Tâm Chi Sở Hướng

Chương 29



0o0——–0o0

Jack yêu, nhanh khỏe đi ….. chỉ cần em tỉnh lại….. trong nhà hết thảy đều do em làm chủ…

————–

Jack không nói gì nữa, Cal thấy sau này căn bản không có gì để tiếc nuối!

Jack tuy rằng lập tức tắm nước ấm thật lâu, nhưng chỉ mặc tây trang đứng trong lạnh gió thấu xương mấy giờ đồng hồ, phát sốt là khó tránh, bên ngoài bầu trời trong xanh chiếu lên khuôn mặt đỏ bừng vì nóng sốt của y. Phương tiện trên tàu Carpathia quả thật không bằng tàu Titanic, không khách khí mà nói độ rộng của hai gian phòng gộp lại cùng thiết bị giữ ấm nơi này còn kém so với tàu Titanic một bậc!

Cal một mặt đưa tiền cho Lovejoy bảo lão không ngừng tìm đệm chăn mang đến cho Jack giữ ấm, một mặt vội vàng kêu nhân viên phục vụ tìm một bác sĩ giỏi nhất. Ngày hôm qua sắc mặt Jack lạnh băng lúc xanh lúc tím, hôm nay triệt để sốt cao chuyển thành màu đỏ. Nhìn Jack bởi phát sốt đã có chút mơ hồ nằm trên giường phát ra thanh âm hừ hừ mỏng manh, Cal chỉ có thể không ngừng phân phó nữ hầu dùng cồn lau trán Jack.

Bác sĩ rốt cục xuất hiện, dưới tiền tài quyền thế, bác sĩ Anthony đương nhiên là ân cần, nhưng những hạn chế trong việc chữa bệnh đầu thế kỷ hai mươi, Cal thật sự không dám đặt niềm tin quá lớn vào bác sĩ Anthony, hắn sốt ruột nhìn Anthony tiên: “ Bệnh tình của Jack có chuyển biến tốt không ?”

“Tôi đã kê đơn thuốc cho ngài Dawson, nhưng nhiệt độ cơ thể ngài ấy thật sự rất cao, sau sáu giờ nữa nếu nhiệt độ cơ thể vẫn không hạ xuống, rất có khả năng chuyển thành viêm phổi.” Anthony tiên sinh nghĩ, tiếp tục nói: “Ngài Hockley, phương thức hiện tại để hạ nhiệt là phi thường tốt, nhưng nếu như vẫn không khá lên, tôi đề nghị sử dụng đá băng.”

Cal sắc mặt âm trầm đến lợi hại, nhưng hắn vẫn giả tươi cười tiễn bác sĩ Anthony ra khỏi cửa. Anthony vừa rời khỏi phòng, tươi cười trên mặt Cal liền biến mất, hắn đuổi toàn bộ người phục vụ ra khỏi phòng, đích thân cởi hết quần áo trên người Jack, dùng rượu độ cồn cao mua được trên thuyền lau chà toàn thân y.

Ánh mắt xanh lam xinh đẹp của Jack vô thần nửa mở, hốc mắt bắt đầu phiếm tụ nước mắt sinh lý, miệng mơ mơ hồ hồ lẩm bẩm: “Mẹ, con khó chịu quá.”

Trong lúc nhất thời đau lòng cùng áy náy khiến Cal không biết nên biểu đạt như thế nào, thời điểm Jack xuất hiện trước mắt hắn vẫn luôn là nhiệt tình sang sảng, kiên cường lạc quan, cho dù phẫn nộ cũng phi thường trực tiếp, y chưa từng giống như hiện tại – lộ ra vẻ bất lực, kỳ thật y vốn chỉ là một cậu nhóc mới trưởng thành mà thôi.

Cal thở dài, hắn phiền não cởi bớt áo ngoài ra. Cal nghĩ tới đêm tiệc hôm ấy, bộ dáng Jack lúc bị DeWitt phu nhân chua ngoa hỏi “Cậu thích cuộc sống phiêu bạc đây đó sao?” – khi ấy y cúi đầu trong ánh mắt tràn ngập ảm đạm, cậu nhóc rõ ràng đã bị thương tổn, y luôn chờ mong chính mình có thể có một gia đình an ổn, bên trong còn có người bạn đời cùng những đứa con, nhưng Jack không phản bác dù chỉ một chút ,chỉ là một lần nữa ngẩng đầu mỉm cười dùng ngôn ngữ che dấu tâm tình của mình.

Cal vuốt ve hai má Jack, ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt bờ môi Jack, cuối cùng Cal cúi đầu khẽ khàng hôn lên đôi môi ấy: “Jack yêu, nhanh khỏe đi. Em nên tỉnh lại, tôi chưa giải thích cho em toàn bộ chuyện lừa gạt không phải sao? Hiện tại tôi cho em một cơ hội, chỉ cần em tỉnh lại, tôi lập tức đem kế hoạch của mình nói rõ ràng. Tôi cũng giao mình cho em, về sau chờ em kiếm tiền nuôi dưỡng gia đình thế nào? Chúng ta mặc kệ là tài sản của tôi hay em , trong nhà hết thảy đều do em làm chủ.”

