Chính điện Thiên Linh tông.
Đại trưởng lão Úy Trì Phong cùng Diệp Thần đang ngồi đối diện và cùng nhau thảo luận một vài vấn đề của tông môn.
Đúng vào lúc này, Nhị trưởng lão Lý Kiến Hoa đột nhiên vọt tới, lớn tiếng hô: “Tông chủ, đại sự không ổn rồi, đám người Ảnh Phong tông đang nhanh chóng áp sát đến đây, chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ đến địa phận tông môn chúng ta !”
Đại trưởng lão Úy Trì Phong sắc mặt kinh ngạc, chuyện vừa mới qua đi có một ngày mà thôi, người của Ảnh Phong tông đã liền giết tới nơi rồi sao ?
“Làm sao lại có thể nhanh như vậy ?” trên mặt Úy Trì Phong xuất hiện một tia lo lắng, việc này căn bản là không cho bọn họ thời gian chuẩn bị nha, nên ứng đối ra sao cho tốt đây !
Diệp Thần thần sắc lạnh lùng, hắn dùng ba ngón tay khẽ bưng chén trà trên bàn lên, uống một hớp.
Thân là tông chủ, hắn vào lúc này đương nhiên là không thể kinh hoảng rồi mà phải bình tĩnh suy nghĩ đối sách a !
“Bọn chúng đến, vậy thì như thế nào ?” Diệp Thần đem chén trà thả xuống, sau đó thản nhiên nói: “Thiên Linh tông là sân nhà của chúng ta, Ảnh Phong tông đến rồi thì làm sao ?”
“Cùng lắm là chính diện đánh một trận a !”
Úy Trì Phong cười khổ nói: “Đúng đấy, đã đến mức độ này rồi, chúng ta đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể quyết chiến một trận sinh tử thôi !”
“Vậy thì ta liền đi thông cáo cho tất cả đệ tử cùng trưởng lão biết a, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể sống mái một phen với bọn chúng, người Thiên Linh tông chúng ta thà rằng chết trận, cũng tuyệt đối sẽ không quỳ xuống đầu hàng.”
Nói rồi Úy Trì Phong cùng Lý Kiến Hoa cùng nhau rời khỏi đại điện, đi ra phía bên ngoài.
Nếu chiến tranh nhất định phải đối mặt, vậy bọn họ liền phải lập ra biện pháp phòng ngừa chu đáo.
Diệp Thần bưng chén trà lên, nhấm nháp từng chút từng chút một, mãi đến tận khi đem chén trà uống xong, hắn mới từ từ chậm rãi đứng dậy.
Đối mặt với Ảnh Phong tông, đây chính là nguy hiểm to lớn đầu tiên hắn gặp được từ khi xuyên không tới Huyền Tinh đại lục, có điều Diệp Thần cũng không có bao nhiêu lo lắng, hắn kiếp trước chính là người trong hắc đạo chuyên gia làm chuyện cướp địa bàn, đi tới nơi này chuyện này càng sẽ không làm hắn e sợ !
Chính như hắn nói lúc trước, cùng lắm là đánh một trận tử chiến thôi.
Vừa nghĩ đến khoảng thời gian của mình đã trải qua từ kiếp trước, Diệp Thần không nhịn được cười nói: “Địa bàn trong tay lão tử, còn chưa từng bị người khác cướp đi nha.”
“Ảnh Phong tông các ngươi dám đến cướp địa bàn của lão tử, lão tử liền để cho các ngươi không những là mất hết vốn liếng, mà còn là tiền mất tật mang a !”
Nói rồi Diệp Thần cũng hướng về phía cửa đại điện đi ra ngoài.
Để Diệp Thần kinh ngạc chính là, ở ngoài chính điện Thiên Linh tông lúc này đã tụ tập không ít đệ tử, bọn họ lập ra trận địa sẵn sàng đón địch, đều là một bộ dáng thấy chết không sờn.
Không thể không nói, lòng trung thành của những đệ tử này đối với Thiên Linh tông vẫn là rất mạnh.
Diệp Thần lắc đầu cười khổ, liếc mắt nhìn những tên đệ tử này, Diệp Thần trong lòng cũng là có chút cười khổ, nhìn tu vị của đám đệ tử này, đa phần là rất yếu nha rất là khó đánh !
Đặc biệt là hắn vừa kế vị chức tông chủ không lâu, còn chưa đủ độ uy tín cùng tôn nghiêm, nói trắng ra chính là thực lực của hắn còn chưa đủ.
Nếu lão tông chủ Diệp Độc Hành còn sống sót, Ảnh Phong tông tuyệt đối sẽ không dám tới đây làm loạn.
“Tông chủ, ta đã đem xung quanh sơn môn phong tỏa, đồng thời khởi cũng đã động đại trận hộ tông, coi như là Ảnh Phong tông có đánh tới, cũng sẽ không dễ dàng đột phá đại trận hộ tông của chúng ta !” Tam trưởng lão Dương Phong đi tới trước mặt Diệp Thần, nghiêm nghị nói.
Đại trận hộ tông, đây chính là màn chắn bảo vệ của tông môn, dùng để phòng ngừa người khác tới xâm lấn.
Có điều loại trận pháp này chung quy chỉ là vật chết, coi như nó có mạnh hơn, sớm muộn gì cũng sẽ bị phá tan.
“Đại trận hộ tông ?” Diệp Thần cười cợt, nhẹ giọng nói rằng: “Dùng nó để tiêu hao chút khí lực của đám gia hỏa Ảnh Phong tông, ngược lại cũng không tồi nha.”
Vào lúc này, Đại trưởng lão Úy Trì Phong cũng đi tới, hắn một mặt nghiêm túc nói: “Tông chủ, người Ảnh Phong tông đã đến rồi, bọn họ đã bắt đầu phá hủy hộ tông đại trận của chúng ta !”
