Lúc ăn cơm tối Rafael hỏi Diệp Quân, ngày trao đổi hôm nay như thế nào.
Diệp Quân phát hiện từ sau sự kiện lần đó, Rafael rõ ràng quan tâm về chuyện trao đổi ở trường hơn, mỗi lần tham gia xong rồi về nhà y đều cẩn thận hỏi chi tiết về ngày trao đổi hôm đó.
“Không có chuyện thú vị gì xảy ra cả, giống như bình thường mà thôi”, Diệp Quân trả lời.
Rafael gật đầu, tâm trạng rất tốt, “Trường sẽ cho nghỉ, có muốn cùng ta quay về Tuyết Ải Tinh không.”
“Thật ư, trở lại Tuyết Ải Tinh sao?” Diệp Quân kinh hỉ, thời gian trôi thật nhanh, trường St. Fies một năm có hai học kỳ, giữa mỗi học kỳ là kỳ nghỉ 3 tháng, không ngờ một học kỳ nhanh như vậy đã kết thúc.
“Mỗi năm ta đều quay về Tuyết Ải Tinh nghỉ ngơi mấy tháng, em có thể đến đó trong kỳ nghỉ của mình”, Rafael tướng quân mỉm cười nói.
“Tuyệt quá”, Diệp Quân tâm tình có chút khẩn cấp, hắn có tình cảm sâu đậm với Tuyết Ải tinh, Gil, Philip, Simon quản gia, người nào hắn cũng vô cùng nhớ mong.
Đúng rồi, lâu rồi không gọi cho Gil, lần liên lạc cuối cùng là một tháng trước, Gil nói bệnh viện công tác rất bận rộn, với lại chính hắn đã sắp vào kỳ thành niên rồi, không biết Gil bây giờ như thế nào.
Diệp Quân vừa ăn cơm vừa hồi tưởng về Tuyết Ải Tinh, tâm tình rất tốt.
Rafael tướng quân nhìn khuôn mặt mỉm cười của nam hài, tâm tình lo lắng vì hắn tham gia ngày trao đổi bỗng nhiên mất sạch, lần này quay về Tuyết Ải Tinh mình có thể sớm chiều làm bạn cùng Diệp Quân khoảng ba tháng, chắc thế cũng đủ rồi.
Diệp Quân cơm nước xong liền chạy trở về phòng của mình, lập tức liên hệ với Gil.
Gil thấy hắn thì rất vui vẻ, “Diệp, tớ đang chuẩn bị gọi cho cậu, không ngờ vừa mở tin nhắn ra thì đã thấy yêu cầu liên lạc của cậu.”
“Chúng ta thật ăn ý”, Diệp Quân cười trả lời, “Nói cho cậu một tin tốt, tháng sau tớ nghỉ, Rafael tướng quân sẽ mang tớ quay về Tuyết Ải Tinh, ba tháng kỳ nghỉ sẽ ở nơi đó.”.
“Thật hả, tốt quá đi “, Gil thoạt nhìn phi thường kích động.
Diệp Quân cũng rất vui vẻ, hai người hàn huyên vài câu, hắn mới nhớ tới lời lúc nãy Gil định nói gì đó (?), “Gil, cậu có phải cũng có tin tốt muốn nói với tớ đúng không?”
“À, tớ quả thật có một tin muốn nói với cậu”, Gil bẽn lẽn trả lời(?), cậu quay về làm tổ trên giường rồi xấu hổ nói, “Philip tỏ tình với tớ.”
!!!
Gil nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Quân lại càng thêm thẹn thùng, đỏ mặt kể về chuyện đã trải qua.
“Trước giờ làm việc hôm nay, Philip mời tớ buổi tối cùng nhau ăn cơm. Sau đó tớ tức khắc nhận ra anh ấy định nói gì với tớ, trong lòng khẩn trương muốn chết. Quả nhiên anh ấy vừa thấy tớ liền hỏi, “Gil, kỳ thành niên của em sắp tới rồi, đã chọn ra Alpha chưa?” “
“Tớ không thể không biết xấu hổ mà nói, mình đã sớm lựa chọn anh ấy, vì thế tớ nhìn sàn nhà không nói lời nào.”
