Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu

Chương 26: Ngốc tử (3)



“Theo thống kê số liệu công tác mới nhất của bản đài, truyền ra chuyện xấu: bạn trai của Bạch Liên ở showbiz không chỉ một mình Tề Thiên, gần đây lại cấu kết với tiểu Thiên Vương ca hát vừa mới xuất đạo …”

“Tinh tinh.”

“Làm sao vậy?” Nhìn tin tức TV đăng báo, Trạch Hâm tỏ vẻ thập phần vui mừng. Có chút người không làm sẽ không phải chết, vốn hảo hảo làm một cái Ngọc Nữ, hiện tại sau khi không có chỗ dựa Thẩm Hạo không biết sẽ biến thành cái dạng gì.

“Tâm tình ngươi thật tốt.” Ngồi ở bên cạnh cậu cùng cậu xem TV Thẩm Hạo hoàn toàn không hiểu vì cái gì Trạch Hâm lại cao hứng như vậy.

“Bởi vì điểm tâm rất ngon miệng a.” Nói xong, cho Thẩm Hạo vài cái bánh ngọt chuyên môn mua để thỏa mãn khẩu vị của mình, mùi ăn rất ngon.

Tuy rằng trực giác nói cho hắn Trạch Hâm không phải vì vậy mà cao hứng, nhưng là nhìn cậu ăn đến cao hứng như vậy, Thẩm Hạo cũng ăn rất vui vẻ.

“Tin tức ngày hôm nay là xảy ra chuyện gì?” Đưa tay ném tờ báo lên trên bàn, người đại diện của Bạch Liên dùng ánh mắt sắc bén nhìn nàng.

Không chút để ý liếc mắt tiêu đề bên trên một cái, mặc dù có chút khinh thường, nhưng vẫn nhỏ giọng giải thích: “Đây là ta không cẩn thận bị bọn họ chụp được, lúc ấy không nghĩ tới bọn họ sẽ đăng lên.” Rõ ràng trước kia cho dù là bị như thế này cũng chưa từng phát sinh chuyện gì, chính mình tiếp tục làm nữ thần trạch nam của mình như bình thường.

Nhìn Bạch Liên đầy mặt vô tội nhìn mình, như là hoàn toàn không biết mình sai ở nơi nào, người đại diện cảm thấy yết hầu mình nghẹn lại một hơi, “Ngươi rốt cuộc không cẩn thận bao nhiêu mới có thể bị chụp được nhiều như vậy?”

“Cầm tỷ, ngươi đừng nóng giận, lần này ta thật là không cẩn thận. Mặc kệ thế nào, sẽ không có việc gì.”

Nhu nhu mi tâm, Cầm tỷ cảm thấy có chút mệt mỏi, đã vào hàng lâu như vậy, Bạch Liên không có khả năng cả chút chuyện ấy cũng không biết, trước kia là có một kẻ có tiền coi tiền như rác nguyện ý hỗ trợ giải quyết việc này, nhưng tình huống hiện tại của người kia căn bản là không có khả năng quản đến bên này. Nghĩ như vậy, khẩu khí không tự giác có chút đông cứng, “Trong khoảng thời gian này tốt nhất ngươi an phận một chút, cho dù không phải cố ý cũng nên bận tâm một chút hình tượng trước công chúng, công ty sẽ hết sức giúp ngươi áp chế sự tình xuống.”

Nghe Cầm tỷ nói, Bạch Liên có chút không thèm để ý, chút chuyện này có bao lớn a, liền biến thành nghiêm trọng như vậy, nhưng cũng không nói lời oán giận này ra khỏi miệng, “Cám ơn Cầm tỷ, chính ta sẽ chú ý, vài lần này thật là ngoài ý muốn.”

Phong ba nguyên tưởng rằng sẽ rất nhanh bị bình ổn lại nhanh chóng phát triển tới phương hướng không thể ức chế, gần đây lại liên tiếp truyền ra gièm pha Bạch Liên ở trong vòng bắt nạt người mới, bị người bao dưỡng, thậm chí tin tức nàng liều mạng muốn theo Lý gia thiếu gia đều bị truyền ra, rất nhanh một đóa Bạch Liên Hoa thuần khiết bị nhiễm đen đến không thể đen hơn.

“Ngươi nhìn xem, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Đặt tin tức gần đây nhất trước mặt Bạch Liên, lần này Cầm tỷ không có nổi giận, chỉ là giọng điệu thập phần bình thản.

