Siêu Cấp Vị Hôn Phu

Chương 4: Cúc triển (phần 1)



Trong nháy mắt đó, thân thể Tiểu Cường buộc chặt, tiến nhập vào trạng thái phòng bị cao độ!

Chẳng lẽ, hắn muốn đối với mình xuống tay? Cần phản kháng sao? Cần phản kháng sao? Cần phản kháng sao? Thật sự cần phản kháng sao? Thạch Tiểu Cường kịch kiệt giãy dụa đấu tranh…

“Ngủ ngon” Thanh âm trầm thấp, không chứa một tia mờ ám, lại ngoài ý muốn làm cho lòng người ấm áp. Có bao nhiêu lâu không có nghe lại hai chữ này?

Thân thể Thạch Tiểu Cường dần dần buông lỏng, sức nặng trên người lại biến mất, ánh sáng ngoài mền cũng tối sầm đi xuống.

Nguyên lai là cần tắt đèn a. Mơ hồ, Thạch Tiểu Cường có hơi thất vọng….

Bên ngoài thanh âm tất tất tác tác, Cao Thành nhìn thấy trong đêm tối chui ra một cái đầu, thấp giọng nở nụ cười “Ngươi đang ở đây chờ mong cái gì sao?”

Tiểu Cường ngồi dậy trừng mắt nhìn Cao Thành “Ta mới không có!” Một loại nóng nẩy khi người bị đâm trúng tim.

Trong đêm tối, hai người đều không thấy rõ nhau, tuy nhiên đều biết đối phương tồn tại, Tiểu Cường thậm chí cảm giác mình có thể trông thấy trên mặt chữ điền phía bên kia nhất định là cái loại tươi cười muốn ăn đòn, mặc dù có chút không chân thật….

Đều nói hắc ám trừ bỏ ở ngoài làm cho người ta sợ hãi, cũng là để cho người ta lộ ra một bộ mặt chân thật, bởi vì mông lung cho nên muốn kề cận, bởi vì không nhìn thấy, cho nên sẽ đi sờ soạng.

“Ba ngày, bỏ qua cho ngươi ba ngày.” Cao Thành một cái trở mình “Ngủ đi”

Cái gia hỏa mạc danh kì diệu*! Tiểu cường tức giận nằm xuống, tựa như đang giận dỗi đem toàn bộ chăn mền kéo đến trên người mình, có thể cảm thấy được hành động của mình thực trẻ con, muốn trả lại lại không có mặt mũi, chỉ có thể tức giận nghĩ: đáng đời, cho ngươi chết cóng luôn!. Không nghĩ tới sáng hôm sau lúc tỉnh lại, Tiểu Cường như cũ vẫn là nằm trong lòng Cao Thành, hơn nữa một cái chân của mình còn gác lên cái eo của người kia.

“Tỉnh?” Cao Thành khói đen bốc lên, sắc mặt thật là không tốt, hiển nhiên là bị Tiểu Cương gây sức ép không nhẹ, “Nhanh đi rửa mặt thay quần áo, điểm tâm đã được chuẩn bị rồi.”

Không cần Cao Thành thúc giục, Tiểu Cường liền vọt vào toilet, đỏ mặt, trong lòng kích động cả ngày, sau đó nhìn vào cái gương giống như cô gái hoài xuân cả bản thân cũng phải xem thường. Này tính cái gì a? Rõ ràng mười tám năm tính hướng của mình thật bình thường….

——————————

Trên bàn cơm, Bà chủ Cao vừa đưa đến trước mặt Cao Tuấn một hộp bơ, vừa hỏi “Thành Thành a, vành mắt như thế nào thâm như vậy? Tối hôm qua thức khuya lắm sao?”

Cao Tuấn xấu hổ ho khan hai tiếng “Ngươi còn trẻ, phải chú ý tiết chế.”

Đang uống sữa tươi Tiểu Cường bất hạnh bị sặc ra.

“Đúng vậy a, Tiểu Cường bây giờ còn nhỏ, cũng không thể làm thái quá!” Bà chủ Cao thân thiết nhìn Tiểu Cường quan tâm hỏi “Đau không?”

Cuối cùng là cái gia đình biến thái gì a???? Tiểu Cường nội ngưu đầy mặt.

