Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 16: 16: Hào Môn Thế Gia 16



Thẩm Quốc Hào vẫn luôn để ý tin tức Thẩm Không Thanh, sau khi biết được Thẩm Không Thanh đạt được quán quân Olympic toán quốc tế, Thẩm Quốc Hào nháy mắt vui mừng khôn xiết, không hổ là con ông, làm ông nở mặt nở mũi.

Thẩm Quốc Hào trong lòng kích động vạn phần, ông luôn luôn trầm mê công việc không thể kiềm chế lại lần đầu bỏ công việc xuống, vội vã mà về đến nhà.

Thẩm Gia Di đang ngồi thảo luận trang sức đá quý với Đoạn Mạn Nhu mắt sáng lên, vô cùng cao hứng lên đón, ôm chặt cánh tay Thẩm Quốc Hào, làm nũng bán manh nói: “Ba, sao hôm nay ba về nhà sớm vậy?”
Nhìn con gái vẻ mặt duyên dáng, Thẩm Quốc Hào nhìn không được duỗi tay xoa xoa đầu Thẩm Gia Di, trong mắt tràn đầy sủng nịnh.

“Ba, con biết ba bận công việc, nhưng mà bận cũng không thể không chú ý đến thân thể chứ!” Người ta đều nói con gái thận trọng, trên người Thẩm Gia Di cũng thể hiện điểm này, ba mẹ mình có hiềm khích, Thẩm Gia Di là người nhận ra đầu tiên, thân là áo bông nhỏ tri kỉ của ba mẹ, Thẩm Gia Di đương nhiên sẽ nắm chặt cơ hội hỗ trợ hòa hoãn quan hệ giữa ba mẹ, nhón chân đến bên tai Thẩm Quốc Hào, ra vẻ thần bí nhỏ giọng nói: “Ba, ba không biết đâu, mấy ngày nay mẹ cứ luôn nhắc đến ba mãi.


Ánh mắt Thẩm Quốc Hào rốt cuộc chuyển tới trên người Đoạn Mạn Nhu đang ngồi trên sofa.

Đoạn Mạn Nhu mặt mày ôn nhu, ánh mắt nhìn Thẩm Quốc Hào trước sau như một lưu luyến đa tình.

Nếu là ngày thường, nhìn thấy vợ ôn nhu đa tình như vậy, trong lòng Thẩm Quốc Hào đã sớm mềm một mảnh, nhưng mà hiện tại, nhìn hai mắt vợ muốn nói lại thôi, Thẩm Quốc Hào cũng chỉ nhẹ nhàng thở dài, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Không biết bắt đầu từ khi nào, Thẩm Quốc hào đã sinh ra hiềm khích với người vợ đã từng ân ái, chút hiềm khích này tuy rằng không có uy hiếp với hôn nhân vợ chồng bọn họ, nhưng xác thật có ảnh hưởng tới cảm tình vợ chồng bọn họ.

Thân là người bên gối Thẩm Quốc Hào, Đoạn Mạn Nhu đương nhiên Thẩm Quốc Hào đã sinh ra bất mãn với bà ta, trong mắt hiện lên một mạt đau thương, nhưng vẫn ra vẻ kiên cường như cũ mở miệng nói: “Tiểu Di, đừng nháo ba con.


Thẩm Gia Di cười giảo hoạt, tiếp tục nhẹ nhàng phe phẩy cánh tay Thẩm Quốc Hào, làm nũng bán manh.

Thẩm Quốc Hào mềm lòng, sắc mặt cũng không hề khó coi như vậy, ngồi xuống bên người Đoạn Mạn Nhu ông tận lực dùng ngữ khí hòa hoãn nói: “Không Thanh ở cuộc thi Olympic toán học quốc tế giành quán quân, nó thi được như vậy, không chỉ làm mình anh nở mày nở mặt, cũng là để cho Thẩm gia nở mày nở mặt, em! “
Không đợi Thẩm Quốc Hào đem lời nói cho hết, Thẩm Gia Di liền vẻ mặt không cao hứng mà phản bác: “Ba! Thẩm Không Thanh từ đầu đến cuối không coi chính mình là người Thẩm gia, ba há miệng mở miệng đều là Thẩm Không Thanh, người ta căn bản không nhận tình cảm của ba, hà tất gì!”
“Câm miệng!” Thẩm Quốc Hào thẹn quá hóa giận, hận sắt không thành thép mà mắng: “Mặc kệ thế nào, Thẩm Không Thanh cũng là anh trai ruột cùng một mẹ đẻ ra của con!”
Thẩm Quốc Hào không phát hiện, trong lúc hai cha con bọn họ phát sinh tranh chấp, Thẩm Gia Dự cùng Thẩm Gia Kỳ cũng xuất hiện ở phòng khách, hợn nửa đem tất cả tranh chấp cùng cãi vã đều xem ở trong mắt.

