Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 36: C36: Viện điều dưỡng bình an



Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

*********

Đến phiên phòng bệnh của Quý Ngư, y tá trưởng do dự một giây vẫn quyết định đẩy cửa vào trong, cô không quá yên tâm về Bùi Đình.

Chờ y tá trưởng đi rồi, Quý Ngư mới mở mắt, cậu đã nghe hết đầu đuôi cuộc đối thoại giữa y tá trưởng và Bùi Đình, không biết thân phận thật của cơ thể Bùi Đình đang chiếm dụng là gì mà có thể khiến y tá trưởng kiêng kị như thế.

Lúc này Bùi Đình đẩy cửa tiến vào, “Y tá trưởng xuống tầng 1 rồi, em định ra ngoài gặp ai thì đi đi.”

‘Hắn đúng là con giun trong bụng mình’ – Quý Ngư nghĩ, rõ ràng cậu chưa từng nói với Bùi Đình rằng sẽ đi ra ngoài.

Quý Ngư ngồi bật dậy, đứng lên xỏ dép đeo kính xong xui chuẩn bị ra cửa. Bùi Đình không khách khí leo lên giường, chui vô chăn ủ một cục lẩm bẩm nói, “Vẫn là giường chúng mình ấm nhất.”

Quý Ngư không hiểu sự mờ ám trong lời Bùi Đình, cứ nghĩ hắn coi mình là vật làm ấm giường.

……….

Đại sảnh livestream.

“Gì đây gì đây, hai cái con người này có gì đó mờ ám lắm nha! Bộ mị bỏ sót khúc nào hả ta?”

“Ủa phó bản này hộ lí và người chơi đối đầu nhau mà, mớ gì hộ lí của Quý Ngư còn giúp cậu ta thế, tao có coi thiếu đoạn nào đâu.”

“Chậc mấy cưng còn non lắm, chị đây nhìn thấu hai chả không thích hợp từ lâu rồi.”

“Hít ke hít ke mấy ní ơi, CP của em phát đường kìa, tiếp tục đi hai anh ơi, dọng đường vô họng em nữa đi! Aaaa~”

“Người chơi và NPC không bao giờ có tương lai đâu, phó bản rất nguy hiểm, thế lực huyền bí nào hú vợ tao thông quan lẹ lẹ giùm cái, cơm nước sẽ nguội mất.”

“???Gì vậy cha, ai gọi cấp cứu cho nó đi kìa bệnh hoang tưởng giai đoạn cuối rồi, nặng lắm rồi.”

“Haiz, nếu hộ lí cũng là người chơi thì tốt quá, tui cảm giác thực lực và tố chất tâm lý của gã đỉnh vãi nồi.”

“Tao cũng mong thế nhưng người ở trỏng toàn là chuỗi số liệu thôi, giả cả.”

“Mà có chuyện này tôi không hiểu nổi luôn, sao Quý Ngư biết được mật mã phòng cấp thuốc chứ, ảo ma vl, tôi xem từ đầu giờ có thấy đoạn nào chiếu về thông tin liên quan đến mật mã đâu.”

“Tao xem còn chả hiểu mẹ gì đây mặc dù không bỏ sót giây nào, tao còn cứu được nữa không…… Có vẻ tao hợp với phó bản hình thức chém giết hơn.”

*

Đào Dẫn đứng trong đại sảnh giương mắt nhìn màn hình livestream, lúc trước y chỉ nghe sơ sơ nội dung phó bản do Mạnh Tiểu Bắc kể, hiện tại xem trực tiếp y mới biết, hóa ra phó bản đã bắt đầu phát triển đến giai đoạn cao trào, có vẻ nhóm Đào Viên đã nắm được manh mối mấu chốt.

Chỉ là, đột nhiên nhớ đến hình con mắt khắc trên ổ khoá, y chau mày, “Hình như anh đã thấy đồ án kia ở nơi nào đó rồi thì phải. Thư Vân, em từng gặp đồ án kia chưa?” Y hỏi cấp dưới.

Thư Vân suy nghĩ vài giây, sau đó lắc đầu, tóc đuôi ngựa theo động tác của cô lắc lắc theo, “Em chưa gặp lần nào hết.” Trên mặt cô cũng đeo mặt nạ, ở trong trò chơi có rất nhiều người mặc áo quần màu mè, bọn họ đeo mặt nạ không hề kỳ quặc gì cả.