Nhìn tin tức càng ngày càng bẻ cong sự thật, cho dù Bạch Liên không thèm để ý cũng có chút kích động, vội vàng hỏi, “Không phải công ty nói sẽ xử lý tốt sao?”

“Kia cũng phải nhìn ngươi lọt bao nhiêu cái hố, lần này xem ra công ty không áp xuống được.” Cho dù có thể áp chế, hiển nhiên cũng cần hao khí lực rất lớn, vì một cái tiểu minh tinh hạng hai, công ty sẽ không làm như thế. Nói xong, giống là nhớ đến cái gì, do dự nói, “Không phải ngươi nhận thức Lý gia đại công tử sao? Ngươi đi van cầu hắn, một câu của hắn còn dùng tốt hơn so với chúng ta tìm mọi cách giãy dụa ở trong này.”

Nghe Cầm tỷ nhắc tới Lý Tề, Bạch Liên cắn cắn môi, nàng không muốn dùng gương mặt nan kham như vậy xuất hiện ở trước mặt hắn, “Trước kia không phải đều không có chuyện gì sao? Vì cái gì lần này lại huyên náo đến lớn như vậy?”

Nghe Bạch Liên vẫn nói thiên chân như vậy, Cầm tỷ cười nhạo một tiếng, “Ngươi chẳng lẽ không biết, tin tức trước kia của ngươi đều là nhờ cái Thẩm đại thiếu kia áp chế sao?”

Nghe Cầm tỷ nói, Bạch Liên sửng sốt hai giây, sau đó mở miệng nhưng không nói được cái gì.

“Nếu như chuyện tình lần này không áp xuống được, chúng ta không thể cam đoan con đường về sau của ngươi có thể đi được thuận lợi hay không.” Cầm tỷ nhàn nhạt thở dài một tiếng, sau đó rời đi. Nếu giải quyết không được, chỉ sợ Bạch Liên liền không cần ở tại bên trong cái vòng luẩn quẩn này nữa.

Nhìn theo Cầm tỷ rời đi, Bạch Liên ngồi ở chỗ kia, do dự hai giây, cầm lấy di động gọi điện thoại…

Mấy ngày nay Trạch Hâm mang theo Thẩm Hạo, hai người ở trong nhà trải qua sinh hoạt trạch mười phần, trừ bỏ ra ngoài liên hệ bác sĩ chữa bệnh cho Thẩm Hạo còn lại trên cơ bản đều không xuất môn. Nhìn chuyện tình của Bạch Liên trên TV càng ngày càng nghiêm trọng, Trạch Hâm cảm thấy nữ chủ này thật sự thập phần uất ức, đã không có nam phụ cư nhiên còn biến thành như vậy. Được rồi, có lẽ là bởi vì sau khi cậu đến đây làm nổ lên hiệu ứng bươm bướm, làm cho nam phụ thứ ba của Bạch Liên đến bây giờ còn không có xuất hiện, vì thế ngày qua của nữ chủ có chút thảm. Cũng không biết đã không có nhóm các vị nam phụ trở thành pháo hôi này, vị nam chủ hoa tâm lòng dạ hẹp hòi kia, có thể toàn tâm toàn ý đối đãi nữ chủ hay không.

Về chuyện phiền lòng này, Trạch Hâm chỉ chú ý vài giây sau đó liền dời đi ánh mắt, “A Hạo, buổi tối ngươi muốn ăn cái gì, ta làm cho ngươi.”

“Ta muốn ăn sườn xào chua ngọt.” Bên trong phòng truyền đến một cái thanh âm của nam nhân thành niên, như là sợ Trạch Hâm nghe không thấy, còn lập lại mấy lần.

Mấy ngày nay Bạch Liên cảm thấy lúc này là thời điểm khó qua nhất của nàng từ khi tiến vào showbiz tới nay, chỉ là đóng chuyện xấu nhàm chán này đều nhanh hủy đi mình, ngay cả chính mình gọi điện thoại cho Lý Tề xin giúp đỡ cũng chỉ có thể được đến một cái trả lời ba phải cái nào cũng được.

“Bạch tiểu thư, tổng giám đốc đang họp, hiện tại chỉ sợ không tiện gặp ngươi.” Thư ký nhìn nữ nhân tiều tụy trước mắt, thập phần thiện ý nhắc nhở.

“Không có việc gì, ta có thể ở chỗ này chờ hắn.” Bạch Liên cười cười với hắn.

“Được rồi.” Nhìn bộ dáng kiên quyết của Bạch Liên, thư ký về tới cương vị công tác tiếp tục hoàn thành công tác bản chức (đúng chức?) của mình.

