Ở Trong Game Chạy Trốn Làm Lão Đại

Chương 14: Trấn nhỏ quái đản [kết thúc]



Cả nguời Trương Giao đau đớn run lên, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh, hắn đưa mã tấu cho Sở Tu: “Giúp tôi……”

Sở Tu cầm mã tấu, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng có chút chần chờ.

Trương Giao thấp giọng nói: “Không có việc gì, chỉ cần không chết, chỉ cần rời khỏi đây sẽ khôi phục lại.”

Chu Tú lập tức rút ra vài điểm mấu chốt trong lời nói của hắn, thứ nhất, sau khi rời khỏi phó bản này, thân thể sẽ trở lại trạng thái khỏe mạnh.

Thứ hai, sau khi rời đi, có thể quay trở lại thực tế hoặc một số nơi khác.

Cô không chần chừ một chút nào, giơ mã tấu lên từ từ nhắm vào chỗ Trương Giao bị kẹp, sau đó nghiến răng nghiến lợi chặt xuống, tuy rằng không đủ sức, nhưng may mà xương cốt nơi đó đã gãy nát, nên cô đã suôn sẻ thuận lợi chém đứt tay Trương Giao.

Phía sau cửa là một đoạn đường ngắn, hai người đi phía trước lảo đảo vài bước, liền đi vào ánh sáng trắng.

Trong đầu Sở Tu vang lên một tiếng đinh, ngay sau đó là tiếng hệ thống nhắc nhở.

“Chúc mừng thành công thông quan bệnh viện Kim Sơn Lợi Dân, có được chìa khóa, tích phân +10, thành công chạy thoát, tích phân +30, phúc lợi người mới tích phân +10.”

“Thương thành đã mở.”

“Mong người chơi không ngừng cố gắng.”

Sở Tu:……

Thật sự là trò chơi? Còn thương thành thì sao?

Cô căn cứ vào nhắc nhở mở ra thương thành, trước mặt lập tức xuất hiện màn hình màu xanh, ngay sau đó đã bị sợ ngây người.

Thương thành thật sự cái gì đều có, có cả thuốc và đạo cụ.

Cô thậm chí còn thấy được con búp bê lúc trước vóc dáng cao cho cô, ở thương thành tên gọi là hình nộm thế thân, yêu cầu dùng 5 tích phân để đổi.

Khó trách vóc dáng cao lúc ấy vẻ mặt đau xót, một phó bản có thể có được bao nhiêu tích phân đâu.

Càng đáng sợ chính là có những loại thuốc có hiệu quả tốt nhất thì dù chỉ còn một hơi thở cũng có thể cứu trở về, nếu là mà có ở hiện thực……

Nhưng mà Sở Tu thấy được, vật phẩm bên trong thương thành chỉ đủ sử dụng ở trong phó bản.

Sở Tu cuối cùng cũng không mua, bởi vì cô nhìn trúng thứ khác, tăng cường thể chất.

50 tích phân một cái, rất quý giá.

Thể chất của cô là một khuyết điểm rất lớn, cô thật sự rất cần thứ này.

Sở Tu chỉ có thể mua một cái, sau khi đổi xong, đóng giao diện thương thành, ánh sáng trắng trước mắt dần dần biến mất trong đầu có một thanh âm vang lên, Sở Tu lảo đảo một cái.

“Để ý một chút, nắm chặt tay lại.”Ông cụ ngồi bên cạnh nghĩ ‘người trẻ tuổi này có bị gì không vậy’ ánh mắt nhìn Sở Tu.

Lúc này Sở Tu mới phát hiện, chính mình đã trở lại trên xe buýt.

Cô hơi lo lắng, bởi vì lúc nãy hệ thống trò chơi còn nói một câu, đại khái ý tứ là: cô là người mới nhưng trong phó bản lại biểu hiện xuất sắc, mở khóa cái gì đó.

Cô không nghe rõ, chủ yếu là trò chơi và hiện thực thay đổi quá bất ngờ.

Cô bình tĩnh một chút, cảm ơn ông cụ rồi duỗi tay nắm lấy tay vịn, quả nhiên, ở phó bản cánh tay của cô bị thương, giờ đã hoàn toàn khôi phục bình thường, cùng không khác gì trước khi bị thương.

Nhẹ nhàng hoạt động một chút, thậm chí còn không thấy đau, không hề có cảm giác từng bị thương.

Sở Tu một đường trầm tư, cân nhắc kỹ lưỡng những chuyện đã trả qua ở trong phó bản trải, trước mắt biết được chính là, cô ngoài ý muốn tiến vào một cái trò chơi chạy trốn, hoàn thành một cái phó bản sẽ trở lại thế giới hiện thực, cô nhìn thời gian, ở phó bản bên trong rõ ràng đi qua vài ngày, nhưng trở lại thế giới hiện thực, thậm chí cô đang ở trên xe buýt để đi đến công ty.

