Rể Quý Trời Cho

Chương 6: Bàn chuyện hợp tác



Hứa Bích Hoài vừa vào phòng khách đã lập tức cảm nhận được sự lạnh lẽo một cách khó hiểu, trong lòng có hơi thắc mắc.

Cả gia đình bốn người đứng ở một góc trong phòng khách, mỗi khi họp mặt gia tộc thì chỉ có mỗi gia đình của Hứa Bích Hoài bị bắt đứng mà thôi.

“Nếu như các cô cậu đã đến đông đủ, vậy tôi xin bắt đầu cuộc họp gia tộc lần này. Gọi mọi người đến đây cũng không phải vì chuyện gì khác, mà chính là vì việc mua một tòa cao ốc văn phòng.”

“Nhà họ Hứa của chúng ta đến bây giờ cũng được coi là một gia tộc phát triển không tệ, địa điểm làm việc của công ty đương nhiên cũng không thể đơn sơ như bây giờ, tôi rất vừa ý một tòa cao ốc văn phòng ở công ty Địa Ốc Thiên Vân nên muốn mua nó, trong những người ở đây, có ai tự nguyện đứng ra nhận việc này không?

Hứa Mạn Tranh nhìn lướt qua những người có mặt.

Mọi người nhao nhao cúi đầu xuống, sợ chạm vào ánh mắt của Hứa Mạn Tranh rồi sẽ bị giao cho nhiệm vụ lần này.

Nhà họ Hứa rốt cuộc ở mức độ nào, trong lòng họ đều hiểu rất rõ, công ty Địa Ốc Thiên Vân chắc chắn khinh thường họ, trong số họ cũng không ít người chườn mặt ra nịnh bợ công ty Địa Ốc Thiên Vân rồi bị họ thờ ơ lãnh đạm, cho nên đều không muốn đi nhận nhiệm vụ lần này.

“Hừ, ngày thường hễ có việc ăn nhậu chơi bời thì cả đám tranh nhau, bây giờ đến việc quan trọng lại không có người nào dám lên tiếng, sao nào, không lẽ các cô cậu cảm thấy nhà họ Hứa chúng ta mua không nổi một tòa cao ốc văn phòng của công ty Địa Ốc Thiên Vân à?” Hứa Mạn Tranh hừ lạnh.

Mọi người lập tức cúi đầu thấp hơn nữa.

Hứa Bích Hoài cũng không dám tùy tiện lên tiếng, tuy rằng cô rất muốn mua tòa cao ốc văn phòng này cho công ty, nhưng mà cô cũng hiểu rất rõ mức độ khó khăn của chuyện này, trước mắt, cô chỉ có thể âm thầm nghĩ cách, nếu không chắc chắn trăm phần trăm thì nhận nhiệm vụ này chẳng khác nào tự tìm đường chết cả.

Lúc này Hứa Trai Hiệp nhìn thoáng qua Hứa Bích Hoài, nở một nụ cười xấu xa, lớn giọng nói: “Ông nội, hôm trước con có nghe Hứa Bích Hoài nói, em ấy có cách mua được cao ốc văn phòng trong tay công ty Địa Ốc Thiên Vân đó, chi bằng cứ giao việc này cho em ấy?.”

Hứa Bích Hoài lập tức trợn tròn mắt, không ngờ Hứa Trai Hiệp lại đột nhiên nói như vậy.

Cô vừa định cãi lại, Hứa Bích Uyên đã bước lên trước, mở miệng nói: “Đúng vậy đó ông nội, hôm đó Hứa Bích Hoài chính miệng nói với bọn con, chỉ cần chị ấy ra tay, chắc chắn có thể mua được về, hơn nữa còn có thể khiến cho công ty Địa Ốc Thiên Vân giảm giá năm mươi phần trăm nữa kìa.”

Hai mắt Hứa Mạn Tranh lập tức sáng lên, ông ta là một người sĩ diện nhưng lại rất keo kiệt, nếu như Hứa Bích Hoài có thể mua được một tòa cao ốc văn phòng với giá giảm năm mươi phần trăm, đương nhiên là chuyện tốt rồi.”

“Bích Hoài, bọn họ nói có thật không?” Hứa Mạn Tranh hỏi.

Hứa Bích Hoài vội vàng giải thích: “Ông nội, từ trước đến giờ con chưa từng nói…”

Hứa Bích Uyên lập tức ngắt lời Hứa Bích Hoài: “Chị à, chị cũng đừng khiêm tốn nữa, hôm đó chính tai bọn em nghe chị nói những lời này mà.”

Nói xong, cô ta lại liếc mắt ra hiệu cho những người nhà còn lại, mấy người kia lập tức hiểu ra, bắt đầu phụ họa nói hùa theo.

“Bích Uyên nói không sai, hôm đó chúng tôi đều nghe Bích Hoài nói như vậy mà, vô cùng chính xác.”

“Ông, nếu Hứa Bích Hoài có thể mua được tòa cao ốc văn phòng giá mười lăm tỷ, vậy chuyện này nhất định phải giao cho cô ấy làm rồi.”

“Đúng vậy, nhà họ Hứa của chúng ta đã nuôi cô ta lớn đến thế này, bây giờ cũng đã đến lúc cô ta trả ơn nhà họ Hứa rồi, chỉ nói mà không làm là không được, để cho cô ta làm chuyện này đi.”

Hứa Bích Hoài bị mấy người này nói đến á khẩu, lúc này cô ta lại nhìn thấy nụ cười chế nhạo trêи mặt Hứa Trai Hiệp, trong lòng lập tức hiểu ra, chuyện này nhất định là do anh ta giở trò.

Tống Huyền Khanh và Hứa Quốc Hoa cũng không ngờ rằng những người này lại cứ khăng khăng Hứa Bích Hoài có thể mua được một tòa cao ốc văn phòng với giá mười lăm tỷ, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột.