Thẩm Gia Kỳ chưa từng khó xử giống như bây giờ, nghe Thẩm Quốc Hào một ngụm một Thẩm Không Thanh, hắn lần đầu tiên cảm giác được không chốn dung thân, từ nhỏ lớn lên ở Thẩm gia thì sao, Thẩm gia, vẫn như cũ không có chỗ cho hắn dung thân.

Thẩm Gia Kỳ thương tâm muốn chết xoay người, cũng không quay đầu mà chạy ra cổng.

“Gia Kỳ!”
Thẩm Gia Dự đuổi theo, nhưng không bao lâu sau, Thẩm Gia Dự đã một mình trở lại, đồng thời, còn gọi điện thoại với vẻ mặt sốt ruột.

“Gia Kỳ không chịu bắt máy con.

” Vẻ mặt thất bại mà buông điện thoại xuống, nhìn Thẩm Quốc Hào, ngữ điệu mang cầu xin mà nói: “Ba, con biết ba rất coi trọng Thẩm Không Thanh, nhưng ba có thể để ý đến tâm tình Gia Kỳ một chút không, em ấy cũng là con ba, không phải sao?”
Thẩm Quốc hào á khẩu không trả lời được, ông ta đương nhiên nói không được cái loại lời nói ngu ngốc con nuôi không bằng con ruột, nhưng Thẩm Không Thanh lạnh nhạt chống đỡ, xác thật làm ba già như ông ta thương thấu tâm, ông ta chẳng qua là muốn đón cốt nhục lưu lạc bên ngoài của mình về, đâu có khó như vậy.

Đoạn Mạn Nhu bắt đầu khóc sướt mướt, nghe được Thẩm Quốc Hào tâm phiền ý loạn, biểu tình trên mặt cũng không quá đẹp.

Vì làm Thẩm Quốc Hào hết hy vọng, Thẩm Gia Dự chủ động gọi điện thoại cho Thẩm Không Thanh.

Không bao lâu, điện thoại bắt được máy, bên kia truyền đến thanh âm đạm mạc cảu Thẩm Không Thanh.

Thẩm Gia Dự liếc nhìn Thẩm Quốc Hào một cái, đi thẳng vào vấn đề mà nói: “Thẩm Không Thanh phải không? Tôi là Thẩm Gia Dự, nghe nói em đạt quán quân ở Olympic toán học quốc tế, chúc mừng.


Thẩm Không Thanh không nghĩ tới mình sẽ nhận được điện thoại chúc mừng của Thẩm Gia Dự, theo lý thuyết, anh trai ruột cùng mẹ này của cậu hẳn là không có hảo cảm gì mới đúng, hiện tại lại chủ động gọi điện cho mình, thật sự là ngoài dự đoán.

Nhướng mày, Thẩm Không Thanh lời ít ý nhiều nhổ ra hai chữ: “Cảm ơn”
Thẩm Không Thanh ngữ khí ảm đạm xa cách, Thẩm Gia Dự lại không thèm để ý, nói phận mình: “Ba mẹ biết được tin tốt này, đều rất vui mừng cho em, lại nói, đã qua một thời gian dài như vậy, người một nhà chũng ta còn chưa đoàn tụ ăn một bữa cơm cho đàng hoàng, không bằng nhân cơ hội này, em cũng về Thẩm gia một chuyến, người một nhà chúng ta hội tụ.


Thẩm Gia Dự không có cảm tình gì với Thẩm Không Thanh, bởi vì quan hệ với Thẩm Gia Kỳ, hắn không có khả năng thích Thẩm Không Thanh, nhưng cũng không thể nói là chán ghét, chính là hiện tại, Thẩm Gia Dự rõ ràng đã biết Thẩm Không Thanh ở đó sẽ làm Thẩm Gia Kỳ thương tâm khổ sở, thậm chí là không thể tránh né mà chịu tổn thương, Thẩm Gia Dự nhịn không được giận chó đánh mèo lên Thẩm Không Thanh.

Thẩm Không Thanh lại không ngu, cách điện thoại cũng có thể cảm giác được chán ghét của Thẩm Gia Dự, lười lá mặt lá trái với Thẩm Gia Dự cậu cười khẽ ra tiếng, không chút khách khí mà cự tuyệt: “Cảm ơn ý tốt của Thâm đại thiếu, chẳng qua không cần đâu, tôi bên này xác thật không có rảnh.


