Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 253: 253: Trách Người Sao Lại Quá Chủ Động 2



Dịch: Vì anh vô tình
***
Tửu Y Y hơi nghi ngờ không hiểu, trong mắt của nàng Chưởng môn Quý Vô Ưu, và vị tiểu đệ tử này…!
Giống như là bạn vong niên?
Tửu Y Y đột nhiên nghĩ đến một thân phận khác của Lý Trường Thọ!
Vị tiểu đệ tử này.

Là kỳ tài luyện đan sư; luyện chế ra cái loại đan dược, rất được các trưởng lão hoan nghênh, thậm chí còn khó khăn lắm mới lấy được.

Chắc không phải, Chưởng môn…!
Mặc dù Chưởng môn không có đạo lữ, nhưng nhìn đúng là có chút suy yếu.

Chỉ một thoáng, Tửu Y Y đã nghĩ đến rất nhiều chuyện.

Lại nghe Lý Trường Thọ nhẹ giọng hỏi: “Sư tổ tìm đệ tử đến đây…!Vì việc gì vậy?”
Giang Lâm Nhi nhẹ nhàng thở dài, nhỏ giọng nói:
“Nửa canh giờ trước, ta được một tin tức do người bạn tốt truyền tin bằng ngọc phù tới, nói tung tích sư bá ngươi ở kiếp này, đột nhiên không có thấy nữa.

Ngay cả Địa phủ cũng đều tra không được nàng ở nơi nào, không biết sống hay chết!
Trường Thọ, giờ, phải làm sao mới ổn đây?
Thọ nguyên của nàng ở kiếp này vốn không còn nhiều, ta đều an bài chu đáo cho nàng sau này sẽ chuyển thế, tu hành, rồi thành tiên ra sao, nhưng tự nhiên lại sinh ra sự cố thế này!
Thật đúng là trời xanh không có mắt, lão đại nhà ta tại sao phải chịu nhiều đau khổ như thế!”

Vong Tình thượng nhân ở bên đưa tay, không ngừng vỗ nhè nhẹ cánh tay Giang Lâm Nhi, ấm giọng trấn an:
“Đây chỉ là tin tức do bên Địa phủ vừa truyền đến, sự việc vẫn chưa có nghiêm trọng đến trình độ như vậy, Lâm Nhi ngươi đừng quá lo lắng, còn có hội thay đổi.”
Lý Trường Thọ nghe vậy nhíu chặt mày, cũng không có nhiều lời, hơi cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ.

Thật ra hắn không nghĩ được khả năng nào khác, linh thụ vốn là sinh linh nhỏ yếu, bị bắt giết, chộp tới luyện đan, thật ra chẳng phải chuyện hiếm lạ gì.

Chỉ có điều, loại sự tình này phát sinh ở người có quan hệ thân cận với bọn hắn thân, nên có chút khó tiếp nhận được.

“Khụ, khụ khục…”
Quý Vô Ưu không chịu được ho khan hai tiếng;
Ngày hôm nay, vị Chưởng môn này đã đỡ ho khan rất nhiều, tối thiểu sẽ không trực tiếp thổ huyết nữa;
Đunga là thương tích nguyên thần đã được hóa giải rất nhiều.

Tiếp đó lại nghe vị Chưởng môn này ôn hòa nói: “Theo ý kiến của bần đạo, không nên ở chỗ này suy đoán lung tung, hay hiện giờ nên phái người đi tới địa phủ xem xét.”
Bản thân Giang Lâm Nhi lập tức gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn Lý Trường Thọ một chít, trong mắt mang theo vài phần hỏi ý.

