Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về
Tác giả: Tịch Triều Nam Ca
Editor: Blue
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
________________________________________
Chương 2:
Diệp Khê Niên vừa ra ngoài căn hộ thì nhận được cuộc gọi từ Tạ Y.
Đầu dây bên kia rất ồn ào, giọng Tạ Y lộ vẻ lo âu, Tạ Y muốn hẹn Diệp Khê Niên gặp mặt để bàn bạc một vài chuyện, chị cũng không nói rõ nguyên nhân với Diệp Khê Niên.
Diệp Khê Niên không nói nhiều, cậu đồng ý hẹn gặp.
Thật ra Diệp Khê Niên không cần hỏi vì sao Tạ Y muốn gặp cậu, bời vì cậu đã trải qua chuyện này trong kiếp trước rồi, Diệp Khê Niên vẫn còn nhớ không quên.
Tạ Y gọi cho Diệp Khê Niên là bởi muốn kí hợp đồng với cậu.
Diệp Khê Niên mang quần áo và các loại giấy tờ chứng nhận đến kí túc xá rồi bắt taxi đến quán cà phê đã hẹn trước với Tạ Y.
Diệp Khê Niên đến sớm hơn thời gian đã hẹn, cậu không muốn để Tạ Y đến sớm hơn mình.
Vừa vào quán cà phê, Diệp Khê Niên đã nhìn thấy Tạ Y đang ngồi bên cửa sổ.
Tạ Y ăn mặc giống hệt như trong trí nhớ của Diệp Khê Niên. Vẫn là chiếc áo vest phối cùng chiếc váy y đúc với kí ức của cậu, ngay cả cái laptop chị ấy đặt trên bàn cũng y hệt năm đó. Tạ Y đang cúi đầu xử lí công việc nên không nhận ra Diệp Khê Niên đã đến.
Cảnh tượng trước mặt vừa xa lạ mà cũng vừa quen thuộc, Diệp Khê Niên bỗng dưng thấy cay cay sống mũi.
“Chị Tạ Y.” Sau khi đã lấy lại tâm trạng, Diệp Khê Niên bắt chuyện.
Bấy giờ Tạ Y mới ngẩng đầu lên, cười với Diệp Khê Niên: “Cuối cùng em cũng đến rồi, ngồi xuống đi em!”
Tạ Y vẫy tay gọi nhân viên phục vụ đến, giúp Diệp Khê Niên gọi một ly latte đá.
Hầu kết Diệp Khê Niên khẽ di chuyển, cậu nói một tiếng cảm ơn.
Tạ Y hơi rũ mắt xuống, nhấp một ngụm cà phê, sắp xếp lại từ ngữ trong đầu rồi nói với Diệp Khê Niên: “Chị có một việc muốn nói với em.”
Những lời nói tiếp theo của Tạ Y giống như in những gì Diệp Khê Niên năm ấy đã nghe qua.
Công ty Vân Tinh Entertainment mà Tạ Y đang làm cho cũng được xem như là top những công ty dẫn đầu về ngành giải trí, Vân Tinh Entertainment đã đào tạo ra không ít nghệ sĩ nổi tiếng, ngay cả ảnh đế nổi đình nổi đám trong showbiz hiện nay cũng là gà nhà Vân Tinh.
Công ty quản lí nghệ sĩ càng lớn càng mạnh thì tài nguyên cho gà nhà mình cũng phong phú hơn, dĩ nhiên không thể tránh khỏi việc cạnh tranh khốc liệt hơn để giành lấy tài nguyên.
Trong công ty ngoài việc các nghệ sĩ giành giật tài nguyên thì còn có các người đại diện tranh nhau chiêu mộ nghệ sĩ.
Mặc dù xuất thân Tạ Y không hề cao siêu khó lường gì nhưng mà cô lại tương đối may mắn, nghệ sĩ Hạng Triệt mà cô dẫn dắt đã lấy được vị trí center của một show sống còn nọ, bây giờ người đó đã bước lên hàng ngũ các nghệ sĩ nổi tiếng rồi.
Tạ Y thấy hợp đồng của mình và Hạng Triệt sắp kết thúc, cô còn tìm Hạng Triệt để nói chuyện. Nêu rõ ý kiến của bản thân cho Hạng Triệt thấy, nếu Hạng Triệt đã tìm được nhà mới rồi thì cô nhất định sẽ không kiên quyết níu chân Hạng Triệt lại.