“Sao ngươi lại tới đây?” Nhìn Bạch Liên ngồi ở bên trong văn phòng, Lý Tề rất là kinh ngạc.

Bạch Liên nhìn thấy Lý Tề thì thập phần cao hứng, đứng lên kích động nói, “Ta chỉ là đến xem ngươi.”

Nhìn thấy bộ dáng Bạch Liên, Lý Tề cười nhạo một tiếng, “Xem ta, không phải muốn tìm ta hỗ trợ?”

Nghe Lý Tề nói, mặt Bạch Liên một chút liền trắng, chân tay luống cuống đứng ở đó. Chuyện tình mấy ngày nay làm cho nàng hiểu được, sau khi đã không có Thẩm Hạo, chính mình cái gì cũng không phải, cho dù là muốn tìm người hỗ trợ cũng sẽ không có ai quan tâm nàng, người trước kia muốn nịnh bợ nàng lại gặp một chút liền biến sắc mặt. Hiện tại có thể nghĩ đến chỉ có Lý Tề, bằng không chờ chính mình ngã xuống dưới thì càng thêm không có địa vị gì.

“Ta…” Bạch Liên nhỏ giọng lặp lại, nhưng lại luôn nói không nên lời.

Nhìn bộ dáng Bạch Liên, Lý Tề nở nụ cười, nói cái gì thích mình, kỳ thật bất quá là giống như những kẻ gian khác, muốn dựa vào thân phận chính mình hướng về phía trước mà thôi, mệt trước kia nàng còn tự đắc làm như là một cái trinh tiết liệt phụ. Nghĩ như vậy, lấy tay ngả ngớn cằm Bạch Liên, trêu tức nói, “Ta giúp ngươi, ngươi lấy cái gì cảm tạ ta?”

Trạch Hâm phát hiện tin tức gần đây về Bạch Liên giống như tiêu thất, hoàn toàn tìm không thấy bóng dáng. Bất quá cũng chỉ là giằng co nghi hoặc vài giây đối với chuyện này, rất nhanh liền quên đi.

“Trạch tiên sinh, ta có thể nói chuyện cùng ngươi sao?” Trạch Hâm vừa mới mang theo Thẩm Hạo làm xong kiểm tra, đang chuẩn bị đi siêu thị mua chút đồ vật về nhà, liền thấy được Bạch Liên đứng ở trước mặt chính mình.

Gật gật đầu, sau đó ba người liền đi quán cà phê gần đây.

“Bạch tiểu thư, hiện tại ngươi xuất hiện ở trong này chỉ sợ không thích hợp đi?” Sau khi chọn cho Thẩm Hạo một món điểm tâm ngọt cùng một ly trà sữa, Trạch Hâm mở miệng hỏi nữ nhân trước mắt.

Nhìn động tác tinh tế tỉ mỉ của Trạch Hâm, còn có ánh mắt không muốn xa rời của Thẩm Hạo, Bạch Liên hạ mắt, quấy Coffee bên trong cái chén, “Trạch tiên sinh, ta muốn hỏi bao lâu thì Thẩm Hạo mới có thể khôi phục thành bộ dáng như trước?”

Vừa nghe Bạch Liên nói Trạch Hâm liền nhíu mày, bất động thanh sắc đáp, “Bao lâu thì hắn có thể khôi phục chỉ sợ không liên quan đến Bạch tiểu thư đi.”

“Ta cùng Thẩm Hạo coi như là bằng hữu, cho nên muốn hỏi một chút tình hình gần đây của hắn.” Bạch Liên tựa hồ cảm giác Trạch Hâm phản cảm, vì thế lời nói càng thêm cẩn thận.

“Bạch tiểu thư, ta rất cảm tạ ngươi quan tâm A Hạo, nhưng là hiện tại ta cũng không biết bao lâu thì hắn có thể khôi phục, hoặc là từ nay về sau đều duy trì loại bộ dáng này.” Trạch Hâm nhàn nhạt nói, tựa hồ một chút cũng không biết là nói ra trực tiếp như vậy thì có cái gì không ổn.

“Vậy ngươi sẽ luôn chiếu cố hắn như vậy?”

“Đúng vậy, ta sẽ vẫn chiếu cố hắn, có cái gì không thể sao?”

Bạch Liên có chút bất khả tư nghị nhìn nam nhân trước mắt nhẹ nhàng bâng quơ nói, hoàn toàn không rõ.”Ngươi, vì cái gì? Trước kia ta đều không có gặp qua ngươi, cũng không biết bên người hắn có một người như thế, thậm chí đều không có nhắc qua ngươi.”