Tất nhiên, tại trong suy đoán của Giang Lâm Nhi, người có nhiều chủ ý nhiều nhất ở đây cũng không phải là Chưởng môn Quý Vô Ưu, mà là tiểu đồ tôn của mình…!
“Đệ tử to gan nói một câu;
Thật ra Chưởng môn nói không sai, việc này phải tới địa phủ mới có thể biết được.”
Lý Trường Thọ khẽ khom người, tiếp tục nói:
“Không bằng, sư tổ mang đệ tử tiến đến địa phủ, điều tra kỹ càng việc này một phen.”
Sau đó, hắn tất nhiên dùng đạo nhân giấy để đi cùng sư tổ.

Giang Lâm Nhi lập tức gật đầu đáp ứng, nàng còn chưa kịp nói thêm điều gì, thì Chưởng môn Quý Vô Ưu liền đứng dậy, rất tự nhiên vén lên vạt áo đạo bào, nói:
“Được, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường đi!”
Trong lúc nhất thời, trong phòng tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, sắc mặt mấy người đều khác nhau.

Lúc nào, Chưởng môn đối với việc của Tiểu Quỳnh phong lại để ý đến như vậy?
Quý Vô Ưu lạnh nhạt nói:
“Vừa hay lúc này Vong Tình trưởng lão muốn chuẩn bị độ kiếp nên không thể đi lung tung;
Hơn nữa gần đây bản chưởng môn bế quan quá lâu, nghĩ đến cũng nên ra ngoài đi vài vòng, cho nên, vừa vặn liền đi địa phủ thưởng thức phong cảnh một chút.”
Lý Trường Thọ:…!
Ngài thiếu đi hai chữ Vừa vặn, thì lý do không ăn khớp sao?
Nghe được lời này, Vong Tình thượng nhân và Giang Lâm Nhi nhìn nhau cười một tiếng, từng người có chút không hiểu gì cả.

Tửu Y Y ngày bình thường đoan trang mỹ lệ, càng là dùng một đôi mắt đẹp, nhìn chăm chú trên người sư phụ và Chưởng môn nhà mình;
Đây lại là một cái chuyện xưa.

Mà Linh Nga thường ngày là tiểu quỷ linh lợi thì nhẹ nhàng chớp mắt, ánh mắt nàng không ngừng quét qua trên người sư tổ nhà mình, Vong Tình thượng nhân và Chưởng môn.

Đây lại là một chuyện xưa khác.

Lại nghe Vong Tình thượng nhân nói:
“Chưởng môn, ngài còn phải trấn thủ môn phái trong, không thể liều lĩnh.

Việc này liên quan đến ái đồ của Lâm Nhi, Vong Tình tất nhiên phải theo Lâm Nhi đi một chuyến, xác minh rõ ràng việc này.”
“Ai, vô sự, ” Quý Vô Ưu khoát tay, nói, “Vong Tình ngươi cứ yên tâm, hiện nay Độ Tiên môn chúng ta chỉ có một chữ ——
Ổn!
Bần đạo có ngồi áp trận hay không, ý nghĩa cũng không lớn, ngược lại là…!Khục!
Đã như vậy, chuyện này quyết định vậy đi, sau nửa canh giờ lên đường!
Đây coi như là lệnh của Chưởng môn.

Hai người các ngươi chuẩn bị cẩn thận một phen, bần đạo cũng đi chuẩn bị một chút lễ vật, tại trong âm ty cũng có mấy vị người quen.”
Quý Vô Ưu nói xong, thì chắp tay sau lưng rời đi, để lại mấy người đưa mắt nhìn nhau.

Hôm nay, chưởng môn làm sao vậy?
Ngày bình thường người rất ít đi lại trong môn phái, sao giờ đột nhiên, đột nhiên lại nhiệt tình như vậy…!
Lý Trường Thọ tất nhiên hơi rõ ràng điều gì, nhưng không nhiều lời.

Hắn nói với Giang Lâm Nhi, về để thay bộ quần áo, rồi mang theo Linh Nga rời đi Vong Tình cư, nhanh chóng trở về Tiểu Quỳnh phong.

Cái gọi là thay quần áo, thật ra chỉ là đổi một bộ đạo nhân giấy.

