Tối hôm đó, Trương Mẫn An bị bạch tuộc tiên sinh làm cho tỉnh ngủ.
Bạch tuộc tiên sinh đang kéo chân cô ra, đem quả cầu màu lam hướng tới phía dưới nhét vào.
Trương Mẫn An tính phản xạ muốn tránh, lại phát hiện quả cầu màu lam khi chạm tới nơi riêng tư của cô lại tan chảy thành một dòng nước, tất cả đều chạy vào trong cơ thể cô.
Bạch tuộc tiên sinh vỗ vỗ đầu của cô dỗ cô ngủ tiếp.
Mỗi lần Trương Mẫn An bị bạch tuộc tiên sinh vỗ đầu như thế liền cảm thấy cả người đều mềm nhũn,vốn định giùng giằng nhìn xem nó đang làm cái gì, nhưng cơn buồn ngủ lại dâng lên làm cô chẳng có sức lực.
Hôm sau tỉnh lại, Trương Mẫn An quấn lấy bạch tuộc tiên sinh hỏi nó tại sao lại đem quả cầu để ở chỗ đấy.
Bạch tuộc tiên sinh ôm cô lúc ẩn lúc hiện, chỉ nói chuyện này rất tốt cho cô.
Trương Mẫn An lại truy hỏi nửa ngày, nó nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên lại lấy một cái xúc tu đẩy ngã cô lên trên bờ cát.
Nằm trên bãi cát ấm áp, Trương Mẫn An vẻ mặt mờ mịt ôm lấy xúc tu.
Bạch tuộc tiên sinh xoa xoa đầu của cô, một cái xúc tu chui vào trong miệng của cô hút cắn, Trương Mẫn An giật nảy mình, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mở rộng miệng mặc cho nó loay hoay.
Trong miệng nóng ướt bị xúc tu chơi đùa nhiều lần.
Rõ ràng lúc đầu chỉ là đem một cái xúc tu bỏ vào miệng, cô lại bị động tác này của bạch tuộc tiên sinh chơi đến ra hoa — hiện tại ở mỗi chỗ trên cơ thể mỗi lần bị xúc tu chạm vào đều rất mẫn cảm, Trương Mẫn An chỉ biết rưng rưng hốc mắt, cảm giác ngứa ngáy chạy loạn khắp người, ôm xúc tu run giọng hừ nhẹ.
Bạch tuộc tiên sinh rũ nữa mắt xuống bên trong còn mang theo ý cười mềm mại.
Còn có một chút do dự.
Cô nương nhỏ đã bị chơi đến toàn thân như nhũn ra.
Dáng vẻ ôm xúc tu rên rỉ của cô bạch tuộc tiên sinh cảm thấy đáng yêu không thể chịu được, xúc tu xốc váy cô lên, thăm dò vào từ viền quần.
Vừa đụng phải miệng huyệt, Trương Mẫn An liền kẹp chặt chân.
Xúc tu chậm rãi dỗ dành cô, rất có kiên nhẫn; xúc tu nhọn xoa nhẹ ở phía dưới cửa huyệt hai lần, dọc theo hai mảnh cánh hoa đi lên, tìm được âm đế liền lấy giác hút để lên trên, nhẹ nhàng cắn hai cái.
Trương Mẫn An kẹp chặt xúc tu, nhíu chặt lông mày, nhìn qua cũng không biết là đang dễ chịu hay là khó chịu — nhưng giác hút phía dưới ăn vào từ cửa huyệt tuôn ra một đống dâm dịch, tất cả xúc tu đều sát gần chỗ kín của cô, cô bị làm cho không có cách kiềm chế được tiếng kêu, cô chỉ có thể vô ích cực khổ hừ nhẹ, đến lúc bị mấy cái giác hút đùa bỡn đến không còn năng lực phản kháng.
Chỗ cửa huyệt đã ẩm ướt vô cùng.
Trương Mẫn An miết miệng.”Anh, anh lại làm làm…”
Lại, lại hút hút
Bạch tuộc nặng nề phát ra tiếng kêu vui vẻ.
Giác hút bên trong răng cẩn thận từng li từng tí cắn đài hoa kéo nhẹ, xúc tu phía trên cũng dùng giác hút nhẹ nhàng chơi đầu v*.
Toàn thân trên dưới đều bị đùa bỡn không nặng không nhẹ.
Trương Mẫn An cảm thấy chưa đủ.
Cô nâng cao eo, ôm lấy xúc tu muốn cho nó dùng nhiều lực.
Bạch tuộc liền nhìn cô chằm chằm.
Nhưng cũng không dám dùng sức thật.
Nó đành phải rút lui về sau chút, dùng xúc tu nhọn xoa âm đế nhanh chóng đi tới đi lui vân vê gò ép.
