Úc Hoa gần như thở dài một cách vô hình, thông qua những lời này, anh có thể hoàn toàn khẳng định người này là sấm quan giả, là một tên sấm quan giả ngu ngốc. Chỉ vì một khẩu hình mà lộ ra năng lực, tính cách và khuyết điểm của bản thân, thật sự khó hoàn thành trách nhiệm lớn.
Đối mặt với dao găm, Úc Hoa không hề quay đầu lại, mà là trầm tĩnh nói: “Tôi cái gì cũng chưa nói.”
Anh liếc mắt nhìn cửa văn phòng, trong lòng biết rằng bản thân sẽ không bao giờ đi qua cánh cửa này. Tổ Chức Thủ Hộ vì tránh rút dây động rừng nên không có lắp đặt thiết bị theo dõi trong phòng, nhưng ở ngoài hành lang thì có thể bị giám sát, Úc Hoa sẽ bị chụp lại khi mới vừa đi vào không lâu rồi lại đi ra, mặc dù có thể lấy nhiều lý do làm cái cớ qua loa lấy lệ, nhưng nếu có thể tránh thì cũng nên tránh để tốt hơn.
Mặc dù cửa sổ đang mở, nhưng cửa chớp của phòng làm việc vẫn đang đóng. Tòa nhà văn phòng đối diện lại bị giám sát, tuy rằng bọn họ không thấy được tình huống trong phòng, nhưng thông qua cảm ứng nhiệt hồng ngoại có thể phát hiện có ba người trong phòng, không thể ở chỗ này xử lý sấm quan giả mới tới được.
Thật phiền phức, công việc thật không dễ dàng gì, Úc Hoa thở dài.
“Muốn gạt tao sao?” Người đàn ông phía sau đè lên gáy Úc Hoa, “Đừng giả ngu, bất cứ chuyện gì trên thế giới này cũng không giấu được đôi mắt của tao!”
Gáy Úc Hoa bị đè lại, trong mắt hiện lên một tia sát ý. Anh mở miệng nói: “Anh và ông chủ tôi có thù oán gì hay sao? Tại sao lại muốn bắt cậu ta, hắn chỉ là một doanh nhân bình thường mà thôi.”
“Bình thường? À, thì ra đám người bản xứ các ngươi coi hắn ta là một người bình thường.” Người phía sau cười lạnh nói, “Đừng nói sang chuyện khác, hợp tác là có ý gì? Tao đã chuẩn bị thả mày đi rồi, là mày tự lộ ra dấu vết!”
“Anh biết hắn không phải là người bình thường?” Trong giọng nói của Úc Hoa có một chút run rẩy.
“Hả? Vậy mày cũng biết sao?” Người phía sai nói, “Mày là đứa nào? Là người dân bản địa hay là giống như Chân Lê?”
Úc Hoa nói: “Tôi đương nhiên không giống ông chủ, sức mạnh của hắn rất cường đại, anh làm cách nào mà bắt được hắn?”
“Cường cái rắm! Hắn chính là một tên ngốc, hỏi cái gì cũng không chịu nói.” Người phía sau quát, “Mày đã thấy qua sức mạnh của Chân Lê, hắn còn nhận mày làm giám đốc nhân sự, xem ra rất tín nhiệm mày, mày hãy nói những việc xảy ra giữa mày với hắn, mỗi một chi tiết đều phải nói rõ ràng, còn nữa, hợp tác là có ý gì?”
Ánh mắt Úc Hoa rũ xuống, tránh đi tầm mắt của con vẹt, đối với việc xảy ra trước đó dần dần hiểu đại khái.
Người phía sau không phải là sấm quan giả được hệ thống phái tới giết Úc Hoa, về cơ bản thì không khác gì Chân Lê. Căn cứ theo lời nói của Chân Lê, cũng không phải tất cả sấm quan giả nhận được nhiệm vụ này, những sấm quan giả nhận được nhiệm vụ đã thành lập một Liên Minh Thông Quan, bọn họ bắt cóc Chân Lê, bắt Chân Lê thành một tên pháo hôi đến đây dò đường.
Đại bộ phận những sấm quan giả đi đến thế giới này trước khi quân đoàn lớn tới đây cũng đều là pháo hôi.