Cùng nhau ra ngoài với vị Chưởng môn nhà mình có chiến lực Kim Tiên, nếu dùng bản thể, thực sự quá mức nguy hiểm.

Để ổn thỏa mọi việc, Lý Trường Thọ vận dụng bộ đạo nhân giấy mình làm ra tốt nhất, để khí tức của chính mình hoàn mỹ bám vào đó, cũng chuẩn bị một ít đạo nhân giấy dự bị.

Hắn lại căn dặn Linh Nga vài câu, để Linh Nga không được tiết lộ việc này…!
“Sư huynh, muội không thể đi cùng sao?”
Linh Nga làm bộ đáng thương hỏi.

“Bên trong U Minh giới linh khí bị pha tạp, nhiều nhất chính là âm sát và Quỷ khí, muội dính vào một chút liền sẽ hỏng đạo cơ.”
Lý Trường Thọ giải thích với nàng vài câu, lại không yên tâm dặn dò: “Nếu như sư phụ hỏi, mấy người chúng ta ra ngoài làm việc gì…”
“Thì nói sư huynh bị sư tổ mang cùng, đi theo Chưởng môn, cùng nhau ra ngoài luận đạo!”
“Gần nhất trở nên thông minh, ” Lý Trường Thọ đưa tay vuốt đầu Linh Nga, làm mái tóc nàng đều có chút lộn xộn, “Tốt, ta cũng nên đi.”
Lý Trường Thọ nói xong quay người, cất bước hướng về…!Phía trong đan phòng mà đi.

Bản thể của hắn hóa thành một tia khói nhẹ, đi vào mật thất dưới đất.

Cùng lúc đó, bồ đoàn trước lò luyện đan nhẹ nhàng lắc lư, thân hình Lý Trường Thọ lại lần nữa dài đi ra, đây dĩ nhiên chính là do đạo nhân giấy hóa thân.

Linh Nga nháy mắt mấy cái, trong mắt mang theo vài phần chần chờ, nhỏ giọng hỏi:
“Sư huynh, cái này và bản thể của huynh, khác nhau ở chỗ nào? Vì sao muội hoàn toàn nhìn không ra?”
Lý Trường Thọ hơi suy nghĩ, đơn giản tổng kết nói:
“Loại đạo nhân này chỉ có hào nhoáng bên ngoài, bề ngoài dù chân thực cũng do thần thông ngưng tụ mà thành, cùng loại với chướng nhãn pháp.

Nó có thể đấu pháp với người khác, nhưng mấy việc khác đều làm không được.”
Linh Nga cái hiểu cái không gật đầu, đưa mắt nhìn hóa thân của Lý Trường Thọ rời đi đan phòng.

Vốn trong lòng Linh Nga còn có chút ý nghĩ không nỡ ly biệt, nhưng nàng cúi đầu liếc nhìn, biết giờ phút này sư huynh nhà mình đang trốn trong khe của một tảng đá nào đó ở Tiểu Quỳnh phong…!
Ai, tính tình của sư huynh, thật sự…!
Khó nói lên lời, không cách nào hình dung, quá mức huyền diệu, làm sư muội nhìn mà than thở!
—— —— Từ giờ mình sẽ ngưng làm bộ này vì có một nhóm đã làm full rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhé.

( PS: Cảm tạ tân minh chủ Không xứng 111 đại lực duy trì!)
( Chúc mừng năm mới /66 sang năm mới cvt chúc các đạo hữu giữ vững bản tâm, ổn như A Thọ, phú như tiểu long long, cá muối như sư phụ…!quan trọng nhất là yêu thương cvt nhiều hơn /ngai).


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 253: 252: Trách Người Sao Lại Quá Chủ Động 1



Dịch: Vì anh vô tình
***
Sư bá Hoàn Giang Vũ…
Lý Trường Thọ tất nhiên biết, đây chính là sư tỷ của Tề Nguyên đạo trưởng, người mà trong lòng lão luôn không quên.