“Ô, a a như vậy không, không được — ô ô quá nhanh…” Trương Mẫn An hét lên lung tung, cau mày khoé mắt chảy ra nước mắt.
Xúc tu nhọn không có một chút lưu tình.
Giác hút sợ làm cô bị thương.
Nhưng đingr của xúc tu mềm không cần sợ.
Chưa đến mấy giây, Trương Mẫn An đầu trống rỗng, khoái cảm ập tới không đếm được, toàn thân run rẩy, cả đùi liên tịc co lại co lại co rút.
Bạch tuộc nhân cơ hội lúc này, dời xúc tu đi, chậm rãi dò xét gần cửa huyệt co rụt xoè ra.
Xúc tu nhọn từ mảnh đến thô.
Chỉ tiến vào một chút xíu, Trương Mẫn An liền hít một hơi.”Đau…”
Nó dừng lại một chút.
Sau đó lại dùng một cái xúc tu ngắn ngủn một đoạn đem Trương Mẫn An thao đến cao trào.
Xúc tu mềm hô hô quá lớn so với hoa huy*t bên dưới.
Bất quá, mặc dù căng cứng khó chịu, bạch tuộc vẫn cẩn thận từng li từng tí không có để Trương Mẫn An bị thương.
Thấy cô thoải mái toàn thân như nhũn ra, liền ôm cô chậm rãi lắc lư.
Chờ cô hồi phục một lúc lâu, bạch tuộc mới kéo chân Trương Mẫn An ra tinh tế dùng xúc tu sờ qua một lần, xác nhận không có một chút vết thương nào mới hết căng thẳng.
Sau đó bạch tuộc không biết lấy ra quả cầu màu lam từ chỗ nào, hướng tới nhét vào huyệt ướt sũng.
Cảm giác bủn rủn vẫn còn đó.
Trương Mẫn An vẫn vẫn không biết quả cầu màu lam dùng để làm gì, nhưng…!Dù sao bạch tuộc tiên sinh cũng sẽ không hại cô.
///
Bạch tuộc: Bé yêu quá nhỏ.
Nhét nhiều chút…!Mới sẽ không bị thương.
///
Mình kẹt quá, dạo này tự dưng tăng ca như rơi vào địa ngục, thời gian cập nhật có thể lâu hơn QAQ
Cảm ơn các thiên thần nhỏ đã theo dõi, rất xin lỗi phải để mọi người đợi lâu (? ? д?)
Nhưng khẳng định là sẽ không lừa (mặc dù luôn luôn không giỏi việc viết cái kết nhưng bạch tuộc tiên sinh sẽ không lừa ô ô!
– ————–⇪ Tác Giả ⇪—————.
Bạch tuộc tiên sinh hôm nay muốn xuống nước.
Nó tìm thấy biện pháp mới để Trương Mẫn An có thể đi theo mình — nó phun ra một quả bong bóng.
Trương Mẫn An mở rộng tầm mắt.”Anh còn có thể học kỹ năng mới sao mà lợi hại như vậy!”
Bạch tuộc tiên sinh ngẩn người.
Nó có lẽ không cảm thấy cái này có cái gì lợi hại, nhưng được Trương Mẫn An khen ngợi vẫn khiến nó rất là vui vẻ. Nó phát ra âm thanh ùng ục trầm thấp, đem Trương Mẫn An đẩy vào bên trong bong bóng.
Bởi vì bạch tuộc tiên sinh cũng sẽ không đặt tên cho đồ vật của mình, Trương Mẫn An dứt khoát nói lung tung một hồi.
Nghiên cứu viên cũng sẽ không đặt tên, chỉ đánh số hiệu lên đồ vật của bạch tuộc tiên sinh.
Bạch tuộc tiên sinh nghĩ nghĩ.
Nếu như bọn họ thấy nó thì sẽ nói cho bọn họ là tốt rồi.
Không biết có phải hay không là do ăn nhiều quả cầu màu lam.
Ngay cả phần dưới cũng… ăn không ít.
Gần đây Trương Mẫn An càng ngày càng có thể “Nghe” hiểu bạch tuộc tiên sinh nói gì.
Cô giẫm chân lên bong bóng thần kỳ.
Bong bóng thế này chẳng phải rất dễ hỏng sao, chí ít cô đứng hoặc ngồi bên trong vẫn tạm ổn. Bạch tuộc tiên sinh nâng bong bóng thần kỳ lặn xuống nước, thỉnh thoảng sẽ đem giác hút dính vào bên trong bong bóng, như là động viên cũng giống như đang thổi phồng bong bóng lên.
Cũng không biết lặn xuống bao lâu, Trương Mẫn An ngoại trừ một chút không thoải mái ở bên ngoài ra, cũng không có cảm thấy quá nhiều áp lực do thay đổi môi trường — Cái này có lẽ là một trong những thay đổi cộng sinh mà nghiên cứu viên nói.