Thẩm Gia Dự cũng không cảm thấy mạo phạm, ngược lại truy vấn nói: “Biết em bận, nhưng mà bận cũng không có thời gian ăn cơm ư?”
Thẩm Không Thanh một chút mặt mũi cũng không cho, sau khi ôn hòa xin miễn, trực tiếp cúp điện thoại không chút khách khí.

Lúc sau, Thẩm Gia Dự lại gọi điện cho Thẩm Không Thanh, Thẩm Không Thanh cúp điện thoại liên tiếp, vừa thấy là biết đã kéo số điện thoại Thẩm Gia Dự vào sổ đen.

Thẩm Gia Dự làm bộ làm tịch thở dài, nhìn Thẩm Quốc Hào, cười khổ liên tục: “Ba, ba cũng thấy rồi, chính là theo như lời Tiểu Di, Thẩm Không Thanh đã sớm cùng Thẩm gia nội bộ lục đục, chưa nói đến nó căn bản không muốn về Thẩm gia, cho dù đã trở lại, cũng là tâm không cam tình không nguyện, trông cậy vào việc nó rạng rỡ vào cửa Thẩm gia, căn bản không có khả năng!”
Nhìn vợ khóc sướt mướt, lại nhìn con gái vẻ mặt phẫn uất, Thẩm Quốc Hào nhìn không được thở dài một hơi, một mình trở về thư phòng.

Bên kia, sau khi đỏ mắt chạy ra khỏi Thẩm gia, Thẩm Gia Kỳ không có chỗ nào để đi gọi điện thoại cho Tiêu Hồng Triết, không bao lâu, liền thành công triệu hooig vị hộ hoa sứ giả hô là tới gọi là đi này.

“Gia Kỳ, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
“Anh Hồng Triết, em có phải vô dụng lắm hay không?” Thẩm Gia Kỳ càng nói càng ủy khuất, nước mắt chồng chất ở hốc mắt, muốn rơi lại không thể, càng thêm vẻ nhu nhược đáng thương.

“Em sao lại nghĩ như vậy?” Tiêu Hồng Triết không biết Thẩm Gia Kỳ ở Thẩm gia bị ủy khuất, nhưng vừa thấy bộ dáng đáng thương hề hề của Thẩm Gia Kỳ, trong đầu bỗng nhiên hiện ra một loại suy đoán, buột miệng thốt ra: “Có phải người Thẩm gia khi dễ em không?”
Mắt Thẩm Gia Kỳ càng đỏ, nhưng vẫn nhẹ nhàng lắc đầu, giọng mang nghẹn ngào mà giải thích: “Không có ai khi dễ em, em! em chỉ là bỗng nhiên phát hiện, so với chân chính Thẩm gia nhị thiếu gia, em thật sự quá vô dụng!”
“Đừng nói bậy! Em là chính là Thẩm gia nhị thiếu gia chân chính!” Tiêu Hồng Triết nghe vậy, đau lòng không thôi ôm lấy Thẩm Gia Kỳ, lời nói nhỏ nhẹ ôn tồn mà an ủi: “Thẩm Không Thanh chỉ là thành tích học tập không tồi, hơn nữa vận khí tốt, mới có thể cực kỳ nổi bật.

Nhưng mà, trên đời không có ai vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, đừng nhìn Thẩm Không Thanh bây giờ phong quang vô hạn, tình cảnh sau này thế nào, ai mà biết được.

“Đúng! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chuyện sau này, ai cũng không nói rõ được.

” Thẩm Gia Kỳ nắm chặt nắm tay, hắn lúc này, đã âm thầm hạ quyết tâm.

Nhất định đã trở nên nổi bật.

Nếu có cơ hội, muốn hung hăng đạp Thẩm Không Thanh dưới chân, để cho Thẩm Không Thanh cảm thụ cho rõ một chút chính mình hôm nay đã phải chịu khuất nhục.

“Anh Hồng Triết, em quyết định, em phải làm minh tinh, làm một minh tinh nhà nhà đều biết, đại minh tinh phong quang vạn trượng, làm tất cả mọi người đều biết tên Thẩm Gia Kỳ.


Thẩm Gia Kỳ bị Thẩm Không Thanh k1ch thích mạnh mẽ, hắn dã tâm vạn trượng tựa hồ đã thấy được hình ảnh chính mình trong giới giải trí danh lợi đại sát tứ phương, như cá gặp nước, làm Thẩm Không Thanh tự biết xấu hổ.

“Được, mặc kệ em muốn làm cái gì, anh đều ủng hộ em.


Tiêu Hồng Triết không chớp mắt mà nhìn Thẩm Gia Kỳ, theo như lời nói vừa rồi của hắn, mặc kệ Thẩm Gia Kỳ muốn làm cái gì, hắn đều sẽ ủng hộ vô điều kiện, thậm chí là dùng hết toàn lực vượt mọi chông gai vì Thẩm Gia Kỳ, không oán không hối hận.