“Chờ một chút con muốn về công ty lấy văn kiện, cha muốn cùng đi không? Mấy lão viên chức đều phi thường tưởng niệm cha.” Cao Thành tuy rằng vành mắt thâm quần, nhưng vẫn là một bộ dạng lãnh khốc.

“Cũng tốt, nghe nói trưởng nữ Từ bộ trưởng kết hôn?” Đến cuối Cao Tuấn cùng bà xã bánh bao và nhi tử thảo luận chuyện của công ty, Bà chủ Cao tọa ở một bên nghe, gặp được chuyện buồn cười cũng góp vui cười theo. Gặp chuyện không rõ, chồng cùng nhi tử liền giải thích, tóm lại, một hình ảnh gia đình vui vẻ ấm áp ngọt ngào.

Chẳng lẽ Cao Thành luôn ở trong gia đình như vậy mà lớn lên sao? Đáp án là khẳng định. Cao Thành là một người vĩ đại, các phương diện khác đều có thể nói là hoàn mỹ. Hắn có cha mẹ yêu thương, có gia thế giàu có, bề ngoài thì tuấn tú cùng thông tuệ. Hắn hết thảy đều làm cho người ta hâm mộ, không những bề ngoài còn có những thứ khác.

Nhớ lại nhà mình, từ nhỏ khuôn mặt mẫu thân lúc nào cũng hung hăng, tựa hồ luôn luôn có chuyện phiền lòng, có chuyện bực tức không nói được. Mà còn về phần cha, luôn yên lặng không một tiếng động lắng nghe, cũng không phản bác. Lúc ăn cơm, mẫu thân một bên trách cứ mình học hành tâm không cầu tiến, một bên nén giận nói cha tiền lương không đủ xài. Sau đó cha mẹ ly hôn, một mình hắn ăn cơm, một mình hắn ngủ, một mình đến trường. Cha vì hắn làm việc đi sớm về khuya, sáng sớm làm xong bữa sáng liền rời đi, buổi tối đến khuya mới trở về. Thường thường hay vay tiền thân thích, nên cũng thường thường có thân thích đến đòi nợ, cha thì lúc nào cũng cười cười a a nhận lỗi cám ơn…Giống như hình ảnh này, cái loại phụ từ tử hiếu đương nhiên chưa từng xuất hiện trong gia đình hắn, ngay cả ở trong mộng hắn cũng không dám hy vọng đến.

“Tiểu Cường, con nói xem như vậy là tốt hay không tốt?” bà chủ Cao nói xong lại không thấy Tiểu Cường phản ứng, lại lần nữa kêu lên “Tiểu Cường?”

“Dì?” Tiểu Cường lấy lại tinh thần, trên bàn ba người đều tập trung nhìn mình.

“Sao còn gọi ta là dì?” bà chủ Cao quệt mồm trong mong “Con có thể là con dâu của ta a, hẳn là nên kêu là mẹ chứ!”

“Con dâu?” là lỗ tai của mình bị căng gân, hay là chỉ số thông minh của nhà này bị căng gân.

“Chẳng lẽ con không biết sao? Thành Thành, con không có cùng Tiểu Cường nói sao?”

Cao Thành chà xát khóe miệng, “Nói qua, có thể là hắn quên”

“Tiểu cường a, ta và cha của con từng có một ước định, tuy rằng dưới tình huống khi đó còn chưa xác định con là nam hay nữ, ta với cha con đã lập ra giao ước, giấy trắng mực đen, con chính là vị hôn thê của Thành Thành nhà ta nga!” Vì muốn chứng thật tính tin cậy, bà chủ Cao còn kêu quản gia mang ra thư hôn ước cho hắn xem, quả nhiên là chữ ký của cha. Giấy trắng mực đen, hắn lần này thật không xong rồi!.

“Uy, chính là, nếu như vậy nhà các ngươi sẽ bị tuyệt hậu a!” Tiểu Cường cố gắng đem chuyện này chuyển tới quỹ đạo bình thường.

Cao Tuấn gật gật đầu “Ta cũng đã có chuẩn bị tư tưởng, dù sao cũng là chuyện của Doanh Doanh quyết định, ta không có lý do để phản đối.” (ôi mẫu chồng lý tưởng là đây TT^TT ta ao ước *cười gian*)

Như thế nào chấp nhận lại không có lý do phản đối, vậy còn thân nhi tử của ngươi a! Nhà các ngươi không phải nên cần người nói dỗi tông đường sao!.