Đào Dẫn chắc chắn bản thân đã thấy qua nhưng ấn tượng rất mơ hồ, giống như cố tình bị người ta xoá bỏ kí ức, y xoay người định hỏi Mạnh Tiểu Bắc, lại phát hiện đồng tử của Mạnh Tiểu Bắc dại ra, cả máy tính yêu quý nhất cũng không thèm liếc nhìn.

Đào Dẫn cảm thấy kì lạ hỏi: “Cậu bị làm sao vậy?”

Mạnh Tiểu Bắc chậm rãi ngẩng đầu nói: “Giờ này rồi mà đội trưởng vẫn chưa phái người tới thay ca cho tôi về nữa, ở lại đây hoài chắc tôi đột tử mất.”

Đào Dẫn sau khi nghe được đồng tình nhìn gã một cái, “Chắc đội trưởng của cậu lu bu bận việc quá nên lỡ quên, thời điểm tôi tới vừa lúc thấy anh ta dẫn theo người tiến vào phó bản rồi.” Với tính cách của Tề Ngôn Hòa cũng không phải không thể.

Mạnh Tiểu Bắc phát điên cào tóc, “A, tên đội trưởng chết tiệt, hèn chi không liên lạc được, mẹ nó tôi ngồi đây luôn chừng nào cậu ta thông quan ra ngoài tôi sẽ chạy tới ăn vạ cho cậu ta biết mùi.”

“Hay cậu về nghỉ ngơi tí đi, để máy thu hình lại bọn tôi canh chừng cho.” Thư Vân đồng tình nhìn quầng thâm dưới mắt của Mạnh Tiểu Bắc, may mà cấp trên cô trực thuộc là hội phó, đôi khi Tề Ngôn Hòa cũng chẳng đáng tin lắm nhỉ.

“Cảm ơn nhiều lắm, lát về tôi sẽ chuyển trả lại tích phân từ việc bán tin tức cho hai người.” Mạnh Tiểu Bắc nghe xong vui vẻ nhảy cẩn lên.

Đào Viên còn ở bên trong, chắc chắn hội phó của bọn họ sẽ không rời đi, còn tích phân ấy à, hừ, chờ đội trưởng rời phó bản gã lập tức đi tìm anh đòi tiền tăng ca, nằm mơ mà gã tăng ca miễn phí.

Lát sau Mạnh Tiểu Bắc để thiết bị lại, tung tăng nhảy nhót về nhà.

Đào Dẫn tiếp tục chuyển mắt nhìn màn hình livestream, kỳ thật đa số quy tắc tử vong phải tự thăm dò mới xuất hiện, hy vọng Đào Viên có thể bình an thông quan.

Chờ Đào Viên ra ngoài, y muốn đánh đồn nó một trận thật đau, Đào Dẫn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn khuôn mặt của Đào Viên trên màn hình.

………

Phó bản.

Đào Viên đột nhiên cảm thấy rùng mình, muốn hắt xì, nhưng nghĩ mình đang trộm ra ngoài bàn chuyện, cậu ta nhịn xuống.

Lúc này Quý Ngư đã tụ hợp với bọn Đào Viên, vì đề phòng tình huống bất ngờ, ba người vừa ra khỏi thang máy lập tức đi đến chỗ ngoặt che khuất ánh đèn hành lang nói chuyện.

Quý Ngư chủ động tiết lộ manh mối hai người phát hiện, sau khi nói xong đến Sở Ưng mở miệng: “Tôi gặp được viện trưởng, nếu viện trưởng đúng là người mắc bệnh đa nghi trầm trọng chỉ sợ chìa khóa đang cất trên người gã. Hơn nữa, nhân lúc viện trưởng đi phòng thí nghiệm tôi đã đột nhập vào văn phòng một chuyện, nhưng không tìm thấy bất cứ chiếc chìa khoá nào cả.”

“Và hộ lí của Quý Ngư nữa……” Sở Ưng nhìn thoáng qua Quý Ngư, tiếp theo nói, “Thân phận hắn không đơn giản, có một tấm ảnh chụp chung của viện trưởng và một số người, nó trông khá cũ kẹp trong quyển sách trên kệ, bên trong có cả gã hộ lí kia, tuy không đeo rọ mõm nhưng vẫn có thể phân biệt được.”

Quý Ngư trầm tư, hiện tại cậu đã bỏ thói quen cắn ngón tay cái, vì mỗi lần định cắn thì đột nhiên nhớ tới Bùi Đình.