Thẩm Không Thanh còn không biết chính mình đã yên lặng không một tiếng động thay đổi quỹ đạo nhân sinh của vai chính Thẩm Gia Kỳ, lúc này cậu, dưới sự trợ giúp của Tần Lãng, sắp xếp hành lý đâu vào đấy, chuẩn bị tạm thời rời Hoa Hạ, xuất ngoại du học.

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, Tần Lãng chiếu cố Không Thanh chiếu cố ra kinh nghiệm, chuyện đơn giản như đóng gói hành lý, căn bản không tới lượt Không Thanh tự làm, một mình Tần Lãng liền sắp xếp đến thỏa đáng, căn bản không cần Không Thanh nhọc lòng.

“Không Thanh, sau khi cậu đến Hoa Kỳ, cũng đừng quên liên lạc với tôi đó nha!”
Biết việc học Không Thanh bận rộn, nhưng Tần Lãng vẫn hy vọng từ đáy lòng, thời điểm rảnh rỗi, Không Thanh có thể chủ động liên hệ mihf, nếu không, cách xa vạn dặm, ngày thường muốn gặp mặt cũng khó, Tần Lãng thực sự lo lắng Không Thanh sẽ liền như vậy quên mất y.

“Yên tâm đi, tôi sẽ mau chóng tranh thủ hoàn thành việc học, sớm ngày về nước,”
Tần Lãng rầu rĩ không vui gật đầu, do dự nửa ngày, vẫn là thử mở miệng dò hỏi: “Không Thanh, cậu cảm thấy, chờ đến khi tôi tốt nghiệp cao trung, tôi cũng xin đi đại học Hoa Kỳ có ổn không? Đến lúc đó, chúng ta lại có thể ở bên nhau.


Không Thanh chớp chớp mắt, làm bộ không chú ý tới miệng Tần Lãng ba hoa chiếm tiện nghi.

“Cậu cũng muốn đi du học Hoa Kỳ?”
Tần Lãng gật đầu, lấy điều kiện cùng gia thế của y, sau này chính thức tiếp nhận sự nghiệp chắc chắn cũng phải xuất ngoại rèn luyện, chẳng qua ngay từ đầu, trưởng bối trong nhà lựa chọn cho y là danh giáo châu Âu, nếu không phải Không Thanh đi Hoa Kỳ, Tần Lãng khẳng định sẽ giống nhóm bạn thân y, ngoan ngoãn nghe theo trưởng bối trong nhà an bài, mà không phải hứng thú với học viện phía bên kia đại dương.

Có lẽ biểu tình Tần Lãng quá thấp thỏm, Không Thanh nhịn không được muốn trêu y.

“Cậu muốn nghe nói thật hay nói dối?”
Tần Lãng nghiêm túc nghĩ nghĩ, tự nhận là làm tốt chuẩn bị tâm lý, mới vẻ mặt nghiêm túc mà nói: “Lời nói dối đi.


“Lời nói dối là tôi hy vọng cậu có thể suy xét tiền đồ cũng tương lai của mình kỹ một chút, không cần hành động theo cảm tính, làm ra quyết định khinh suất.


“Vậy còn lời nói thật đâu?”
“Nói thật ấy hả, đương nhiên là hoan nghênh cậu tới Hoa Kỳ với tôi á!”
Tần Lãng đầu tiên là sửng sốt, sau khi phản ứng lại, lại nhịn không được ngây ngô cười.


Ngay từ đầu là chính mình không biết xấu hổ mà quấn lấy Không Thanh, tuy rằng Không Thanh chưa từng có biểu hiện phiền chán mình, nhưng Tần Lãng vẫn nhịn không được lo lắng, Không Thanh có thể phiền chán mình không, hiện tại nghe được Không Thanh nói như vậy, Tần Lãng rốt cuột có thể yên tâm.

“Không Thanh, chờ tôi hai năm, đến lúc đó tôi liền đi Hoa Kỳ bồi cậu.


“Được, một lời đã định.


Cứ như vậy, Tần – công cụ hình người mạnh nhất – đại phản diện sau màn – một viên hồng tâm hướng đến pháo hôi – Lãng, bên người vai chính Thẩm Gia Kỳ sau này, quỹ đạo nhân sinh cũng trong bất tri bất giác thay đổi.

_____________________________
Editor có lời muốn nói: một tuần 2 chap, thấy tui chiều mấy bà ghê chưa:>>>>>
Tuần sau như nào hên xui:))).


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 16: Hào môn thế gia (16)



5 năm sau.