“Tông chủ Ảnh Phong tông Kiều Cô Phong lại là đích thân tự mình ra tay, lấy thực lực của hắn, phỏng chừng chỉ cần tiêu tốn hai canh giờ liền có thể phá tan hộ tông đại trận của chúng ta.”
Diệp Thần lẩm bẩm nói: “Cư nhiên lại nhanh vậy sao !”
Dừng một chút, Diệp Thần đưa mắt dời về phương xa, trong miệng nhẹ giọng tự nói: “Hai canh giờ sao, vậy là đủ rồi !”
Úy Trì Phong nhíu mày nói: “Tông chủ, ngài có ý gì là sao ?”
Diệp Thần lắc đầu nói: “Gia tăng sức mạnh của hộ tông đại trận, tận lực kéo dài thời gian cho ta !”
Tam trưởng lão Dương Phong nói: “Tông chủ, đem sức mạnh tiêu tốn ở trên hộ tông đại trận, tựa hồ có chút được không đủ bù cái mất a ? Trận pháp này chỉ có thể kéo dài thời gian, làm chậm sự tiến công của kẻ địch lên Thiên Linh tông chúng ta thôi, căn bản là không thể đối phó với bọn họ !”
Diệp Thần không nói nhảm, trực tiếp lạnh nhạt nói rằng: “Cứ theo lời ta nói mà làm !”
Thân là tông chủ, Diệp Thần có quyền lực tuyệt đối tại Thiên Linh tông , hắn có thể ra lệnh cho Thiên Linh tông làm bất cứ chuyện gì hắn muốn.
Đồng thời tu vị bây giờ của Diệp Thần đã là luyện khí trung kỳ đỉnh phong, một khi thuyên chuyển mệnh số của Thiên Linh tông, thực lực của hắn liền không kém hơn những trưởng lão này, vì lẽ đó những trưởng lão này cũng không dám khinh thường uy nghiêm của Diệp Thần.
“Vâng, tông chủ!” Dương Phong gật đầu, sau đó lập tức lui xuống.
Hắn tuy rằng không biết Diệp Thần tại sao lại muốn kéo dài thời gian, thế nhưng hắn nghĩ đến vào lúc này cũng không có biện pháp gì tốt hơn, thôi thì đành theo ý của tông chủ, tông chủ làm vậy tất nhiên là có nguyên nhân của nó.
Diệp Thần đứng trên quảng trường trung ương của Thiên Linh tông, hắn lãnh đạm nhìn một đám đệ tử Thiên Linh tông, mở miệng nói: “Ngày hôm nay, là ngày sinh tử tồn vong của Thiên Linh tông chúng ta !”
“Ta tin tưởng mọi người đều biết, đại quân của Ảnh Phong tông đã áp sát tới đây, muốn chiếm đoạt và nô dịch Thiên Linh tông chúng ta.”
“Bọn họ tưởng là Thiên Linh tông ta dễ bắt nạt, bọn họ cho rằng Thiên Linh tông chúng ta là một đám nhu nhược, thế nhưng chúng ta liền nói cho bọn chúng biết, Thiên Linh tông chúng ta không phải là một đám vương bát đản không phải một đám nhu nhược.”
“Các ngươi phải cho bọn chúng mở to hai con mắt chó của mình, cẩn thận nhìn lại, ngày hôm nay chúng ta làm sao đem đám cẩu Ảnh Phong tông đánh đuổi ra ngoài a !”
Nghe được những câu chửi thô tục này của Diệp Thần, những đệ tử này lại không có bất mãn cái gì, trái lại còn lớn tiếng kêu gào chửi bới um sùm lên.
” Phải Thiên Linh tông chúng ta không phải đám nhu nhược, tông chủ nói không sai, chúng ta nhất định có thể đem đám Ảnh Phong tông rác rưởi kia đuổi ra ngoài, đem mông bọn chúng đánh cho nở hoa a !”
“Đám rùa đen Ảnh Phong tông này, cư nhiên lại dám khinh thường Thiên Linh tông chúng ta, bọn chúng dám tới một người lão tử liền giết một, đến hai cái lão tử giết một đôi.”
“Chính là một chữ, giết, giết chết hết cái đám họ cẩu ấy đi !!”
…
. . .
Hai canh giờ sau, ngoại vi Thiên Linh tông bỗng nhiên bộc phát ra một tiếng nổ lớn, liền giống như là một đạo sấm sét đánh nổ tung mặt đất vậy, khiến cho người ta kinh ngạc.
Tất cả mọi người đều biết, âm thanh này đại biểu cho cái gì.
Hộ tông đại trận, đã bị phá !
Chiến đấu, đến rồi.
Tông chủ Ảnh Phong tông Kiều Cô Phong mang theo ngũ đại trưởng lão cùng một ngàn đệ tử tinh anh, hung hăng xông lên chủ phong của Thiên Linh tông.
“Tông chủ, bọn họ đến rồi!” Tam trưởng lão Dương Phong lập tức xông lại bẩm báo.
Diệp Thần gật đầu, sau đó hỏi: “Bọn họ mang tới bao nhiêu người, đại khái là mấy phần sức mạnh của Ảnh Phong tông ?”
Dương Phong vẻ mặt nhăn nhó nói rằng: “Kiều Cô Phong tự mình dẫn đội, năm trong số bảy trưởng lão đều đến rồi, còn có một ngàn đệ tử tinh anh ! Loại quy mô này, Thiên Linh tông chúng ta lần này chính là lành ít dữ nhiều rồi.”
Nghe được câu trả lời của Dương Phong, ánh mắt Diệp Thần liền chìm xuống.
. . .