⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽⚽
Cạch!
– Đi rồi à? _TB bước ra, không thấy ST đâu thì ngồi phịch xuống, xem xét lại cái chân này, mẹ nó, có vết bỏng nhỏ xíu mà sao đau thế không biết…
– Đau lắm không?
– Hả?! _TB giật mình ngẩng đầu lên, là SoT. Cô ngạc nhiên:
– Em tới đây khi nào vậy?
– Mới tới, trước khi bị phạt, em ghé vào đây xem sao! _SoT vẫn vậy, cười cười trả lời, đoạn, sắc mặt anh sầm lại:
– Xin lỗi… tôi không cố ý…
TB hơi ngạc nhiên trước sự thay đổi 180 độ của anh, không thể tin nổi cái điệu cười xòa khi nãy và cái mặt lạnh tanh này là cùng 1 người.
– Xin lỗi làm gì, nếu thấy có lỗi, thì làm ơn học hành nghiêm túc lại đi! _TB cất giọng đều đều, rồi cô đứng lên, đặt nhẹ tay lên vai SoT:
– Đừng lo, tôi không vì chuyện này mà tăng tiền lãi của số nợ 69 ngàn H của em đâu!
– Cô… _SoT hơi bất ngờ trước câu nói và thái độ thản nhiên của cô giáo, giờ này còn có thể đùa được sao, ánh mắt anh khẽ hiện lên ý cười, nhưng, anh định hình lại, như vậy là sao chứ, giây phút vừa rồi, nếu anh không nhầm thì đó là rung động, không, anh chỉ rung động trước cô gái đó thôi, cô giáo, dù có nhiều điểm giống nhưng không thể…
– Dương Song Tử, còn đứng đấy à?
Bỗng 1 giọng nói trầm mà sắc lạnh vang lên cắt ngang những suy nghĩ của SoT. TY cầm cây thước gỗ, lãnh đạm bước vào, gõ nhẹ lên vai anh:
– Nhấc chân lên, cỏ sân sau đang chờ em đấy!
SoT cười xòa, gãi gãi đầu rồi cúi chào thầy cô đi ra lao động ở sân sau. Sau khi SoT đã đi, TY khẽ nhìn TB:
– Cô không sao chứ, nghe nói bị bỏng và va đập mạnh ở tay?
– Không sao… _TB nhàn nhạt trả lời, cô nhíu mày nhìn lại TY:
– 2 học sinh lớp tôi đánh nhau vì chuyện gì vậy?
– Ừm… Song Tử nói bực mình vì Vĩnh Kỳ ồn ào, còn Vĩnh Kỳ bảo chỉ tự vệ! _TY trả lời, nhưng thấy có gì đó vô lí, chỉ vì ồn ào mà đánh nhau, nực cười, tất nhiên TB cũng suy nghĩ như vậy…
Reng… renggg… rengggg…
Tiếng chuông vào lớp reo lên, TY nhìn qua TB rồi cất giọng đều đều:
– Cô khỏi lo, cũng không gây hậu quả gì nghiêm trọng cũng như đây là lần đầu nên Song Tử và Vĩnh Kỳ cũng chỉ bị phạt lao động thôi, cứ yên tâm dạy học!
– Tôi không lo, nhưng dù sao cũng cảm ơn vì nói cho tôi biết! Xin phép thầy tôi đi trước! _TB cười nhẹ, rồi bước ra khỏi phòng, bắt đầu cho tiết dạy mới. TY cũng vác “đồ long đao” đi ra sân sau xem tụi kia nhổ cỏ.
– Cô Diệp!
Đi được vài bước thì TB gặp SN – thầy giáo thể dục thể chất của trường, và cũng là anh trai của SoT. SN chạy tới, bắt chuyện với cô:
– Tôi nghe nói cô bị thương khi ngăn cản học sinh mình đánh nhau, không sao chứ?
– Tôi ổn, cảm ơn đã quan tâm, thầy Dương! _TB cười xã giao, SN gãi gãi đầu bối rối, sắc mặt có chút nghiêm lại:
– Chuyện Song Tử làm, tôi xin lỗi…
– Không sao, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, đừng nói xin lỗi hoài, đó là câu nói tôi ghét nhất! _TB thẳng thắn nói ra, SN lại bối rối không biết làm gì hơn, anh ái ngại:
– Còn chuyện hôm qua cô đã cho Song Tử ở nhờ, cảm ơn cô, không biết nó có làm gì phiền tới cô không?
– Không, nhưng tôi nghĩ thầy nên nói chuyện với em ấy, chuyện gia đình nên để 2 người giải quyết thì hay hơn! _TB
– Vâng… nhưng… có lẽ tâm trạng của nó xấu như vậy là vì nghe tin bà ấy… mong cô thông cảm cho… _Ánh mắt SN ánh lên 1 nét buồn, TB nhíu mày:
– Bà ấy?
.
.