Thẩm Không Thanh vừa đầy hai mươi tuổi đã thuận lợi lấy được bằng tiến sĩ, hơn nữa nhảy lên thành tiến sĩ trẻ nhất Viện công nghệ Massachusetts từ trước đến nay, không gì sánh nổi.

So với Thẩm Không Thanh tuổi còn trẻ đã lấy được thành tựu học thuật cao như vậy, càng làm người chú ý hơn, vẫn là việc Thẩm Không Thanh chủ trì nghiên cứu phát minh khoản game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới.

Những năm gần đây, Không Thanh vừa hoàn thành việc học, đồng thời tiến độ nghiên cứu phát minh game thực tế ảo một chút cũng chưa tụi xuống, cũng lục tục lấy được thành quả không nhỏ, tuy rằng Không Thanh chưa từng chính thức công bố tiến độ nghiên cứu cùng thành quả ra ngoài, nhưng những người quen cậu đều biết, Thẩm Không Thanh đang nghiên cứu phát minh game thực tế ảo.

Có một số người không để bụng, cũng có người khịt mũi coi thường, cảm thấy Thẩm Không Thanh đua đòi, một chút cũng không làm đến nơi đến chốn, sớm muộn gì cũng vấp một cú lớn, làm thế nhân cười nhạo.

Nhưng càng nhiều người vẫn ôm mong chờ cao với Thẩm Không Thanh, bọn họ vững vàng tin tưởng, chỉ có thiên tài ngang trời xuất thế như Thẩm Không Thanh mới có thể đủ khả năng tự mình phá được của ải khó khăn kỹ thuật game thực tế ảo này, dẫn dắn khoa học kỹ thuật toàn cầu tiến vào một thời đại hoàn toàn mới.

Trên thực tế, trải qua mấy năm nghiên cứu phát minh không gián đoạn, Không Thanh hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ kỹ thuật game thực ảo, hiện tại điều cậu buồn rầu chính là làm cách nào để thuận lợi đầy game thực tế ảo vượt thời đại này ra thế giới.

Lúc này liền cần có Tần Lãng ra ngựa.

Cốt truyện nguyên bản, Tần Lãng là công cụ hình người mạnh nhất của vai chính thụ, hiện tại, Tần Lãng cả tim đều hướng về Thẩm Không Thanh, căn bản không cần Không Thanh nhiều lời, tự giác mà làm đảm đương vị trí hỗ trợ của Không Thanh.

Không thể không thừa nhận, Tần Lãng quả thực quá rõ vị trí của mình.

Lúc trước, Tần Lãng hứa với Không Thanh, hai năm sau sẽ tới Hoa Kỳ cùng cậu, đối với Tần Lãng mà nói, đây là hứa hẹn, vô luận thế nào cũng không thể nuốt lời, cho nên sau khi tốt nghiệp cao trung, Tần Lãng nguyện không nghe lời trưởng bối trong nhà, cũng khăng khăng muốn đi Hoa Kỳ du học.

Ba mẹ Tần Lãng không có cách nào với đứa con trai không chịu quản giáo này, chỉ có thể thỏa hiệp, hơn nữa Tần Lãng lúc ấy đã có được tư cách nhập học đại học kinh doanh Worton(*) của Pennsylvania có lịch sử lâu đời, cũng là học viện kinh doanh số một, trưởng bối trong nhà xem trường Tần Lãng muốn học cũng là trường lưu danh hàng đầu thế giới, ngầm đồng ý Tần Lãng đi Hoa Kỳ du học.

Rốt cuộc Tần Lãng cũng đã cố gắng thuyết phục trưởng bối trong nhà, chẳng sợ bị cắt đứt học phí cùng sinh hoạt phí, chính mình tính vừa học vừa làm cũng phải đi Hoa Kỳ học, kết quả trưởng bối trong nhà lại thỏa hiệp dễ dàng như thế, Tần Lãng vui mừng khôn xiết, sắp xếp bọc hành lý, tưng tửng lâng lâng mà bay đến bên kia đại dương.

Bởi vì việc này, nhóm anh em thân thiết du học ở châu Âu không ít lần trêu ghẹo Tần Lãng, nói y khẳng định là bị tiểu yêu tinh ở đâu đó câu mất hồn, hiện tại đã phản nghịch như vậy, không chịu quản giáo, sau này nói không chừng còn sẽ vì tình mà làm thêm mấy chuyện lệch lạc.

Đối mặt với đám anh em trêu ghẹo, Tần Lãng cũng chỉ cười cười, chưa bao giờ giải thích.

Nếu không phải Không Thanh còn chưa đồng ý cùng mình ở bên nhau, Tần Lãng sẽ không cẩn thận đem Không Thanh cất giấu như vậy, nói cho cùng, còn không phải sợ đám đồng đội heo này kéo chân sau mình, liên lụy chính mình không ôm được mỹ nhân về.