Bùi Đình từng nói, cách một đoạn thời gian sẽ đổi tốp hộ lí mới chỉ có hắn được giữ lại, chẳng lẽ là do thân xác hắn chiếm dụng quen biết viện trưởng.

“Tôi đã sử dụng đạo cụ camera chụp lại, cậu nhìn thử xem.” Sở Ưng đưa ảnh chụp cho Quý Ngư.

Quý Ngư nhìn kỹ, quả thật có Bùi Đình, tuy nhiên khuôn mặt Bùi Đình trên ảnh và Bùi Đình hiện tại giống nhau, nhưng e rằng không phải cùng một người, khí chất cả hai hoàn toàn khác nhau, Bùi Đình là mượn thân phận của số 9.

Đột nhiên Quý Ngư chú ý tới trước ngực của mỗi người trong ảnh đều gài một cái huy chương, cậu dí sát vào nhìn, bên trên viết “Quỹ Hội Bình An”.

Lại là “Quỹ Hội Bình An”, thế giới cả hai phó bản thật sự liên kết với nhau sao?

Quý Ngư đưa ảnh cho Đào Viên xem, sau đó chắc lọc tin tức nói ra suy đoán của mình, về chuyện thân phận thật sự của Bùi Đình, cậu quyết định không tiết lộ.

Sở Ưng dù sao cũng là người chơi cao thủ, biết rất nhiều tin tức về phó bản, nghe được suy đoán của Quý Ngư mặt hắn trầm xuống: “Quả thật có vài phó bản sẽ liên kết với nhau, xem ra ‘ Quỹ Hội Bình An ’ chính là phó bản ngục tối.”

Sở Ưng không ngờ một phó bản nhỏ lại cất giấu tin tức giật gân như vậy, có vẻ ‘Quỹ Hội Bình An’ chính là phó bản ngục tối, manh mối nằm rải rác ở các phó bản độ khó cấp bình thường đều chỉa hướng về phó bản độ khó cấp địa ngục người ta gọi chung là phó bản ngục tối. Phó bản ngục tối có khung giờ mở cửa riêng, không giống phó bản bình thường mở cửa lúc nào cũng được, hơn nữa người chơi có thể tự quyết định vào hay không chứ không bị bắt buộc ngẫu nhiên, đặc biệt là không giới hạn số người tham gia.

Chắc hẳn đại sảnh livestream đang náo nhiệt lắm đây, những hiệp hội lớn sẽ tới quấn lấy hắn tiếp cho xem, tự dưng Sở Ưng cảm thấy hơi nhức nhức cái đầu.

************


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 36: Viện Điều Dưỡng Bình An



Đào Viên nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Quý Ngư, biết cậu chỉ mới thông quan phó bản thử nghiệm, không có đường dây cung cấp thông tin, cậu ta lập tức đảm nhiệm vai trò phổ cập khoa học.

“Em kể anh nghe, giờ bọn mình thông quan xong phó bản này nè, sẽ được hệ thống cung cấp một vài manh mối hoặc đạo cụ quan trọng liên quan đến phó bản ngục tối. Và nếu bọn mình mà thông quan được phó bản ngục tối á, khen thưởng bỏ túi phải nói là số dách luôn, với lại bên trong còn cất giấu đạo cụ cấp bậc truyền kỳ nữa, nhiều người chơi vì nó đổ xô vào đoạt trông vui lắm anh.” Đào Viên càng nói càng vui vẻ, liên tục quơ chân múa tay nhấn mạnh.

Hoá ra là thế, Quý Ngư gật đầu.

Từ từ, nói cách khác…… Quý Ngư đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đào Viên: “Giờ mà thông quan được, đến lúc đi ra ngoài chúng ta sẽ bị những người chơi khác bao vây tóm lại á.”

“Tôi cũng đang phiền vụ này đây.” Sở Ưng cũng cảm thấy phiền phức, nhưng hắn có biện pháp riêng, còn hai người bọn họ thì không có bao nhiêu kinh nghiệm, sợ là sẽ bị những ăn rồi nuốt xương luôn.

Đào Viên vỗ ngực nói: “Em không sợ đâu, em có chỗ dựa đấy nhé.”. Truyện Nữ Phụ

Quý Ngư vẻ mặt chết lặng, cậu không có chỗ dựa, với tình trạng này muốn sống khiêm nhường cũng khó, thể nào cả đám cũng đuổi theo bắt sống cậu cho coi.

