Chương 9
Làm chồng của đấng Kim chi ngọc diệp, nhìn có vẻ phong quang xán lạn, nhưng sự thực lại là thứ gân gà khó chịu bậc nhất, thậm chí các đại tộc, các gia đình quyền thế đều thắp hương khấn vái cầu cho Hoàng đế đừng nổi dạ yêu quý đoái thương bất tử mà ban cho họ một cô công chúa về làm dâu trong nhà. Công chúa là con dâu, ừ, nhưng vẫn là công chúa cơ mà? Thế nên sẽ có chuyện dở khóc dở cười loạn ngầu diễn ra: ông chồng đáng lẽ phải ngồi trên thì lại phải quỳ xuống hành lễ với bà vợ, rồi cha chồng mẹ phu quân đến ho trước mặt nàng dâu cũng không dám chứ nói gì đến lên mặt dạy dỗ? Đặc biệt nếu không có sự đồng ý của vị “phu nhân đặc biệt”, thì phò mã cứ ngoan ngoãn mà tuân thủ chế độ một vợ một chồng văn minh đi, đừng tơ tưởng làm gì cho mất công. Công chúa dễ dãi biết hòa nhập thì không sao, nhưng hãy thử tưởng tượng ngươi vớ phải một bà cô đành hanh ưa kiểu cách lên mặt, quen với cái nếp cả thiên hạ nằm dưới gấu váy, vậy thì chúc mừng, gia đình ngươi hẳn sẽ vô cùng “hạnh phúc”!
Đối với người khác là vậy, nhưng ngược lại, trong mắt Quân Chiến Thiên mà nói, đây lại là một điều đại hỷ đối với tên tiểu tử Quân Khương Lâm, thân phận phò mã nếu có chính là một tấm bùa bảo hộ tuyệt với cho hắn trong tương lai. Vì vậy, lão đành cắn răng hướng tới Hoàng đế yêu cầu hôn sự, âu cũng là do tình thế ép buộc, đáng thương.
Hoàng đế bệ hạ tự nhiên hiểu rõ tâm ý vị lão chiến hữu của mình, cũng có chút động tâm thương hại, nhưng sau khi cẩn thận tìm hiểu tư cách chàng rể tương lai, biết được những “thành tích” khác người của chàng, cộng với thái độ thà chết chứ không chấp nhận của con gái yêu, cuối cùng lão Hoàng đế đành ngậm ngùi nói lời từ chối.
” Quân đại ca, không phải kẻ làm tiểu đệ này không nể mặt đại ca, nhưng nói gì thì nói tiểu đệ cũng là một người cha, Linh Mộng lại là đứa con gái mà đệ yêu quý nhất. Huynh nói đi, làm sao đệ có thể đem con gái của mình gửi gắm cho mộ……t Ôi!” Quân Chiến Thiên nhớ lại tình cảnh lúc ấy, khi Hoàng đế bệ hạ còn chưa dứt lời, lão đã thấy cổ họng mình nghẹn đắng lại.
Thân là người làm cha sao? Vì nữ nhi của mình mà suy nghĩ sao? Nực cười! Rắm chó! Nếu là mười năm trước, lúc Quân gia ta đang trong thời kì thịnh vượng nhất, thì dù tiểu tử Khương Lâm có khốn kiếp, có vô dụng gấp mười lần bây giờ đi chăng nữa, sợ rằng ngươi mới nghe ta mở miệng yêu cầu hôn sự đã mừng quýnh lên mà gật đầu đến sái cổ. Ôi, nhân tình ấm lạnh, lòng người đa đoan, sự đời đã thế, biết trách ai đây?
– Vâng, con biết rồi.
Quân Lâm hơi dừng chân trước cửa, nhàn nhạt nói, giọng nói bình thản như mặt nước hồ thu, không buồn không vui, nói xong hắn lập tức bước ra ngoài.
Quân lão đang chìm trong suy tưởng, bị câu nói lạnh nhạt của gã cháu bất tử này doạ cho giật mình té rớt khỏi mộng đẹp.
Lúc trước, khi Quân lão gia tử vừa mới bộc lộ ý định biến Quân Lâm thành phò mã, tên tiểu tử liền dương dương tự coi mình đã là hôn phu của Linh Mộng công chúa, đi đâu cũng không ngừng lên mặt khoe khoang khiến nàng cảm thấy phiền não khôn nguôi. Nhưng Quân lão thấy bộ dáng lãnh đạm không chút quan tâm của cháu mình lúc này thì hơi giật mình, cảm thấy bất ngờ. Quân Lâm nổi giận, Quân Lâm ủ rũ thê thảm, Quân Lâm nhảy cẫng lên la hét, thậm chí chửi bới thóa mạ, Quân Lâm…. nói tóm lại là biểu hiện kích động, thất vọng thì lão chẳng lấy gì làm ngạc nhiên. Nhưng ô hay, hôm nay thằng cháu lão giở chứng thay đổi, khiến lão chịu giật mình không ít, quả là nguy hiểm cho tim mạch người già!
