“Thực xin lỗi, cha, có đau không?”
“Không đau, nếu bảo bối thích thì cứ cắn đi!”
Hàn Vân Long giúp thiếu niên mặc quần áo tử tế, ôm thiếu niên ngồi trên chân mình, nhìn con trai nước mắt đầy mặt, nâng tay muốn lau nước mắt lại nhìn ngón tay vẫn đang chảy máu, Hàn Vân Long cười đem ngón tay đưa đến bên miệng Lam Tịch nói:
“Bảo bối, liếm liếm.” Lam Tịch ngoan ngoãn mở miệng ngậm ngón tay của cha vào. Ngón tay đụng chạm đầu lưỡi ấm áp và ẩm ướt, Hàn Vân Long cả người run lên, dục hỏa vừa phát tiết lại bùng lên hừng hực, tay không tự giác trượt đến mông của thiếu niên xoa xoa nắn nắn (ôi, edit đoạn này mà ta chết cười, anh Long đã tiến hóa từ trung khuyển công sang sắc lang công). Lam Tịch vội vàng chụp tay của cha, trừng mắt liếc cha một cái.
“Bảo bối, tiếp một lần được không?”
“Hừ, vừa rồi cha rất thô lỗ, đau chết mất!”
“Biết làm sao được, cha rất nhớ con. Bảo bối, con nhớ cha nhiều không?”
“Không nói cho cha biết…”
Hàn Vân Long cười đem tay để sau gáy của thiếu niên, dùng sức hôn một cái. Trong lúc vô ý cúi đầu thấy dấu hôn trước ngực, lửa trong mắt lập tức bùng lên, nghiến răng nghiến lợi, bây giờ thật sự rất muốn đem tên Nguyên Điền chết tiệt kia thiên đao vạn quả, ngũ mã phanh thây, nhưng đứa nhỏ còn “chặt” như vậy chắc chắn còn chưa bị làm sao, lòng cũng thoải mái hơn không ít.
Lúc ấy theo lời vệ sĩ biết về việc kia thực sự muốn cầm súng bay đến giết chết tên khốn kiếp kia, may là được nghe Lam Tịch trở về không vấn đề gì mới chậm rãi tỉnh táo lại.
“Bảo bối, xin lỗi con, cha không ở bân cạnh bảo hộ con, ngày hôm qua có bị thương không?”
“Cha, cha cũng biết sao?” Lam Tịch vừa nói vừa lấy thuốc trong người ra bôi vết thương cho cha.
“Ừ, vệ sĩ nói cho cha biết, để cha xem có bị thương chỗ nào không nhé?”
“Cha yên tâm, tên đó chưa đủ trình độ tổn thương ta, nhưng mà. . . .” Lam Tịch cúi đầu nhìn mấy dấu hôn chán ghét vô cùng.
“Đừng lo lắng, cha hôn nhẹ là tốt mà.” Hàn Vân Long nói xong cúi đầu dùng sức mút liếm in lên những ấn kí tại cơ thể thiếu niên.
“Mấy ấn kí này là của cha, bảo bối sẽ không chán ghét đâu!” Lam Tịch cười cười, dựa dựa người vào lòng cha đáp lại:
“Vâng.”
Hàn Vân Long chậm rãi vuốt tóc đứa con, nhẹ nhàng thở ra, may mà Lam Tịch của mình không có chuyện gì…
“Lần khiêu chiến trước cha cũng đã nghe qua, thật không ngờ con trai cha giỏi như vậy!”
“Lúc đó con sợ ông đã cao tuổi, sẽ bị thương.”
“Lam Tịch, những bí mật của con khi nào thì nói cho cha biết đây? Độc dược, y thuật, võ công.” Lam Tịch nhìn ch một lúc lâu rồi thở dài mà đáp lại:.
“Cha, nếu ta không phải con của cha, cha còn thích ta không?”
“Sao lại có chuyện đó được, xét nghiệm ADN hoàn toàn chứng minh quan hệ huyết thống của cha con mình, mà dù con không là con của cha thì cha vẫn yêu con như trước, mãi mãi không bao giờ thay đổi.”