Người phía sau tự tin rằng Chân Lê là nhất đẳng, tối hôm qua trước khi Chân Lê hủy dung thì bắt lấy hắn, dò hỏi xem có manh mối gì về boss hay không. Chân Lê sẽ không nói ra, nhưng hắn là một người có tính cách không thể giấu được chuyện gì, hơn nữa lại có một con vẹt giám sát phía sau hắn, tất nhiên Chân Lê lộ ra dấu vết. Sau khi hai người nói chuyện, người phía sau chú ý tới văn phòng làm việc mới mở này của Chân Lê, muốn bắt đầu từ nơi này để tìm kiếm manh mối, cho nên mới có một màn này ngày hôm nay.
Sấm quan giả mới tương đối ngu xuẩn nên cũng dễ dàng lợi dụng, có một con vẹt kỳ quái có thể vô thanh vô tức theo dõi người khác, đề phòng Tổ Chức Thủ Hộ nghi ngờ điều tra Úc Hoa, những bài kiểm tra nguy cấp không biết được giấu ở đâu, thiếu một người vệ sinh…… Vô số chuyện cần giải quyết chợt lóe lên trong đầu Úc Hoa, anh đem toàn bộ những sự việc này kết hợp lại, cho ra một bản kế hoạch hoàn mỹ.
Chỉ là phải ủy khuất bản thân mình một chút, tạm thời giả heo ăn thịt hổ.
Úc Hoa ngay từ lúc bắt đầu cũng không mạnh mẽ gì, anh cũng từng rất yếu, lộ ra vẻ yếu thế này đối với anh cũng không xa lạ gì, nhưng mà có chút xa xôi, không biết có nhặt lên được không.
Úc Hoa nói: “Ông chủ tôi không giống như một con người, hắn vô cùng mạnh, có thể một ngụm ăn sạch một con trâu, dùng từ ngữ thông thường để miêu ta chính là hắn có siêu năng lực. Hắn cưỡng ép tôi tới làm việc cho hắn, nói là muốn tìm kiếm một người đáng sợ hơn. Tôi chỉ là một người bình thường sau khi thấy thông báo tuyển dụng thì tới tìm việc thôi, nhưng lại đâm phải tàu hải tặc, không có biện pháp trốn thoát. Nếu anh có thể khuất phục được ông chủ tôi, có phải cũng rất lợi hại hay không? Vừa rồi trước khi tôi ra khỏi văn phòng, nghĩ thầm nếu như có thể cùng anh “hợp tác”, cùng nhau xử lý tên ông chủ như ác ma kia thì tốt rồi.”
“Hắn thì có gì mà lợi hại? Nè! Không thấy tao đã trói hắn lại được sao?” Người phía sau nói, dường như đã hơi thả lỏng cảnh giác một chút.
“Tôi không biết anh dùng phương pháp gì chế phục được hắn, nhưng hắn tuyệt không sẽ không bao giờ chịu trói, hắn không chừng có thể ăn luôn sợi dây thừng với miếng băng dính đó!” Úc Hoa “Sợ hãi” cao giọng nói.
Cửa toilet khép hờ, Chân Lê vẫn luôn nghe cuộc nói chuyện của hai người: “……”
Đại thần đây là dạy hắn sử dụng năng lực đáng thương của mình để thoát thân sao?
Chân Lê cúi đầu nhìn sợi dây thừng plastic đang trói mình, nghĩ thầm ăn plastic sẽ không tốt cho cơ thể đâu, nhưng có dạ dày thứ nguyên, cũng không quản nhiều như vậy. Đại thần không trách hắn bị người ta bắt đã đủ nhân từ rồi. Nếu ngay cả chuyện thoát thân cũng làm không được, vậy thì hắn thực sự xong đời rồi.
Chân Lê nghĩ, nếu biểu hiện tốt, nói không chừng có thể hưởng thụ đãi ngộ không cần phải hủy dung.
Hắn mở dạ dày thứ nguyên ra, một ngụm nuốt miếng băng dính, tim thót lên một cái, rồi khó khăn nâng hai chân lên, cắn sợi dây trói cổ chân.