“Anh ấy còn nói, “Gil, sao em không nói gì, nếu không có, vậy thì em có đồng ý để anh trở thành Alpha của em không?” “
Gil tự thuật đến đấy, cả khuôn mặt đã hồng như táo chín.
“Tim tớ lúc ấy như sắp nhảy ra ngoài tới nơi, ngay cả nói cũng không thốt lên lời, chỉ có thể gật gật đầu, sau đó Philip nói với tớ, “Ngốc ạ, anh chờ em nhiều năm như vậy, cuối cùng em cũng trưởng thành rồi” “.
“A a a…”, Gil nói đến đây ngay lập tức từ trên giường bật dậy, hai tay ôm khuôn mặt đỏ như gấc của mình ở trong phòng đi tới đi lui, có vẻ như không thể bình phục tâm tình của mình.
“Tớ không ngờ anh ấy thổ lộ với tớ trong thời điểm này, tuy rằng tớ luôn luôn mơ hồ cảm thấy Philip cũng thích tớ, anh ấy đang chờ tớ, thế nhưng khi anh ấy thật sự nói ra, lúc đó tớ ngừng thở luôn ấy, Trời ạ, tớ muốn nhảy ngay vào hồ Cummings tắm nước lạnh quá.”, Gil đã hoàn toàn tiến nhập vào trạng thái(?).
Diệp Quân nhìn lên khuôn mặt kích động tột đỉnh của bạn tốt. Nỗ lực của và chờ đợi của cậu đã được đền đáp, cậu cuối cùng cũng đợi được lời tỏ tình của người trong lòng mình, Diệp Quân thiệt tình cảm thấy cao hứng thay cậu.
“Tớ thực sự cao hứng cho cậu, Gil “, Diệp Quân nói, “Các cậu nhất định sẽ là một đôi hạnh phúc.”
“Ân ân”, Gil mãnh liệt gật đầu.
Hai người nói chuyện Philip thổ lộ thật lâu, chủ yếu là Gil kể lể, hôm nay hiển nhiên cậu rất hưng phấn, cả người giống như Tiểu Hỏa cầu phát ra ánh sáng, bên ngoài còn tỏa ra tia lửa nhảy tanh tách (?).
“Đúng rồi, nói cho tớ biết, cậu có gặp Alpha mình thích ở St. Fies không?” Gil cuối cùng cũng yên ổn lại nội tâm, phát hiện từ nãy đến giờ cậu đều nói về chuyện của mình, tình huống của Diệp Quân cậu còn chưa hỏi đâu.
“Tớ nghe nói trường St. Fies có trao đổi với rất nhiều trường Alpha quý tộc, chắc chắn cậu nhìn thấy không ít Alpha xuất sắc đâu nhỉ, thế nào, đã thích được ai chưa?”(?)
Diệp Quân lắc đầu, “Tớ không giống cậu, tớ không thích Alpha”.
Gil nở nụ cười, “Gien sẽ không lừa tớ, cậu nghĩ rằng mình không thích Alpha là bởi vì chưa gặp được người thích hợp, nếu cậu gặp được hắn rồi, cậu sẽ biết thôi. Giống như lần đầu tiên tớ gặp Philip thì có loại cảm giác kỳ diệu như anh ấy sẽ là Alpha duy nhất đời này của tớ.”
“Kỳ thật Omega và Alpha trong lúc đó sẽ sinh ra cảm ứng, cậu còn chưa tới kỳ thành niên, giác quan còn chưa nhạy, tính mẫn cảm thấp. Đợi đến lúc kỳ trưởng thành đến gần, hormone gia tăng rất nhanh, các loại giác quan dần dần phát dục hết rồi, cậu sẽ phát hiện mỗi một Alpha đều có khí tức của riêng mình, nếu cậu gặp được khí tức làm mình tâm động thì cậu sẽ đột nhiên nhận ra rằng hắn chính là Alpha định mệnh của cậu đó.”
