Cậu quay đầu nhìn thấy cái tên Trình Dương ngu ngốc này cứ đi theo cậu nên cậu càng bực hơn cậu đã giả vờ không quen biết hắn rồi mà hắn vẫn cứ như vậy, bây giờ cậu phải làm sao đây không lẽ quay lại đánh nhau với hắn hả. Cậu lắc đầu dẹp tan cái suy nghĩ vừa rồi cậu không bản thân cậu lại trở thành một đứa bé hư trong mắt mọi người nữa, cậu liếc hắn vài cái kêu hắn biết ý tứ thì rơi đi mà hình như tên này ko hiểu thì phải
“Cậu mắc cái gì đi theo tui, tui đâu có lấy cái gì của cậu” cậu nói nhỏ đủ cho Trình Dương nghe thấy nghe thấy tiếng cậu nói thì hắn đã vui vẻ lên tính nói gì đó thì cánh tay cậu vươn ra ý bảo hắn không cần nói cậu đã biết hắn nói gì rồi
“Đừng có mà đi theo tui nữa tui ghét cậu lắm đó biết chưa” giọng nói mang theo chút giận nhưng mà hắn nghe lại thấy dễ thương mới hay chứ
“Được được tôi sẽ không đi theo em” vẻ buồn tủi của Trình Dương xuất hiện nhưng mà Lâm Nhất làm gì để ý đến vẻ mặt của hắn ra sao đã ghét rồi thì để ý làm gì
Bỗng ở một góc nào đó có nhiều cô gái đang vây quanh một anh chàng cao ráo đẹp trai nhưng nhìn vẻ mặt của hắn hình như là ko để tâm lắm đến mấy cô gái đó cậu nhìn hắn có chút quen mắt nhưng mà đứng từ xa cậu ko thể thấy rõ được người đó là ai
Bản tính vốn dĩ trước giờ của cậu là tò mò mà vì tò mò cậu mới lại xem cậu quên mất là trong bữa tiếc hôm nay sẽ nam nữ chính đến đâu
“Cho tui qua một chút nhé”
“Cậu qua đi”
Tiếng nói chuyện xung quanh cậu thật ồn ào toàn chủ yếu nói về cái người đàn ông đó cậu không biết hắn đẹp trai đến đâu mà mấy cô gái xinh đẹp ở đây khen lấy khen để như vậy.
Cậu đi sát lại gần chỗ đó thì cmn chết cậu thật rồi rõ ràng đây là nam chính đẹp trai lạnh lùng bá đạo mà ‘ sao mình lại quên mất chứ’ thôi thì lỡ thấy rồi thì nhìn thêm lúc nữa vậy đúng hắn ta rất đẹp trai lại còn giàu có ai mà chẳng mê chứ nếu cậu là con gái chắc chắn cậu cũng sẽ yêu hắn mất thôi nhưng mà bây giờ cậu là con trai mà sao mà yêu được
Cậu nhìn tới nhìn lui không thấy nữ chính đâu trong truyện sẽ có nữ chính đi theo mà sao bây giờ nó kì lạ vậy hình như càng ngày càng đi xa với cốt truyện rồi từ khi cậu xuất hiện đến giờ thì nó càng thay đổi nam nữ chính không còn thân mật như trước vc thật
Đứng trầm tư suy nghĩ một hồi mà cậu không biết rằng đã có ánh mắt từ phía xa kia nhìn cậu chằm chằm nãy giờ ánh mắt hắn toả ra đầy sự khinh bỉ cùng sự mỉa mai
“Tên này cũng có đến đây sao vui rồi đây” hắn nhếc mép cái giọng nói đáng ghét ấy lại phát ra từ cái miệng của Tống Phong clm ( xà lơ quá rồi con :D)
Tự nhiên thấy lạnh ở sau gáy thôi cũng kệ đi cậu bỏ đi sợ sẽ bị nam chính nhìn thấy thì cũng khổ cho thân cậu
“Nếu nữ chính không đi cùng nam chính vậy thì cô ta đi cùng với ai được chứ không lẽ cô ta không đến bữa tiệc này sao, chắc là không phải đâu rõ ràng cô ta là nhân vật quan trọng mà sao mà thiếu được chứ”
Tống Phong nhìn cậu mãi thấy dáng bộ ngơ ngơ của thì giả vờ đi đến bên cạnh mời rượu cậu, cậu thì vẫn không để ý đến hắn khi hắn đưa ly rượu đến trước mặt cậu thì cậu mới nhìn lên giật mình lùi lại mấy bước đề phòng chuyện gì xấu xảy ra
“Làm gì mà sợ tôi đến vậy tối chỉ muốn mời rượu cậu mà thôi không cần phải cách xa như thế đâu”
“Tui…tui không à ừ…tui đâu biết uống đâu anh mời tui làm gì anh mời người khác đâu” tay chân cậu run rẩy nói cứ lắp bắp cậu sợ quá rồi nhìn ánh mắt hắn cũng đã thấy sợ rồi
“Cậu không muốn uống cùng tôi sao, không phải trước đây cậu uống rất nhiều rượu” giọng nói nghi hoặc nhìn cậu hắn điều tra cậu chặt chẽ như vậy làm sao mà không biết được
“Tui đã nói tui không biết mà, trước là trước bây giờ là bây giờ sao ai cũng muốn bắt nạt tui vậy cái tên Trình Dướng đó giờ đến lượt anh sao rõ ràng tui đã nói là tui không thích với cả theo đuổi Cẩm Mộng của mấy người nữa rồi mà” cậu uất ức bất lực mặt cậu đỏ lên sắp khóc mất rồi