Tốc độ dòng chảy thời gian trong phó bản khác với thế giới thực.

Dựa theo lời những người lúc trước đã nói, một khi chết trong phó bản thì chính là chết ở hiện thực, cho nên muốn muốn sống sót, liền phải không ngừng thông quan các phó bản.

Bởi vì chỉ mới trải qua một cái phó bản, Sở Tu chưa biết quy luật, cũng không biết bao lâu sẽ vào phó bản một lần, nếu thời gian tương đối ngắn thì có khả năng cô muốn lập tức từ chức, nếu thời gian khoảng cách tương đối dài thì không cần.

Bởi vì tuy rằng thời gian tốc độ thời gian bất đồng, nhưng vào phó bản một lần, tinh thần và thể xác đều rất mỏi mệt, công việc của cô tuy rằng không phải là cường độ cao, nhưng cũng yêu cầu tinh lực nhất định.

Nếu không được thì cô phải đổi một công việc khác tự do hơn một chút.

Sở Tu tự mình ở nơi đó tính toán nửa ngày, thậm chí còn muốn nghỉ ngơi một chút liền vào phó bản tiếp theo, chủ yếu là xác thực chuyện chính mình sẽ không ngừng trải qua phó bản, quan trọng nhất chính là bảo đảm chính mình có thể sống lâu một đoạn thời gian.

Trong thương thành có một ít vật phẩm cô rất có hứng thú, nhưng không có tích phân đi đổi, dù sao thì cũng phải có trình tự trước sau.

Rất nhanh xe buýt đã đến trạm, Sở Tu xuống xe đi đến công ty, cô là nhân viên văn phòng, ngày thường ngồi trước máy tính làm bảng biểu gì đó.

Đồng nghiệp ngồi bên cạnh Sở Tu đã kết hôn đã nhiều năm, thấy cô tới liền cười khanh khách nói: “Sở Tu à, chuyện ngày hôm qua chị đã nói với em đó, em suy xét thế nào?”

Sở Tu sửng sốt một chút, cô đã ở phó bản vài ngày, nhắc tới ngày hôm cô còn có điểm mờ mịt, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: “Em không gấp……”

“Cái gì mà không gấp.” Đồng nghiệp lôi kéo cô nhỏ giọng nói: “Em còn có thể cả đời không kết hôn không sinh con sao? Nếu hiên tại em không gấp, ít nhất bây giờ cũng phải nói chuyện yêu đương chứ, chị giới thiệu cho em người kia điều kiện rất tốt, có nhà có xe, còn có công ty nhỏ nữa, em gả qua liền có thể làm bà chủ đó.”

Sở Tu cảm thấy xấu hổ, nhưng dù sao thì cũng là đồng nghiệp, nếu cứ cự tuyệt hoài cũng không tốt lắm, liền nói: “Em tạm thời thật sự không muốn yêu đương, nếu về sau em muốn, nhất định sẽ tìm chị hỗ trợ giới thiệu.”

“Qua mối này còn có cái mối khác hay sao? Điều kiện anh ta thật sự rất tốt, bằng không chị cũng sẽ không cố ý giới thiệu cho em, chị nói cho em biết này, con gái vẫn nên sớm kết hôn sinh con, lúc bằng chị hiện tại hối hận muốn kết hôn đã quá muộn, con nhà người ta đều học tiểu học, con người ta đã biết đi rồi.” Đồng nghiệp vẻ mặt cảm thán, sau đó nói: “Nếu không em đi gặp người ta một lần? Không thích hợp lại nói sao.”

Sở Tu chỉ có thể thật ngượng ngùng cười cười: “Thật sự không cần……”

Đồng nghiệp vẫn kia liên tiếp khuyên cô, Sở Tu không dao động, mở ra máy tính liền chuẩn bị làm việc, ngay lúc này tổng giám đốc công ty đột nhiên từ thang máy đi ra.

Ngày thường ông ta đều là tiền hô hậu ủng, hôm nay lại cố gắng thu mình, thậm chí có điểm thật cẩn thận.

Người kia mặc tây trang kiểu dáng rất đơn giản, nhưng bởi vì diện mạo quá mức tuấn mỹ, ngược lại có vẻ rất khí thế, lúc hắn tiến vào ánh mắt nhìn quét một vòng, liền nhìn Sở Tu, sau đó chân dài đổi hướng, lập tức đi lại đây.