-[Alo, Tiểu cân hả, chị hai Bảo Bình đáng yêu nhớ em quá a~ Sao rồi, việc thay chị dạy thay trên trường có ổn định không? Bọn nhóc của chị có đứa nào gây sự với em không? Còn Sư Tử và Song Tử thì thế nào? Chúng nó có gây nhau không? Lần trước lúc chị nhận tin phải đi cùng Sư Tử gặp Hiệu trưởng trường Zendiz, sau cái ngày mà em và Sư Tử đụng độ bọn học sinh Zendiz ấy, chị đã thấy nó sắp ra tay với Song Tử, 2 đứa đó đến giờ vẫn không có gì xảy ra chứ? Oái! Tiểu cân, tối chị gọi lại sau, giám đốc quay lại rồi, chị phải đi gặp khách hàng đây, tạm thời bye bye nha!]
Câu thoại đó cứ vang bên tai và cứ xuất hiện trong đầu ST. Rốt cuộc chuyện này là sao? Cô giáo mà mấy ngày nay anh học, người mà anh vừa đưa xuống phòng y tế đang là ai đó đang đóng vai Diệp Bảo Bình – cô giáo cũ của anh và cô ấy không phải Diệp Bảo Bình. Vậy… người mà anh luôn tưởng là cô giáo, người mà anh thích… là ai?
Bộp!
ST mải suy nghĩ không nhìn đường nên đụng phải ai đó. Cô gái đó thấy sợ khi nhìn sắc mặt cau có của ST, vội vàng cúi đầu xin lỗi. ST không để ý tới, chân vẫn cất bước khiến CG hơi thắc mắc, Hàn Sư Tử cộc tính của thường ngày sao lại khác vậy…
– Lâm Cự Giải! Ra đây tao hỏi chuyện 1 chút!
– Hả? Tú Lâm, nhưng chuông reo rồi… _CG giật mình và ngạc nhiên khi nhìn thấy đàn chị lớp 12, Tú Lâm là học sinh giỏi đang trong đội bồi dưỡng Hóa, và cũng là lớp bồi dưỡng mà CG tham gia.
– Vậy thì nhanh lên! _TLâm hơi cau mặt, giọng ra lệnh cho CG và bước đi về phía nhà vệ sinh cuối hành lang. CG không rõ sự tình cũng đi theo…
Phòng vệ sinh nữ…
Bộp!
CG vừa bước vào TLâm đã đẩy mạnh cô về phía bồn rửa, ánh mắt toát lên tia giận dữ và bực bội:
– Nói! Sao mày làm vậy với tao, bài toán Este đó là do tao giải ra, sao mày dám cướp công tao trước mặt thầy giáo bồi dưỡng vậy?!
– Chị Tú Lâm, chị hiểu nhầm em rồi, em chỉ tìm ra cách giải khác nhanh hơn thôi, em không có…
Chát!
– Câm, mày dám xem thường tao à?! _CG chưa nói hết câu đã bị TLâm cho 1 bạt tai, có lẽ vì lòng tự tôn của cô nàng này quá cao để xảy ra tình huống này. CG ấm ức đưa tay ôm 1 bên má, tại sao chứ, cô học giỏi hơn chị ấy cũng là 1 cái tội ư?
– Chuyện gì vậy?
Bỗng 1 giọng nói trầm trầm quen quen vang lên khiến cả 2 đều hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa…
– Thầy quản giáo? _Khóe môi TLâm giật giật… thầy quản giáo nãy giờ có nhìn thấy gì không… thật là ngu khi quá vội vàng mà cô không khóa trái cửa, lần này thì…
– 2 em có biết chuông reo vào lớp rồi không? Còn đứng đấy?! _TY hạ giọng khiến cả 2 không rét mà run, TLâm vội vàng lật đật chạy đi, nhưng bị TY kêu lại:
– Khoan đã!… _TLâm dừng chân, nhưng không dám quay đầu lại nhìn TY, CG đang di chuyển cũng dừng bước, TY cảnh cáo:
– Lần sau tôi thấy cảnh vừa rồi thì em tự xác định đấy, Bạch Tú Lâm, đừng để cơ hội đại diện trường đi thi cấp thành phố bay mất trong nháy mắt đấy!
– Vâ… vâng… _TLâm run run đáp lại, rồi cuống cuồng chạy đi. TY quay sang thấy CG vẫn đang đứng đực mặt đấy. Thấy thầy giáo đang nhìn mình, CG vội tỉnh lại, lúi húi cúi đầu chào rồi bước về lớp, nhưng cũng đủ để nghe câu nói của TY:
– Đừng để bị bắt nạt nữa, không phải lần nào tôi cũng xuất hiện đúng lúc đâu!
– Vâng… cảm ơn thầy! _CG mặt ưng ửng hồng ái ngại rời đi, đúng như TY nói, đây là lần thứ n CG bị người khác bắt nạt mà TY cứu nguy kịp lúc, không phải có phải tình cờ không. Chính vì ái ngại mà CG không để ý, chất giọng của TY khi nói với cô rõ ràng ấm áp và có cảm xúc hơn bình thường… (lâu lâu xen vào vài chi tiết của các nhân vật phụ cho truyện đỡ chán ^^).
°•°•°•°•°•°•°•° °•°•°•°•°•°•°•
Ngoài lề: cho au hỏi, mina thích tính cách của ST hay SoT vậy? Vì trong quá trình au viết, au thấy mình thích tính cách của ST hơn nên có ý định… đổi couple, nhưng ý kiến của mina vẫn là quan trọng hơn. Hãy cmt nha