” Mới có mấy ngày, sao tính tình lại thay đổi ghê gớm đến thế nhỉ?” Quân lão gia tử vân vê râu mép, nhìn vào bóng lưng đứa cháu vừa bước ra cửa, đôi mắt thâm thúy có vài phần tư lự. Một lúc sau lão mới từ trong suy tư tỉnh lại, đập tay đánh “chát” xuống bàn, lẩm bẩm như tự nói với chính mình:
– Phải phái thêm vài tay hảo thủ, ngày đêm hộ vệ bên người thiếu gia, không cho phép bất kì một sơ suất nào tái diễn! Chỉ cần là kẻ lạ mặt xuất hiện, lập tức gi3t chết! Không cần cố kị điều gì!
Sự tình kiểu thế này, chỉ có thể diễn ra một lần, tuyệt đối không được có cơ hội lặp lại, hừ, đứa cháu yêu của Chiến Thiên ta, ta xem kẻ nào dám động vào hắn? Hàn ý trong mắt Quân lão chợt xạ ra mãnh liệt.
Quân Lâm hai đời làm người, kiếp trước phải vượt bao khó khăn thế gian mới đứng đầu giới sát thủ, thoáng nhìn trong lúc đó, dĩ nhiên hiểu rõ tâm tư tiểu nha đầu này, không khỏi cảm thán chủ nhân thân thể này, ngay cả nha đầu bên người cũng không muốn gặp, thật sự là nỗi thất bại, thở dài một hơi, nói:
– Nơi này không cần ngươi đứng hầu, người đi ra ngoài đi.
Khả Nhi hơi khom người, thầm nghĩ, chỉ cần ta không kề cận ngươi thì ngươi không thể làm chuyện gì bại hoại, vả lại ngươi liên tiếp thụ thương, thân thể suy yếu, cũng không bắt được ta. Lúc này mới lui xuống.
Quân Lâm đi tới trước cửa sổ, hít một hơi dài, khí lưu tùy ý chuyển động trong cơ thể, kiểm tra thân thể của chính mình. Hắn vừa mới tỉnh lại, cũng đã phát hiện chính mình cùng mấy ngày trước có bất đồng rất rõ ràng, chỉ là không có thời gian xem xét mà thôi. Lúc này một khi chú tâm kiểm tra, kết quả nhất thời khiến hắn chấn động: ánh mắt rõ ràng có thể thấy vị trí xa hơn, trong vòng ba trượng, cho dù là trên đất có một con kiến nhỏ, đều có thể thấy được có mấy chân, toàn bộ thế giới trong mắt mình, tựa hồ cũng thay đồi, cây cối bụi cỏ xanh biếc, sinh cơ dạt dào. Vầng thái dương rực rỡ vừa hé lộ, Quân Lâm ngước mặt nhìn thẳng vào ánh mặt trời, mãi một lúc lâu vẫn không thấy chói mắt, dường như mặt trời chỉ là một quả cầu lửa ấm áp mà thôi. Lỗ tai cũng tinh tường hơn nghe đến được mấy trượng, thậm chí còn nghe được con côn trùng bò tới bò lui trong bụi cỏ, thậm chí còn có thể nghe thanh âm con giun đang cựa mình dưới đất, nhất thời cảm thấy thế giới này vô cùng kỳ diệu.
Nhớ rõ kiếp trước thời điểm nội lực của mình đại tiến bước vào tiên thiên chi cảnh, chỉ có một khắc kia khi đột phá mới có cảm thụ kỳ diệu như thế, hơn nữa hiện giờ vạn vật quy một, thiên địa quy về cảnh giới siêu nhiên, Quân Lâm không khỏi mừng rỡ phát cuồng: chẳng lẽ sau một đêm luyện công, ta cũng đã lần nữa đạt tới tiên thiên chi cảnh ư? Thần tốc đến vậy ư? Vội vàng vận khí tức trong nội thể lên, vừa nhìn, mặt bỗng đần ra như ngỗng ị.