Lúc này cơ thể của Chân Lê uốn cong thành một hình dạng không thể tin được, nếu không phải cơ thể hắn mềm dẻo, nếu đổi lại thành người bình thường thì đã bị trật khớp xương rồi.
Chân Lê hít một hơi thật sâu, phát huy tối đa công năng của dạ dày thứ nguyên, cuối cùng từng chút một hút sợi dây vào trong dạ dày thứ nguyên, thành công trốn thoát.
Hắn trượt xuống khỏi bồn cầu, toàn thân tê dại, lảo đảo bò ra khỏi toilet, mới vừa lết ra ngoài thì nghe Úc Hoa nói: “Chỉ cần anh giết chết ông chủ rồi thả tôi ra, tôi sẽ đem toàn bộ việc tôi biết nói với anh. Ông chủ nói, hiện tại hắn có thể xác định đại khái phạm vi của mục tiêu, hắn……”
Úc Hoa còn chưa nói xong, con vẹt đã phát hiện Chân Lê bò ra khỏi toilet, la lớn: “Ra tới rồi, ra tới rồi!”
Người phía sau đẩy Úc Hoa ra, vứt dao găm trong tay, đâm xuyên qua áo khoác âu phục của Úc Hoa, đem người đóng đinh trên vách tường, quay đầu lại đối phó với Chân Lê: “Mày dám gạt tao, nói là không có manh mối? Cũng may tao nghĩ ra cách lừa người bên cạnh mày, mới biết được hóa ra mày đó có tiến triển không nhỏ.”
Úc Hoa nhìn chằm chằm lỗ thủng trên áo khoác, ánh mắt dần dần trở nên nguy hiểm.
Chân Lê chú ý tới ánh mắt khổ không thể tả của Úc Hoa, nếu như muốn diễn thì hắn cũng diễn luôn, giọng điệu hắn mang theo nức nở nói: “Đúng vậy, tôi đã sớm tìm được manh mối, nếu anh giết tôi thì cái gì cũng không chiếm được!”
“Phạm vi của boss ở chỗ nào? Mày định dùng phương pháp gì để tìm ra hắn?” Người phía sau giờ phút này đã không còn hình tượng ông cụ tóc bạc, mà là một thanh niên chân dài tuấn tú tóc ngắn, một thân trang phục màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, trong tay lại lấy ra một thanh dao găm chỉa vào cằm Chân Lê, làm một sấm quan giả am hiểu cách sử dụng vũ khí ngắn cùng ngụy trang.
“Đúng vậy,” Chân Lê điên cuồng nháy mắt ra hiệu với Úc Hoa, “Tôi dùng phương pháp gì? Tại sao tôi lại phải nói cho anh biết?”
Làm sao hắn có thể biết được? Hắn chỉ là một ông chủ nghèo làm công cho một giám đốc nhân sự thôi mà!
“Tôi biết!” Úc Hoa mượn cơ hội “Bán đứng” ông chủ, “Mặc dù tôi không biết rõ phạm vi của boss cho lắm, nhưng ông chủ mở phòng làm việc, quay phát sóng trực tiếp trên mạng chính là muốn tìm người kia! Ông chủ còn cưỡng bách tôi tìm người mới với hợp đồng tệ hại, hắn nói kế hoạch này yêu cầu cần rất nhiều tiền, phòng làm việc cần phải kiếm tiền. Hắn muốn tuyển người mới vào, bán các hợp đồng khắc nghiệt cho công ty môi giới sau khi họ trở nên nổi tiếng! Tôi không muốn hợp tác với hắn lừa gạt người ta, anh nhất định phải ngăn cản hắn!”
Chân Lê: “……”
Ánh mắt hắn dại ra nói với tên sát thủ vẹt: “Đúng vậy, tôi cần tiền, ta muốn bán thật nhiều nhân tài thì mới có thể thực hiện mục đích này.”
“Chẳng lẽ boss mà mày tìm được là một tên nhà giàu hay là một chính trị gia?” Sát thủ nói, “Tao biết thế giới này có Tổ Chức Thủ Hộ, đám người này ẩn nấp trong đám đông, thực lực rất mạnh, được nhà nước hỗ trợ bằng vũ khí hạng nặng, mày là bởi vì nguyên nhân này, lo lắng các chính trị gia có người bảo vệ, không muốn rút dây động rừng, mới dùng cái phòng làm việc này để thực hiện phương pháp quanh co sao?”
