não quá mức khổng lồ, tôi e rằng biện pháp này sẽ không có hiệu quả.” Bùi Ninh lại không lạc quan đến như vậy, hắn biết rõ năng lực của mình không nghịch thiên đến mức quyết định được thành bại của cuộc chiến này. Trong đoạn video vừa rồi, sau lưng Hình Duệ Tư đang phải hứng chịu sự cải tạo chính là bản thể của đầu não, hình thể của nó còn lớn gấp vài lần căn phòng này, căn bản không phải nằm trong khả năng khống chế của Bùi Ninh.
“Thể tích của đầu não không lớn như trong tưởng tượng của cậu đâu.” Lancelot sử dụng tinh thần lực phát lại đoạn video vừa rồi, từ từ phóng lớn đến khi những người còn lại ở đây đều lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh, đây chính là ưu thế của dị năng giả hệ tinh thần, cực am hiểu khai thác một vài chi tiết không dễ dàng chú ý tới.
“Cái anh muốn để chúng ta nhìn thấy không chỉ có dã tâm của đầu não mà còn hơn thế,…” Lancelot tiến lên nắm lấy tay của Bùi Ninh, không gian vốn chỉ lớn cỡ căn phòng trong nháy mắt mở rộng gấp hai lần, “Tôi đúng lúc lại là dị năng giả hệ tinh thần có sở hữu năng lực không gian, có thể biến năng lực của Bùi Ninh càng thêm mạnh.”
Diệp Tử Linh rốt cuộc xâu chuỗi lại được toàn bộ các manh mối, đây không chỉ do một mình đại ca sắp xếp, từ lúc cậu vì muốn tìm kiếm Diệp Tình và Diệp Tử Diễm nên đã nhờ Lance phái tang thi tiến vào thế giới giả lập thì e rằng Lance cũng đã liên thủ với đại ca, khó trách cậu chung quy cảm thấy kế hoạch lần này không giống với phong cách của đại ca.
Diệp Tử Linh khó hiểu mà nhẹ nhàng thở ra, có ba người này liên thủ, hơn nữa sau lưng Lance còn có cả vua tang thi, lần này nhất định có thể triệt để tiêu diệt đầu não.
Đoạn video của Diệp Tử Diễm khiến cho những vị cầm quyền của các thế lực đều như gặp phải kẻ địch mạnh khó lường, mọi người đều dốc sức vào việc chuẩn bị với sự nhiệt tình xưa nay chưa từng có, nội trong năm ngày ngắn ngủn đã chuẩn bị tốt hết thảy, khắp nơi đều phái quân tinh anh tập trung đến Ninh thành, chuẩn bị dựa vào tọa độ định vị được Diệp Tử Diễm cung cấp để trực tiếp đột nhập vào vùng đất trung tâm.
Tổ chim rơi xuống đất thì lý nào còn trứng lành, không có ai lại đi cản trở trong loại thời điểm sinh tử tồn vong này, một khi hành động lần này thất bại thì dù cho bên cạnh có dị năng giả cấp cao thì chẳng qua cũng là chuột chạy qua đường, chó nhà có tang.
Tất cả dị năng giả có không gian đều cùng tụ tập tại đây nhằm chuẩn bị tiến hành pháp trận dịch chuyển tức thời trên diện rộng, đưa hơn một trăm năm mươi dị năng giả danh tiếng và ba mươi tang thi cấp cao cùng dịch chuyển đến nơi Diệp Tử Diễm cung cấp tín hiệu –– bên trong tòa thành máy móc.
Nhìn cảnh tượng công nghệ cao bao trùm chỉ có thể thấy trong phim khoa học viễn tưởng, Diệp Tử Linh gắt gao xiết chặt nắm tay!
Hành động lần này tuyệt đối chỉ có thể công, không thể có thất bại!
Dựa theo kế hoạch định sẵn, từng tiểu đội nhỏ mười người bắt đầu xuất phát về phía bên trong tòa thành máy móc. Ở trong đội ngũ này, chân chính biết được toàn bộ kế hoạch và là hạt nhân trong kế hoạch này chỉ có đội ngũ của Diệp Tử Linh và đội quân tang thi do Lancelot mang đến, còn có những tử sĩ tuyệt đối có thể tín nhiệm do Tần Mạc Viêm dẫn dắt.
Đầu não đã sớm biết bọn họ sẽ đến, nghênh đón bọn họ tuyệt đối chính là một trận khổ chiến xưa nay chưa từng có, dị năng luôn phải có thời điểm cạn kiệt, sức mạnh tang thi cũng cần có máu tươi để duy trì, thế nhưng đội quân máy móc lại có thể luôn tiến công ào ạt không ngừng nghỉ, không biết mệt mỏi. Ngay cả trong địa bàn của loài người cũng có kho chứa lính máy, cho nên số lượng của binh lính trong đội quân máy móc tại đại bản doanh của đầu não tuyệt đối có thể khiến cho người ta tuyệt vọng. Càng miễn bàn tới việc trong đội quân dị năng giả có thể có người đã bị đầu não khống chế, tại thời điểm nguy hiểm lại trở mặt tấn công.