Trong cơ thể luồng khí lưu kia nhỏ yếu vô cùng, chẳng qua chỉ nối liền với nhau, đối với khí lưu bậc này, nếu để vung đao thái rau làm đồ ăn thì còn được, chứ còn múa đao giết người hả, cứ nằm mơ đi. Nếu như quả thật đạt đến tiên thiên cảnh giới, chắc chắn không ốm yếu như thế này.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu không chạm đến tiên thiên chi cảnh, như thế nào lại xuất hiện kết quả kinh người như vậy, cái này tất nhiên là chỗ kì diệu của Khai Thiên Tạo Hóa Công! Nghĩ tới đây, tinh thần lúc trước hơi thất vọng giờ lại phấn chấn lên như được uống Viagra.
Vén tay áo lên nhìn, Quân Lâm thấy mặt mũi tối sầm, đây… đây mà là cánh tay đại lão gia sao: da trắng như phấn, cho dù so với một đại cô nương thì cánh tay của nàng còn chưa chắc làn da non mịn của mình. Vội vàng bước đến trước tấm gương đồng, Quân Lâm cửu khiếu xì khói lăn đùng bất tỉnh. Khuôn mặt tuy vẫn như trước kia, bất quá lại trắng hơn rất nhiều, vốn kiếp trước Quân Lâm chướng mắt nhất kiểu khuôn mặt như thế này: tiểu thư sinh non choẹt, siêu cấp tiểu bạch diện, hơn nữa còn là thân thể tiểu bạch diện phi thường gầy yếu!
Quả thật ghét của nào trời trao của ấy! Quân Lâm nói thầm, không khỏi cười khổ: chính mình đi tới dị giới này, vốn đã là sống thấy quỷ rồi, có phát sinh thêm vài sự tình kì dị, thì có gì đáng kỳ quái đâu?
Bất quá trải qua cả đêm luyện công cùng với tẩy kinh phạt tủy, hiện tại chính mình với Khai Thiên Tạo Hóa Công hẳn là đi đúng con đường này rồi?Nhưng sao tố chất thân thể lại còn yếu nhược như vậy nhỉ?
Tâm niệm vừa động, lại kiểm tra thân thể lần nữa, vừa tra vào trong, Quân Lâm đích xác kinh hãi, nguyên lai thân thể của mình nếu chỉ xem hình dáng thì thật là gầy yếu cực kì, kì thực cơ thể tổ chức trong đó tính dẻo dai đủ mười phần, nếu là kiếp trước của mình, chỉ sợ muốn bằng cũng không được, mà trước mắt tố chất xương cốt kinh lạc cũng đã đạt tới tình trạng phi thường cao, thân thể hiện nay, đương nhiên có thể nói là gặp may mắn, tin tưởng rằng đối với tiến trình võ đạo sau này dĩ nhiên là một thân thể tốt nhất. Hơn nữa, lấy bộ mặt trước mắt xuất hiện, tuyệt đối sẽ không có người nguyện ý tin tưởng, chủ nhân một thân thể ốm yếu như vậy lại là một sát thủ tuyệt thế, thật sự là một cái mặt nạ ngụy trang tốt nhất thiên hạ.Tượng tưởng như vậy, tự nhiên Quân Lâm lại có thêm động lực tiếp tục luyện công, hắn vô cùng cao hứng nghĩ đến cái ngày sẽ khôi phục lại thực lực nguyên bản.
Một tháng kế tiếp, Quân phủ đã phát sinh một sự tình làm cho tất cả mọi người cảm thấy không thể không nghị luận: từ trên xuống dưới đều biết Quân Khương Lâm đại thiếu gia công tử bột tự nhiên hơn một tháng nay không có đi ra khỏi cửa làm xằng làm bậy, không có đi trai gái đú đởn, cũng không có đi gây sự, càng không có đi giết người phóng hỏa; cho dù là ở trong nhà, cũng theo quy củ, nếu không phải chính hắn ở trong tiểu viện, thì đương nhiên là đi Tàng thư các, đương nhiên không có thấy hắn đùa giỡn thị nữ nào. Hơn nữa đối với tất cả hạ nhân đều trở nên rất là hòa khí.
Tất cả những điều này hết thảy xảy ra một cái làm cho Quân phủ tất cả mọi người đều cảm thấy điều này thật không thể tưởng tượng. Chẳng lẽ mặt trời mọc từ phía Tây hay là thái dương lâu lâu nổi hứng từ phía Nam, phương Bắc đi ra, dù sao cũng chắc chắn không phải từ phía Đông mọc ra. Trời đất quỷ thần ơi, các ngài rốt cục cũng mở mắt, tam thiếu gia cuối cùng có chút dấu hiệu cải tà quy chính rồi.
Nhìn biến hóa của tôn tử, Quân Chiến Thiên lão gia cảm thấy hoài nghi trong lòng.Tiểu tử này, sao lại có dấu hiệu cải tà quy chính?
