Tà Đế Cuồng Thê: Phế Vật Cửu Tiểu Thư

Chương 20: Ngoài Ý Muốn Xuất Hiện Nam Nhân



Xích Hỏa Long nổi giận đến bừng người : “Ngươi đừng có đánh vào đầu của ta ,có tin hay không , lão tử ăn ngươi trong một giây” .

Vân Vũ không chịu bị uy hiếp, cái tát của nàng được đổi thành nắm đấm , lại là một quyền hạ xuống , quát lớn : “Vậy ngươi có tin hay không bổn cô nương một giây đánh ngươi đến nỗi đầu ngươi đầy sao trời không ? ”

“Ngươi……”

“Ta cái gì ta, ngươi đồ rồng ngu ngốc ,thân mình dài không có não . Chẳng trách bị nhốt mấy trăm năm ở đây ,nếu ngươi còn muốn ở đây mấy trăm năm, vậy ngươi cùng ta cứ tiếp tục , còn nếu ngươi muốn ra ngoài sớm chỉ cần thả ta ra ngoài ,để ta nhanh chóng trở thành triệu hồi sư sớm trở lại đây giải trừ khế ước giam giữ ngàn năm trả lại tự do cho ngươi .”

Cũng không biết có phải hay không bị khí thế áp trụ ,hay là có chút động tâm trước những gì nàng ta nói .

Xích Hỏa Long hồ nghi dừng lại; “Này đó đều là chính ngươi nói, ngươi dựa vào cái gì để làm cho lão tử tin ngươi?”

“Chỉ bằng ta lấy danh nghĩa triệu hồi sư trong tương lai hứa hẹn với ngươi , ngươi hẳn là biết, nếu lấy danh nghĩa triệu hồi sư mà hứa , tuyệt đối không làm ngươi hối hận .” Vân Vũ kỳ thật cũng là làm bậy bạ .

Nàng nào biết, sau này nàng đã trở thành một triệu hồi sư thật sự .

Lấy danh dự triệu hồi sư hứa hẹn, liền giống như thiết hạ khế ước, nếu không hoàn thành thì phải chịu phản phệ từ khế ước .

Cho nên, triệu hồi sư từ trước đến nay không dễ dàng hứa hẹn, một khi hứa hẹn, thì sẽ không bao giờ hối hận .

Đương nhiên,làm sao Vân Vũ biết được điều này vào lúc này .

Trong lòng chỉ nghĩ lừa được con rồng Xích Hỏa Long này mà thôi.

Xích Hỏa Long chần chờ một lát, mới mở miệng; “Hảo, ngươi đã lấy danh dự triệu hồi

sư hứa hẹn, thì bổn tọa liền tin ngươi một lần , ngươi nhớ kỹ, nếu ngươi dám lừa bổn tọa, chờ bổn tọa một ngày nào đó có thể ra ngoài , bổn tọa chẳng những muốn cho ngươi chết không có chỗ chôn, cũng làm cho cả Vân gia vì ngươi mà chôn cùng.”

Kỳ thật, nàng thật sự không quan tâm đối với bất kỳ người nào trong Vân gia có chết hay không.

Bất quá, hiện tại bây giời , đương nhiên là phải gật đầu; “Yên tâm, trước tiên ngươi phải giúp đỡ ta một chút đã.”

“Giúp cái gì?”

“ chỉ là một việc rất nhỏ ,ta cần mượn một ít máu của ngươi ……”

Thú huyết ở rừng rậm sau núi ,chắc chắn là không có Long huyết nuôi dưỡng đi .?

Vân Vũ tuy còn không biết phải làm như thế nào thì mới có thể làm cơ thể nàng sống lại ,nhưng uống máu thú ít nhất có thể giữ được thân thể của nàng .

Lúc sau,mặc dù trong lòng Xích Hỏa Long không muốn , Vân Vũ ghé vào nó uống đến trên non nửa dạ dày , mới đứng dậy.

“Ngươi là người sao a?” Xích Hỏa Long liếc mắt nhìn Vân Vũ đang lau khóe miệng như là chán ghét đến lạnh lùng .

“Ngươi nói đi?”

“Quái vật.”

Xích Hỏa Long vốn dĩ, còn ôm thái độ bán tín bán nghi , hiện giờ, ngược lại càng thêm tin.

Vân Vũ nhún vai, vừa định mở miệng……

“Tê tê……”

Cửa Cung điện , đột nhiên dây leo ăn thịt người , cùng mãng xà đều xao động lên.

