Giữa Bình Lang cao nguyên có những ánh lửa hắt lên màn đêm yên tĩnh.Đây không phải là một vài người lác đác mà một đoàn xe. Đoàn xe nay có quy mô vô cùng lớn, khoảng hơn 2000 người dưới sự dẫn dắt của 5 đại gia tộc.
Đoàn xe không phải là nhỏ,có rất nhiều thường dân. Dị năng giả cũng không thiếu nhưng không thể bảo vệ hết được cả đoàn xe khổng lồ được. buổi chiều các gia tộc đã họp bàn và thảo luận kỹ.
Sau khi đi nữa ngày cảm giác rằng sẽ không thể thoát khỏi nơi này sớm được nên bọn họ ra lệnh dừng chân cắm trại ở đây. Bữa tối được diễn ra nhanh chóng.
Người bình thường đều được an bài vào trong các xe quân dụng. di năng giả thì ở trong những chiếc xe được cải tạo qua bao vệ xung quanh phía bên ngoài.
Đám người Triệu Hàng đang ở trong một chiếc xe quân dụng rộng rái để hội họp.
-theo lộ trình thì phải hơn 5 tháng nữa mới đến nơi. Ngô Lâm nói.
-Chúng ta quá nhiều người có thể còn lâu hơn. Triệu Hàng nhìn tấm bản đồ lớn rồi nói.
-trên đường có rất nhiều nguy hiểm không thể đi quá nhanh. An Thế Kiệt nói.
-riêng vùng Bình Lang này đã rộng 2000km2ngày mai liệu có ra khỏi không?
– nơi này rất rộng lớn, tuy không sợ tang thi nhưng chắc hẳn cũng có một ít động vật biến dị và thực vật biến dị.
-tôi xem chúng ta phải phòng thủ chắc chắn.
– chúng ta chia làm 2 tổ. thay nhau trực như vậy mới được bảo toàn.
– Được.
Bọn họ 7 người chia làm 2 tổ. Triệu Hàng, Ngô Lâm, An Thế Kiệt một tổ. Đường Hiên, Đường Nhiên, Âu Dương Hạo và Âu Dương Minh một tổ.
Tổ 1: Triệu Hàng là hệ Kim và hệ tinh thần, Ngô Lâm là hệ thổ biến dị và thủy . An Thế Kiệt là hệ băng và hệ không gian hệ.
Tổ 2: Đường Nhiên là hệ hỏa biến dị, Đường Hiên là song hệ dị năng phong và mộc biến dị. Âu Dương Hạo là hệ hỏa biến dị với hệ tinh thần. Âu Dương Minh là Lôi hệ biến dị với hệ không gian.
Không gian của An Thế Kiệt và Âu Dương Minh rất nghịch thiên tuy không được như của bọn Ngọc Thiên Di nhưng cũng rất rộng có thể trồng trọt , chứa đựng được vật sống. trong không gian của bọn họ có cả mấy chục cái siêu thị của các nhà mà sau khi mạt thế bọn họ đã tích trữ được. những thứ này bọ họ tạm thời không cần dùng đến vì trong đoàn xe luôn dự trữ đủ vật tư mà bọn họ cũng không thể hiện ra bên ngoài.
Tổ của Triệu Hàng đi ra ngoài bảo vệ còn bọn Đường – Âu ở lại trong xe nghỉ ngơi.
3 người ra ngoài phân theo 3 hướng khác nhau đi tuần hết xung quanh. Triệu Hàng đi dọc theo sườn Tây, Ngô Lâm thì theo Sườn đông. An Thế Kiệt đi xuyên qua giữa nếu có phát hiện gì thi liên lạc với nhau qua bộ đàm. Sau một giờ đi tuần bọn họ tập hợp tại trung tâm của đoàn xe.
-Không có gì cả. Triệu Hàng nói.
-Tôi cũng vậy. Ngô Lâm tiếp lời.
-Phía tôi cũng vậy. An Thế Kiệt nói.
Bọn họ đứng canh ở đây vưa nói chuyên vừa quan sát xung quanh. Lửa đã được dập tắt hết. bóng đêm tối như mực nhưng với di năng gia thì nhìn là không vấn đề.
Nhìn từ phía xa có một cô gái từ từ đi lại phía ba người đang đứng, nếu các bảo bảo ở đây thể nào cũng cảm thán một phen “ ruồi bọ đi đâu cứ thấy mật là bu lại”.
-Hàng, Lâm, Kiệt em mang nước cho các anh.