Gil giống như người từng trải cẩn thận kể lại kinh nghiệm của mình, “Tớ đã sắp sửa thành niên rồi, đã có cảm giác rất rõ ràng về hormone của Philip, mỗi lần anh ấy tới gần, người anh ấy phát ra hơi thở mãnh liệt khiến hô hấp tớ đình trệ. Đây chính là lực hấp dẫn trời sinh của Alpha đối với Omega định mệnh, tương tự như vậy, Omega đối với Alpha cũng như thế.”
Diệp Quân ngơ ngơ ngẩn ngẩn nghe, thật sự thần kỳ như vậy sao?
“Thật mà, tin tớ đi, kiên nhẫn chờ đợi, dụng tâm cảm thụ, có lẽ Alpha của cậu ở ngay bên cạnh cậu, chỉ là cậu còn chưa cảm nhận được thôi”, Gil kết luận.
Cuối cùng cậu đỏ mặt rồi nói, “Tớ nghĩ chẳng bao lâu nữa, cậu và Rafael tướng quân sẽ nhận thiệp mời lễ kết hôn của tớ và Philip, mong cậu mau mau trở lại Tuyết Ải Tinh càng sớm càng tốt nha.”
Sau khi tạm biệt Gil xong, Diệp Quân nằm trên giường, cái dư vị mà Gil nói rồi người định mệnh của mình, mình sẽ có sao?
Diệp Quân cũng từng có ảo tưởng tốt đẹp với tình yêu, nhưng mà sau khi trải qua chuyện Địa Cầu hủy diệt thì hắn không còn ôm kỳ vọng gì với tình cảm nữa, với cả mình là người Địa cầu cuối cùng rồi, làm sao mà tìm người yêu được đây. (ý ẻm là ko tìm đc đồng loại để XXOO nữa)
Gil nói gien sẽ không lừa dối mình, chẳng lẽ mình thực sự là một Omega sao? Thực sự sẽ ở Tefra tinh hệ gặp được Alpha của mình?
Nếu cần thiết có một Alpha như vậy, vậy anh ta sẽ là dạng người gì đây?
Diệp Quân nhắm mắt suy tư, trong đầu đột nhiên xuất hiện một thân ảnh cao lớn quen thuộc.
Trời ạ, hắn sợ hãi mà ngồi bật dậy, vẻ mặt có hơi cổ quái nhìn cửa phòng rồi sau đó cả mặt đỏ bừng.
Mình nhất định là điên rồi, hắn bụm mặt ngã xuống giường.
Rất nhanh Diệp Quân quên bẵng chuyện hôm đó đi, một tháng nữa là khảo hạch cuối kỳ, hắn phải dành mọi sự tập trung cho việc chuẩn bị kỳ thi đó.
Mặc dù nói các môn học của St.Fies không khó, nhưng đối với một tên ngoại tinh nhân không có một chút nền tảng nào mà nói, nếu muốn bắt kịp trong thời gian ngắn cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Gần đây, Rafael phát hiện mỗi ngày Diệp Quân dường như cơm nước xong liền lao vào gian phòng của mình đọc sách, đôi khi còn học đến nửa đêm.
Hôm nay thời gian Diệp Quân cơm nước xong vừa định chạy trở về phòng thì bị Rafael gọi lại, “Sát hạch cuối kỳ của St,Fies không quá khó, em không cần khẩn trương như vậy.”
Cho dù thi xếp bét trường thì có làm sao đâu, y có thể đảm bảo bất kể ra sao, tương lai Diệp Quân nhất định sẽ sống cuộc đời như hắn mong muốn.