Tạ Y hiểu rõ tài nguyên trong tay cô không phải là tài nguyên chất lượng nhất, người ta thường nói chim khôn lựa cành mà đậu, Hạng Triệt muốn đi cô cũng có thể tha thứ được.
Tạ Y không thể ngờ rằng một mặt Hạng Triệt tỏ lòng trung thành sẽ không rời đi, kì kèo không chịu gia hạn hợp đồng, một mặt khác gã lại đi tìm đối thủ của Tạ Y, mấy cái hợp đồng này nọ đã kí xong từ lâu rồi. Đợi khi mọi chuyện êm xuôi thì Tạ Y mới biết chuyện này thông qua những người khác.
Tạ Y tức giận tìm Hạng Triệt chất vấn gã, Hạng Triệt giả vờ giả vịt, một mực chối lấy chối để rằng làm sao mà có chuyện như thế được.
Tạ Y lấy được chứng cứ chính xác từ tay bạn mình, khi thấy vậy, làm sao mà cô không hiểu Hạng Triệt giữ cái suy nghĩ gì trong đầu?
Hạng Triệt sớm đã muốn đổi chủ từ lâu rồi, thế nhưng cậu ta biết trong tay Tạ Y vẫn còn mấy cái tài nguyên, muốn dụ Tạ Y đưa mình mấy cái tài nguyên đấy, kí kết hợp đồng ổn thỏa rồi thì sẽ ngả bài với Tạ Y.
Tạ Y cầm chứng cứ ra xé bộ mặt giả dối của Hạng Triệt, Hạng Triệt cũng không diễn nữa, trực tiếp ra điều kiện với Tạ Y. Đầu tiên Tạ Y cho hắn mấy tài nguyên này, để báo đáp thì gã sẽ tự tay viết một ca khúc cho Sở Văn.
Tạ Y làm sao đồng ý được?
Cô nói với Hạng Triệt rằng, cô thà đem hết những tài nguyên này cho đối thủ của gã cũng không muốn cho gã, Hạng Triệt tức tới mức mặt tái xanh luôn.
Hai người ai cũng không vui cắt đứt quan hệ vào ngày hôm ấy.
Tạ Y thở một hơi, nhưng có một vấn đề xuất hiện. Đó là cô phải xử lí mấy cái tài nguyên này như thế nào đây?
Tài nguyên quảng cáo cho tạp chí còn dễ, gần đây dưới trướng cô có Sở Văn cũng có chút danh tiếng, bên tạp chí sẽ không từ chối Sở Văn. Khó là khó ở chỗ phải giải quyết phần khách mời cố định cho show [Cùng nhau đi đây đó].
Chương trình thực tế này có yêu cầu rất cao đối với nghệ sĩ tham gia, không chỉ yêu cầu phải có ngoại hình mà còn yêu cầu IQ, EQ cao. Hơn nữa chương trình này còn phát sóng theo dạng giai đoạn đầu thì livestream, giai đoạn sau mới biên tập để phát sóng trên truyền hình, tính rủi ro cũng cao hơn.
Tạ Y nhìn một loạt các nghệ sĩ mình dẫn dắt, không một ai phù hợp cả.
Cuối cùng cô nghĩ đến Diệp Khê Niên.
Tính cách Tạ Y thẳng thắn, không thích lòng vòng. Ngay cả khi kể về mấy chuyện tồi tệ đã xảy ra với cô, cô cũng không hề kể câu chuyện một cách chủ quan do bị tâm trạng ảnh hưởng mà toàn sử dụng từ ngữ khách quan kể lại.
Tạ Y phân tích cho Diệp Khê Niên những điểm lợi và hại khi kí hợp đồng với Vân Tinh Entertainment. Cô dặn dò Diệp Khê Niên phải cẩn thận cân nhắc, không cần trả lời cô gấp, cứ từ từ mà suy nghĩ, nghĩ xong hẳn gọi cho cô.
Diệp Khê Niên nghe được câu cuối cùng thì mỉm cười. Ngay cả câu nói cuối cũng giống như những gì cậu nhớ.
Kiếp trước Diệp Khê Niên trả lời như thế nào?
Diệp Khê Niên của kiếp trước lần đầu gặp phải tình cảnh như vậy, không thể tự đưa ra quyết định của bản thân mình. Cậu khi đó không biết làm gì ngoài hỏi người đã kí hợp đồng với một công ty giải trí khác là Tống Cảnh.