Trong thời gian một tháng, Quân Lâm rốt cục đem đệ nhất trọng Khai Thiên Tạo Hóa Công luyện tới cảnh giới nhập môn, cảnh giới cũng đã được củng cố một ít, đối với đại lục huyền bí này cũng đã hiểu biết được vài phần, tuy rằng không thể như sử học gia đưa ra đánh giá, nhưng nếu là so với Quân Khương Lâm trước kia mà nói, Quân Lâm hiện tại có thể nói là một chuyên gia hay giáo sư, nói một việc trên trời, một việc dưới đất thì nửa điểm cũng không sai mấy……
Điều duy nhất làm cho Quân Lâm cảm thấy khó chịu chính là tòa Hồng Quân tháp gồm có chín tầng, suốt một tháng công phu, Quân Lâm thủy chung vẫn ở tầng thứ nhất, đã vô số lần muốn mở ra tầng thứ hai, chỉ cần là cảm giác công lực hơi có tiến bộ liền đi thử một lần, nhưng mỗi lần đều ăn một quả đắng đi về. Hắn cảm giác trong đầu ngàn vạn cây châm cùng đâm một phát thì mới bằng được loại thống khổ này. Điều này thật sự làm cho lòng Quân Lâm ngứa ngáy khó chịu, tầng thứ nhất Khai Thiên Tạo Hóa Công đã có thành quả nghịch thiên như vậy, tầng thứ hai tầng thứ ba chẳng phải sẽ có nhiều thứ tốt hơn sao? Nhưng…… A… Không vào được! Không vào được, làm sao bây giờ?!
Cứ kiên trì thử hết lần này đến lần khác, cũng không thành công, cho dù Quân Lâm có kiên nhẫn tới đâu cũng không chịu đựng nỗi. Cuối cùng, Quân Lâm phải chấp nhận sự thật phũ phàng với trạng thái hiện giờ muốn mở tầng thứ hai, nhất định là không có khả năng. Phỏng chừng cũng giống như tầng một, cơ duyên đến đột ngột, trong lúc vô ý liền đi vào, nếu cơ duyên không đến, có lao đến bể đầu chảy máu cũng là phí công vô ích, cái này đã bao lần nếm thử rồi, không quan hệ, chính mình hay là cứ kiên trì luyện công tiếp. Đương nhiên, Quân Lâm cũng đem huyền khí gia truyền ra nghiên cứu, phát hiện huyền khí thế giới này cùng với nội lực tu luyện kiếp trước khá giống nhau, nhưng trong hai cái thì một cái thiên hướng về dạng đấu khí còn loại kia thì tính chất nghiêng về luyện khí pháp môn. Bất quá, huyền khí khi tu luyện lên một giai, huyền khí sẽ xảy ra biến hóa vi diệu biến chất mà sinh ra màu sắc khác, riêng điểm này thật ra kiếp trước Quân Lâm đã gặp qua công phu Ngũ Độc có chút giống nhau. Chẳng qua huyền khí không có độc mà thôi. Có Khai Thiên Tạo Hóa Công trong tay, dĩ nhiên Quân Lâm nhìn công pháp huyền khí không bằng nữa con mắt, chẳng qua vì để che dấu tai mắt người ngoài, hay là luyện tập cho có tính tượng trưng—miễn cưỡng tăng lên tứ phẩm huyền khí, Quân Lâm cũng cho rằng đủ rồi, liền đình chỉ việc luyện tập.
Ở tại đại lục huyền ảo này, huyền khí, từ nhất phẩm tới cửu phẩm, sau đó là tầng cao hơn sẽ là ngân huyền khí, kim huyền khí, ngọc huyền khí, địa huyền khí, thiên huyền khí, chí tôn thần huyền. Nhất phẩm đến tam phẩm là màu hồng: hồng nhạt, hồng phấn, hồng. Tứ phẩm đến lục phẩm là màu tím: tím nhạt, tím, tím bầm. Thất phẩm đến cửu phẩm là màu đen: tím đen, đen, đen đậm. Ngân phẩm màu bạc, kim phẩm màu vàng, ngọc phẩm màu xanh, thiên phẩm màu lam, chí tôn thần huyền là vô sắc.
Mà huyền khí mỗi một phẩm nâng cấp đều là phi thường gian nan, hơn nữa thời điểm tiến giai đều mang theo đau đớn cực đại, có chút giống với việc tu luyện nội công tẩy mao phạt tủy. Quân Lâm bây giờ có thể phát ra chính là tứ phẩm huyền khí màu tím nhạt, đối với đệ tử thế gia mà nói, đây là một thành tích hết sức đáng thương đến thảm đạm.