Hay cậu trốn vào phó bản tiếp nhỉ, vừa được nâng cao trình độ vừa gom hốt đạo cụ. Cậu rất hứng thú với đạo cụ truyền kì, nếu thật sự nắm được manh mối về phó bản ngục tối trong tay, cậu không tính cứ tùy tiện giao ra một cách dễ dàng, dù sao thì đây cũng là thứ cậu mạo hiểm bằng cả tính mạng mới đạt được cơ mà.

Đào Viên nhìn vẻ mặt của Quý Ngư đoán được sơ sơ cậu nghĩ cái gì, hoảng loạn nói: “Đừng nói với em là anh Quý định vào tiếp phó bản mới luôn nha.”

“Đúng vậy, tham gia phó bản được ăn mặc miễn phí, chứ trốn trong khu nghỉ ngơi tôi chết đói mất.” Quý Ngư gật đầu.

Sở Ưng không khỏi liếc mắt nhìn Quý Ngư nghĩ thầm – ‘Một kẻ tàn nhẫn’

Đào Viên khiếp sợ, vì ăn mặc mà tiến vào phó bản, đây là lời mà người bình thường có thể nói sao?

“Anh Quý, anh có định suy xét tới chuyện gia nhập hiệp hội không.” Đào Viên ngại ngùng hỏi, cậu ta biết hiện tại không phải lúc để tranh thủ tuyển người, nhưng nếu thông quan xong sợ là không còn cơ hội ngỏ lời nữa.

“Tôi cũng từng suy xét qua rồi, nhưng thấy bản thân chả hiểu gì về hiệp hội nên dẹp luôn, tôi không thích gia nhập một cách tuỳ tiện.” Quý Ngư sảng khoái thừa nhận.

Ánh mắt Đào Viên tức khắc sáng lên, thực lực và tính cách của Quý Ngư tốt như vậy, nếu có thể kéo vào hiệp hội của bọn họ, chắc chắn sẽ là thanh kiếm sắc bén không cần mài.

“Chúng ta thêm bạn tốt nha anh, chờ đến lúc đi ra ngoài hai đứa mình sẽ bàn kỹ càng tỉ mỉ về chuyện hiệp hội hơn, dù anh Quý không gia nhập hiệp hội, em cũng có thể giao đồ dùng hằng ngày vào khu nghỉ ngơi cho anh.” Đào Viên hứa hẹn nói.

Còn có công năng thêm bạn tốt á, Quý Ngư mở màn hình hệ thống, lúc trước cậu có thấy đâu.

Đào Viên hướng dẫn Quý Ngư thêm bạn tốt xong, tiếp đó trưng vẻ mặt mong đợi nhìn Sở Ưng.

Sở Ưng nghĩ, lần này hợp tác với hai người họ khá vui, thêm bạn tốt thôi cũng chẳng thiệt thòi gì, nhưng hắn vẫn rào một câu: “Tôi không tổ đội.”

“Em hiểu, em biết mà.” Đào Viên liên tục gật đầu, thêm bạn tốt với hắn đã thỏa mãn lắm rồi.

Sau khi ba người thêm bạn tốt, lại tiếp tục thảo luận cách lấy được chìa khóa.

……….

Đại sảnh livestream.

“Đm phó bản ngục tối, vậy mà sắp xuất hiện phó bản ngục tối kìa, sốc vãi mèo.”

“Công nhận, lâu lắm rồi phó bản ngục tối chưa mở lại, sắp tới chắc náo nhiệt lắm đây, lòng rạo rực muốn điên.”

“Haiz, ở trỏng có rất nhiều đạo cụ, đạo cụ truyền kì thì không tới lược tao rồi nhưng sở hữu một cái đạo cụ cấp cao thôi là tao khui bia nhậu nguyên tuần luôn.”

“Chúng nó may vãi lìn, manh mối và đạo cụ quan trọng đều vào tay chúng nó cả.”

“Chịu thôi chứ biết sao giờ, Sở Ưng thì đố ai mà dám đoạt, Đào Viên đã có hiệp hội chống lưng, còn mỗi Quý Ngư thì may ra đoạt từ chỗ nó.”

“Tắm rửa nằm ngủ rồi mơ đi nhé, Bé Cá của tụi này siêu giỏi, hiện tại còn đang sở hữu manh mối liên quan đến phó bản ngục tối, giá trị con người cao chót vót, ông chú không có cửa sờ tới đâu, hơn nữa mấy anh lớn hiệp hội chịu ngồi im mới lạ, đằng nào cũng thò đầu ra chiêu mộ thằng bé cho xem. Có hiệp hội lớn chống lưng rồi, phải nói là ông chú hoàn toàn bít cửa luôn cơ.”