Trong giới showbiz khi ấy Tống Cảnh phải gọi là ăn sung mặc sướng, đâu có giống như những lời cậu ta nói với Diệp Khê Niên, nào là giới showbiz không phải là một nơi tốt lành gì, nào là Tạ Y không phải một người có thể tin tưởng được, Diệp Khê Niên không nên kí hợp đồng với Tạ Y.
Diệp Khê Niên cũng tin lời Tống Cảnh, tự tay cậu bóp nát cơ hội này.
Không lâu sau, Tống Cảnh có tham gia một chương trình tạp kĩ, nếu Diệp Khê Niên không lầm thì tên chương trình tạp kĩ đó là [Cùng nhau đi đây đó].
Tạ Y lẳng lặng nhìn vào Diệp Khê Niên đang trầm tư, không thể không nói, ngoại hình của Diệp Khê Niên nhìn đẹp mắt lắm.
Chàng trai trẻ không nói lời nào, thi thoảng môi mím lại, đôi mi cong cong của cậu rũ xuống in những vệt bóng mờ mờ dưới mí mắt. Cậu cứ ngồi im một chỗ lại làm người khác thấy đây là cảnh đẹp ý vui.
Những mỹ nam, mỹ nữ mà Tạ Y gặp qua cũng nhiều rồi nhưng cô phải thừa nhận rằng Diệp Khê Niên có một gương mặt xinh đẹp không nhất cũng nhì.
Diệp Khê Niên sinh ra đúng là cho ngành điện ảnh mà.
“Chị Tạ Y, em có một thắc mắc.” – Diệp Khê Niên bất thình lình mở miệng nói.
Tạ Y ngạc nhiên vài giây, rất nhanh cô đã lấy lại tinh thần: “Hửm?”
“Chị nói thử xem, cách nhanh nhất để một kẻ từ đỉnh cao nhân sinh xuống vực thẳm sâu không thấy đáy là gì nhỉ?” Diệp Khê Niên hỏi.
Tạ Y như không hề suy nghĩ chút nào đã thốt: “Nâng rồi đạp*.”
Nâng rồi đạp
Khóe môi Diệp Khê Niên nhếch lên một cái.
Kiếp trước cậu không muốn danh tiếng, cũng không muốn tiền tài. Cuối cùng cuộc sống cậu cũng chẳng suôn sẻ gì.
Kiếp này, Diệp Khê Niên sẽ nắm bắt vận mệnh của mình, ngoài trừ chính cậu, sẽ không một ai có thể làm cậu tổn thương nữa.
Tạ Y nhíu mày, cô không hiểu lắm nhìn Diệp Khê Niên. Do đó mà cô nhận ra Diệp Khê Niên trước mặt cô không giống với Diệp Khê Niên trong trí nhớ của cô.
Cảm giác “ngây thơ” mà Diệp Khê Niên trước kia mang lại cho cô đã biến mất, thay vào đó là sự tĩnh lặng, trầm ổn và hơi mưu mô.
Mắt Tạ Y đột nhiên giật một cái, cô cảm thấy Diệp Khê Niên có lẽ đang có âm mưu gì đó.
Quả nhiên, ngay giây sau Diệp Khê Niên mở miệng nói: “Em muốn kí hợp đồng với Vân Tinh Entertainment, nhưng trước khi kí, em có một chuyện muốn nói với chị. Chị Tạ Y có thể nghe thử xong rồi xem xem có muốn kí hợp đồng với em không.”
“Chuyện gì vậy?” Tạ Y không nhịn được hỏi.
Diệp Khê Niên cười: “Em đã đính hôn với một người đàn ông rồi.”
…
Sau khi tới quán cà phê nọ, Tạ Y cứ có cảm giác không chân thật.
Diệp Khê Niên hiện tại và Diệp Khê Niên trong trí nhớ của cô hoàn toàn khác nhau. Cậu ấy thay đổi rất nhiều.
Thế nhưng Tạ Y thừa nhận, cô rất thích một Diệp Khê Niên có mục đích cho bản thân như bây giờ.
Chỉ cần như thế là đủ rồi.
…
Tạ Y hẹn Diệp Khê Niên đến công ty kí hợp đồng vào ngày hôm sau.
Ngày thi thứ hai vừa kết thúc, Diệp Khê Niên đi ngay tới Vân Tinh Entertainment.