Sau này Thạch Tiểu Cường mới biết được, Cao Tuấn đối với thê tử là sủng nịnh đã đến trình độ người người oán hận, ma giận quỷ hờn.

“Còn ngươi? Ngươi không phải là đồng tính luyến đi, làm sao ngươi có thể chấp nhận?” Cuối cùng chuyển hi vọng đến Cao Thành, chỉ cần đương sự phản đối, như vậy hắn có thể thoát ly khổ ải rồi!

Cao Thành tao nhã quấy cà phê, “Ta tuy rằng không phải là đồng tính luyến, nhưng là ta đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị. Ta tôn trọng quyết định của mẫu thân, sẽ không để cho mẫu thân trở thành người không giữ lời”.

Toàn gia các người lại tiếp tục biến thái nữa sao???? Nội tâm Thạch Tiểu Cường vặn vẹo thét chói tai.

“Hơn nữa, đây có thể là thử thách tính kiên định của chúng ta” Cao Thành phong khinh vân đạm nói.

Thạch Tiểu Cường một hơi thở chậm lại, thiếu chút nữa đã muốn tắt thở. Trên mặt hắn như bị hỏa lạt đốt, loại sự tình hoang đường như vậy làm sao Cao Thành hắn có thể đường hoàng nói ra, người này da mặt dày đến cỡ nào? Da mặt dày đến cỡ nào a!!!

“Tiểu Cường a, có một số việc, chúng ta vẫn là hy vọng có thể tôn trọng lựa chọn của con” bà chủ Cao cười rộ lên thật ấm áp, biểu lộ ra mẫu tính* chói lọi, tại giữa loại mẫu tính thánh khiết rực rỡ này, Thạch Tiểu Cường không thể nghi ngờ là bị miểu sát “Chuyện trong trường học, ta hi vọng con có thể trở lại học tiếp, vô luận con muốn đến đâu học đại học, chúng ta cũng đều vô điều kiện mà ủng hộ con”.

(*) mẫu tính: bản năng làm mẹ

Trường học? A, đúng rồi, thời gian hắn nhận được tin dữ, đi vội vàng, sau lại gặp nhiều chuyện rắc rối như vậy, hôm nay hắn hẳn là nên trở về đi học! Thạch Tiểu Cường nhìn một chút tỏ rõ “A, thực xin lỗi, con muốn đi đến trường!”.

“Cái kia… Tiểu Cường, từ nơi này con muốn đến trường phải đi qua bốn giờ đường xe.” bà chủ Cao thấy Tiểu Cường phản ứng chậm chạp chọc đến bật cười “Hơn nữa, đây là S thị. Bất quá chúng ta đã xin hiệu trưởng cho con nghỉ mười ngày. Cho nên con không cần phải gấp về.”

“Mười ngày nghỉ?”

“Bởi vì con phải đi Paris đính hôn”

“Con vì sao phải đi Paris đính hôn?”

“Chúng ta tôn trọng quyết định của con, hay là con muốn đi đến quốc gia khác làm lễ?”

“Trọng điểm không phải là cái này a?”

“Kia là Tiểu Cường muốn trực tiếp kết hôn sao? Thật tốt quá, tuy rằng có chút gấp gáp, nhưng chỉ cần Tiểu Cường nguyện ý là được!”

“….”

Điều kiện tiên quyết tôn trọng lựa chọn, là chỉ có thể cho ngươi chọn ra một cái tuyển chọn tốt nhất trong những lựa chọn được đưa ra sao? Thạch Tiểu Cường vô lực trạc cháy chân……

Làm một người xã hội thượng lưu, thì đám tiệc tự nhiên trở thành chủ đề chính yếu của cuộc sống, người công thành danh toại bình thường đều có cảm giác cô độc cao xử bất thắng hàn*, thường ngày luôn bận rộn… Nghề nghiệp bất đồng cũng không có lý do gì mà tụ họp cùng một chỗ, cho nên theo cái loại này mạc danh kỳ diệu là không có lý do họp gặp, cũng có rất nhiều người thương nhân tâm cơ muốn tìm người lôi kéo quan hệ, suy cho cùng phải ở trong phòng hợp băng lãnh mà đàm chuyện sinh ý, không bằng ở tại trong các trường hợp chúc mừng này mà đàm phán thì tốt hơn nhiều. Cho nên, đám tiệc dù với lý do quỷ dị cỡ nào, cũng đều sẽ hấp dẫn rất nhiều người đến, ví dụ như vị Nhị công tử nào đó gieo trồng hoa cúc đến nay đã nở hoa. (lý do mở tiệc thật là ba chấm quá=_=|||).

