Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 48



Sáng sớm hôm sau, hai người rời giường đều bình thường giốngnhau, ai cũng không nhắc lại chuyện tối hôm qua.

“Chúng ta đi thuê xe ngựa trước rồi đi mua lương khô sau” Lý HọcTuấn đã thu thập xong hành lý nói.

“Ân, hiểu rồi, đi nhanh đi” Miêu Nhi đem hành lý vác lên vai,nhẹ nhàng đáp.

Hai người rất nhanh tìm được một nhà cho thuê xe ngựa khá lớn,sau đó để cho hỏa kế hỗ trợ tuyển lựa một con ngựa mẹ ngoanngoãn.

“Khách quan, con ngựa già này tính tình là tốt nhất đấy, chính làchạy không nhanh, ngài nếu muốn lên đường nhanh thì vẫn nên lấymột con ngựa đực cường tráng thì tốt hơn” Hỏa kế nhiệt tình giớithiệu nói.

“Không cần đâu, lấy con này đi, giúp chúng ta tìm thêm một chiếcxe ngựa nữa là được” Lý Học Tuấn tiếp nhận dây cương trong tayhỏa kế, sờ sờ lông trên cổ của con ngựa, có người lạ tiếp cận, nócũng không nhúc nhích, quả nhiên là một con ngựa tính tình tốt.

Hỏa kế sợ Lý Học Tuấn ngại mã không tốt, liền tìm một chiếc xengựa tương đối rộng rãi, việc đó đúng là hợp ý của Miêu Nhicùng Lý Học Tuấn.

Từ đó về sau, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn hai người liền gấp rútlên đường, ăn cơm thì ngay tại ven đường đốt một đống lửa ănmấy cái bánh nướng, ngủ thì tìm địa phương nơi có người ở,không thì ở trên xe ngựa trải chăn bông ngủ tạm qua đêm.

Tất cảnhững điều đó Miêu Nhi đều có thể chấp nhận được, nhưngmấy ngày nay không được tắm rửa, điểm này làm cho Miêu Nhingồi không yên ổn.

“Miêu Nhi, đêm nay tìm một khách *** tu chỉnh một chút” Lý HọcTuấn biết Miêu Nhi bình thường rất yêu sạch sẽ, hiện tại đãbốn năm ngày chưa tắm rửa, đã đến cực hạn, huống hồ cứ ănbánh nướng khô khốc mãi cũng làm người ta không chịu nổi.

“Hành trình có thể bị chậm trễ hay không? Huynh không cần lolắng cho ta” Miêu Nhi quỳ gối trên xe ngựa, để cho cái môngchịu xốc nảy một thời gian dài được nghỉ ngơi một chút, tuy rằngrất muốn hảo hảo ăn một chút cơm, tắm rửa một cái, nhưng nghĩđến hành trình đang khẩn trương, lại có chút do dự.

“Không có việc gì đâu, lần này sau khi nghỉ ngơi, chúng ta sẽ mộthơi đi tới kinh thành luôn, nếu thuận lợi, tháng này là có thể chạytrở về” Lý Học Tuấn giải thích nói.

“Hô, vậy là tốt rồi” Miêu Nhi chậm rãi thở ra một hơi nhẹnhõm, giao thông không thuận tiện, làm mỗi lần đi xa nhà thậtđúng là làm cho người ta rầu rĩ a.

….

Hai ngươi may mắn tại thời điểm buổi trưa đến được một đạithành có vẻ phồn hoa, ở trong thành nghỉ ngơi cả đêm xong, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn lại chạy bốn ngày đường nữa mới đếnđược kinh thành.

Cho dù kiếp trước đều gặp qua thành phố được hiện đại hóa,nhưng khi Miêu Nhi nhìn thấy kinh thành vẫn là nhịn khôngđược sợ hãi than một hồi.

Đường cái phi thường rộng mở, venđường là địa phương chuyên dùng để cho các quán bán hàng ronglưu động, trừ nơi đó ra phần đường còn lại cũng đủ cho bốn cỗ xengựa đi song song.

Nơi này quy hoạch thập phần chỉnh tề, cuộcsống của dân chúng rõ ràng giàu có hơn nhiều so với bên ngoài.

“Miêu Nhi, hoa mắt rồi hả, đây chỉ là ngoại thành, chúngta còn chưa có đi đến nội thành đâu” Lý Học Tuấn cẩn thận đánh xengựa, đối với Miêu Nhi đang ghé vào cửa sổ, nói.

“Đã đến đây rồi vì sao không vào nội thành xem thử?” Miêu Nhihỏi.

“Nội thành chỉ người có công danh mới đi vào được, ngươi nếumuốn xem, đợi ba tháng nữa có kết quả của kỳ thi, có cơ hội huynh sẽmang nhi đi dạo” Lý Học Tuấn kiên nhẫn giải thích nói.

“Thiết, thật đúng là đặc quyền của giai cấp…..” Miêu Nhi quăngra một ánh mắt xem thường, nói thầm.

“Miêu Nhi, nhi nói cái gì? Ta nghe không rõ?” Lý Học Tuấn đem xengựa dừng trước cửa của một khách ***, xoay người nhìn vàobên trong xe hỏi.

“Không có gì, đi thôi” Miêu Nhi xốc lên màn xe nhảy xuống.

