Nữ Thần Thú Vị

Chương 9



Tại sao chị lại muốn hôn em?

Hứa Hoa giả bộ ưu buồn chỉ được một phút, sau đó đã hiện nguyên hình, cậu ta thở dài, đưa thuốc lá trong tay mình hít một hơi rồi để ở trên vành tai, nói với tôi: “Đừng nói nữa, tôi đã bị công ty da dày lừa gạt rồi, mấy hôm trước huấn luyện được khá tốt, nhưng sau đó lại lật mặt, nói là phải đặt trước tiền cọc.” Nói đến đây cậu ta bỗng nhiên kích động lên: “Nhưng tôi không hiểu vì sao mọi người đều phải giao! Rõ ràng bọn họ đang gạt người! Có phải tất cả đều là não tàn rồi không!”

Tôi ôi vài tiếng liền giữ chặt tay áo của cậu ta nói: “Đừng kích động, đừng kích động.”

Cậu ta vung tay lên, rống to: “Tôi không có kích động!”

Vốn dĩ đèn tự động đã tắt, nay bị một tiếng thét dịu dàng của cậu ta làm cho phát sáng lên.

Đối với tiền, Hứa Hoa luôn rất cẩn thận, tôi biết từ lâu cậu ta đã thế, mỗi một xu của cậu ta đều dành cho những vật có giá trị, trừ La Y ra.

Chuyện theo đuổi La Y, tôi xin được kết luận cậu ta đã bỏ ra một số tiền khổng lồ cho việc đó, có thể thấy lúc đó cậu ta thích La Y như thế nào, cậu ta còn nói cho tôi biết, sau khi nhận được tràng tin dài của tôi thì đã hút thuốc cả đêm.

Nghe thế tôi cảm thấy kinh sợ, thuốc lá đối với cậu ta mà nói chẳng khác nào là sinh mạng, không thể không thừa nhận là rất quý, là thứ đồ xa xỉ nhất trong sinh hoạt của cậu ta, ấy vậy mà xài hẳn cả bao, tôi sợ cậu ta nói những điều này là để thanh lý món tiền thuốc lá đó với tôi.

Hành lang với ánh sáng lờ mờ này rất thích hợp cho các cặp đôi hẹn hò, tôi và cậu ta bắt đầu nói chuyện phiếm trên trời dưới đất, khi đèn tắt lại bị một cái dậm chân của cậu ta làm sao bật sáng lên, tắt rồi lại bật, bật rồi lại tắt, sau đó tôi hỏi cậu ta vì sao không lên trên nói chuyện, cậu ta nói tôi không cần phải chịu trả tiền điện ở hành lang, khỏi phải uổng phí, tôi cảm thấy có đạo lý, cho nên tiếp tục nghe tiếng dậm chạn của cậu ta. Về sau thì ngẫm lại, có lẽ là do cậu ta không muốn đi thang bộ mà thôi.

Sau khi nghe những gì mà tôi đã làm trong một tháng qua, cậu ta hỏi: “La Y, không có chạm mặt La Y à?”

Tôi cười hì hì: “Vô tình gặp được mấy lần rồi.”

Cậu ta hỏi: “Bây giờ cô ấy ra sao rồi?”

Tôi nhún vai: “Tôi không biết, nhưng mà thoạt nhìn cũng rất tốt.”

Cậu ta lẩm bẩm: “La Y.”

Sau đó liền không nói gì nữa.

Lát sau đèn tắt nhưng cậu ta không dậm chân tiếp để đèn sáng lên, mà lại nói: “La Y.”

Tôi không hiểu nổi, ngẫm lại câu trả lời của cậu ta một chút: “Ừ đúng vậy, La Y, chị ấy rất tốt, cậu có thấy gần đây chị ấy đang làm diễn viên không? Hiện tại chị ấy đã thành minh tinh rồi.”

Trong bóng tối, tôi cảm nhận được cậu ta bỗng nhiên nhích lại gần, giọng nói cũng vì vậy mà nhỏ đi, lôi kéo tay áo của tôi nói: “Tôi đang nói là La Y, La Y đó.”

Tôi nghĩ thầm, tôi biết cậu đang nói La Y, tôi cũng đang nói đến La Y mà, tôi đâu có lạc đề đâu.

Bỗng dưng lúc này đèn sáng lên, tôi hoài nghi là thanh âm đến từ đâu, bên hông đã có một người đứng đấy, suýt chút nữa hù tôi sợ hết hồn.

Khó trách Hứa Hoa một mực lẩm bẩm La Y, hóa ra người ta đã đến rồi.

Tim nhảy bịch bịch, tôi nhìn chị ấy nói: “Tại sao chị lại quay lại rồi.”

Chị ấy đưa mắt về Hứa Hoa, nhưng giống như không có nhìn thấy cậu ta, ánh mắt trực tiếp rơi trên mặt tôi, cầm lấy chìa khóa trong tay nói: “Để rơi trên xe tôi.”