(*) ý nói người ở trên cao tránh không được tịch mịch

Thời gian nhận được thư mời, bà chủ Cao đang cầm lấy lễ phục của Thạch Tiểu Cường nghiên cứu tỉ mỉ, đương nhiên đây là chỉ có đơn phương bà chủ Cao nghiên cứu, quản gia tiên sinh cầm một phong thư màu trắng nhạt đi tới “Phu nhân, đây là thư mời Hoa gia đưa tới”

“Ai nha, thật tốt quá, Hoa gia nhị thiếu gia nuôi dưỡng hoa cúc nở rồi, thật sự là khó tin a” bà chủ Cao mở thư mời ra nhìn một chút, đột nhiên hai mắt tỏ sáng “Tiểu Cường con cũng đi tham gia đi, vừa lúc đem con đi giới thiệu cho Tiểu Hoa nhận thức, Hoa gia hai vị thiếu gia chính là bạn chơi từ nhỏ của Thành Thành. Quản gia, phiền ngươi đi kêu người chuẩn bị lễ vật đi, thời gian là buổi tối ngày mai, dặn cửa hàng trang phục làm xong thì mang đến ngay”

“Hoa cúc của Hoa nhị thiếu nở?” Cao Thành ngồi trong thư phòng lật xem một quyển Anh Văn nguyên tác, nghe tin này cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên cười một tiếng “Hoa của tên kia thế nhưng không chết, thật sự là cần phải hảo đi xem a”.

“Lại nói tiếp cũng đã lâu rồi chưa gặp lại Hoa gia nhị thiếu gia” Tiếu Khắc cầm một quyển toán học trung học ngồi ở bên cạnh Thạch Tiểu Cường phụ đạo cho hắn học “Nghe nói Hoa Cả Thành thiếu gia đã quyết định sang năm kết hôn, đối tượng là con gái tổng giám đốc của công ty dầu mỏ”

“Hoa gia đàm chính trị luôn luôn rất lợi hại, bất quá quan hệ bên ngoài của bọn họ thật ra cũng rất phóng túng. Cái người Hoa Cả Thành kia cách hắn càng xa càng tốt biết không?” Cao Thành nói lời này là nhằm vào Thạch Tiểu Cường.

“Vì cái gì?” ánh mắt Thạch Tiểu Cường hoảng hốt từ trong sách giáo khoa ngẩng đầu lên, diễn cảm kia không một chút phòng bị, tự nhiên phi thường đáng yêu.

Cao Thành chống cằm, ánh mắt nhìn Tiểu Cường có một chút tối “Hoa Cả Thành nam nữ đều ăn hết, thích chơi đùa đủ loại. Nếu như bị hắn bắt được, đừng hướng ta khóc nha”.

Thạch Tiểu Cường lật ra một cái liếc mắt “Ngươi cho là khắp thiên hạ đều biến thái giống các ngươi sao?”

Người kia đột nhiên xông vào cuộc sống của mình, hắn cũng đã dần dần tiếp thu, dù rằng ngay từ đầu hắn cũng mãnh liệt phản đối, thậm chí không một chút lưu tình mà cự tuyệt, cái loại hành vi cường ngạnh vặn vẹo tính hướng của chính mình làm cho hắn thật sự rất phản cảm. Nhưng là mẫu thân lần đầu tiên đối với mình nói ra lời thỉnh cầu, chỉ là một câu, khi nói xong thì trong mắt đã hàm chứa lệ, điều này làm cho hắn không thể không thỏa hiệp.

Thỏa hiệp, cũng chầm chậm tiếp nhận rồi.

Tiếp nhận rồi, cũng chính là nhận định.

Tuy rằng còn chưa có hoàn toàn quen thuộc, bất quá, người như vậy, đầu toàn cơ bắp đấu đá lung tung, làm việc thì vứt bừa bãi, nếu mình không bảo hộ hắn thì ai tới bảo hộ hắn đây?

————————————————–

Mộng: ta thích câu “nếu mình không bảo hộ hắn thì ai tới bảo hộ hắn đây?” ôi yêu tiểu công quá.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.