Lý Học Tuấn đi vào bên trong xe ngựa giúp Miêu Nhi thu thậpđồ đạc lại một chút, rồi mới đem xe ngựa đưa cho hỏa kế đang đira.

Khách *** bình thường ở kinh thành phần lớn phòng trọ đều là ởtrên lầu hai, lầu một chỉ cung cấp một ít thức ăn.

Lý Học Tuấncùng Miêu Nhi đầu tiên là thống thống khoái khoái tắm mộtcái, sau đó mới xuống lầu một kêu một ít thức ăn đơn giản, chiếutheo ý tứ của Miêu Nhi chính là hôm nay sẽ ra ngoài đi dạo,tìm xem có loại hàng hóa nào thích hợp để mang về hay không.

Lý Học Tuấn thấy Miêu Nhi tinh thần cùng không tệ lắm liền dựđịnh cùng Miêu Nhi tranh luận, kỳ thật loại vải vóc này nếumuốn mua thì phần lớn đều lấy ở mấy địa phương cố định, hơnnữa giá thị trường tương đối giống nhau, không cần phải hao phítinh lực đi so sánh ba bốn lần.

Nhưng ngoài dự đoán của Lý Học Tuấn chính là Miêu Nhi khôngcó đi dạo phố, cậu đi đến một quán bán bánh rán, mua hai cái,sau đó nhân cơ hội hướng chủ quán hỏi thăm tình huống bán gàcon ở chợ.

“Tiểu ca nhi đến không đúng thời điểm rồi, xuân thu hai mùa đềucó mua, bất quá bây giờ vẫn còn sớm lắm” Chủ quán một bên lưuloát bắt tay vào làm bánh, một bên nhiệt tình hồi đáp.

“Như vậy a, kia nếu mua về sẽ dưỡng không tốt sao?” Miêu Nhilàm ra một bộ biểu tình tiếc nuối hỏi tiếp.

“Mùa xuân mua thì sẽ dưỡng tốt hơn so với mùa thu, bất quá nếumua vào mùa thu thì đến mùa xuân năm sau gà đã có thể đẻ trứngđược rồi” Chủ quán đem hai cái bánh rán dùng giấy thấm dầu baolại, đưa cho Miêu Nhi “Tiểu ca nhi cầm lấy này, cẩn thận kẻophỏng tay”

Miêu Nhi cười gật đầu, tiếp nhận bánh rán, lấy một cái đưaqua cho Lý Học Tuấn đang đứng chờ ở một bên “Đi, chúng ta đi đếnxem người ta dưỡng gà”

“Hôm nay không còn sớm, trước về khách *** nghỉ ngơi mộtchút, sáng mai chúng ta lại đi” Lý Học Tuấn tiếp nhận bánh rán,cười khuyên nhủ.

“Nào có chuyện nghỉ ngơi sớm như vậy” Miêu Nhi cắn mộtngụm bánh rán, hàm hồ nói.

“Chúng ta đi xung quanh đây xem là được rồi, dù sao còn phải tìmmột ít hàng hóa” Lý Học Tuấn đề nghị nói.

Miêu Nhi lúc này mới gật gật đầu, hai người dọc theo đườngcái nhìn một vòng.

….

Buổi tối, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn ở bênngoài nếm qua rất nhiều đồ ăn vặt, nên không có ăn cơm tối, haingười bận việc một trận, tắm rửa xong liền lên trên giường nằm,Miêu Nhi dùng cánh tay nhẹ nhàng đụng đụng Lý Học Tuấn,thấp giọng nói: “Ta đã đem kinh thành so sánh với trấn Tảng Đá,chính là *** ở đây nhiều hơn một chút, muốn mua cái gì cũngtiện lợi, nhưng chủng loại thật ra không có gì khác nhau lắm, huynh nói chúng ta nên mua cái gì về mới tốt đây?”

“Làm sao giống nhau được, đúng là chỉ có ăn mặc ngủ nghỉ, nhưngđây là chuyện tối an toàn, vải vóc ở đây là tốt nhất, có thể dự trữcùng vận chuyển, lần này chúng ta mua nhiều vải vóc một chútđem về, trứng gà thì lấy một lượng vừa đủ, về sau chúng ta chủyếu chỉ lo hai loại này, bớt việc,nhi cũng bớt lo lắng” Lý HọcTuấn trở mình ôm lấy Miêu Nhi nói.

“Trấn Tảng Đá có bao nhiêu người, mấy *** khác cũng sẽ muavải, có thể hay không nhiều lắm?” Miêu Nhi thấy tư thế của Lý Học Tuấn cũng trở mình nằm lại, làm cho hai người ngủ càng thoảimái.

“Đừng lo, ta đã nghĩ qua, vải vóc cũng chia tốt xấu, chúng ta táchra mua, vải tốt thì bán cho mấy hộ nhà giàu có tiền của, từng loạicũng sẽ được luân phiên bán ra, về sau ta còn muốn bán thêm đồăn cùng gà con, không thành vấn đề” Lý Học Tuấn cảm giác đượcxúc cảm nhẵn nhụi dưới bàn tay của mình, liền nhịn không đượcnhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.

“Tay đừng nhúc nhích” Miêu Nhi chặn lại cái tay không anphận của Lý Học Tuấn, đem quần áo kéo xuống che khuất bụng củamình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.