Còn chưa đến nơi, Diệp Khê Niên đã nhìn thấy một nhóm fan đứng ở tầng trệt cầm bảng đèn led vây chật kín lối ra vào công ty.
Bảng đèn led sáng nhất ghi ba chữ to “Đoàn Tri Diễn”.
Diệp Khê Niên dừng chân nghỉ một lát, vừa lúc có một chiếc xe bảo mẫu màu đen chậm rãi lái đến, đừng lại ở trước cửa công ty.
Các fan hâm mộ hét càng chói tai hơn, tiếng chân nhanh nhẹn cũng vang lên liên hồi.
Cửa xe từ từ mở ra, đập vào mắt đầu tiên là một đôi giày da đắt đỏ, liền kề sau đó đôi chân dài nom mạnh mẽ của một người đàn ông.
Nhân viên công tác bung dù ra che nắng, che chắn cho nửa người trên của người đàn ông kia. Đoàn Tri Diễn nhẹ nghiêng đầu, vẫy tay với fan hâm mộ.
Các bạn fan càng bấn loạn hơn, tiếng hét to đến mức cảm giác như sắp chọc thủng mảng nhĩ tới nơi rồi.
Diệp Khê Niên đứng xa xa, cậu chỉ có thể thấy những đường nét lạnh lùng trên khuôn mặt của người đàn ông qua các khoảng trống giữa nhóm người đông đúc.
Lúc này Tạ Y gọi điện cho cậu, Diệp Khê Niên cũng không quan tâm đến các bạn fan đang chen chúc nhau nữa, cậu đi sang một bên khác nhận điện thoại.
Tạ Y xin lỗi cậu: “Ngại quá, chị không biết hôm nay Đoàn Tri Diễn sẽ về công ty, Khê Niên, em qua bên hông công ty đi em, chị xuống ngay đây.”
Diệp Khê Niên dạ một tiếng.
Sau khi cúp điện thoại, cậu nhìn về phía Đoàn Tri Diễn một cái rồi nhấc chân rời đi.
Tạ Y đã chờ cậu từ dưới sảnh từ trước rồi, cô nói xin lỗi với Diệp Khê Niên tiếp: “Nhiều người quá, lần đầu em gặp chuyện này có bị dọa không?”
Diệp Khê Niên lắc đầu cười: “Không có, em lại cảm thấy như thế rất vui.”
Tạ Y biết cô không nhìn lầm người, vui vẻ nói: “Em có thể nghĩ vậy thì tốt rồi, đợi sau này em nổi tiếng rồi, khi chị đi đón em thì cũng sẽ có nhiều fan hâm mộ như thế đấy!”
Mắt Diệp Khê Niên sáng quắc nhìn Tạ Y: “Em cũng mong có ngày đó tới lắm.”
Tạ Y chắc nịch nhìn Diệp Khê Niên: “Em yên tâm, ngày đó sẽ tới sớm thôi.”
Cô rất tin tưởng mắt nhìn người của mình.
Diệp Khê Niên cũng gật đầu cười.
Tạ Y lấy ra hợp đồng đã chuẩn bị từ trước đưa cho Diệp Khê Niên: “Em cứ chầm chậm mà xem, chỗ nào không hiểu cứ hỏi chị.”
Diệp Khê Niên nhận lấy hợp đồng, nhìn qua tiền lương và thời hạn hợp đồng, thấy không có vần đề nào nữa, cậu lật sang trang cuối kí tên mình vào.
Tạ Y thấy cậu kí tên dứt khoát như thế, không khỏi ngạc nhiên: “Em không nhìn kỹ hơn nữa hả?”
Diệp Khê Niên nở một nụ cười nhẹ, ngước mắt nhìn Tạ Y: “Em tin chị Tạ Y mà.”
Tạ Y thấy có hơi cảm động.
Kí xong hợp đồng với công ty thì còn có hợp đồng với chương trình tạp kỹ nữa.
Tạ Y gọi trợ lý mang lên chiếc hợp đồng thứ hai, Diệp Khê Niên cũng sảng khoái kí tên.
Cầm hai bản hợp đồng trên tay, mặt Tạ Y cũng hiện lên vẻ mừng rỡ.