Cao Thiên Hữu nhưng thật ra nhiều ít biết một ít nội tình, biết Tần Lãng một hai phải đi Hoa Kỳ du học là vì Thẩm Không Thanh, tuy nói sau khi Tần Lãng biết Không Thanh đã bị kích hoạt ra thuộc tính liếm cẩu, quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất thân mật, nhưng không biết vì cái gì, Cao Thiên Hữu luôn cảm thấy Tần Lãng dụng tâm kín đáo.

Những năm gần đây, Tần Lãng đầu tim đáy mắt đều là Thẩm Không Thanh, trừ bỏ việc ra sức học hành, tâm tư dư lại toàn bộ đều đặt trên người Thẩm Không Thanh, đừng nói có bạn gái, bạn bè khác giới bên người một người cũng không có, thời gian dài, Cao Thiên Hữu cũng hiểu rõ rốt cuộc Tần Lãng tồn tại tâm tư gì với Thẩm Không Thanh.

Cao Thiên Hữu trong lòng vừa bất ngờ vừa không bất ngờ

Bất ngờ chính là, Tần Lãng thế nhưng sẽ thích người đồng giới, không bất ngờ chính là, người Tần Lãng thích chính là Thẩm Không Thanh, nhưng mà lại nghĩ lại tưởng tượng, Tần Lãng không thích Thẩm Không Thanh mới kỳ quái, nếu không phải thích tới cực điểm rồi, Tần Lãng sẽ không điên cuồng mà theo đuổi sau mông Thẩm Không Thanh, liếm cẩu đến vui vẻ, không oán không hối hận.

Cao Thiên Hữu chính là biết, Tần Lãng vì hỗ trợ Thẩm Không Thanh nghiên cứu phát minh game thực tế ảo, phía trước phía sau không biết đổ vào bao nhiêu tiền, thêm lên một mức không lớn không nhỏ, càng đừng nói, gần đây Tần Lãng còn tự chủ xây dựng sự nghiệp sáng lập công ty khoa học kỹ thuật của chính mình, lăn lộn đến có bài bản hẳn hoi, hô mưa gọi gió.

Tất cả mọi người nghĩ Tần Lãng là muốn thi thố tài năng, nhất minh kinh nhân(**), nhưng Cao Thiên Hữu tự nhận thực hiểu biết Tần Lãng biết, thi thố tài năng cái gì, tất cả đều vô nghĩa, Tần Lãng làm điều này hết thảy đều là vì càng hỗ trợ nâng đỡ Thẩm Không Thanh tốt hơn, đối với việc này, người ngoài như anh không tiện nhiều lời, chỉ có thể trộm cảm khái một câu, Tần Lãng đúng là bị sắc làm mờ lí trí, quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Nhìn anh em tốt chơi từ nhỏ đến lớn của mình cả đầu đều chìm vào hương vị mỹ nhân, xuất phát từ đạo nghĩa, Cao Thiên Hữu còn tượng trưng mà khuyên Tần Lãng hai câu, nói y làm việc phải biết chỗ tiết chế, không cần quá điên cuồng vì tình, rốt cuộc, liếm cẩu liếm cẩu, liếm đến cuối cùng còn hai bàn tay trắng, vết xe đổ như vậy không thiếu, Tần Lãng không quan tâm vì tình yêu mà trả giá như vậy, cuối cùng rất có khả năng mất cả người lẫn của.

Cao Thiên Hưu ý tốt một phen, Tần Lãng lại mắt điếc tai ngơ, vẫn cứ một bộ dáng si tâm liếm cẩu, Thẩm Không Thanh tùy ý vẫy tay là tới, xua tay là đi, Cao Thiên Hữu nhìn đến nỗi chua xót dùm y.

“Anh Lãng à, tôi trước kia sao lại không phát hiện, cậu thì ra là hạt giống si tình hàng thật giá thật, chậc chậc chậc, mấy anh em ta đều mở rộng tầm mắt.”

Tần Lãng căn bản không để bụng mấy lời trêu ghẹo tổn thương y, trưng một khuôn mặt lạnh băng, ngữ khí nghiêm túc mà phản bác: “Cậu chạy một quãng đường dài từ Pháp đến Hoa Kỳ là vì tới chê cười tôi hả?”

“Nói cậu hai câu cậu còn không vui?” Cao Thiên Hữu làm bộ làm tịch lắc lắc đầu, miệng tiếp tục thiếu trêu ghẹo nói: “Đối đãi với tình nhân nhỏ nhắn kia của cậu thì như mùa xuân ấm áp, đối đãi với anh em tốt như tôi lại như mùa đông rét lạnh, Tần Lãng, xem như tôi nhìn nhầm cậu rồi, cậu thấy sắc quên bạn…ý? Đó là cái gì?”