Sở Tu trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp, lúc hắn còn chưa đến nơi đã đứng dậy đi tới trước: “Úc Thời Dịch?”

“Là tôi.” Úc Thời Dịch vốn dĩ mặt vô biểu tình, nhưng khi nhìn thấy Sở Tu, trong ánh mắt có nhiều một chút ý cười: “Giúp cô xin nghỉ, tôi mời cô đi uống cà phê?”

“Được thôi.” Sở Tu gật gật đầu, vừa vặn có rất nhiều lời nói muốn nói với hắn, hắn tới đúng lúc.

Giám đốc còn ở bên cạnh cười làm lành: “Tiểu Sở à, vậy mà cô lại quen biết tiểu Úc tổng, sao lại không nói sớm.”

“Vừa mới gặp mặt.”

Đồng nghiệp cũng cười mỉa lên, chạy nhanh về vị trí của mình, chắc là sẽ không bao giờ giới thiệu bạn trai cho Sở Tu nữa.

Sở Tu nghe được giám đốc xưng hô mới biết được, Úc Thời Dịch có thể là con trai của giám đốc trụ sở chính của bọn họ, nếu không sao lại được gọi là tiểu Úc tổng.

Cô dọn dẹo một số đồ vật, sau đó hai người đi ra ngoài.

“Anh làm sao mà tìm được tôi?” Sở Tu đặc biệt bội phục hắn, lúc này mới rời đi phó bản bao lâu, Úc Thời Dịch liền tìm đến cô.

“Tôi rời đi phó bản nhanh hơn một chút so với cô, lúc ra ngoài tôi liền lập tức tra xét.” Úc Thời Dịch thấp giọng nói: “Tôi cũng không nghĩ tới tra thuận lợi vậy.”

Sở Tu lên xe của Úc Thời Dịch, hai người tùy tiện tìm một cái quán cà phê đi vào, sau đó vào một cái phòng nhỏ.

Theo một ý nghĩa nào đó, trò chơi này là cực kỳ công bằng, cũng không biết nó là kéo mọi người vào bằng cách nào, bị kéo vào phó bản loại người nào cũng có, có Sở Tu là viên chức nhỏ, cũng có Úc Thời Dịch là thiếu gia nhà giàu.

Úc Thời Dịch cũng sẽ không bởi vì có tiền mà qua phó bản dễ dàng hơn.

“Loại chuyện này không thể nói cho người khác biết, sẽ bị người ta coi là bệnh tâm thần.” Hai người trao đổi với nhau mình bị kéo vào trò chơi như thế nào, sau đó liền bắt đầu phàn nàn.

Nếu không phải Úc Thời Dịch đi tìm, Sở Tu tuyệt đối sẽ không nói bất luận người nào về việc mình đã trải qua.

Sau đó mới bắt đầu nói cgo nhau tin tức của mình, Úc Thời Dịch có được tích phân ít hơn một chút, chỉ có 40, hắn không có lập tức đổi đồ vật, đỡ phải bởi vì đổi đồ vật không có gì tác dụng gì, mà lãng phí tích phân.

Hai người cùng nhau xác minh, xác định rất nhiều đồ vật, sau đó Sở Tu hỏi Úc Thời Dịch nghe được hệ thống nhắc nhở hắn mở khóa thứ gì không, Úc Thời Dịch gật gật đầu: “Hệ thống nói tôi lần đầu tiên vào phó bản biểu hiện xuất chúng, tìm được rất nhiều manh mối, vậy tôi đã được mở khóa thứ gì đó tương tự như những tài năng đặc biệt trong trò chơi, gia tăng trí nhớ của tôi.”

Đó là thứ tốt, phó bản tiếp theo cô có thể nghiên cứu một chút xem mình đã có được thứ gì, chắc hẳn là sẽ không kém hơn so Úc Thời Dịch.

Hai người ở nơi đó nói chuyện nửa ngày, cuối cùng còn có chút tiếc nuối, hệ thống không có cung cấp dịch vụ tổ đội, tức là nếu hai người muốn cùng lúc vào cùng một phó bản, chỉ có hai khả năng.

Một là trùng hợp.

Cái còn lại là phải dùng tích phân mua đạo cụ để tổ đội trong thương thành, nó chỉ được dùng một lần, hơn nữa rất quý, một cái phải tốn 10 tích phân.

Đối với bọn họ mà nói thì nó rất đắt không thể mua được.

Sau đó hai người trao đổi phương thức liên lạc, thêm bạn bè, mặc kệ thế nào, có thể ở hiện thực quen biết một người đã cùng mình vượt qua phó bản, lại còn tương đối đáng tin cậy, đây là một chuyện tốt.

Về sau còn có thể tiến hành giao lưu tin tức.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.