“Thật không?”
“Thật!” Hàn Vân Long kiên định gật gật đầu.
“Vậy sao? Thật ra ta không phải con của cha, thân thể này thì đúng là con của cha, nhưng linh hồn không phải.” Hàn Vân Long cả kinh hỏi lại:
“Nghĩa là sao?”
“Con của cha khi một tuổi đã chết rồi, ngay lúc đó linh hồn của ta không biết bằng cách nào lại nhập vào thân thể này.”
“Ý con là Tá Thi Hoàn Hồn?”
“Không sai! Hơn nữa linh hồn của ta còn là người đến từ cổ đại, ta là người của năm Vạn lịch Minh triều. Khi đó giang hồ náo động, có rất nhiều môn phái nổi lên, ta là người của tà giáo thánh độc giáo. Ta là Tả hộ pháp của giáo, người giang hồ hay gọi là độc công tử, tên Lam Tịch này cũng là tên ta kiếp trước. Ta kiếp trước giết người như ngóe, người chết trên tay ta không có một ngàn cũng có tám trăm, năm ta hai mươi mốt tuổi triều đình đổi mới liên tiếp tiêu diệt đông đảo môn phái giang hồ, thánh độc giáo cũng không có may mắn thoát khỏi, toàn bộ giáo bị diệt, ta đã chết ào lúc đó.”
Hàn Vân Long tưởng tượng cao siêu đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể ngờ đến chuyện này, ngây ngốc nửa ngày đều không có phản ứng, sau mới nói tiếp:
“Rồi, sau đó..?”
“Vốn tưởng rằng chết là hết, ai ngờ lúc mở mắt ra mình thế nhưng biến thành trẻ con, độc dược và võ công kia chính là những điều ta học từ kiếp trước, từ khi cha đón ta về, ta bắt đầu luyện võ công, cho tới giờ cũng mới khôi phục tầng thứ bảy công lực kiếp trước mà thôi. Lần trước ta dùng nội công chữa thương cho cha. Nga, đúng rồi, còn có thanh bảo kiếm kia cũng là giáo chủ kiếp trước ra sức tìm kiếm cùng cướp đoạt nên ta mới biết được lai lịch.”
“Không thể tưởng được bảo bối của cha lại trải qua những việc như vậy.” Hàn Vân Long đem thiếu niên ôm vào trong lòng, triền miên hôn. Nghe con nói như vậy thì mọi chuyện đều đã rõ ràng., mọi thắc mặc trước kia đều được giải quyết.
“Cha, cha tin lời ta sao? Cha không nghi gì gì cả à?”
“Mọi lời con nói cha đều tin, khó trách con trai cha lại phi thường như vậy.”
“Ha ha, chỉ cần cha không sợ ta là quỷ là tốt rồi.”
“Đứa ngốc, cha sao có thể sợ con chứ. Vậy, Độc công tử nổi tiếng giang hồ sao lại thích cha a?”
“Kiếp trước ta theo giáo chủ từ khi còn nhỏ, người ấy vô cùng lạnh lùng, sống trong giáo cùng các đệ tử cũng rất lãnh đạm, đời ta là vòng xoáy của cô dộc, kiếp này gặp cha, cha đối tốt với ta rất rất nhiều, tuy rằng linh hồn cùng tuổi với cha, nhưng ta luôn thích là tiểu hài tử sống trong vòng tay của cha, cha cho ta cái gọi là ấm áp mà ta chưa từng trải nghiệm, chẳng rõ từ khi nào cảm xúc của ta đối với cha đã hoàn toàn thay đổi, ta rất thích cha, thích nhiều vô cùng.”
“Bảo bối, cha cũng thích con, cha yêu con.”