Vốn dĩ, Cao Thiên Hữu còn lười biếng mà nằm bẹt trên sofa, tư thái lười biếng, nhưng chỉ chớp mắt, trong lúc vô ý thấy được thiết bị hình bán cầu bị Tần Lãng đặt trên bàn sách, hình thù kỳ quái, nhưng lại quỷ dị tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tương lai, nháy mắt hứng thú lên, liên thanh truy hỏi: “Đừng có nói tôi, Thẩm Không Thanh thành công nghiên cứu phát minh game thực tế ảo rồi nhá? Không phải tôi nói, cậu trước kia đầu tư vào một đống tiền, kết quả lại đổi về một cái cục hình thù kỳ quái, bị thiếu máu lên não hả!”

Tần Lãng lười giải thích, y chờ Cao Thiên Hữu tự vả.

“Máu hay thiếu máu không cũng không phải do cậu quyết!” Ôm tâm thái xem kịch vui, Tần Lãng dứt khoát xúi giục Cao Thiên Hữu: “Có muốn chơi thử game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới không? Chỉ có tự trải nghiệm, mới có thể biết được kỹ thuật thực tế ảo bao gồm cả ý nghĩa vượt thời đại.”

Thời điểm nhắc tới Thẩm Không Thanh, biểu tình trên mặt Tần Lãng thực ôn nhu, ngữ khí cũng là vinh dự chung, Cao Thiên Hữu nhìn đến nổi cả da gà.

“Nếu cậu nhiệt tình mời, tôi đây liền cố mà thử một lần đi.” Cao Thiên Hữu được tiện nghi còn khoe mẽ, trên thực tế, anh căn bản không xem game thực tế ảo đứng đầu thế giới trong miệng Tần Lãng là một chuyện nghiêm túc, còn tưởng rằng rễ tình của Tần Lãng đối với Thẩm Không Thanh đâm sâu, cho nên mặc kệ Thẩm Không Thanh làm cái gì, y đều sẽ ngu ngốc mà hỗ trợ, filter dày đến nỗi người khác căn bản phá không nổi.

Nhưng khi mang lên mũ thực tế ảo, sau khi tiến vào trò chơi, Cao Thiên Hữu sợ đến ngây người, liên thanh cảm thán mà nói: “Vãi lồ! Đây là cái công nghệ đen gì vậy? Cảnh tượng trong trò chơi có thể mô tả chân thật cỡ này luôn á?”

Chỉ chốc lát sau, Cao Thiên Hữu đã hoàn toàn chìm đắm trong trò chơi.

Tần Lãng nhìn mũ đội thực tế ảo, Cao Thiên Hữu nửa nằm trên sofa, hoàn toàn chìm đắm trong trò chơi, nhẹ nhàng lắc đầu, bắt đầu đi làm công việc của mình, y rất có lòng tin, thứ có tính khoa học kỹ thuật cùng tính giải trí như này, tên Cao Thiên Hữu nghiện game nặng này chắc chắn sẽ trầm mê trong đó không thể kiềm chế, trong chốc lát chắc chắn sẽ không offline.

Bởi vì là game thực tế ảo đầu tiên toàn thế giới, vì bảo đảm an toàn về thể chất lẫn tinh thần cho người chơi, Không Thanh cố ý lập trình hệ thống phòng chống trầm mê trong trò chơi, mỗi ngày một người chỉ có thể đăng nhập ba lần, một lần nhiều nhất 4 giờ, vượt quá thời gian, hệ thống sẽ cưỡng chế người chơi offline.

Lúc vừa mới cầm lấy mũ thực tế ảo, Tần Lãng đã đăng nhập game tự mình thể nghiệm qua, mặc dù y tự nhận lực tự chủ không tồi, cũng trầm mê trong đó, chơi đến tận hứng mười phần, thẳng đến 4 tiếng sau bị cưỡng chế offline, cho nên Tần Lãng tin tưởng, Cao Thiên Hữu hẳn là giống mình.

Sự thật chứng minh, Tần Lãng không chỉ không xem nhẹ tự chủ của Cao Thiên Hữu, còn rõ ràng đánh giá cao.

Bốn tiếng trôi qua, Cao Thiên Hữu bị cưỡng chế offline.

Lúc này đã là giờ cơm chiề, theo lý thuyết, Cao Thiên Hữu hẳn là cảm thấy đói bụng mới đúng, nhưng sau khi Cao Thiên Hữu gỡ mũ thực tế ảo trên đầu xuống, không chỉ không lớn tiếng kêu đói, ngược lại mắt mang tinh quang, kích động khoa tay múa chân, nói năng lộn xộn.