Dư quang Chân Lê liếc nhìn Úc Hoa, thấy giám đốc Úc chớp mắt, ngầm hiểu mà nói: “Đương nhiên không có khả năng, lấy chỉ số thông minh của anh làm sao đoán được diệu kế của tôi.”
Hắn càng phủ định, biểu tình càng hoảng loạn, tên sát thủ sẽ càng tin tưởng suy đoán của chính mình.
“Tao hiểu rồi,” sát thủ phân tích nói, “Trong cái thế giới chưa được khai quá này, có một tổ chức rất cường đại, bọn họ chính là thủ phạm ngăn cản hệ thống khai phá thế giới này, hại chết vô số sấm quan giả, thủ lĩnh bọn họ chính là Mục Tiêu Nhiệm Vụ hệ thống. Nhưng thân phận tên thủ lĩnh vô cùng bí mật, hắn nhất định là một người rất quan trọng nào đó, nhưng mày không biết hắn là người nào, cho nên muốn kiếm tiền cải thiện địa vị, tiếp cận được địa vị của bọn họ sẽ tiện gần gũi quan sát.”
Chân Lê chớp chớp mắt, không hiểu vì sao sự tình lại biến hóa thành một dạng hài hước như vậy.
Trên thực tế, do tối hôm qua uống quá chén nên sự việc đã phát triển theo chiều hướng mà hắn không bao giờ ngờ tới.
Sau khi hắn chìm vào giấc ngủ, sáng sớm hơn 7 giờ mới tỉnh lại. Lúc tỉnh dậy thì phát hiện mình nằm trên nền nhà nguyên một đêm, toàn thân đau nhức, còn có một thanh niên mặc đồ đen ngồi bên cạnh, kế bên là một chiếc lồng chim.
Chân Lê mơ hồ cảm thấy con vẹt trong lồng có chút quen mắt, nhưng trên thế giới này có quá nhiều con chim giống nhau, hắn lại không phải chuyên gia về chim nên cũng không thể biết được. Hắn cho rằng sau khi mình say rượu thì thanh niên đồ đen này đem hắn về văn phòng, sau khi lễ phép nói cảm ơn thì bị thanh niên đồ đen này dùng dao kề vào cổ đe dọa.
Thanh niên đồ đen nói hắn là người được Liên Minh Thông Quan phái tới tiếp ứng Chân Lê, lãnh đạo của liên minh cho rằng thực lực của Chân Lê quá yếu, có một sát thủ núp trong chỗ tối tương trợ thì sẽ tốt hơn. Thanh niên đồ đen là một người cẩn thận, hắn âm thầm quan sát Chân Lê mấy ngày rồi mới hành động, ép hỏi Chân Lê có manh mối của boss hay không.
Lời nói của Chân Lê lấp lửng, lừa được thanh niên những không lừa gạt được đôi mắt của con vẹt.
Thanh niên kết luận trong phòng làm việc này có vấn đề, liền đem Chân Lê trói vào toilet ôm cây đợi thỏ, bảo vệ Úc Hoa.
Úc Hoa nghe được cuộc đối thoại của hai người, hoảng sợ nói: “Ngươi, các ngươi rốt cuộc là muốn làm gì? Cái gì là Tổ Chức Thủ Hộ? Các ngươi muốn giết ai?”
“Còn chưa tới lượt mày mở miệng!” Sát thủ dùng dao chém qua, tạo thành một vết máu trên mặt Úc Hoa.
Chân Lê nhìn thấy cảnh này thiệt không dám nhìn thẳng Úc Hoa, chỉ có thể nhìn chằm chằm khuôn mặt của thanh niên sát thủ, sợ tới mức đôi mắt chỉ dám nhìn thẳng. Vị sấm quan giả trước mắt này, khả năng là toi rồi.
“Thứ mà mày tra được rất có giá trị, sớm nói ra không phải tốt hơn sao?” Thanh niên sát thủ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm cằm Chân Lê, “Tao là tới giúp mày, không phải muốn hại mày, đừng có nghĩ tự mình độc chiếm phần thưởng thông quan, hửm?”