Đáy biển rất tối.
Bạch tuộc tiên sinh hiện ra rất sáng.
Bình thường khi nó đi một mình sẽ không phát sáng, có thể là do nó lo lắng cho Trương Mẫn An sẽ sợ, mới khiến cho bản thân phát ra ánh sáng.
Nhưng mà cái này cũng không ảnh hưởng tới thế giới dưới đáy biển — dù sao phần lớn sinh vật ở đây thị giác đều đã bị thoái hoá*.
(*Thoái hoá là tình trạng bệnh lý làm cho tế bào có sự thay đổi về cấu trúc và chức năng. Tổn thương chủ yếu ở bào tương của tế bào. Những tổn thương này có thể hồi phục được khi các kích thích bệnh lý giảm hoặc mất đi.Vinmec)
Trương Mẫn An nhờ vào ánh sáng trên người bạch tuộc tiên sinh đánh giá hoàn cảnh xung quanh bọn họ*.
(*Định để là hai người nhưng BT 0 phải người.)
Ở gần bọn họ có một viên nham thạch to lớn.
Ở giữa nham thạch, có một đoàn sứa.
Trương Mẫn An không nhận ra những chủng loại sứa này, chỉ cảm thấy chúng nó nhỏ bé quá mức, bồng bềnh tụ lại cùng một chỗ.
Nhờ vào ánh sáng trên người bạch tuộc tiên sinh, bọn này sứa nhìn qua cũng lập loè tỏa sáng, lộ ra màu hồng xinh đẹp.
Bạch tuộc tiên sinh nằm sấp bên trên một khối đá.
Nhìn kỹ sứa nửa ngày, giống như là sợ Trương Mẫn An nhàm chán, duỗi một cái xúc tu ra chộp lấy một con sứa, ý bảo Trương Mẫn An ăn.
Trương Mẫn An ngẩn người.”Cứ như vậy ăn sao?”
Bạch tuộc hướng phía trước đưa đưa.
Cô chần chờ một hồi, nhắm mắt lại đem con sứa kia vào miệng.
Sứa đại khái chỉ có hai centimet lớn. Rời khỏi mặt nước nó sẽ bất động ngay, khi ăn cũng không có sợ hãi mấy.
Hơn nữa.
Hơn nữa.
Ăn cực kì ngon.
Giống như là các loại hải sản đặc biệt thơm ngon khi ăn nhấm nuốt ở trong miệng sẽ cảm thấy một chút dư vị của bữa tiệc lớn.
Trương Mẫn An có chút không thể miêu tả được cái mùi này, đại khái giống như là vị ngon của nhím biển, cũng giống như vị bụng cá ngừ nướng hoặc cá hồi? Cũng giống như là tôm hùm tươi có độ chín vừa tới, vị mặn phù hợp làm nổi bật lên vị ngọt đặc trưng của hải sản –
Trương Mẫn An nuốt nước miếng.
Cô gần như nghĩ là bạch tuộc tiên sinh đang đem cô đi kiếm ăn.
Nhưng bạch tuộc tiên sinh không có — nó nhìn xem đám đám sứa kia, nhìn tương đối chăm chú.
Nhưng mà một con xúc tu dán vào cô.
Cảm thấy cô thích ăn sau đó liền quấn lấy một con sứa lớn nhét vào bên trong bong bóng, giữ nó trên xúc tu mặc cô ăn.
Trương Mẫn An ăn không dừng được.
Đến lúc bụng phình to mới bị xúc tu cuốn lên, cô ôm lấy xúc tu dán đùa vào.
Trương Mẫn An lưu luyến không rời nhìn đám sứa kia.”Còn muốn ăn…”
Xúc tu xoa xoa bụng của cô.
Không thể ăn.
Ăn nữa sẽ nôn.
Bạch tuộc tiên sinh lúc này mới dời ánh mắt.
Nó ôn nhu mà nhìn về phía Trương Mẫn An.
Trương Mẫn An bĩu môi.
“Về nhà?”
“Vậy anh lần sau còn dẫn em tới đây ăn không?”
Xúc tu xoa xoa mặt của cô.
Muốn đi nơi nào cũng có thể.
///
Liên quan tới sứa —
Rùa biển tiên sinh: Sứa ở dưới đáy biển — ôi chúng ăn ngon lắm, cậu có thể nhìn xem quá trình phân tách* của chúng. Cũng có thể cho cậu học được cách bạch tuộc tiên sinh biến hoá như thế nào.
(*Cũng không rõ là phân tách hay xẻo thịt vì trên google chẳng có cái gì mà sứa phân tách hết!)
Bạch tuộc: Nhỏ đi sẽ cùng bé yêu giao phối.