Tảng đá đè nặng trong lòng Diệp Khê Niên cũng buông xuống, chỉ là vẫn còn một chuyện cậu cần nói: “Chị Tạ Y, em xem trên bản hợp đồng có nói bên công ty có thể phân cho cho một phòng kí túc ạ?”
Tạ Y hoàn hồn từ sự vui mừng quá đỗi lại, đáp: “Đúng rồi, em đến ở kí túc xá lúc nào cũng được.” Cô nghĩ một cái rồi nói tiếp “Bên Nam Đại cũng đang nghỉ hè đúng không? Hôm nay em có thể dọn vào ở đó, vừa hay lát nữa chị cũng không có việc, chị lái xe chở em đi cho.”
Diệp Khê Niên không từ chối, hợp đồng đã kí rồi, từ nay Tạ Y chính là người đại diện của cậu. Về sau có phiền phức gì gì đó cậu còn phải tìm đến chị ấy nhiều hơn nữa là.
Tạ Y cất hợp đồng xong thì dẫn Diệp Khê Niên đi xuống bên dưới, vừa đi vừa không quên nói chuyện với cậu: “Hợp đồng này của em kí cũng khá vội vàng, chị chưa tìm được trợ lí cho em. Mà em cứ yên tâm đi, trước khi bắt đầu quay chương trình tạp kỹ kia thì chị cam đoan chị sẽ tìm ra một trợ lí phù hợp cho em.”
Lần này Diệp Khê Niên không có ý kiến gì nữa.
…
Tại phòng làm việc cao nhất của Vân Tinh Entertainment.
Cửa phòng chưa gõ đã bị người nào đó đẩy ra.
Người đàn ông đang ngồi làm việc trên ghế cũng không quan tâm, khó chịu nói: “Cậu không có việc gì thì đến công ty làm chi thế? Hại bên dưới chật cứng người.
Đoạn Tri Diễn không hề nể nang ngồi phịch xuống sofa, lạnh nhạt liếc mắt nhìn cậu bạn thân của mình, từ tốn nói: “Tới hỏi tội.”
Trì Hi Văn nghe được câu đó lập tức phì cười: “Việc này sao trách tớ được?”
Đoàn Tri Diễn không đáp.
Trì Hi Văn cũng không nói nhảm tiếp với Đoàn Tri Diễn, cúi đầu xử lí tiếp công việc.
Sau khi hoàn thành đủ thứ công việc thì phòng làm việc cũng đã sáng đèn rồi.
Ánh sáng chói chang làm phiền đến giấc ngủ của Đoàn Tri Diễn, anh cau mày mở mắt ra.
Trì Hi Văn liếc mắt nhìn anh, rốt cục lên tiếng: “Nếu cậu không thích thì đừng đi diễn cái bộ phim dở ẹc đó nữa, đi tham gia chương trình tạp kỹ xả stress tý đi! Ở chỗ tớ vừa đúng lúc vẫn còn một show nè, cậu tham gia thử xem, thấy hợp thì tham gia cố định luôn.”
Đáy mắt Đoàn Tri Diễn không giấu nổi vẻ uể oải, anh dựa vào ghế sofa không nhúc nhích, hồi lâu sau mới gật đầu: “Đi.”
Tri Hi Văn đáp: “Ừ, thông tin cụ thể tớ sẽ đưa cho người đại diện của cậu sau.” Nói đoạn, hắn đứng dậy cầm áo khoác đi ra ngoài: “Cậu thoải mái ở lại đi, hôm nay tớ về nhà một chuyến.”
Đoàn Tri Diễn như là nghe thấy chuyện gì đó thú vị lắm, nói: “Cậu không sợ về bị giục cưới à?”
Trì Hi Văn nghe thấy, sắc mặt hắn hơi thay đổi, lát sau khàn giọng đáp: “Hôm nay là sinh nhật của Vân Tinh, tớ không về thì mẹ lại buồn nữa cho xem…”
Sắc mặt Đoàn Tri Diễn bấy giờ cũng thấy được vẻ khó coi kì lạ.
Văn phòng trên tầng chót chìm trong sự im lặng, tịch mịch. Thậm chí còn nghe được tiếng xe ồn ào bên ngoài.
Một lúc lâu sau, chỉ có giọng nói trầm thấp của Đoàn Tri Diễn phát ra: “Đã mười bảy năm rồi…”
Trì Hi Văn nghe xong, con ngươi hắn nhìn xuống đất, cũng không hó hé gì thêm mà bước ra ngoài.