Giọng mũi từ “hửm” cuối cùng gợi cảm lại thâm trầm, Chân Lê thống khổ quay mặt đi.
“Tao muốn gia nhập phòng làm việc của các ngươi, cho tao một chức giám đốc tương xứng,” thanh niên sát thủ đứng dậy nói, “Mày vì cái gì mà thuê một người dân bản địa làm giám đốc nhân sự, không sợ để lộ bí mật sao?”
Chân Lê nuốt nước miếng nói: “Bởi vì…… Hắn thiếu tiền, nên dễ lừa, còn có…… Phòng làm việc yêu cầu một người bình thường để ngụy trang.”
Cái cớ này là Úc Hoa dạy cho Chân Lê trước đó, vốn là để qua loa lấy lệ đối với Tổ Chức Thủ Hộ, hiện tại lại được sử dụng để đánh lừa sát thủ.
“Làm sao mày có thể bảo đảm là nó sẽ không nói bậy? Vừa rồi tao thấy nó đang định báo cảnh sát.” Sát thủ nói.
“Thì…… Đe dọa, hù dọa, dùng người nhà uy hiếp hắn.” Chân Lê nói.
“À, thủ đoạn thật thấp kém.” Sát thủ đi tới chỗ Úc Hoa, đầu ngón tay chạm vào miệng vết thương trên mặt Úc Hoa, “Tao sẽ hạ độc vào trong máu của mày, một khi mày phản bội hay nói ra thân phận của tụi tao thì sẽ chết ngay lập tức, mày có cảm giác được tư vị nọc độc chảy trong máu không?”
Cảm nhận được, Úc Hoa lạnh nhạt nhìn chằm chằm sát thủ.
Cái gọi là nọc độc thật ra là một loại năng lượng hệ thống, người có dị năng chọn hướng sát thủ sẽ chuyển hóa năng lượng thành năng lượng hủy diệt hệ thống miễn dịch của cơ thể, thường được gọi là chất độc/ thuốc.
Bọn họ còn có thể gia tăng một số hạn chế đối với ảnh hưởng của năng lượng, chất độc của Úc Hoa chính là loại này, nếu anh nói ra thân phận của sát thủ và Chân Lê, năng lượng sẽ phá hủy dây thanh quản của anh ngay lập tức, khiến anh sẽ không thể nói ra tiếng; tiếp theo là tứ chi, khiến anh không thể viết chữ; cuối cùng là lục phủ ngũ tạng, anh sẽ chết trong đau đớn mà không được nói hoặc viết.
Tất nhiên, đây là kết cục của người bình thường.
Chuyển thành Úc Hoa, thời điểm năng lượng xâm nhập vào cơ thể, anh liền hấp thụ cổ sức mạnh này, cũng thành công giải phóng 1% sức mạnh.
Ảnh hưởng đến việc hủy dung của Chân Lê, làm rách quần áo anh khiến cho gia đình đã túng quẫn lại càng thêm túng quẫn, cắt mặt anh còn giải phòng sức mạnh của anh…… Nếu không phải người này còn dùng được, Úc Hoa sẽ trực tiếp hấp thu năng lượng hệ thống của hắn, đem nọc độc còn nguyên vẹn trả lại cho hắn.
“Tốt lắm, mày bây giờ đã là người của tụi tao.” Sát thủ tự cho là đã khống chế đại cục, đắc ý nói.
Sát thủ lại nhấc Chân Lê lên rồi nói với Úc Hoa: “Đây là ông chủ mà mày nói rất mạnh hay sao? Ha ha ha ha ha!”
Hắn cười lớn, lấy ra một ông tiêm đâm vào động mạch của Chân Lê, đẩy mạnh chất lỏng vào bên trong.
Khi Úc Hoa nhìn thấy động tác của tên sát thủ, đôi mắt hơi sáng ngời, loại nọc độc này có thể hủy dung không? Phòng làm việc có thể có một người dọn vệ sinh có tướng mạo tầm trung, ông chủ Chân không nhất thiết phải bán ngoại hình để kiếm tiền.