Ngược lại, Lâm Thanh Diện lại có vẻ vô cùng thong dong bình tĩnh, giống như chuyện này đều nằm trong tay anh.

Tống Huyền Khanh nhìn vẻ mặt của Lâm Thanh Diện, lập tức mắng: “Cũng tại cái tên xui xẻo chết tiệt kia, nếu không sao lại xảy ra chuyện này chứ.”

Hứa Mạn Tranh nhìn chằm chằm Hứa Bích Hoài, sau đó nói: “Bích Hoài, nếu như con đã có tự tin đến thế, vậy chuyện này ta giao cho con đi làm, lát nữa ông sẽ chuyển mười lăm tỷ vào tài khoản của con, nếu như làm tốt đương nhiên cũng sẽ có thưởng.”

Hứa Trai Hiệp và Hứa Bích Uyên nghe Hứa Mạn Tranh nói như thế thì nhịn không được bật cười, dáng vẻ như vừa mới thực hiện được âm mưu.

Hứa Bích Hoài lập tức nhíu chặt mày lại nói: “Ông nội, tòa cao ốc văn phòng của công ty Địa Ốc Thiên Vân giá niêm yết đều trêи ba mươi tỷ, mười lăm tỷ chỉ sợ là…”

“Hứa Bích Hoài, nhưng mà chính chị đã nói là có thể làm công ty Địa Ốc Thiên Vân bán cho chị một tòa cao ốc văn phòng với giá giảm năm mươi phần trăm mà, lúc chị nói với bọn em thì vô cùng chắc chắn, sao đến khi nói với ông nội thì chị lại không chịu nhận nữa? Không lẽ chị định lừa gạt tiền của ông nội sao?” Hứa Bích Uyên lập tức nói.

Tống Huyền Khanh thấy Hứa Bích Hoài không giải thích được, cười nói: “Bích Uyên, chắc chắn là con nghe lầm rồi, Bích Hoài chưa bao giờ nói mấy lời mạnh miệng như thế, mấy đứa cũng biết con bé không phải dạng người thích mạnh miệng, đừng làm nó khó xử nữa.”

“Thím à, thím nói vậy là không đúng rồi, lúc Hứa Bích Hoài nói mấy lời này, cả đám bọn con đều ở đó, tất cả đều nghe rõ ràng, bây giờ hai người lại phủ nhận, không lẽ là vì Hứa Bích Hoài chỉ muốn chiếm lợi của ông nội chứ không muốn làm việc giúp đỡ ông nội hay sao?” Hứa Trai Hiệp hỏi ngược lại.

Tống Huyền Khanh lập tức bị nghẹn họng không nói được nữa.

Hứa Mạn Tranh thấy nhà Hứa Bích Hoài cứ đùn đẩy không chịu nhận thì cũng có hơi mất kiên nhẫn, mặt mày lạnh lùng, ông hừ lạnh, trầm giọng nói: “Nếu mọi người đều nghe được con từng nói những lời này, vì sao đến trước mặt ông lại không dám thừa nhận hả?”

“Không lẽ con giống như lời Trai Hiệp nói, chỉ muốn chiếm chỗ lợi chứ không muốn góp sức cho gia tộc sao?”

Hứa Bích Hoài vội vàng thanh minh: “Ông nội, không phải như vậy, con rất sẵn lòng làm việc cho gia tộc, chỉ là…”

“Chỉ là cái gì? Nếu như con đồng ý làm việc cho gia tộc thì đừng có viện cớ nữa, chuyện mua cao ốc văn phòng giao cho con, nếu con không muốn làm thì cũng không cần phải ở trong cái nhà này nữa, ông sẽ không nuôi một đứa chỉ biết ăn cơm chùa.” Hứa Mạn Tranh mở miệng.

Hứa Bích Hoài rơi vào thế khó xử, tình huống thế này cô không có cách nào từ chối, nhưng mà Hứa Mạn Tranh chỉ muốn bỏ ra mười lăm tỷ, công ty Địa Ốc Thiên Vân người ta vốn dĩ đã xem thường bọn họ, chỉ có mình Hứa Mạn Tranh cứ luôn đắc ý, cho rằng nhà họ Hứa của bọn họ đã phát triển thành một gia tộc lớn mạnh, bây giờ ông ta lại đòi mua một tòa cao ốc văn phòng với giá mười lăm tỷ, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

“Ông nội, con có thể đồng ý chuyện này, nhưng mà chỉ dùng mười lăm tỷ để mua một toà cao ốc văn phòng hoàn toàn không có khả năng, có thể cho con thêm một chút tiền nữa không, con sẽ nghĩ cách đi bàn bạc với công ty Địa Ốc Thiên Vân.” Hứa Bích Hoài nói.

“Chị lại còn dám cò kè trả giá với ông nội nữa à, chính chị nói có thể dùng mười lăm tỷ là mua được, vì sao lại bắt ông nội cho chị thêm tiền chứ?” Hứa Bích Uyên hùng hổ nói.

Hứa Mạn Tranh nhìn Hứa Bích Hoài, rõ ràng là không muốn bỏ thêm một đồng nào ra nữa. Trong mắt ông, ông chịu mua cao ốc văn phòng của công ty Địa Ốc Thiên Vân đã là nể mặt họ lắm rồi, công ty Địa Ốc Thiên Vân đương nhiên phải giảm giá năm mươi phần trăm cho ông.

Ngay lúc Hứa Bích Hoài sốt ruột, Lâm Thanh Diện đột nhiên bước lên, lớn giọng nói: “Mười lăm tỷ thì mười lăm tỷ, Bích Hoài sẽ mua được tòa cao ốc văn phòng kia về!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.