Làm cách nào để bảo tồn lực lượng chính là vấn đề chung đang len lỏi giữa loài người và tang thi.
Thế nhưng ngoài dự kiến là bọn họ không hề đụng phải bất kỳ quân lính máy móc nào trên dọc đường của chuyến đi này, hành lang vắng vẻ càng làm tiếng bước chân vang vọng rất nhỏ trở nên hơi nặng nề, hiện tượng khác thường khiến cho mọi người càng thêm cẩn thận, không dám có nửa điểm sơ suất.
“Lance, anh đoán thử xem đầu não đang có kế hoạch gì, gậy ông đập lưng ông? Đầu não thật đúng là quá giống con người, xấu xa muốn chết.” Diệp Tử Linh vừa nói chuyện qua tinh thần với Lancelot vừa cẩn thận quan sát bốn phía, bất kỳ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái chiến đấu, “Không biết chờ đợi chúng ta ở điểm cuối sẽ là cái dạng thế trận vây công gì.”
“Chúng ta cũng cần phải cảm tạ thú vui ác ý của đầu não, bằng không nếu như phải đối mặt với đội quân máy móc kéo đến ùn ùn như lần trước thì không biết được là đến khi tới trước mặt đầu não rồi thì quân ta còn lại bao nhiêu?” Lancelot thì lại không có biểu hiện thoải mái giống cậu, trong giọng nói mang theo chút ngưng trọng, “Anh đại khái có thể đoán được tính toán của đầu não, Hình Duệ Tư chính là tương lai của chúng ta.”
“Anh muốn nói đầu não tính toán gắn con chip vào trong đầu chúng ta để khống chế? Dã tâm của đầu não quả thực…” Diệp Tử Linh nhớ tới thảm trạng của Hình Duệ Tư trong đoạn video mà không khỏi rùng mình, nếu như biến thành loại tay sai không bằng cả tang thi này thì cậu tình nguyện đi chết còn hơn.
Tuyệt đối không thể để cho đầu não thực hiện được, bằng không thế giới này sẽ đi đến hồi kết!
“Vậy nên máy móc tinh vi một khi có được tư duy thì còn đáng sợ hơn loài người và tang thi gấp trăm lần, đây cũng chính là cơ hội duy nhất của chúng ta, nó nếu đã mở rộng cửa nghênh đón chúng ta thì chúng ta cũng phải hảo hảo “báo đáp” nó mới đúng.” Lancelot nheo nheo hai mắt, đột nhiên dừng bước lại mà nhỏ giọng nói, “Đến rồi!”
Xuất hiện ở trước mặt mọi người chính là một cánh cửa kim loại cực lớn cao khoảng ba tầng lầu, trên đó có những mảnh dây điện lóe ra ánh sáng màu xanh, hình thành một tầng lá chắn mỏng.
“Tinh thần lực của tôi không thể xuyên thấu qua cánh cửa này, xem ra đầu não quả thật cũng có nghiên cứu về những dị năng giả hệ tinh thần chúng ta.” Lancelot không tiếp tục thử thâm nhập xuyên qua cánh cửa, thu tinh thần lực trở về.
Tần Mạc Viêm nhìn thoáng qua Lancelot, không dấu vết mà khẽ gật đầu. Ngay sau đó, một cơn gió lốc cực lớn đột ngột xuất hiện đánh úp về phía cánh cửa kim loại kia, Tần Mạc Viêm lựa chọn cách dùng bạo lực để công phá cánh cửa!
Mạch điện trên cánh cửa kim loại phát ra tiếng vang “Tít tít” rồi nổ mạnh, trên cánh cửa là lỗ hổng thật lớn do vụ nổ vừa rồi, bên trong của tòa thành máy móc rốt cuộc hiện ra trước mắt mọi người –– những người liên quan đều đứng thành hàng bên trong, lấy Hình Duệ Tư là người cầm đầu, hơn hai mươi dị năng giả cũng bị đầu não khống chế và một đàn bò cạp máy thật lớn đứng phía sau bọn họ. Trong những dị năng giả này có không ít gương mặt quen thuộc, đây đều là những dị năng giả xuất sắc đã từng xông pha đối đầu với tang thi nhưng trong một lần chiến đấu đột nhiên biến mất, mọi người cho rằng bọn họ bị tang thi giết chết thế nhưng kỳ thật là do bị đầu não bắt đi để tiến hành cải tạo.
“Quả nhiên là như vậy!” Diệp Tử Linh tuy rằng đã chuẩn bị tốt tâm lý chống lại Hình Duệ Tư trong đợt hành động lần này thế nhưng khi nhìn đến gương mặt lạnh lẽo không chút biểu tình như một người máy của Hình Duệ Tư thì trong lòng vẫn khó ức chế được mà dâng lên từng cơn đau đớn thấu lòng. Một nam nhân kiêu ngạo như thế nếu mà biết được mình biến thành loại con rối không có tư duy này thì khẳng định tình nguyện chết dưới tay tang thi.