Tôi sợ hãi lập tức khom lưng đưa hai tay tiếp nhận, cố gắng không ngã xuống đất nói: “Cám ơn cám ơn.”

Chị ấy ừ một tiếng, cuối cùng ánh mắt cũng chính thức hướng về trên người Hứa Hoa, nói: “Sao cậu cũng ở đây.”

Các bạn thấy không, tôi nói rồi La Y rất ghét cậu ta, trải qua nhiều năm như vậy, trong giọng điệu vẫn là ghét bỏ, nếu không phải tôi và Hứa Hoa có chút thân thuộc, chắc tôi sẽ hoài nghi trước đó cậu ta làm chuyện gì đó có lỗi với La Y.

Nhưng ngẫm lại, chuyện Hứa Hoa làm có lỗi nhất với La Y chính là mua đồ ăn vặt khoai tây chiên có chứa hành cho chị ấy, La Y không thích hành lá, dứt khoát ném đi túi đồ ăn, làm cho tôi thấy thật đáng tiếc, chị ấy không ăn được nhưng tôi có thể mà, tôi ăn được hành a.

Lúc ấy tôi nghĩ, khó trách La Y chán ghét Hứa Hoa, ngay cả sở thích của La Y cũng không biết, vậy mà trước đó không chịu hỏi tôi, đúng là đồ đần.

Nhưng giả sử như nếu cậu ta hỏi tôi, có lẽ tôi sẽ nói với cậu ta rằng La Y thích nhất là hành, không hành sẽ không vui, không hành cũng sẽ không ăn.

Hứa Hoa bị luồng khí của La Y làm cho dọa sợ, chen lấn về phía chỗ của tôi, thiếu chút nữa ép tôi đến góc tường, cậu ta cười hì hì, gãi gãi đầu, tôi sợ cậu ta gãi sẽ làm rớt điếu thuốc lá, nghe cậu ta nói: “Cái kia, đã lâu không gặp a, tôi ở đây, nếu không…”

Cậu ta đang nói bỗng nhiên ngập ngừng.

Nhưng tôi biết rõ điều mà cậu ta muốn nói, nếu không phiền thì hãy đến nhà tôi ngồi một chút, nhưng tôi nghĩ cậu ta không dám, cậu ta cũng giống như tôi, dù có hốt hoảng đến mức nào cũng không thể nói điều đó ra khỏi miệng.

La Y hỏi: “Hai người ở cùng chỗ à?”

Tôi lập tức xua tay, khuôn mặt tươi cười ha ha nói: “Không có không có, cậu ta ở tầng 10, em ở tầng 3, không cùng chỗ không cùng chỗ.”

Giống như khi ngoại tình bị phát hiện vậy, tôi và Hứa Hoa ở trước mặt La Y đều lộ ra dáng vẻ ủy khuất yếu ớt giống hệt nhau.

Bầu không khí này có thể đem ra so sánh với đêm hôm đó lúc tôi cùng Đổng Hạo, chẳng qua hôm nay vi diệu nhiều hơn một chút, tôi thừa nhận mối quan hệ giữa ba người chúng tôi khá phức tạp, giữa chúng tôi tồn tại thứ băng và lửa thường xuất hiện trong một bộ phim truyền hình thanh xuân, tên phim là Chẳng may gặp phải nữ vương.

Phá vỡ sự yên lặng chính là tiếng điện thoại của La Y.

Những bầu không khí vi diệu như thế này, chắc chắn sẽ có thứ gì đó đánh vỡ cục diện bế tắc, các ví dụ cho các loại chuyện này rất nhiều, chẳng hạn như nhiều người đang nấu rượu luận anh hùng, bị thiên lôi (sấm sét) đánh vỡ, hay là các tiết mục giải trí nhỏ rơi vào tình cảnh lúng túng, được MC giải vây.

La Y nhìn tin nhắn trong điện thoại, vẫn như trước không hẹn gặp lại đã quay người bước đi trên giày cao gót kêu lộp cộp, và rồi dần dần khuất hẳn dưới ánh trăng, khi đèn tự động tắt sáng, thì hình ảnh trở nên mơ hồ, cuối cùng lái xe rời khỏi.

Hứa Hoa dậm chân lần nữa, lôi tôi đang ngẩn người trở về thế giới thực, tôi quay đầu nhìn khuôn mặt mê man của cậu ta.

Lập tức tôi xua tay giải thích: “Không có không có, mọi chuyện không giống như cậu nghĩ đâu.”

Hứa Hoa: “Tôi đã nói tôi nghĩ gì sao?”

Hứa Hoa: “Nhưng mà đúng là tôi đã hiểu lầm rồi, ha ha ha, Tiết Linh Nhất, cậu được lắm nha.”