“Có người xâm nhập?” Xích Hỏa Long tức khắc có chút hưng phấn,thân rồng nhấc lên cuộn ở trên không cung điện : “ tốt rồi không cần ngươi làm thức ăn , ngược lại lại có người tự động đưa tới cửa tới.”

Phạm vi hoạt động của nó ,là ở trong cung điện ngầm này và trong cái hồ nham thạch kia bằng không, chỉ sợ nó sớm lao ra cửa rồi

Có người xâm nhập?

Vân Vũ nhướng mày, dưới chân vừa động, bước chân ra bên ngoài.

“Uy, tiểu nha đầu, nhớ rõ lời hứa hẹn của ngươi”

“Yên tâm! Chờ ta trở lại.”

Vẫy vẫy tay, tiêu sái tự nhiên rời đi.

Chỉ là, Vân Vũ như thế nào cũng không nghĩ tới, khi nàng đi ra cửa ngoài cung điện, nhìn thấy người nam nhân đang đi chậm rãi trên những dây leo ăn thịt người và những con mãng xà ăn thịt , nàng thật sự kinh ngạc đến ngơ cả người .

Là hắn!

Vẫn là một bộ bạch y như cũ , mái tóc bạc kim tung bay ,khuân mặt mỹ đến rung động lòng người ,nhưng đôi mắt đen lấy ấy không còn tà ác nữa mà thay vào đó là ánh sáng lạnh lùng thích giết chóc.

Phảng phất, giết chóc như vậy vốn chính là bản tính thuộc về hắn.

Vân Vũ sững sờ, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, nhìn hắn một thân lãnh sát thích giết chóc, từng bước một hướng đi tới nàng.

Hắn…… Như thế nào lại tới đây ?

“Vật nhỏ, về sau, ta phải đem ngươi trông chừng cho thật tốt mới được.” Giọng nói từ tính nhẹ nhàng như một tia ám sa mang đến.

Vân Vũ chỉ cảm thấy trước mắt là một trận hoa mắt, cả thân thể đã bị hắn ôm cào trong lòng ngực.

Sau khi kịp phản ứng lại , Vân Vũ lấy tay đây hắn ra khỏi người mình , nhíu mày nhìn về phía hắn. “ Tại sao ngươi lại tới đây ?”

Sự khát máu thích giết chóc sâu trong mắt Long Khuynh Tà được thay bằng sự tà mị lười biếng, khóe miệng nhếch lên :“Nghe nói nữ nhân nhà ta bị ném vào cấm địa, vi phu có thể không tiến vào được sao? Bây giờ thì, xem như nàng hiện tại còn khá tốt, xem ra ta là lo lắng vô ích.”

Nghe vậy, Vân Vũ có chút hơi khó chịu.

Người nam nhân này, có phải lúc nào cũng không đứng đắn như vậy a?

Dây leo ăn thịt người và mãng xà chung quanh tự tập ngày càng nhiều .

“Chúng ta đi ra khỏi đây trước đã .” Long Khuynh Tà nói, sau đó vươn tay ra ôm lấy nàng .

Mặc kệ nàng có nguyện ý hay không nguyện ý, xoay người theo hướng nàng vừa muốn đi.

Vốn định tránh khỏi cái ôm của hắn ,nhưng khi nhìn thấy hắn cây ăn thịt người và mãng xà bị chặt đứt ,giết chết trên suất chặng đường đi.

Vân Vũ không khỏi sửng sốt, lúc này mới nhận ra rằng hắn vào tận trong này chỉ là vì tìm nàng !

Vì cái gì?

Hắn vì cái gì mà phải làm như vậy?

Cảm nhận được cái ôm chặt chẽ của người nam nhân ,mùi hương mang cảm giác xa lạ ập đến mũi nàng ,khiến cho nhịp tim của Vân Vũ đập lỡ một nhịp ,như có một dòng nước ấm áp vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm chảy vào sâu trong đấy lòng nàng.

Nhưng chính nàng cũng không dám lưu luyến nó .

Dòng nước ấm áp mê luyến đó ,giống như độc dược, nó sẽ khiến con người như bị mắc kẹt trong bùn lầy , càng thêm không thể vãn hồi.

Sự phản bội của người yêu kiếp trước khiến nàng trái tim nàng tân vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, kiếp này nàng đã sớm chết tâm rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.