“Việc này tựa hồ đều không liên quan đến ngươi đi. Còn nữa, vì cái gì? Ta cũng không biết vì cái gì, ta chỉ là muốn chiếu cố hắn mà thôi.” Trạch Hâm cảm thấy nam phụ không tốt lên, chính mình khẳng định cũng không đi được, đến lúc đó là như thế nào thì vẫn muốn chiếu cố hắn.

Nghe Trạch Hâm nói, Bạch Liên giật mình, sau đó kinh ngạc nhìn hắn, tuy rằng bên trong showbiz cũng có như vậy, nhưng là trên cơ bản đều là chơi chơi, hoàn toàn không có gặp qua thâm tình giống như cậu.

Hoàn toàn không có phát hiện Bạch Liên hiểu sai Trạch Hâm hiện tại còn đang suy nghĩ đợi đến thời điểm trở về có nên đóng gói một ít điểm tâm trong này mang về hay không, ăn thật ngon, Thẩm Hạo cũng rất thích.

Thẩm Hạo ngồi ở một bên không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng là trực giác cảm thụ chính hắn không thích đối thoại trong lúc đó của bọn họ, lôi kéo ống tay áo Trạch Hâm, “Tinh tinh, chúng ta đi thôi, ta không muốn đợi ở trong này.”

“Được.” Trạch Hâm cảm thấy chính mình đã làm rõ không sai biệt lắm với Bạch Liên, vì thế lễ phép nói với nàng, “Bạch tiểu thư, ngượng ngùng, ta nghĩ ta cần phải trở về.”

“Không sao.” Còn không có khôi phục lại từ trong khiếp sợ, Bạch Liên ngơ ngác phất phất tay.

Nhìn Trạch Hâm cẩn thận hỏi Thẩm Hạo thích cái gì, ôn nhu cười kêu nhân viên cửa hàng đóng gói, nhìn nhìn lại Thẩm Hạo đầy mặt mơ hồ không biết, Bạch Liên cảm thấy đáy lòng có chỗ nào đau ê ẩm.

“Tinh tinh, ta không thích người kia.” Hàm chứa bánh ngọt, Thẩm Hạo thập phần hàm hồ nói ở bên tai Trạch Hâm.

“Ta cũng không thích nàng.” Sau khi cậu xem cốt truyện đã không thích được Bạch Liên này, hiện tại cũng vẫn không thích nàng lắm.

“Ân.” Đạt được đáp án của Trạch Hâm, Thẩm Hạo hiển nhiên yên tâm hơn, sau đó đi ăn bánh ngọt trong tay chính mình.

*

“Trạch tiên sinh, sau khi chúng ta phân tích bệnh tình của Thẩm tiên sinh cảm thấy vẫn là có cơ hội phục hồi như cũ, chỉ cần phối hợp với chúng ta làm tốt công tác khang phục, cuối cùng làm giải phẫu tỷ lệ có thể đạt tới trên 90%.” Bác sĩ tuổi già trước mắt đầy mặt nghiêm túc nói, tùy tiện còn đem lợi hại thảo luận rõ ràng với Trạch Hâm.

Sau khi chiếm được đáp án khẳng định của bác sĩ, Trạch Hâm lại tin tưởng tràn ngập với việc khôi phục của Thẩm Hạo.

“A Hạo, rất nhanh ngươi sẽ khôi phục.” Trạch Hâm cao hứng lớn tiếng nói với Thẩm Hạo.

“Ân.” Nhìn khuôn mặt tươi cười của Trạch Hâm, Thẩm Hạo cũng lộ ra một cái khuôn mặt tươi cười sáng lạn.

“Bởi vì Thẩm Hạo gặp chuyện không may, gần đây cổ phiếu tập đoàn Thẩm thị có chút hạ xuống.” Thư ký tận chức tận trách nói ra tình báo chính mình mới nhận được cho lão bản.

“Vậy là tốt rồi, gần đây các ngươi hành động nhanh một chút, thừa dịp cơ hội này, một lưới bắt hết Thẩm thị.” Lý Tề đầy mặt lãnh khốc nói.

“Vâng.”