Hai người ở phòng luyện tập nói rất nhiều, nhưng không hay biết toàn bộ cuộc đối thoại đều bị một người bên ngoài nghe đầy đủ rõ ràng không sót một câu. Lão gia tử tâm tình trầm trọng về phòng, như thế nào cũng không nghĩ ra nhà mình lại có chuyện này, con trai mình cùng cháu mình lại có mối quan hệ ấy. Nếu là ngày trước mình có thể trực tiếp đuổi đứa cháu này ra khỏi nhà, thậm chí vì danh dự Hàn gia trực tiếp làm nó biến mất cũng được, nhưng bây giờ biết Lam Tịch xuất sắc như vậy, dạy dỗ tốt chắc chắn làm nên nghiệp lớn, sao nỡ đuổi ra khỏi nhà?
Lão gia tá» tung hoà nh thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng hắc Äạo nhiá»u nÄm nhÆ° váºy, lần Äầu tiên khó xá» nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° già thêm và i tuá»i, trong phòng ngá»i rầu rÄ© há»i lâu.
âCha, ngà i có á» Äây không?â
âVà o Äi!â Lão gia tá» ngẩng Äầu nhìn, Hà n Vân Long cùng Lam Tá»ch cùng nhau và o, âm thầm thá» dà i má»t hÆ¡i.
âLam Tá»ch, cháu vá» ngủ trÆ°á»c Äiông và ch nói chuyá»n chút!â
âVâng, gia gia, chúc ngủ ngon! Cha, chúc ngủ ngon!â
Hai ngÆ°á»i nhìn theo Lam Tá»ch rá»i Äi, Hà n Vân Long Äóng cá»a lại, im lặng ngá»i trÆ°á»c mặt lão gia tá», rót cho cha má»t chén trà . Lão gia tá» nghÄ© ngợi má»t lúc lâu má»i má» miá»ng nói:
âVân Long, con Äá»nh bao giá» cùng Lý tiá»u thÆ° kết hôn?â
âCha, con lần nà y Äến chÃnh vì viá»c nà y, con Äã cá»± tuyá»t Lý tiá»u thÆ°.â
âCon trÆ°á»ng thà nh rá»i, nhất Äá»nh phải láºp gia Äình!â
âCha, con Äã có ba con trai, kết hôn hay không kết hôn Äá»u giá»ng nhau, cha Äá»i nà y cÅ©ng không muá»n kết hôn.â
âKhông Äược, nếu con không thÃch Lý tiá»u thÆ°, cha giá»i thiá»u ngÆ°á»i khác cho con, chắc chắn con phải kết hôn, má»t nhà không thá» không có nữ chủ nhân!â Giá»ng lão gia tá» Äanh lại.
âCha, con sẽ không kết hôn.â Lão gia tá» nghe váºy chá» Äà nh thá» dà i.
âVân Long, trên thế giá»i nà y những tình cảm là không thá» cho phép.â Hà n Vân Long lòng cả kinh, lá»i nà y của lão gia tá» có ý gì, chẳng lẽ quan há» của mình cùng Lam Tá»ch Äã bá» phát hiá»n?
âCha, ngà i có ý gì?â
âCòn muá»n ta nói thẳng ra sao? Lam Tá»ch là má»t Äứa trẻ xuất sắc, nếu giáo dục cẩn tháºn chắc chắn trá» thà nh ngÆ°á»i tà i giá»i, con muá»n hủy tiá»n Äá» của nó sao? Vì danh dá»± Hà n gia, cha có thá» hi sinh má»t sá» ngÆ°á»i nếu cần.â Hà n Vân Long cá»±c kỳ hoảng sợ, thái Äá» là m ngÆ°á»i của cha hắn không há» lạ, chá» cần cha muá»n, Äá»c ác lên giết chết Lam Tá»ch cÅ©ng chẳng là gì.
âCha, không cần!â
âHai con ÄÆ°á»ng cho con lá»±a chá»n, chặt Äứt những cảm tình không nên có rá»i kết hôn, không thì ta có hai Äứa cháu thôi cÅ©ng Äủ.â Lão gia tá» nói xong Äi ra không quay Äầu lại má»t lần. Hà n Vân Long ngây ngá»c ngá»i tại chá» suá»t má»t há»i lâu.