“Bắt đầu đi!” Theo lời của Tần Mạc Viêm, hành động đầu tiên của hắn là đánh ngất Thẩm Duật rồi giao cho người khả năng chiến đấu không lớn trong tình huống này – Clare trông giữ, sau đó mới dẫn đầu quân lính nhắm về phía những dị năng giả bị khống chế. Cùng lúc đó, Lancelot cũng hộ tống Bùi Ninh dưới sự bảo hộ của Diệp Tử Linh mà tiến về phía đầu não.
Những người khác đều sửng sốt trước hành động của Tần Mạc Viêm, sau khi nhìn thấy Tần Mạc Viêm xông lên thì mới nhớ tới mục đích của mình, không chút do dự đánh về phía các dị năng giả đó. May mắn là Tần Mạc Viêm vì thành bại của kế hoạch lần này nên đều lựa chọn những tử sĩ tận trung nhất với mình, có thể chấp hành mệnh lệnh mà không hề do dự. Nếu như gặp phải những dị năng giả khác, khi đối mặt với những chiến hữu ngày xưa thì sẽ khó tránh khỏi việc động lòng trắc ẩn, rất dễ dàng bị hại chết bởi chính lòng trắc ẩn nhất thời của mình. Về phần những tang thi được Lancelot đưa đến, việc tiêu diệt các dị năng giả bị khống chế này đương nhiên không có chút áp lực nào, tang thi và loài người vốn chính là kẻ thù của nhau.
Diệp Tử Linh chống lại một cái dị năng giả lao về phía bọn họ, vừa giao thủ một chiêu thì lập tức thầm nghĩ không xong. Đây là một dị năng giả thiên về tốc độ, sau khi bị đầu não khống chế thì dù sức mạnh không gia tăng nhiều nhưng chiêu thức lại tựa như được lập trình nên không có chút động tác dư thừa, mỗi chiêu đều nhắm đến chỗ hiểm trên người Diệp Tử Linh với góc độ xảo quyệt nhất, Diệp Tử Linh theo bản năng mà tiến hành tang thi hóa cánh tay để ngăn cản, trực tiếp bị đánh bay, quay cuồng trên không vài vòng rồi mới ổn định được thân thể mà đáp xuống đất.
“Đừng kiệm sức, nhanh trổ toàn lực!” Lancelot phất tay tung ra một mảnh đao không gian bức lui dị năng giả kia, tiếp tục lôi Bùi Ninh chạy hộc tốc về phía mục tiêu –– di chuyển tức thời quá mức lãng phí sức lực, hắn muốn cam đoan mình còn đầy đủ lực lượng để chống đỡ không gian giúp Bùi Ninh.
“Đã biết!” Diệp Tử Linh tang thi hóa hoàn toàn, hai tay nã súng không ngừng về phía kẻ địch cản trở con đường phía trước Lancelot và Bùi Ninh, đánh bay những dị năng giả đó và mấy con bò cạp máy, dọn sạch những chướng ngại trên đường cho bọn họ.
Tần Mạc Viêm bên kia đã phải đấu với kẻ mạnh nhất bên quân địch – Hình Duệ Tư, hai người đều là dị năng giả cường đại chạm trán với nhau, bốn phía nhất thời dạt ra để chừa khoảng đất trống cho cả hai, không ai muốn bị cuốn vào làm vật hy sinh trong trận quyết đấu giữa hai người này.
“Đầu hàng đi, ngày hôm nay các ngươi tuyệt đối không thể rời khỏi nơi này, chỉ cần các ngươi đầu hàng thì sau khi ta thống trị thế giới sẽ cho các ngươi trở thành địa chủ một phương.” Giọng nói điện tử không rõ là của nam hay nữ của đầu não vang vọng trên không, ý đồ nhằm nhiễu loạn tâm trí của đám người Tần Mạc Viêm.
“Đầu hàng rồi biến thành những con rối không có tư duy đó sao? Nằm mơ!” Tần Mạc Viêm dùng đao gió cắt vỡ băng long của Hình Duệ Tư, lớn tiếng đáp lời.
“Cấy ghép con chip vào không tốt sao? Hãy nhìn những dị năng giả này đi, sau khi được cấy con chip vào thì đều trở nên hùng mạnh hơn nhiều, chẳng lẽ các ngươi không muốn sở hữu sức mạnh cường đại?” Đầu não không để ý mà trả lời Tần Mạc Viêm, tiếp tục dụ dỗ.
Đáng tiếc là cái giọng nói nam không ra nam, nữ không ra nữ này thật sự rất sát phong cảnh, những người và tang thi có thể xuất hiện ở nơi này cũng sẽ không dễ dàng bị mê hoặc, lời của đầu não ngược lại càng khiến cho đòn tấn công của bọn họ càng thêm hung ác.