Lúc trước chính mình nói bừa lừa gạt sư phụ, giúp người tổn thương ở mức thấp nhất.

Nhưng mỗi ngày sư phụ đều không có tí tinh thần, vẫn luôn sống trong đau khổ cứ thế qua đi từng ngày…!
Người còn ngủ thật dài xem như tu hành!
Giống như Tề Nguyên bây giờ, trừ khi Lý Trường Thọ nói, lão giúp Lý Trường Thọ và Linh Nga lên Thiên đình kiếm một tiên chức, nếu trước thời hạn làm xong việc này, thì sẽ không có mục đích sống gì nữa.

Tuy nói hắn dùng hai chữ Cá khô để hình dung sư phụ, không khỏi quá mức bất kính.

Nhưng dùng từ này ngay bây giờ, đúng là hình tượng vô cùng sinh động.

Mà Lý Trường Thọ một mực chờ đợi, sư tổ tìm được chuyển thế thân của sư bá, như vậy sư phụ mình…!Muốn thay đổi cũng không khó, nhảy mấy lần vẫn là có khả năng.

Trên mây.

Linh Nga dùng giọng êm tai hỏi: “Sư huynh, làm sao vậy?”
“Đang suy nghĩ việc của sư phụ, ” Lý Trường Thọ nhỏ giọng nói, Linh Nga cũng lộ ra mấy phần buồn phiền.

Hai sư huynh muội bọn họ, mặc dù một người quá thận trọng, người kia việc nhỏ cũng không ổn, nhưng sống rất tốt.

Bọn họ đều thật lòng cảm kích đối với sư phụ của mình.

Việc yêu hận, khúc mắt của Tề Nguyên lão đạo….!

Khởi đầu bằng ân oán ngàn năm, chuyện cũ ít người biết được.

Mặc dù việc【 đạo cơ của sư phụ bị hủy 】, kẻ cầm đầu đã bị Lý Trường Thọ tự tay tiêu diệt; đồng thời tại trước khi chết còn để cho đối phương được niếm thử cảm giác đạo cơ bị lôi kiếp phá hủy.

Nhưng việc ác mà đối phương gây ra, không cách nào bù đắp hoàn toàn.

Sư phụ Tề Nguyên lão đạo của bọn họ, tại trước thiên kiếp chỉ có thể hóa thành Trọc Tiên;
Lý Trường Thọ vì tương trợ sư phụ, bị ép liên lụy vào một loạt nhân quả;
Sư bá Hoàn Giang Vũ càng vì chuyện này mà chết thảm ở Bắc Câu Lô Châu, cũng may tàn hồn được chân linh che chở, đi Địa phủ đầu thai luân hồi chuyển thế.

Lần thứ nhất khi tiểu sư tổ về núi, Lý Trường Thọ không đành lòng thấy tinh thần sư phụ ngày càng sa sút, nên nhờ sư tổ đi Địa phủ, tìm tung tích chuyển thế của sư bá, còn âm thầm nhắc nhở tiểu sư tổ.

Giang Lâm Nhi vừa tu thành Thiên Tiên không lâu, tất nhiên không muốn thấy Đại đồ đệ của mình chết thảm như vậy;
Lâm Giang tán nhân nàng là ai?
Trên đường lăn lộn nhiều năm như vậy, ai còn không biết nàng cùng hung cực, phi!
Ai còn không biết nàng làm việc dứt khoát gọn ràng, bằng hữu có khắp hàng ngàn tiểu thế giới!
Thế là, Giang Lâm Nhi thông qua mấy vị bằng hữu của mình, không ngừng đi lại ở Địa phủ, tạo mối quan hệ;
Trải qua bao trắc trở, lúc này cũng coi như tra được tung tích của Hoàn Giang Vũ.

.

truyện xuyên nhanh
Chuyển thế của Hoàn Giang Vũ hiện giờ, là một cây linh thụ.