Cô gái vừa nói vừa đưa 3 chai nước ra trước mặt ba người. cô gái này cũng là một mỹ nhân, tuy mạt thế đến nhưng cũng không có phần tiều tụy chút nào. Mà lại có thêm phần mạnh khỏe. đôi mắt mị ý không chút che dấu nào nhìn ba người.
-Cảm ơn cô, Ngọc Nhã.
Đúng vậy, đây là cô em họ “tốt” của Thiên Di. Mạt thế đến, bọn họ gom góp một chút vật tư nên đã gia nhập đoàn xe của 5 gia tộc. vì có chút đóng góp nên bọn họ ở trong đoàn xe rất đắc ý. Ngọc Nhã trước mắt này cũng là dị năng giả hệ thủy cấp 1. Vì có thể tạo ra nước nên ai cũng kiệu ngạo, chỉ ở trước mặt các anh là giả vờ dịu dàng, nhu thuận, thẹn thùng.
-Cô về xe đi, ở đây rất nguy hiểm. An Thế Kiệt nói.
-Em có dị năng, em sẽ ở đây canh gác cùng các anh.
Ngọc Nhã nhìn ba người bọn họ như thể bọn họ đã gây ra tội lớn.
-Di năng của cô không chiến đấu được. Ngô Lâm phát huy công phu miệng độc của mình.
-Em..em…
Cô ta không hổ là hệ thủy triệu hồi nước mắt rất là nhanh. Thấy mày của ba người đều nhăn lại thì biết mình không tiếp tục ở lại nữa.
-Vậy em về trước, các anh phải cẩn thận.
Cô ta nói xong thì lưu luyến nhìn ba người một lần mới chịu rời đi.
Ba người tiếp tục canh gác, đến nửa đêm khi chuẩn bị đổi ca thì nghe thấy tiếng sói tru lên ở phía xa vọng lại. bốn người còn lại cũng nhanh chóng tập hợp lại.
Tiếng sói càng ngày càng vọng lại gần, những di nặng giả mạnh nhất trong đoàn xe nhanh chóng cùng với 7 chàng trai thiếu chủ tập hợp lại hướng tây_nơi tiếng sói tru về. còn một bộ phận cao tầng trên_là những lão gia gia chủ 5 đại gia tộc trấn giữ cùng với một phần dị năng giả.
Tiếng kêu khóc của trẻ em, hay tiếng nức nở của những người phụ nữ yếu đuối càng làm tăng thêm tiếng hưng phấn của tiếng sói.
Trước mắt dị năng giả là một con sói trắng cực lớn phải to gấp ba lần con sói bình thường. toàn thân trắng muôt, bốn đôi chân cực khỏe trên bốn móng vuốt cực sắc bén làm người khác dễ dàng liên tưởng đến nó là một con Lang Vương. Hàm rang nanh không ngừng mở ra cộng với tiếng tru lên ghê rợn không ngừng. nó mới chỉ là cấp 2_sơ cấp mà thôi. Hôm nay nó đi ngang qua đây ngửi thấy mùi thịt nên mới lại gần, không ngờ lại có nhều nhân loại như vậy. thế thì nó không sợ thiếu thức ăn nữa rồi.
Tất cả mọi người tập hợp ở chỗ này đều có áp lực rất lớn.
-các tổ đội tập hợp.
Các dị năng giả nhanh chóng đứng thành hàng. Dị năng giả hệ kim do Triệu Hàng làm đội trưởng. Hệ băng và hệ thủy do An Thế Kiệt làm đội trưởng. Hệ thổ do Ngô Lâm làm đội trưởng, hệ hỏa do Đương Nhiên làm đội trưởng. Hệ Phong và hệ mộc do Đường Hiên làm đội trưởng. hệ lôi do Âu Dương Minh làm đội trưởng. Hệ tinh thần chỉ có 5 người do Âu Dương Hạo làm đội trưởng. 9 tổ đội được tổ chức chặt chẽ.
Khi con sói bắt đầu không chịu đựng được mà tấn công thì các tổ đội bắt đầu kết hợp tác chiến.
Tổ hệ thổ dưới sự chỉ huy của Ngô Lâm tạo thành những tường đất giam cầm tại một chỗ. Các đội hệ băng và hệ thủy do An Thế Kiệt chỉ huy dùng băng tiễn và quả cầu nước bắn về phía con sói. Con sói tru lên không ngừng, tuy bị trúng rất nhiều đòn tấn công nhưng nó lại không bị tổn thương mạnh chỉ bị tổn thương ngoài da mà thôi. Nó nhảy lên bức tường đất mà xông về phía trước. tường đất không duy trì được quá lâu. Từng bức tường lần lượt được dựng lên sau mỗi lần sụp đổ. Băng tiễn và thủy cầu cũng không ngừng lao về phía con sói. Triệu Hàng cũng dẫn đầu đội hệ kim phóng những chiếc kim về phía con vật.