“Nãy giờ coi livestream vẫn không hiểu hả, cậu ta mà không gia nhập hiệp hội, khéo lại chạy thẳng vào phó bản tiếp theo ấy chứ, cũng đâu phải cậu ta chưa từng làm thế, nhắm mình làm lợi thì theo vô cướp đi.”

Lời này vừa thốt ra những người khác lập tức trầm mặc, lần đầu tiên bọn họ gặp người chơi tự nguyện tham gia phó bản liên tục chỉ vì được ăn uống miễn phí.

Lúc này, Đào Dẫn cũng bắt đầu để ý đến người chơi tên Quý Ngư, thời điểm mới đến đại sảnh livestream, y chỉ cho rằng cậu là một người chơi mới thực lực không tồi, tiền đồ sáng lạng, toàn bộ lực chú ý gần như đặt hết lên người Đào Viên, hiện tại xem ra năng lực của Quý Ngư sẽ không dừng lại ở mức độ tiền đồ sáng lạng thôi đâu.

Y xoay người giao phó Thư Vân: “Em điều tra video thông quan phó bản của Quý Ngư rồi mang sang đây cho anh xem thử, thuận tiện báo tin tức phó bản ngục tối sắp xuất hiện lên trên đi.”

Thư Vân biết, hội phó muốn tự mình trấn thủ cửa ra, gật đầu nhanh chóng chạy đi.

………

Phó bản.

“Làm sao chúng ta trộm chìa khóa được đây trời.” Đào Viên nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra một biện pháp tốt nào, mắc phải quy tắc ba cản không cho bọn họ tấn công viện trưởng mới đau chứ.

Quý Ngư lấy ra một lọ thuốc nói: “Dùng cái này.”

Sở Ưng cầm lên nhìn, là thuốc mê, quả thật là biện pháp thô bạo mà đơn giản.

“Biết đâu gã cũng là quái vật, lỡ thuốc không có tác dụng thì anh em mình tới số đó.” Đào Viên nghi ngờ.

“Gã không xỉu thì tiện thể trực tiếp nhào lên cướp luôn, cậu quên chúng ta có thể khống chế thực nghiệm thể số 1 trên tầng 3 à, tôi trộm hết thuốc chuyên dụng dành cho thực nghiệm thể số 1, bọn họ không thể nhanh như vậy đã điều chế ra một lọ mới.” Quý Ngư trả lời, đôi mắt sáng rực.

“À phải rồi anh Quý, sao anh biết mật mã phòng cấp thuốc hay vậy?” Đào Viên đột nhiên nghĩ đến vụ này, tò mò hỏi.

“Thì tại Sở Ưng từng nói mật khẩu do hộ lí của tôi nắm giữ, và anh ta giới thiệu bản thân tên ‘số 9 ’ nên tôi coi đó như lời ngầm nhắc nhở, thế là sau khi trộm được thẻ thông hành trên người anh ta, tôi liều thử nhập ‘009’. Kết quả là cược đúng rồi, rất đáng để mạo hiểm một lần.” Quý Ngư giải thích.

Lúc sau Quý Ngư bàn tới kế hoạch sẽ đi đến phòng bệnh của Lý Ngọc và Trương Mẫn dùng viên thuốc màu lam để trao đổi, đã có manh mối về phó bản ngục tối, Trương Mẫn, Lý Ngọc lại là người dân bên trong thế giới này, bọn họ khẳng định biết nhiều thông tin hơn, vậy thì phỏng đoán hai thế giới liên kết với nhau của cậu sẽ được chứng thực.

Nhưng thời gian y tá trưởng kiểm phòng lần hai sắp tới, chỉ có thể chờ lần này kết thúc bọn họ mới có thể lẻn ra tiếp.

‘Chậc, đêm nay xác định không được ngủ nghỉ gì rồi, ngày mai sẽ phải nghênh đón một trận chiến ác liệt, không biết cơ thể có chịu được sau khi thức thâu đêm không nữa, nếu không thì mình sẽ uống ngay một viên thuốc màu lam vậy’ – Quý Ngư nghĩ, tóm lại hành động ngày mai rất quan trọng, không thể để xảy ra sai sót.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.