“Đã trở thành rối gỗ bị khống chế thì mạnh mẽ thêm còn có ích lợi gì, mấy người đầu óc có vấn đề mới đi đồng ý.” Diệp Tử Linh nhỏ giọng phun tào một câu vặn ngược lại lời đầu não, động tác trên tay không chút lưu tình mà đánh bay toàn bộ những kẻ định gần đó. Việc mà cậu cần làm hiện tại chính là đưa Lancelot và Bùi Ninh an toàn tới điểm đến, không cần thiết phải cuốn vào việc tiêu diệt kẻ thù.
Sau khi tang thi hóa, Diệp Tử Linh phát huy lực lượng của hai khẩu súng trong tay đến mức tận cùng, viên đạn dị năng màu đen chuẩn xác mà găm vào trên người kẻ thù ở bốn phía. Loại viên đạn có chứa cả năng lực của tang thi bộc ra uy lực lớn đến không tin được, tuy rằng chỉ có thể đánh lui phần lớn quân địch mà không thể phá vỡ phòng tuyến, thế nhưng cũng có một dị năng giả xui xẻo bị bắn trúng xuyên qua cánh tay.
Tên dị năng giả kia sau khi bị bắn trúng thì cả người đột nhiên trở nên cứng còng, lộ ra biểu tình vặn vẹo mà phát ra tiếng kêu thảm thiết như dã thú, thân thể của hắn bắt đầu hóa thành tang thi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, mà trong quá trình tang thi hóa thì dị năng giả bị cấy ghép con chip vào não đó thế nhưng lại thoát khỏi khống chế của đầu não, không chút do dự mà đưa súng nhắm ngay đầu mình bắn nát, dùng cái chết để triệt để thoát khỏi sự khống chế của đầu não.
Viên đạn màu đen có chứa lực lượng tang thi bên trong chính là con át chủ bài mà Diệp Tử Linh không nguyện ý sử dụng nhất, chỉ cần viên đạn bắn vào người, dẫu cho là dị năng giả hay người người bình thường thì đều sẽ biến thành tang thi, ngoại trừ một ít dị năng giả có năng lực đặc biệt thì sẽ không có bất kỳ người nào thoát được. Cậu cũng chỉ ôm dự định thử dùng loại đạn này một lần để đối phó với dị năng giả bị đầu não khống chế, không ngờ tới được thế mà lại trở thành khắc tinh của những dị năng giả bị khống chế.
Đầu não lập tức chú ý tới tình hình này, ở trong mắt nó thì Diệp Tử Linh lập tức trở thành đối tượng cần phải bị diệt trừ trước tiên, những người khác có thể cấy ghép con chip để khống chế, Diệp Tử Linh thì phải chết!!
“Giết hắn!” Thanh âm trầm trầm của đầu não phát ra mệnh lệnh.
Dưới sự khống chế của đầu não, một cơn lốc băng của Hình Duệ Tư đang tấn công Tần Mạc Viêm lại lập tức thay đổi mục tiêu nhắm về phía Diệp Tử Linh, toàn bộ những con bò cạp máy cũng quay đầu bò về phía Diệp Tử Linh.
Diệp Tử Linh sau khi nhìn thấy tên dị năng giả kia tự sát thì sửng sốt một chốc, lập tức ý thức được tình hình không xong, không chút do dự cách xa khỏi Lancelot và Bùi Ninh để tránh tai họa liên lụy đến người khác.
“Lần này đúng là chơi dại!” Diệp Tử Linh bật ra một tiếng cười khổ, phi nhanh về phía sau để kéo dãn khoảng cách với kẻ địch đang tiến về phía cậu, khẩu súng trong tay không còn bắn ra loại đạn màu đỏ mà chuyển thành loại tán đạn dị năng bình thường có lực sát thương trên diện rộng cao để đối phó với số lượng quân địch đông đảo.
“Đi giúp Tử Linh, tạo cơ hội cho cậu ấy!” Tần Mạc Viêm liếc mắt nhìn về phía hai người Lancelot và Bùi Ninh tựa hồ đang bị đầu não tạm thời xem nhẹ, lập tức quyết đoán chỉ thị, đưa tay phóng một cuộn lốc xoáy về phía đàn bò cạp máy.
“Tần lão đại, Hình Duệ Tư cứ giao cho tôi, anh mau đi giúp những người khác!” Diệp Tử Linh linh hoạt né tránh khỏi từng đợt băng trùy từ trên cao giáng xuống, dẫn dắt Hình Duệ Tư về phía cửa lớn, cách xa khỏi đầu não và Lancelot. Dựa vào hiểu biết của cậu với Hình Duệ Tư, dù cho Hình Duệ Tư bị đầu não khống chế nên thực lực có gia tăng thì cậu đến ứng phó với hắn vẫn thuận buồm xuôi gió hơn Tần Mạc Viêm, như vậy Tần Mạc Viêm cũng có thể rảnh tay hơn mà đi dọn sạch những chướng ngại ngại khác.
Hơn nữa… Diệp Tử Linh nhìn về phía Hình Duệ Tư đang tấn công về phía cậu không chút lưu tình, đây có lẽ chính là vận mệnh, dẫu cho trong tình huống nào thì bọn họ đã được định trước là sẽ đến kết cuộc chĩa mũi kiếm vào nhau. Vậy hãy để cậu, tạo một cái kết thúc cho phần nghiệt duyên giữa hai người ở nơi này đi!