Hệ mộc và hệ phong của Đường Hiên dẫn đầu cũng không chịu thua kém mà cũng tiến lên tấn công. Đội hệ thổ đã sắp cạn năng lượng lui về nghỉ ngơi, đội hệ mộc tiến lên thay thế, những mầm cây nhanh chóng mọc lên trói buộc con sói lại, những đạo phong đao không ngừng được ném ra cắt xé con vật. Đội hệ hỏa của Đường Nhiên cũng nhanh chóng thay thế cho đội của Triệu Hàng và An Thế Kiệt. Đội hệ lôi của Âu Dương Minh cũng chịu kém cánh, những tia sét được tạo ra bổ xuống con vật. chỉ có đội của Âu Dương Hạo là ranh tay không tham gia tấn công.
Con sói cũng phát hiện mình đang trong tình thế bị động, nó tru lên một tiếng hết sức giận dữ, đôi mắt màu đen không con nữa mà biến thành màu đỏ. Nó mở miệng ra phóng ra những quả cầu lửa về phía những thứ đang lao về phía nó. Móng vuốt của nó cũng trở nên sắc bén hơn. Những cây leo đang cuốn xung quanh nó cũng bị nó quơ mong vuốt một cái là đứt hết.
Thấy còn sói trở nên giận dữ mà còn mạnh hơn nên các di năng giả bắt đầu dốc sức nhưng cuộc chiến chỉ ngang tai ngang sức.
Khi dị năng của các đội bắt đầu cạn kiệt thì đội trưởng của của bọn họ mới bắt đầu ratay . Họ từng là thiên tài trước mạt thế nên khi mạt thế đến ông trời cũng rất ưu ái cho họ, mới chỉ gần 2 tháng mà họ đã có được di năng cấp 2 cao cấp còn thêm biến dị nữa.
An Thế Kiệt Phóng từng đạo băng tiễn về phía con sói khi Ngô Lâm tạo những bức tường bằng đất kết hợp với hệ kim của Triệu Hàng nên tường đất càng trở nên rắn chắc.
Đường Nhiên cũng không chịu thua kém, từng quả cầu lửa được phóng về phía con sói. Con sói bị đau nên càng giãy dụa mạnh hơn, những bức tường đất cũng không cản nổi nó, nếu không có những căn dây leo bền chắc trói buộc nó không ngừng kèm theo tường đất dựng lên ngay sau khi bị con sói đạp đổ thi nó đã đi đến được chỗ con vật đang đứng.
Âu Dương Minh tung ra từng quả cầu sét về phía con vật.
Con vật bị tấn công liên tục, bị đau nó bắt quay lại chạy trốn. nó đã bị thương rất nặng nếu còn tấn công thêm nữa thì nó không còn sức chiến đâu. Chỉ chạy trốn thì mới có cơ hội còn sống. những quả cầu lửa từ miệng nó phóng ra không ngừng thiêu những cây cối xung quanh, tan chảy những đạo băng tiễn bắn về phía nó.
Thấy con sói bắt đầu chạy trốn, 7 người cũng không tham chiến nữa mà giảm dần tốc độ những đòn tấn công. Con sói bị thương nặng cuối cùng cũng chạy trốn thành công, nếu từ đầu nó không khinh địch thì những người ở đây cũng sẽ bị thương.
Sau 2 giờ chiến đấu tất cả mọi người đều mệt mỏi, trở về xe nghỉ ngơi nhưng đội trưởng cũng không quên trách nhiệm của mình. Phân công những di năng giả không tham gia chiến đấu tiếp tục canh chừng họ mới vào xe nghỉ ngơi. Không phải họ không sợ có thứ tiếp tục tấn công mà họ cũng cần nghỉ ngơi thì mới có thể tiếp tục chiến đấu. dường như ông trời rất ưu ái họ, từ giờ đến sáng không có thứ gì tấn công bọn họ cả.
Những người bình thường hay những kẻ không tham gia trận chiến nghe kể lại cũng biết mạt thế tàn khốc cỡ nào, chỉ một con sói thôi mà cũng tiêu hao hết một nữa dị năng trong đoàn xe.