“A a a! Tôi thật sự kích động vãi! Anh em, đừng có cản tôi, tôi nhất định phải dâng đầu gối lên cho Không Thanh đại thần!”

Trăm triệu lần không nghĩ tới, Thẩm Không Thanh thế nhưng thật sự có thể thành công nghiên cứu phát minh ra game thực tế ảo đứng đầu thế giới, hơn nữa cảnh tượng trò chơi độ hoàn nguyên cao như vậy, cảm giác thể nghiệm chân thật như vậy, Cao Thiên Hữu bội phục sát đất Thẩm Không Thanh, quyết định tại chỗ, từ hôm nay trở đi, anh chính là fan não tàn số một của đại thần Thẩm Không Thanh, ai mắng Thẩm Không Thanh, anh liền dỗi mấy người đó.

“Anh Lãng là, anh là anh ruột em, anh ruột khác cha khác mẹ, nể tình năm đó anh em không chút do dự vay tiền cho anh đầu tư lên đại thần Thẩm Không Thanh, cái mũ thực tế ảo này nhường cho tôi…Không, bán trao tay cho tôi đi, làm ơn đó anh Lãng ơi!”

Cao Thiên Hữu ôm mũ thực tế ảo không buông tay, đau khổ cầu xin Tần Lãng, tình ý chân thành, thật là làm người nghe động dung.

Tần Lãng lại không chút giao động, Cao Thiên Hữu muốn cướp mũ thực tế ảo ở chỗ y, quả thực là người si nói mộng.

Đây chính là mũ thực tế ảo đầu tiên trên thế giới, là Không Thanh tự mình lắp ráp, đối với Tần Lãng mà nói, cực kỳ có ý nghĩ kỷ niệm, so với mấy cái mũ được nhà máy sản xuất theo dây chuyền số lượng giới hạn sau này khác nhau hoàn toàn.

Tần Lãng duỗi tay chỉ chỉ ra ngoài cửa sổ, ý bảo Cao Thiên Hữu xem sắc trời bên ngoài.

Cao Thiên Hữu không rõ nguyên do.

Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, không mang theo một tia cảm tình nói: “Trời cũng đã tối, cho nên, cậu cũng đừng mộng tưởng hão huyền nữa!”

Cao Thiên Hữu khóc không ra nước mắt, anh hiện tại cảm thấy chính mình thật sự quá khó khăn, nếu chưa trải nghiệm qua trò chơi này thì chưa nói, sau khi chờ anh trầm mê trong đó, lại không cho anh mũ thực tế ảo, để anh có thể chơi cho đã mỗi ngày, này không phải là cố ý làm anh nhớ mãi không quên sao? Quá phận! Quá phát rồ!”

“Đừng có để bị diễn tinh ám, nhiều nhất chờ thêm một tháng, mũ thực tế ảo này có thể chính thức ra mắt thị trường.”

“Thật không?” Cao Thiên Hữu cảm giác chính mình nháy mắt lại sống lại.

“Chẳng qua nhóm mũ thực tế ảo đầu tiên hẳn ra bán số lượng giới hạn trên thị trường, nể tình ngày xưa cậu đã từng khẳng khái hỗ trợ tiền, tài trợ cho Không Thanh nghiên cứu, đến lúc đó sẽ để cho cậu một cái trong danh sách, bảo đảm cậu có thể lấy được mũ thực tế ảo đầu tiên.”

Cao Thiên Hữu cảm động không thôi, tình ý chân thành mà nói: “Anh Lãng, từ hôm nay trở đi, anh chính là anh ruột khác cha khác mẹ của em.”

“Câm miệng đi!” Tần Lãng quyết đoán cự tuyệt, y không muốn tự dưng có một đứa em ruột khác cha khác mẹ như vậy.

“Đúng rồi, anh Lãng, game thực tế ảo này tên gì thế? Làm game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới, nhất định phải có một cái tên uy vũ khí phách mới được.”

Về tên trò chơi, Tần Lãng đã sớm thương lượng tốt với Không Thanh.

“Truy tiên vấn đạo.”

_________________________

(*)Trong bản QT ghi là Worton, mình nghĩ nó là đại học Wharton- một trong 12 trường thành viên của đại học Pennsylvania ở bang Pennsylvania.

(**) Nhất minh kinh nhân: ví lúc bình thường không động thanh sắc, đột nhiên làm những việc khiến người ta kinh ngạc.

Trong sử kí – Hoạt kê liệt truyện ghi rằng: Thử điểu phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.

Editor có lời muốn nói: hôm qua hứa với @PhcDuy926 rồi nên nay đăng nè:3


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.