“Đây là năng lực gì? Sao lại có thể ngăn cách liên hệ giữa ta và thế giới giả lập?!! Mau dừng tay!!” Giọng nói của đầu não đột nhiên trở nên hoảng sợ pha lẫn tức giận, thanh âm không rõ nam hay nữ cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, động tác của những dị năng giả bị nó khống chế và đàn bò cạp máy bắt đầu trở nên đình trệ. Lancelot đã đưa Bùi Ninh đến nơi có bản thể của đầu não, khối lập phương trong tay Bùi Ninh dưới sự trợ giúp tinh thần lực của Lancelot đã bao trùm toàn bộ bản thể của đầu não ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Chẳng qua là đầu não lại không hoàn toàn mất đi khống chế đối với thủ hạ như trong dự đoán, ít nhất là không mất đi khả năng khống chế những dị năng giả ở nơi này. Thế nhưng từ giọng nói hoảng sợ và phẫn nộ của đầu não thì cũng có thể biết được hành động của Bùi Ninh không phải hoàn toàn không có hiệu quả, ít nhất thì đầu não đã mất quyền kiểm soát thế giới giả lập, điểm này cũng đủ để tiếp thêm niềm tin cho bọn người Diệp Tử Diễm.
“Các ngươi, toàn bộ các ngươi đều phải chết!!!” Theo tiếng rống giận dữ đến tức thở của đầu não, nhóm dị năng giả vốn đang đình trệ bỗng triển khai công kích mãnh liệt trở lại, mấy cái xúc tua máy móc cực lớn bò ra từ trong bản thể khổng lồ của đầu não, xông thẳng về phía Lancelot và Bùi Ninh, cùng lúc đó những con bò cạp máy còn chưa bị gió lốc của Tần Mạc Viêm nghiền nát bỗng tự phát nổ, sương khói dày đặc tràn ngập trong cả không gian.
Đây mới là thực lực chân chính bùng nổ khi đầu não phẫn nộ, lúc trước đầu não chỉ là muốn tiêu hao lực lượng của bọn họ để bắt giữ mà vẫn hoàn hảo không có chút thương tổn nào nên mới không sử dụng những xúc tua máy móc có uy lực cực lớn, mà màn khói dày đặc này đúng là vũ khí bí mật vốn dùng để tiêu hao hết khí lực của tang thi và dị năng giả.
Diệp Tử Linh chỉ mới hít vào chút ít, may mà thể chất tang thi của cậu đủ cường hãn nên chỉ cảm thấy choáng một chút, cậu lập tức nín thở vòng qua Hình Duệ Tư mà tiến về phía Lancelot. Trong nhiệm vụ lần này, an toàn của Lancelot và Bùi Ninh không thể nghi ngờ là phải đặt ở hàng đầu, mặc kệ cho hy sinh bao nhiêu người đều phải cam đoan được bọn họ thành công chặt đứt liên hệ giữa đầu não và thế giới giả lập trước khi bọn Diệp Tử Diễm hoàn thành phản công, dù cho là tính mạng của Diệp Tử Linh cậu cũng sẽ không tiếc.
Bên phía tang thi thì tốt rồi, bọn họ có thể chất tốt hơn loài người rất nhiều, ảnh hưởng của màn khói lên bọn họ tương đối nhỏ, thế nhưng bên loài người lại thảm hơn, dù cho có Tần Mạc Viêm nhanh chóng xua tan màn khói ngay lập tức nhưng vẫn có không ít tử sĩ chết dưới tay kẻ địch chỉ trong vài giây ngắn ngủi này.
Lúc này Diệp Tử Linh đã vọt tới trước đám xúc tua máy của đầu não, từng đợt xúc tua máy móc khổng lồ dữ tợn mà không ngừng tấn công Lancelot và Bùi Ninh, thế nhưng đều bị không gian của Bùi Ninh ngăn cản bên ngoài, tạm thời không có cách nào đột phá.
Diệp Tử Linh thử tấn công xúc tua máy, viên đạn vừa chạm vào trên xúc tua máy lại trực tiếp văng ra xa, một chút hiệu quả cũng không có, đòn tấn công của cậu ngược lại khiến cho đầu não chú ý, phân ra vài cái xúc tua tới công kích cậu. Mà trong lúc này, Hình Duệ Tư cũng đã đuổi kịp đến, phối hợp với mấy cái xúc tua máy kia vây công Diệp Tử Linh, áp lực từng chút tăng lên đè nặng trên Diệp Tử Linh, nhiều lần hung hiểm tránh thoát được từng đợt xúc tua máy thì lại bị băng thương trong tay Hình Duệ Tư quẹt qua thân thể, để lại từng vết cắt trên làn da của cơ thể đang phát ra vẻ đe dọa.
