Sự nhờ vả của cha?
Tần Ninh bỗng nhiên hiểu ra.
Lần trước hắn có gặp cha một lần, cha hắn thật sự có đề cập đến việc sẽ giúp hắn nhưng lại không nói giúp bằng cách nào.
Trước đây, Tần Ninh luôn cảm thấy cha mình ở bên ngoài, cô đơn không có chỗ dựa, sống rất khó khăn.
Nhưng bây giờ xem ra … không phải vậy?
“Sao ngươi lại nhìn ta như vậy?” Thôn Yêu Yêu cười nói: “Ớ đây nhiều người như vậy, ngươi chắc chắn là bí mật của ngươi có thể để bọn họ nghe sao?”
Tần Ninh xua tay nói: “Các ngươi đi trước đi.”
“Thanh Vân, Nhàn Ngư, Sương Nhi ở lại.”
Vũ Bảo Bảo, Bảo Tử Đạt, Tông Đồng Nguyên gật đầu.
Quân Phụng Thiên đứng ở phía trên lên tiếng: “Ca, mọi người nói chuyện đi, đệ hộ pháp cho mọi người, bảo đảm không có ai nghe trộm.”
Tần Ninh không nhịn được cười, mắng: “Tiểu tử đệ muốn nghe lén thì nghe, chỉ là ta bảo đám người Bảo Tử Đạt rời đi, không phải vì ta không tin bọn họ, mà là không muốn bọn họ vướng vào những thị phi lớn hơn, đệ có hiểu không?”
Quân Phụng Thiên cười, bay lên, một cái vung tay, không gian bốn phía đều bị phong ấn.
Thôn Yêu Yêu lấy ra một chiếc ghế như một trò ảo thuật, ngồi xuống, bắt chéo chân.
Chiếc váy cô ta đang mặc có hai đường xẻ, lúc này hai chân cô ta bắt chéo, một đôi chân mảnh khảnh như ngọc hơi đung đưa, đúng là mê hoặc.
Phải nói rằng ngoại hình của Thôn Yêu Yêu không chê vào đâu được, nhìn khoảng mười tám, mười chín tuổi, thông minh và dễ thương.
Chỉ là … Thôn Hồn Tộc?
Tần Ninh không hiểu.
Thôn Yêu Yêu cười nói: “Thôn Hồn Tộc chúng ta cũng là một chủng tộc cổ xưa đến từ thế giới bên ngoài, trước đây từng rất cường đại, xuất hiện nhân vật cấp Vực chủ, nhưng về sau suy tàn, bị bắt làm nô lệ!”
“Cũng may Mục đại nhân xuất hiện, đã cứu chúng ta, dẫn dắt Thôn Hồn Tộc chúng ta không ngừng lớn mạnh, trở nên có chút danh tiếng ở bên ngoài.”
Tần Ninh bất giác hỏi: “Cha ta hiện giờ có ổn không?”
“Chắc là rất tốt. Dù sao chúng ta tiến vào Tiên giới cũng nhiều năm rồi, những việc bên ngoài, chúng ta cũng không biết nhiều.”
“Vậy sao?” Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Theo ta được biết, những dị tộc khác có thể liên lạc được với đại nhân vật phía sau, các ngươi không thể sao?”
Thôn Yêu Yêu liếc nhìn Tần Ninh, không giải thích gì.
“Vậy thực lực của cha ta ở bên ngoài là cấp bậc thế nào?”
Tần Ninh hỏi một câu mà hắn đã muốn hỏi từ lâu.
“Xem ra ngươi không tin cha mình!”
Thôn Yêu Yêu mỉm cười, nói: “Nói thế này đi, thần trong Thương Mai đại thế giới của ngươi, ở thế giới bên ngoài, đã không được coi là cấp thấp nhất rồi.”
“Ừm … ” Thôn Yêu Yêu một tay sờ cầm suy nghĩ: “Lấy một ví dụ nhé, phàm nhân của Vạn Thiên đại lục, tiên nhân của thế giới Cửu Thiên, thần của Thương Mang Vân Giới, đây là ba cấp độ, ở thế giới bên ngoài, cũng có ba cấp độ như vậy.”
“Thứ hai, phía trên thần là tinh, phía trên tinh là vực, nhân vật cấp độ Vực chủ đã là sự tồn tại cao nhất trong thế giới Vạn Thiên bên ngoài vô căn, và trên Vực Chủ là Vương !!! “
Vương?
Tần Ninh buột miệng nói: “Cửu Dực Thần Tộc, Dực Vương?”
“Âyyo!”
Thôn Yêu Yêu ngạc nhiên nói: “Ngươi còn biết Dực Vương?”
Tần Ninh nhìn Thôn Yêu Yêu, luôn cảm thấy cô gái này đang đùa giỡn hắn, đáng tiếc, những tin tức mà cô gái này biết còn nhiều hơn hắn.
“Tiên cảnh, thần cảnh trong Thương Mang đại thế giới của các ngươi phân chia quá phức tạp, bên ngoài mạnh hơn thần, chính là Tinh cảnh và Vực cảnh, nhưng phân chia rất đơn giản, không phức tạp.”
“Lúc đầu khi Mục đại nhân rời khỏi đây, rốt cục thực lực như thế nào, ta cũng không rõ, nhưng bây giờ Mục đại nhân ở thế giới Vạn Thiên cũng có chút tên tuổi.”
Nếu không, cho dù cha hắn có là chủ nhân của Thương Mang đại thế giới, với thực lực không thể đo đếm của Dực Vương, nắm giữ pháp tắc thiên tắc cao hơn, làm sao có thể không tiến vào được Thương Mang đại thế giới?
Khoảng cách lớn, bấy kỳ quy tắc nào cũng đều là vô nghĩa.
Như vậy, khoảng cách giữa Thương Mang đại thế giới và thế giới bên ngoài không lớn, vậy thì … nỗi lo lắng trong lòng Tần Ninh cũng giảm đi rất nhiều.
“Dường như ngươi không còn lo lắng nữa?” Thôn Yêu Yêu nhìn Tần Ninh, mỉm cười nói.