“Đừng tưởng rằng cậu là sấm quan giả thì sẽ không sợ,” sát thủ thu hồi ống tiêm, bàn tay đặt ở bả vai Chân Lê, ánh mắt âm độc, “Đây là một vật phẩm đặt biệt được trao đổi từ hệ thống, là một vật phẩm khiến hệ thống của sấm quan giả bị nhiễm virut, trong một khoảng thời gian ngắn thì hệ thống của cậu không thể dùng được nữa.”
Chân Lê:: “……”
Vậy à? Anh không phát hiện hệ thống của tôi đã biến mất rồi sao?
Úc Hoa: “……”
Cái này? Bây giờ tạm thời không thể hủy dung sao? Tiểu Vưu còn ghen ghét thì làm sao bây giờ?
Tên sát thủ tự cho là hắn đã có quyền kiểm soát tuyệt đối phòng làm việc nói với Úc Hoa: “Tôi cần một cái tên để gia nhập phòng làm việc, mày thân là giám đốc nhân sự, nghĩ một phần hợp đồng đi, ngoan ngoãn nghe lời đi nha ~”
Hắn đối Úc Hoa “bất lực đáng thương” cười tà một chút.
Úc Hoa cố nén sự xúc động muốn xử lý hắn, mở máy tính ra, in một phần hợp đồng “giám đốc bộ phận môi trường”. Hợp đồng quy định, giám đốc bộ phận bảo vệ môi trường sẽ chịu trách nhiệm quản lý vệ sinh, quản lý an toàn phòng làm việc, đồng thời phối hợp với ông chủ Chân kiếm tiền, đây là một hợp đồng với những điều kiện vô cùng khắc nghiệt và những toan tính điên cuồng bên lề của luật lao động.
Sát thủ nắm quyền, không cần xem nội dung hợp đồng, liền tùy tay ký xuống một cái tên —— Nguyên Lạc Nhật.
Chân Lê với tư cách là ông chủ cũng phải ký tên vào bản hợp đồng, hắn lướt nhìn qua các điều khoản trên đó, đối với Nguyên Lạc Nhật lộ ra một ánh mắt cảm kích, làm cái khẩu hình “Cảm ơn”.
“Cảm ơn, cảm ơn!” Con vẹt đột nhiên nói.
“Cảm ơn?” Sát thủ Nguyên Lạc Nhật cười nói, “Như vậy rồi mà cậu còn nói cảm ơn? Cậu không phải là một tên ngốc đi?”
Chân Lê cúi đầu đóng con dấu của phòng làm việc, trong lòng thầm nghĩ: “Cảm ơn cậu, để tôi từ phòng làm việc tầng chót trở thành quản lý tầng. Cảm ơn cậu, khiến tôi thoát khỏi nguy cơ bị hủy dung.”
Sau khi ký tên đóng dấu, hắn nhìn Nguyên Lạc Nhật nhưng trên thực tế lại nói với Úc Hoa: “Hiện tại phòng làm việc có hai nhân viên, biện pháp tốt nhất để kiếm tiền chính là xào CP. Chỉ cần xào CP, hai người sẽ bị ràng buộc, mặt khác giám đốc gì đó, đều là tà giáo.”
“Xào cái gì?” Nguyên Lạc Nhật nhíu mày hỏi.
Trong lòng Úc Hoa hiểu rõ, đây cũng có thể xem như là một biện pháp.
Để Chân Lê và Nguyên Lạc Nhật xào CP, anh có thể không đếm xỉa đến treo lên thật cao, Vưu Chính Bình cũng không cần ghen ghét Chân Lê.
“Chính là giám đốc Nguyên và ông chủ Chân cùng nhau phát sóng trực tiếp.” Úc Hoa lời ít ý nhiều giải thích.
– ———————————————————
Tác giả có lời muốn nói: Phóng viên: Xin hỏi ông chủ Chân, người mà anh cảm ơn nhất là ai?
Chân Lê: Có lẽ là giám đốc Nguyên đi, có hắn tồn tại, tôi tìm được ý nghĩa sinh mệnh.
Lê Minh Lạc Nhật fans: Tới rồi tới rồi!
–
Mọi người ngày mai gặp nha, moah moah (づ ̄3 ̄)づ╭?~