Nhìn thư ký đi ra ngoài, Lý Tề quay đầu nhìn thế giới ngoài cửa sổ sát đất, lộ ra một cái tươi cười lớn. Trừ bỏ Thẩm Hạo đã biến thành ngốc tử, những người khác của Thẩm thị đã không đủ gây sợ hãi. Cố tình gia tộc ngốc đó chính mình không có bản lĩnh lại đối đãi như vậy với người duy nhất có bản lĩnh, có thể thấy được Thẩm thị này sớm hay muộn sẽ là của mình. Về phần Thẩm Hạo, cả một chút đồng tình hắn cũng không dậy nổi.

Nghĩ đến Thẩm Hạo, lại nghĩ đến cái nữ nhân hôm qua kia. Ngọc Nữ thì thế nào, phải có người nâng lên mới xem như Ngọc Nữ, chỉ có Thẩm Hạo cái loại gia hỏa này mới có thể cung cấp cho loại nữ nhân này bay lên. Hiện tại ngẫm lại, còn chưa theo kịp tiểu thư hăng hái bên trong hội sở. (aka lầu xanh)

Nhìn thấy tin tức tổng giám đốc Lý thị cùng thiên hậu cùng ra cùng vào trên báo chí, Bạch Liên quả thực hận đến ngứa răng, sao hắn lại có thể đối với chính mình như vậy.

“Trên báo là xảy ra chuyện gì?”

Vừa nhận điện thoại chợt nghe bên trong truyền đến nữ âm cực độ kiêu ngạo, Lý Tề nhất thời liền cháy, “Ngươi có tư cách mà hỏi ta? Bạch Liên ta nói cho ngươi, ngươi chỉ là một người trong vô số người ta bao dưỡng mà thôi, đừng xem chính mình quá quan trọng, lúc trước vẫn là chính ngươi chủ động đi lên giường ta, ta không ghét bỏ xem như tốt.” Nói xong, không đợi bên kia nói chuyện trực tiếp treo điện thoại, thuận tiện kéo số điện thoại đến sổ đen.

Nhìn điện thoại bị cắt đứt, Bạch Liên nghĩ không rõ vì cái gì lại biến thành như vậy. Trước kia tuy rằng nói là chính mình truy Lý Tề, nhưng là Lý Tề cũng không thiếu ân cần, nguyên tưởng rằng Lý Tề cũng có cảm tình với chính mình, cho nên khi đó mới không quan tâm xảy ra quan hệ cùng hắn, nhưng là hiện tại là cái gì? Rõ ràng chính mình mới là bạn gái Lý Tề, nữ nhân khác đừng mơ tưởng đụng hắn một chút! Nghĩ như vậy, biểu tình Bạch Liên vặn vẹo nắm chặt di động mình.

Về ân oán của Bạch Liên cùng Lý Tề, Trạch Hâm không có đi quản, mấy ngày nay đều là vượt qua trong việc mang Thẩm Hạo đi bệnh viện trị liệu. Nếu nói có cơ hội khang phục, vậy nhất định phải toàn lực ứng phó.

“Tinh tinh, bọn họ đang làm cái gì?” Nhìn cảnh tượng thiếu nhi không nên làm trên TV, Thẩm Hạo thập phần tò mò hỏi.

Nhìn lướt qua TV, Trạch Hâm có chút lúng túng, nhưng là nhìn tới ánh mắt Thẩm Hạo vẫn kiên trì nói, “Bọn họ đang làm chuyện vui vẻ.”

“Nga.” Thẩm Hạo lại nhìn thoáng qua, tựa hồ còn là có chút nghi hoặc, hai người bên trên thoạt nhìn đều là bộ dáng rất thoải mái.”Chúng ta có thể làm hay không?”

“Phốc ~” nghe Thẩm Hạo nói, Trạch Hâm liền trực tiếp phun nước có ga trong miệng ra. Chống lại ánh mắt nghi hoặc lại tò mò của Thẩm Hạo, xoa xoa miệng, thập phần nghiêm túc nói, “Loại sự tình này chỉ có người yêu mới có thể làm.”

“???”

“Mà chúng ta không phải.”

“Chúng ta là cái gì?”

“Chúng ta là… Ngạch… Bằng hữu.”

“Nhưng là ta muốn làm người yêu với ngươi a!”

Đối mặt ánh mắt thiên chân vô tà của Thẩm Hạo, Trạch Hâm đông xả tây duệ (nói đông nói tây) mới chuyển được đề tài, đợi cho sau khi cuối cùng cũng dỗ được hắn ngủ mới yên lặng cảm thán một câu hài tử uy lực a! Còn có phim truyền hình cái gì, phát hình loại cấp hạn chế này không sợ bị tra đồng hồ nước sao? (méo rõ)


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.