Câu hỏi của anh khiến cô có chút bất ngờ, chưa muốn trả lời. Thấy biểu cảm Lạc Hy khác thường, anh vội giải thích:
“Cô đừng hiểu lầm, thấy cô trông rất hoạt bát,lanh lợi nên muốn làm quen thôi.”
“Tôi tên Triệu Lạc Hy, tổ trưởng tổ thư ký rất vui khi được gặp anh.”
“Tôi tên Hy Phàm, rất vui khi được làm quen”
Lạc Hy nhận ra số tài liệu còn chưa đưa, nên cố ý nói cho nhanh.
“Mong rằng sau này chúng ta có thể gặp lại, ừm……”
“nếu cô có việc thì cứ đi trước đi.”
“vậy tôi xin phép.”
Nhìn cô đã đi xa, anh vẫn không rời mắt. Thư ký bên cạnh hiếu kỳ hỏi anh:
“Tổng tài cô ấy là ai vậy?”
“bạn mới quen.” Nói rồi, anh bước vào trong thang máy. Người thư ký vẫn cảm thấy khó hiểu, rõ ràng ánh mắt anh nhìn người phụ nữ ấy không giống như mới quen. Từ lúc người quan trọng nhất của anh đi, anh đã không còn hứng thú với bất kỳ một người phụ nữ nào thế nhưng tại sao hôm nay lại như vậy?
Văn phòng chủ tịch
Thư ký vào thông báo với Doãn Tư Thần :
“Chủ tịch, Âu Dương Tổng đã đến đang đợi trong phòng họp rồi!”
“Ukm”
Anh đứng lên khoác áo lên một cách đầy khí chất , sải bước ra ngoài. Cửa phòng họp mở ra, thấy người quan trọng bước vào, mọi người ai nấy đều đứng dậy.
” Doãn chủ tịch , hân hạnh được gặp ” Âu Dương Hi Phàm đưa tay ra chào hỏi.
Doãn Tư Thần ánh mắt thâm sâu nhìn đối phương rồi đưa tay đáp lại.
” Âu Dương tổng , hôm nay gặp thật làm cho tôi mở rộng tầm mắt.”
Doãn Tư Thần từ lâu đã nghe danh của Âu Dương Hi Phàm , hắn là người thâm sâu khó lường, chuyện làm ăn luôn rất kĩ lưỡng nên rất ít những công ty mới phát triển có thể kí hợp đồng với Âu Dương thị. Hơn nữa lại có quan hệ mật thiết với Thượng Cung thị , thật sự ko thể xem nhẹ người này. Nhưng anh ngược lại thấy thú vị với vụ hợp tác này, hiếm có ai có thể ngang tài ngang sức vs anh , Doãn Tư Thần muốn nhân cơ hội này để chứng tỏ thực lực và tài năng của Doãn thị.
“Nào! Mọi người ngồi ik” Tiếng nói anh dõng dạc , mang đến vẻ thiện cảm.
Đồng loạt đều đã ngồi, Doãn Tư Thần bất chợt nhớ tới Lạc Hy bèn ra hiệu cho tiểu A gọi cô vào. Vài phút sau, Lạc Hy đã đến phòng họp tiến gần chỗ anh . Âu Dương Hi Phàm nhận ra ngay cô nên cũng ko bất ngờ mấy.
“Thư ký Triệu , chúng ta lại gặp nhau rồi!” Giọng điệu anh mang đến sự trêu đùa , thích thú.
Lúc này, Lạc Hy mới biết Âu Dương Hi Phàm cũng đang ở cùng Doãn Tư Thần , nhẹ nhàng đáp lại anh:
“Thật trùng hợp.”
Doãn Tư Thần ngồi đó, nhận ra nét mặt thân thiết của hai người, có phần ko thích lắm.
“Hai người quen nhau sao?”
Không để Lạc Hy kịp giải thích, Âu Dương Hi Phàm nói bằng giọng vui vẻ:
“Đúng vậy, tôi và cô ấy có chút sự cố nên từ đó mới quen nhau.”
Doãn Tư Thần bắt đầu chuyển từ không thích sang tức giận, mặt vẫn tỏ ra điềm tĩnh, dùng nụ cười nham hiểm đáp trả anh:
“Vậy thì tôi cũng muốn giới thiệu cô ấy với anh. Đây là tổ trưởng tổ thư ký của tôi.”
“Tôi biết!” Âu Dương Hi Phàm đáp trả một cách ung dung, nhẹ nhàng.
“Và cô ấy chính là phu nhân của tôi, thiếu phu nhân của Doãn gia!”
Anh bị câu nói của Doãn Tư Thần làm cho kinh ngạc. Cố gắng không biểu lộ ra ngoài, trên mặt vẫn không có bất kỳ đến sắc nào.
“Doãn tổng lấy phu nhân khi nào mà tôi đây lại không biết, báo chí không cũng không có bất kỳ tin tức gì?”
“Lúc đó là do thời gian gấp rút nên không muốn công khai ra ngoài, đợi sau này có dịp nhất định tôi sẽ mở tiệc ăn mừng.”
“Vậy tôi chờ thiệp của Doãn tổng.”
Sau hai tiếng bàn luận kĩ lưỡng, hai bên cuối cùng cũng ký hợp đồng. Lạc Hy bị giày vò hai tiếng, người không còn hơi sức, bước đến phòng vệ sinh rửa mặt. Những làn nước mát khiến cô dần có tinh thần làm việc. Vừa ra đến cửa nhà vệ sinh đã thấy Âu Dương Hi Phàm đợi ở ngoài. Sự suất hiện của anh khiến cô lúng túng.
“Sao anh lại ở đây?”
“Tôi đợi cô”
“Đợi tôi? Có chuyện gì sao?”
Âu Dương Hi Phàm trầm tư một lúc rồi nói:
“Không ngờ rằng cô…em đã có gia đình!” Giọng nói của anh mang theo sự mất mát tiếc nuối.
Lạc Hy cũng rơi vào trạng thái suy tư.
“Tôi cũng không ngờ rằng mình đã có chồng.”
Câu nói của cô có chút ủy khuất, man mác buồn. Khiến cả cô và anh đều không ai nói một lời.