Cái gọi là linh thụ, là do cây cối có linh căn sinh ra linh thể, cùng loại với cỏ cây tinh quái, tuy có linh trí nhưng không hoàn toàn đầy đủ.

Nó sống ở nơi sinh cơ nồng đậm, ít ai lui tới, thân thể bình thường đều không quá quý giá, chỉ chứa nhiều sinh cơ.

Hơn nữa, nàng còn một ít thọ nguyên chưa tới lúc hao hết sinh cơ…!
Ban đầu, Giang Lâm Nhi đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện sau này.

Giang Lâm Nhi đã tốn không ít bảo vật và linh thạch, tại nha môn âm ty mua chuộc một vị nha lại.

Để chuẩn bị khi Hoàn Giang Vũ chuyển thế lần nữa, sẽ an bài nàng vào nhân đạo được sinh ra ở một gia đình giàu sang không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền;
Tiểu nha lại âm ty kia sẽ lưu cho Giang Lâm Nhi tin tức, để nàng dễ dàng đi tìm.

Loại việc này các tiểu nha lại, quan nhỏ ở âm ty Địa phủ hay thường làm.

Một đám điều có nghiệp vụ thuần thục, làm việc đáng tin cậy, nếu việc không thành, sẽ trả lại toàn bộ chỗ tốt!
Ở thời đại này, âm ty Địa phủ còn có chút hỗn loạn, loại Việc tư thế này thật ra mới là nghề chính của những tiểu âm ty…!
Lý Trường Thọ cưỡi mây bay ở độ cao, không thấp cũng không quá cao, duy trì tốc độ không nhanh không chậm.

Trong lòng hắn đang nghĩ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể kinh động đến cả Chưởng môn.

Chuyển thế…!
【 chuyển thế xong, có còn là một người? 】
Lý Trường Thọ hiểu, việc chuyển thế này thật ra rất khó để nói rõ hoàn toàn.

Ai cũng phải đi trên cầu Nại Hà một lần, ký ức trước kia không thể giữ lại;
Đến lúc đó giọng nói và dáng điệu của họ, đã không giống như trong ký ức của chúng ta.

Đó đã là một người khác.

Nhưng Giang Lâm Nhi một lòng, muốn làm chút gì đó vì Hoàn Giang Vũ.

Bản thân Giang Lâm Nhi là sư phụ, năm đó vì đi tìm cơ duyên của bản thân mà ra ngoài xông xáo.

Hai cái đồ nhi bởi vì không có ai che chở, không mai gặp phải kiếp nạn, đây vốn là một phần trách nhiệm của nàng.

Hơn nữa, chỉ cần tìm được chuyển thế của Hoàn Giang Vũ, nói cho Tề Nguyên biết chân tướng năm đó, thì dù lão chỉ ở xa nhìn một chút, cũng có thể cởi bỏ hơn phân nửa khúc mắc ở trong lòng…!
Về phần sư tổ và sư phụ có đi can thiệp chuyện chuyển thế của sư bá Hoàn Giang Vũ không, thì lúc trước Lý Trường Thọ cũng đã cân nhắc cẩn thận rồi…!
Đạo thừa của Nhân giáo theo hướng thanh tĩnh vô vi, nói chung sẽ không can thiệp quá nhiều.

Điều mà Lý Trường Thọ không rõ là…!
Đáng lẽ việc quan hệ đến sự tình luân hồi của Hoàn Giang Vũ, đã được Giang Lâm Nhi đã an bài vô cùng thỏa đáng.

Thậm chí nàng còn cho thêm rất nhiều linh thạch và bảo tài, cố ý đổi mấy môn công pháp âm tu, đưa cho tiểu âm ty và nha lại.

Nhưng không nghĩ tới, bất ngờ biến cố lại lan tràn…!
Vài ngày trước, có hai người bạn tốt tới đây tìm Giang Lâm Nhi.