May mắn tình huống như vậy không tiếp tục duy trì được bao lâu, Tần Mạc Viêm sau khi nhanh chóng một kích tất sát vài dị năng giả nhỏ yếu bị khống chế, cứu vãn tình thế hiện tại thì lập tức đến trợ giúp Diệp Tử Linh, một thanh trường kiếm do phong hóa mang sắc xanh biếc xuất hiện trong tay của hắn, hắn chém một phát về phía từng cái xúc tua máy, lưu loát gọn gàng chặt đứt hết thảy.
“Tử Linh, cậu đi cầm chân Hình Duệ Tư, những cái xúc tua này cứ để tôi đối phó.” Tần Mạc Viêm vừa nói vừa chặt đứt từng cái xúc tua máy định tấn công Diệp Tử Linh, cố gắng giảm bớt áp lực cho cậu.
“Được!” Diệp Tử Linh không chút do dự dẫn dụ Hình Duệ Tư rời xa khỏi đầu não, năng lực của cậu không thích hợp đối phó với loại sản phẩm kim loại vừa cứng vừa lớn này, ở lại gần bên đầu não sẽ chỉ khiến cho Tần lão đại phân tâm, không bằng thực tế hơn mà chuyên tâm đi cầm chân Hình Duệ Tư.
Diệp Tử Linh cũng không liều mạng đấu với Hình Duệ Tư, chẳng qua là dựa vào hai khẩu súng mà vờn nhau với hắn, kéo dài thời gian. Chỉ cần đại ca nắm được thế giới giả lập trong tay thì cậu sẽ có đủ sức để đối phó với đầu não, những dị năng giả bị đầu não khống chế kia cũng sẽ giành lại được tự do.
Đáng tiếc, Diệp Tử Linh nghĩ sự việc dù rất tốt đẹp nhưng mọi việc luôn biến hóa khôn lường hơn so với tưởng tượng nhiều. Hình Duệ Tư sau khi bị đầu não cải tạo thì đã không còn là dị năng giả thông thường, Diệp Tử Linh muốn kéo dãn khoảng cách, Hình Duệ Tư lại đột nhiên không phóng thích băng trùy quấy nhiễu nữa mà tựa như một dị năng giả tốc độ bay nhanh về phía cậu, băng thương trong tay huy một phát đánh bay khẩu súng trên tay trái của Diệp Tử Linh.
Nguy rồi!! Sao lại có thể nhanh như vậy?!
Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Diệp Tử Linh vang lên mãnh liệt, cậu thế nhưng không phải là dị năng giả tốc độ nên tốc độ căn bản không thể sánh bằng Hình Duệ Tư đột nhiên bùng nổ, chỉ kịp vươn tay bắt lấy băng thương của Hình Duệ Tư khi hắn huy băng thương lần thứ hai, đồng thời tay phải nổ súng.
Viên đạn bắn xuyên qua bàn tay trái đưa lên của Hình Duệ Tư, lưu lại một cái lỗ nhỏ rõ ràng, trong cái lỗ đó có vài dòng điện đang lưu chuyển, lộ ra kết cấu kim loại bên trong – cơ thể Hình Duệ Tư thế mà cũng đã bị cải tạo!
Tay trái của Hình Duệ Tư không có dừng lại chút nào, hóa thành lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua ***g ngực đang lộ ra sơ hở của Diệp Tử Linh!
“Tử Linh!!” Trái tim Lancelot thắt chặt, tinh thần lực bởi vì Diệp Tử Linh bị trọng thương mà từng chút trở nên không ổn định, không gian vốn còn vững chắc lại trở nên bất ổn, tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.
“Lancelot, đừng quên nhiệm vụ của cậu!” Tần Mạc Viêm lần nữa chặt đứt một cái xúc tua máy tấn công về phía Bùi Ninh và Lancelot, quát lên nói với Lancelot.
Lancelot hoàn hồn, bắt đầu chuyển vận tinh thần lực ổn định trở lại. Lấy đại cục làm trọng, hiện tại đã đến thời khắc cuối cùng, chỉ cần cố gắng cầm cự trong chốc lát nữa thì hết thảy sẽ có thể thuận lợi chấm dứt, dù cho hiện tại hắn rất muốn đi qua giết chết Hình Duệ Tư thì cũng phải chờ đến sau khi giành được thắng lợi, chỉ hy vọng Diệp Tử Linh có thể cố gắng tiếp tục chống đỡ.
Cảm giác đau đớn của Diệp Tử Linh từ một khắc cậu biến thành tang thi kia đã trở nên cực kỳ mơ hồ, đòn tấn công xuyên thủng ***g ngực này đối với tang thi mà nói không phải là vết thương chí mạng, sức chiến đấu của cậu vẫn còn. Chẳng qua là Diệp Tử Linh vào thời khắc này lại đột nhiên trở nên hoảng hốt, cậu tựa như trở về ba năm trước đây, thời điểm khi cậu bị Hình Duệ Tư thương tổn không chút lưu tình. Lúc đó, Hình Duệ Tư cũng giống như hiện tại, sau khi biết cậu là tang thi thì mặt không đổi sắc mà xuống tay với cậu.
Đây là định mệnh sao? Dẫu cho là quá khứ hay hiện tại, dẫu là tự nguyện hay là bị khống chế, Hình Duệ Tư đều phải giết chết cậu.