Thế lá»±c của Hà n gia thá»i lão gia tá» chá» quanh khu vá»±c Äông Nam Ã, sau nà y khi du lá»ch vòng quanh thế giá»i má»i nhìn trúng Nháºt Bản, vì váºy dừng lại và i nÄm tại Nháºt Bản xây dá»±ng vững thế lá»±c, có bây giá» tại Nháºt Bản lão gia tá» Äạt Äến Äá»a vá» nhất hô bá ứng(*), dù Hà n Vân Long muá»n mang Lam Tá»ch trá»n khá»i Nháºt Bản cÅ©ng không có khả nÄng, chá» cần lão gia tá» ra lá»nh thôi thì hai ngÆ°á»i rá»i Nháºt Bản ná»a bÆ°á»c cÅ©ng là không tÆ°á»ng.
(*)nói má»t lá»i mà má»i ngÆ°á»i Äá»u ủng há», hÆ°á»ng ứng
Hà n Vân Long ngá»i nguyên tại chá» suy nghÄ© há»i lâu, lá»i cha hôm nay Äẩy hắn Äến ngã ba ÄÆ°á»ng, nếu hắn không chặt Äứt Äoạn tình cảm cấm ká» vá»i Lam Tá»ch chắc chắn lão gia tá» sẽ giết Lam Tá»ch. Sá»m biết viá»c nà y giấu diếm không Äược, lại không nghÄ© rằng cha có thá» tuyá»t tình nhÆ° váºy. Có lẽ, ngay từ Äầu không nên nuôi dưỡng thứ tình cảm cấm ká» nà y, Lam Tá»ch còn nhá» nhÆ° váºy, mình tháºt sá»± là rất Ãch ká»·, nhÆ°ng mình yêu hắn, tuyá»t Äá»i không thá» buông hắn ra, mà mình cÅ©ng không thá» Äẩy Äứa nhá» và o nguy hiá»m Äược⦠Hà n Vân Long cứ miên man suy nghÄ© nhÆ° váºy suá»t mấy giá», cuá»i cùng ngay cả mình nghÄ© gì cÅ©ng không rõ nữa.
Sáng sá»m hôm sau Hà n Vân Long má»i cháºm rãi Äứng lên, Äẩy cá»a ra nhÆ°ng thấy cá»a Äã bá» bá»n vá» sÄ© trông coi.
âTháºt xin lá»i, thiếu gia, lão gia Äã phân phó không Äược Äá» ngà i ra ngoà i.â
âTránh ra cho tôi.â
âTháºt xin lá»i, Äắc tá»i thiếu gia.â Vá» sÄ© mặt tá»nh bÆ¡ không há» quan âm Äến lá»i Hà n Vân Long. Giáºn sôi gan, Hà n Vân Long vừa muá»n ra tay Äã thấy súng của vá» sÄ© chÄ©a vá» phÃa mình.
âThiếu gia hãy cứ an tÄ©nh trong phòng, lát nữa lão gia sẽ trá» lại.â
Hà n Vân Long tất nhiên biết dù cho tiá»n mấy ngÆ°á»i kia cÅ©ng không dám bắn mình, nhÆ°ng lại nghÄ© vá» Lam Tá»ch bên kia chắc cÅ©ng bá» giam lá»ng, vì an toà n của Lam Tá»ch tạm thá»i không cần chá»c tá»i lão gia tá». Trong phòng Hà n Vân Long hết buá»n bá»±c lại ngẩn ngÆ¡ Äợi suá»t cả ngà y lão gia tá» má»i trá» vá»â¦
Phụ ái tình Äá»c Lam Tá»ch
Ãi, ngà y thứ bảy của ta, theo kế hoạch có thá» post 4 chÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chắc lùi lại thôi, dạo nà y ta rất rất má»t nha! Mà ta bá» cách ly PC và o buá»i tá»i nên thÆ°á»ng post và o sáng vá»i chiá»u thôi nên các tá»nh iu cứ váºy mà Äợi nhé
ChÆ°Æ¡ng sau có Äám cÆ°á»i, nhÆ°ng là lá» cÆ°á»i Äầy máu và Äau khá»â¦ Buá»n ah!
Nói thế thôi chứ truyá»n không ngược lắm Äâu mà lo! Ta là m truyá»n ấm áp muh