Hai vị ban tốt của Giang Lâm Nhi đang muốn đi Địa phủ Làm việc, bởi vậy đã có ước định trước với nàng.

Bọn họ sẵn đường tới Độ Tiên môn hỏi Giang Lâm Nhi có muốn cùng đi tới Địa phủ một chuyến hay không.

Lúc ấy Giang Lâm Nhi…!À, thân thể không khỏe.

Nàng đành nhờ hai vị bạn tốt thay mình đưa đến chút lễ vật, cho tên nha lại cần nhờ vả kia, đôngg thời hỏi dùm tình hình chuyển thế của Đại đồ đệ lúc này và tuổi thọ còn lại bao nhiêu.

Hai vị bạn tốt của Giang Lâm Nhi cũng rất tận tâm tận lực, bọn họ đi Địa phủ, sai người điều tra một cái, nhưng tiểu nha lại kia cho kết quả lại là…!
Chân thân do Hoàn Giang Vũ chuyển thế lại…!
Tra không được.

…!
Phía trước Vong Tình cư.

Lý Trường Thọ và Linh Nga cưỡi mây đến bên vách đá gần lầu các, ở ngoài cửa làm đạo vái chào.

Dâij đệ tử Tửu Y Y của Vong Tình thượng nhân lập tức ra nghênh đón, dẫn hai người đi vào.

Trong sảnh chính, vẻ mặt của mọi người đều lộ vẻ u sầu.

Hư Không chưởng môn Quý Vô Ưu của Độ Tiên môn mặc một thân trường bào màu xanh gấm, đang ngồi ở chủ vị;
Vong Tình thượng nhân và Giang Lâm Nhi, đều là toàn thân áo trắng, váy trắng, ngồi trên hai cái ghế phía bên trái.

Giờ phút này, vánh mắt của Giang Lâm Nhi đỏ bừng, mím chặt môi, nhưng nàng vẫn kiên trì không tỏ ra yếu đuối.

Linh thụ vốn nhỏ yếu, lại được xem như một vị dược tài, có thật nhiều đan dược đều là lấy sinh cơ tinh khiết ẩn chứa trong linh thụ làm vật dẫn.

Chân thân của Hoàn Giang Vũ tìm không thấy tung tích, chủ yếu là do hai loại khả năng…!
Hoặc là bị người luyện làm dược thảo, hoặc chính là nơi sinh tồn gặp không may đụng phải kiếp nạn gì, làm nàng hồn phi phách tán.

Giang Lâm Nhi vừa nghĩ đến đây, giờ phút này nội tâm như muốn hỏng mất.

Nàng chỉ hận chính mình không có bản lĩnh, lúc trước tra không được tung tích chuyển thế của linh thụ…!
Lúc Lý Trường Thọ vào lầu các;
Hai mắt của Chưởng môn Quý Vô Ưu sáng ngời, trong lòng Giang Lâm Nhi có chút tuyệt vọng dường như cũng nhiều hơn mấy phần hi vọng.

Ngay cả Vong Tình thượng nhân, cũng nhìn Lý Trường Thọ bằng ánh mắt hiền lành mà trưởng bối hay đối với vãn bối.

Lý Trường Thọ mang theo Linh Nga đi về phía trước làm lễ, bái kiến Chưởng môn và Vong Tình thượng nhân, sư tổ nhà mình.

Quý Vô Ưu hơi híp mắt, nhẹ gật đầu, nghiêm mặt nói: “Trường Thọ, đến rồi ư.”
“Đệ tử đến rồi…”
“Ừm, không có gì, trước xử trí sự việc của Tiểu Quỳnh phong các ngươi, ” Quý Vô Ưu nói, “Ta chỉ định tới thăm Vong Tình, chưa từng nghĩ vừa vặn đụng phải việc này.”
Chưởng môn sao lại…!
Như là đang cố gắng giải thích việc gì..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.