Thượng Đế tuyệt không nghe đến lời cầu nguyện chân thành của Cal, có lẽ đây là thời khắc cả đời này hắn thành tín nhất, nhiệt độ cơ thể Jack không chút biến chuyển, vẻ mặt y càng ngày càng khó chịu, hơn nữa càng làm Cal nôn nóng, tay chân Jack thậm chí xuất hiện bệnh trạng run rẩy – triệu chứng này phi thường không tốt!

Cal hung tợn nhìn chằm chằm đồng hồ bỏ túi, thời gian càng ngày càng gần đến “Sáu giờ” mà bác sĩ Anthony căn dặn, hắn hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy chần chờ. Cal xác định đây là lựa chọn gian nan nhất của mình trong cuộc đời này, hắn lúc trước bàn chuyện làm ăn kinh doanh chưa bao giờ chần chờ, so với hiện tại càng không thể không thừa nhận quả thật thất bại.

Cal nhắm mắt đợi một hồi, ngón tay hắn men theo khóe mắt Jack, mũi rồi môi nhẹ nhàng phác họa, cuối cùng hắn mở to mắt. Ánh mắt Cal trở nên kiên định, hắn đắp chăn kín cho Jack rồi mở cửa phòng ra. Quản gia Lovejoy trước sau như một cung kính,trung thành đứng ở ngoài cửa, lão mỗi thời mỗi khắc đều đợi chủ nhân phân phó.

“Lovejoy, đi lấy một khối băng đến, chuẩn bị nước lạnh, ta muốn áp dụng phương pháp vật lý hạ nhiệt cho Jack.”

Cal nói xong câu đó liền mất đi toàn bộ dũng khí, dùng sức nắm chặt tay nắm cửa, gân xanh nổi hằn lên cánh tay, nhưng Cal vẫn đứng thẳng lưng, trừ bỏ con đường cuối cùng này, hắn không có lựa chọn nào khác — nếu Jack sốt cao chuyển thành viêm phổi, Cal không thể xác định thời điểm tới New York Jack còn sống hay không.

“Vâng, cậu chủ.” Lovejoy nhanh chóng rời khỏi khoang thuyền, Cal lập tức tựa vào vách tường, dùng hai tay đưa lên mặt, che đi biểu tình chính mình, Cal không muốn bộ dạng yếu đuối của mình bị bất cứ kẻ nào phát hiện.

Bất luận thời điểm nào, quý tộc vĩnh viễn đều được đặc quyền, bên trong bồn tắm lớn phòng Cal rất nhanh đã được đổ đầy băng đá, Cal nhìn bên trong tản ra hơi lạnh, chần chờ vươn tay nhúng thử, nháy mắt ngón tay hắn cảm nhận được rét lạnh, cùng sự lạnh lẽo còn có nội tâm Cal.

Cal quay đầu lại nhìn Jack mấp máy trên giường, hắn không thể do dự nữa. Cal đến trước giường ôm lấy thân thể trơn trụi của Jack, nhanh chóng đặt vào nước băng. Jack đang phát sốt, nhưng y không phải té xỉu mà không hề có năng lực hành động, trên thực tế, thời điểm bản thân mất đi khống chế nhân thể tiềm năng ngược lại càng dễ dàng bị kích phát ra, Jack hiện tại chính là như vậy.

Jack nằm ở trong nước băng kịch liệt giãy dụa,y không ngừng tránh đi kiềm chế  của Cal, trốn khỏi bồn tắm lớn đầy băng ấy, Cal chỉ có thể cắn chặt răng dùng hết khí lực kìm chặt thân thể Jack, hắn không thể lựa chọn. Jack không phải bé nhỏ nhu nhược, cũng không phải lão già suy yếu, y hiện tại trẻ trung tràn đầy sức sống, không thiếu chính là khí lực, bởi vậy Jack phản kháng càng ngày càng kịch liệt.

Cal rất muốn một quyền đánh y ngất xỉu đi, nhưng hắn không xác định như vậy có phải hay không làm bệnh tình Jack tăng thêm,  hắn chỉ có thể hao hết khí lực áp chế thân thể Jack, rất nhanh Cal liền so với Jack càng thảm hại hơn, tây trang cả người hắn đã muốn bị chất hỗn hợp giữa nước băng cùng mồ hôi thấm đẫm, trên mặt xuất hiện đầy những vết thương Jack dùng quyền và móng tay lưu lại.

“Lovejoy, còn bao lâu đến sáu giờ?” Cal thở hổn hển hỏi, hắn không biết hiện tại đã qua bao lâu, nhưng Jack rốt cục đã hết phản kháng. Cal vuốt ve trán Jack, không biết có phải ảo giác hay không, Cal cảm thấy Jack hạ sốt!

“Thiếu gia, còn kém mười phút là sáu giờ.” Thanh âm Lovejoy đáp lại bên tai Cal.

Cal ngẩng đầu hô to: “Mời bác sĩ Anthony đến, lập tức!”

Đúng vậy, không phải hắn sinh ảo giác, hắn vừa rồi lau mồ hôi đột nhiên ý thức được điểm này, độ ấm trên trán Jack đã muốn xấp xỉ hắn, Cal không biết tiếp tục ngâm mình bên trong nước băng như vậy, Jack có lạnh hay không.

Đáng chết, đợi đi đến nước Mĩ , nhất định phải cố gắng phát triển ngành y cùng thuốc men! Cal trong lòng nghiến răng nghiến lợi nói.

**************


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.