Nhận thức như vậy khiến cho một mảnh trước mắt Diệp Tử Linh biến thành màu đỏ, trên người bắt đầu tản ra hào quang màu đỏ bất ổn, mang theo điềm rủi đầy nguy hiểm.
“A a a a a ——” Diệp Tử Linh thế mà lại lâm vào trạng thái bùng nổ mất đi lý trí hệt như một màn vào ba năm trước!!
Thế trận trong nháy mắt đảo ngược, Diệp Tử Linh vươn tay bắt lấy cánh tay đang cắm sâu vào ngực của cậu, dùng sức vặn một cái, cánh tay trái của Hình Duệ Tư thế mà bị trực tiếp bẻ gãy, một tay kia thì nắm lấy băng thương của trong tay của Hình Duệ Tư, trực tiếp vứt cả người Hình Duệ Tư ra xa. Cậu rút đoạn tay gãy từ ***g ngực của mình ra, miệng vết thương lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bắt đầu khép lại.
Bùng nổ khiến cho cả lực lượng và năng lực hồi phục của Diệp Tử Linh đều trở nên cực kỳ khủng bố, chỉ cần dùng phương thức thô bạo đơn giản cũng đã có thể ngăn chặn được Hình Duệ Tư. Cậu tựa hồ tự động xem kẻ làm mình bị thương – Hình Duệ Tư là kẻ địch lớn nhất, tay không tiến về phía Hình Duệ Tư.
Cũng đúng lúc này, số liệu trên màn hình máy tính tùy thân của Thẩm Duật bắt đầu dồn dập nhảy nhanh quay cuồng, thân ảnh của Diệp Tử Diễm chậm rãi xuất hiện trên không trung.
“Tôi đã hoàn toàn khống chế được thế giới giả lập, không cần phải tiếp tục cách ly đầu não nữa, kế tiếp tôi sẽ đến tiêu diệt đầu não.”
“Ngươi… Cái tên loài người đáng chết này, dám xâm chiếm thế giới của ta, ta phải giết ngươi!!” Thanh âm bén nhọn của đầu não như tạp âm đâm vào tai mọi người, đáng tiếc lúc này đầu não đã trở nên vô dụng, mất đi khả năng cung ứng từ thế giới giả lập thì nó không còn là đối thủ của Diệp Tử Diễm nữa.
Bùi Ninh nghe vậy thì thu hồi không gian, Lancelot cũng chặt đứt liên kết tinh thần với Bùi Ninh, sau đó trong nháy mắt di chuyển đến bên cạnh Clare, lại nháy mắt lôi Clare theo di chuyển đến bên người Diệp Tử Linh.
Clare lập tức bắt lấy tay của Diệp Tử Linh, khiến cho tất cả dị năng của Diệp Tử Linh triệt để mất đi hiệu lực, sau đó Lancelot dùng tinh thần công kích trực tiếp đánh ngất Diệp Tử Linh.
Hai người phối hợp nhẹ nhàng tựa như tay quen làm nhanh, hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên làm chuyện này, ba năm trước đây khi Diệp Tử Linh bị Hình Duệ Tư đâm một thương thì thiếu chút nữa bùng nổ hóa điên, Lancelot cũng dùng biện pháp thế này để ngăn cản.
Lancelot tiếp được thận thể khuỵu xuống của Diệp Tử Linh rồi giao cậu cho Clare, chính mình thì chậm rãi đi về phía Hình Duệ Tư đang giãy dụa đứng lên.
“Sống như vậy thật sự quá thảm, nói vậy thì sau khi ngươi thanh tỉnh rồi cũng sẽ sống không bằng chết, không bằng để cho ta tới giải thoát giúp ngươi.” Lúc này Lancelot không còn cần kiệm sức nữa, vô số mảnh cắt không gian vây quanh Hình Duệ Tư, “Ngươi vốn không nên một lần rồi lại một lần tổn thương Tử Linh, dù cho khi em ấy tỉnh lại có oán trách ta thì ta cũng sẽ không nương tay.”
Theo lời của Lancelot, những mảnh cắt không gian li ti đó bay về phía Hình Duệ Tư, từng chút mang đi sinh mệnh của hắn.
“Cảm… tạ… ” Lúc sinh mệnh cuối cùng còn lại chút ít, Hình Duệ Tư thế mà tỉnh táo lại, nói lời cảm ơn đối với hành động của Lancelot. Có lẽ đối với hắn mà nói, cái chết chính là kết cục tốt nhất.
Bên kia, đầu não sau khi cố gắng giãy dụa trong chốc lát thì cũng bị Diệp Tử Diễm triệt để giết chết, kẻ muốn khống chế loài người và tang thi, xưng bá toàn bộ thế giới rốt cuộc triệt để biến mất khỏi thế giới này, binh lính máy móc sau khi đầu não bị tiêu diệt thì bị Diệp Tử Diễm hoàn toàn khống chế trong tay, không còn tiến hành tấn công những dị năng giả khác trong tòa thành máy móc nữa.