Diệp Quân nhai xong cơm trong miệng rồi mới lên tiếng, “Tôi so với các bạn cùng lớp của mình thì còn rất nhiều chênh lệch, không cố gắng thì không được, với lại tôi muốn lấy tốc độ nhanh nhất để học xong toàn bộ chương trình rồi xin vào đại học Omega.”
“Đúng rồi, tôi muốn sau khi tốt nghiệp thì xin vào đại học Omega, có thể không”, Diệp Quân nhớ tới chuyện này còn chưa trưng cầu ý kiến của Rafael đâu.
Tuy rằng y nói sẽ luôn luôn ủng hộ mình, nhưng Diệp Quân lại nghĩ rằng Rafael là nhất gia chi chủ (người đứng đầu gia đình), y nên biết tất cả ý định của mình.
Rafael nhìn con ngươi nam hài lấp lánh như vì sao, trái tim chợt động, y sờ tóc nam hài, “Được rồi, em cứ làm theo ý của em, nhưng không cần miễn cưỡng chính mình, lượng sức mà đi, ta hi vọng em sống thật hạnh phúc.”
“Cám ơn”, Diệp Quân cao hứng nở nụ cười, có thể sống cuộc sống mình muốn, đây là khoái hoạt lớn nhất, cám ơn anh, Rafael.
Rafael nhìn thân ảnh Diệp Quân nhanh chóng rời đi, y khe khẽ thở dài, tiểu Omega cố gắng như thế, mình phải cao hứng mới đúng chứ, vì sao trong lòng lại ê ẩm như vậy.
Hoàn toàn mở ra hình thức học bá, Diệp Quân quả nhiên thời điểm cuối học kỳ không chỉ thông qua tất cả kiểm tra, từng môn học còn được điểm rất xuất sắc.
Thời gian Xia Kelin lão sư cầm bảng điểm Diệp Quân trên tay, kinh ngạc đến nỗi miệng không thể khép lại được, nàng đi theo người học viên này suốt một học kỳ, nàng biết lúc hắn vừa vào thì nền tảng có bao nhiêu không chắc chắn, ngay cả thường thức đơn giản nhất cũng phạm sai lầm. Tuy rằng hắn luôn luôn rất cố gắng, nhưng nàng căn bản không thể tưởng được trong thời gian ngắn ngủn chỉ một học kỳ, hắn có thể bắt kịp thậm chí vượt qua các bạn học khác, thật khó tin, Xia Kelin lão sư đã hoàn toàn bị học viên đến từ tinh cầu xa xôi này khuất phục.
Downer hiệu trưởng đích thân gọi điện cho Rafael tướng quân rồi tán dương thành tích người bị giám hộ của y ở trường học rất tốt, ông còn khen ngợi Diệp Quân làm rất tốt trong phương diện giao tiếp, lấy được hảo cảm và tôn trọng của hầu hết các đồng học, lão sư.
Rafael một bên nghe, một bên giương lên khóe miệng, y biết mà, y biết Omega của y luôn luôn rất xuất sắc.
Downer hiệu trưởng còn nhắc nhở y, Diệp Quân sắp sửa thành niên rồi, Rafael gia tộc phải chú ý đến việc lựa chọn Alpha cho hắn, nếu như không chỉ định được Alpha quý tộc nào, học kỳ tiếp theo trường sẽ chế định kế hoạch xem mắt để đốc thúc hắn mau chóng tìm được Alpha thích hợp, nghênh đón kỳ thành niên.
Rafael tướng quân trả lời, “Downer hiệu trưởng, trường học không cần lo lắng về vấn đề này, ta sẽ xử lý tốt chuyện này, ta đảm bảo hắn sẽ an ổn tiến vào kỳ thành niên.”
Downer hiệu trưởng đối với câu trả lời thuyết phục của Rafael tướng quân rất hài lòng, rồi ông ngắt máy truyền tin.
—— nếu người giám hộ học viên nào cũng giống Rafael tướng quân phối hợp như vậy thì tốt rồi, trường học sẽ bớt đi ít nhiều lo lắng.