Lúc này đây, thật sự kết thúc.
––
“A a a a a, tôi cư nhiên bỏ lỡ phần đặc sắc nhất!” Diệp Tử Linh ôm đầu ngồi ở trên giường mà kêu rên.
Chờ đến khi Diệp Tử Linh từ trong hôn mê tỉnh lại thì phát hiện chiến tranh đã sớm chấm dứt, hoàng tộc tang thi đạ ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau với loài người, loài người và tang thi tạm thời đạt được hòa bình, Diệp Tử Diễm cũng phóng xuất toàn bộ những người hy vọng được thoát ra khỏi thế giới trò chơi, những người còn lại nguyện ý tiếp tục ở lại trong thế giới trò chơi thì cũng đã không còn bị uy hiếp bởi cái chết nữa.
Mà cậu cũng đã bị Lancelot đưa trở về nhà của bọn họ.
“Ai bảo em chọn lúc nào không chọn lại đi chọn lúc đó mà bùng nổ, nếu không có anh đến ngăn cản đúng lúc thì sẽ không phải chỉ hôn mê trong hai tháng, chờ đến khi em tỉnh lại đã là vài năm sau.” Lancelot buồn cười nhìn bộ dáng ai oán của Diệp Tử Linh, trong lòng thầm cảm thấy may mà Tử Linh không có trách hắn giết chết hết, hắn đều đã chuẩn bị tốt tinh thần nghe trách cứ rồi, ngay cả lý do thoái thác cũng đều đã chuẩn bị vài cái, kết quả là tất cả đều vô dụng.
“Cũng không phải em muốn bùng nổ, ai ngờ được một chút kia lại gợi đến mấy thứ không muốn nhớ tới nhất.” Diệp Tử Linh tuy rằng đã tỉnh lại, thế nhưng thể bởi vì di chứng bùng nổ mà vẫn còn có chút vô lực, chỉ có thể tựa vào trên gối đầu, “Chẳng qua may mắn là lần này hữu kinh vô hiểm hoàn thành được nhiệm vụ, đầu não kỳ thật còn rất yếu.”
“Nếu không phải đầu não muốn bắt sống chúng ta, với đám lính máy trong tòa thành máy móc kia cũng đủ để chôn sống chúng ta trước khi đến được chỗ đầu não rồi.” Lancelot hôn khẽ bên môi Diệp Tử Linh một cái, “Chờ đến khi thân thể của em khôi phục tốt lên một chút, chúng ta có thể cùng đến Ninh thành chơi một chút, sau đó đi đến thế giới giả lập thăm đại ca của em rồi thuận tiện giải trí một chút cũng được.”
“Thật sự?” Ánh mắt của Diệp Tử Linh sáng lên, đề nghị của Lancelot quả thật là chạm được đến tim cậu.
“Đương nhiên.”
…
Chiến tranh tuy rằng kết thúc, thế nhưng cừu hận giữa loài người và tang thi cũng sẽ không biến mất chỉ bởi một bản hiệp nghị này, mầm mống hận thù từ vài năm chém giết lúc bắt đầu nay càng thêm sâu, nói không chừng đến một lúc nào đó lại sẽ bộc phát lần nữa.
Thế giới này sẽ biến thành bộ dáng như thế nào, tương lai phía trước quả thật là một mảnh trời vô định, không biết được bao nhiêu.
———-oOo———-
-:*~*- HOÀN -*~*:-
Tâm sự của người edit
Cám ơn mọi người đã theo đọc đến cuối truyện, dù là mẹ nuôi nhưng thấy con nó có được chữ “Hoàn” quả thật là mừng hết lớn ( •̀ω•́)/ Theo ta thấy thì tác giả viết kết cụt quá, phải chi có chuyện sau đó nữa thì tốt rồi, tác giả mở ra bao nhiêu là CP phụ, thế mà chẳng cho ai cái mẩu phiên ngoại nho nhỏ -.-
Thôi kệ dẫu sao thì cũng đã xong. Về phần edit, ta là người miền Nam nên sử dụng từ địa phương có hơi nhiều (không biết có ai để ý không? (‘◇’`)), có mấy chỗ edit hơi lúng túng (chẳng hạn như hai anh em Phương gia, Vu gia thì ta sẽ gọi anh lớn nhất là anh Hai, nhưng nhà Diệp gia tới ba anh em, chẳng lẽ Diệp Tình phải gọi Diệp Tử Linh là anh Ba sao:v nghe quê quá nên ta để vậy luôn nhen =)))…. Nói chung là nếu mọi người có muốn góp ý thì xin hãy com, ta sẽ chọn lọc và tiếp thu.
Cuối cùng, chân thành cảm ơn Tử Mộc và Yami Ryu đã giúp ta phát hiện lỗi sai (nhiều nhất là vụ tên =))) Nếu hai người có nhu cầu thì cứ com mail, ta sẽ gửi bản word truyện này cho. Bản word cũng không màu mè đâu, ta theo chủ nghĩa trắng đen dễ đọc nên đừng chê nhé.