Tôi muốn nói tất cả đều không phải, nhưng mà cậu ta không cho tôi cơ hội, vỗ vỗ vai tôi, tiêu sái rời đi như một cơn gió, để cho tôi rất lo lắng cái điếu thuốc lung lay như sắp đổ kia sẽ rơi xuống.

Kể từ khi thẳng thắn với Trần Linh chuyện La Y, thỉnh thoảng cô ấy sẽ tìm cách để hỏi tôi, lúc trước chúng tôi đã xảy ra chuyện gì.

Đối với mọi chuyện phát sinh giữa tôi và La Y, cô ấy biểu lộ đặc biệt hiếu kỳ. Tò mò đến nỗi cô ấy có thể bỏ xem phim hoạt hình mà dùng thời gian đó để ép hỏi tôi.

Ví dụ như khi tôi giúp cô ấy cầm đồ trang điểm, hỏi tôi rằng có thấy mặt mộc của La Y chưa, nó trông như thế nào. Tôi nói thời đại học La Y rất ít khi trang điểm, so với cô ấy lúc trang điểm còn đẹp hơn, cô ấy bộ dáng giận quá hóa cười, nói đó là đương nhiên. Hay lúc cô ấy ngồi uống cà phê, sẽ hỏi tôi La Y bỏ thêm bao nhiêu đường, tớ muốn bỏ bấy nhiêu, tôi trả lời là dù cậu có bỏ thêm cũng không bằng người ta được đâu. Có lúc cô ấy xem phim truyền hình tình cảm, sẽ hỏi tôi kỹ thuật La Y hôn như thế nào?

Kỹ thuật hôn của La Y sao ~

Khi tôi nghe câu hỏi này, theo bản năng mà liếm liếm môi dưới, sau đó vẻ mặt Trần Linh đầy thô bỉ nhìn tôi, không biết cô ấy đang suy nghĩ cái gì.

Cô ấy lại hỏi, cậu và La Y ai chủ động nhiều hơn? Chắc là cậu rồi nhỉ?!

Bây giờ nghĩ lại, trong khoảng thời gian bên nhau nồng thắm, chúng tôi hôn môi vô số lần, quả thật không thể định rõ ai chủ động nhiều hơn, tất cả mọi người đều hiểu rằng, khi tình cảm bùng nổ tràn lan, luôn muốn hôn cho thỏa mãn, hôn cho cảnh tình thêm sinh động.

Ấn tượng sâu nhất chính là vào một lần leo núi, nói đến đây tôi không thể không cảm thán, La Y thật là một người con gái tham sống sống khỏe, yêu vận động, yêu leo núi, mà mỗi lần đều lôi kéo tôi đi, làm cho thân thể tôi mệt rã rời.

Lần đó là leo lên một cái núi nhỏ, chị ấy mặc bộ đồ thể thao thoạt nhìn hết sức anh tuấn. Chị ấy hiếm khi cột tóc đuôi ngựa, để cho tôi có chút ngượng ngùng khi quen biết chị ấy, tôi cảm thấy chị ấy thật đẹp, đứng ở bên người chị sẽ đẩy lùi giá trị nhan sắc gương mặt của mình.

Hôm đó tôi mặc áo sơ mi bình thường cùng với quần jean, rồi leo lên đến đỉnh núi thở hồng hộc, dường như muốn quỳ trên đất, chị ấy ghét bỏ nhìn tôi rồi cho tôi một bình nước, đồng thời giáo huấn tôi phải vận động nhiều hơn, còn nói mấy hôm trước tôi bị cảm lâu không khỏi cũng là bởi vì không hoạt động thân thể, hôm nay toát nhiều mồ hôi là tốt rồi.

Sau đó chúng tôi tìm chỗ ngồi.

Nhưng mà tôi vẫn còn thở hổn hển.

Hồi đấy chúng tôi hẹn hò chưa được lâu, ở trước mặt chị ấy tôi có chút khúm núm, khoảng cách trên ghế ngồi giữa chúng tôi rất rộng, vừa đủ cho một tên mập chen vào, nhưng bầu không khí rất thoải mái, trên núi có thể nói là ngửi thấy hơi thở của bùn đất, làm cho tôi khoan khoái dễ chịu, làn gió nhẹ thổi qua thổi lại qua người, thời gian bỗng nhiên ngưng động.

Xuất hiện ở cùng một nơi với La Y, thời gian như thể đã ngừng trôi, thật làm cho người ta mê muội.

Nơi đây, cây cỏ đang kết thành giống, gió đang dao động lá cây, nhưng chúng tôi ngồi đó không nói lời nào, thật hết sức khó chịu.

Tôi nghĩ, lúng túng như thế này thì nên làm gì đây? La Y thoạt nhìn cũng rất lúng túng a, tại sao chị ấy lại nhìn về bầu trời phương xa mà không nói gì, trên đó có gì đâu, ngay cả dấu vết chim nhạn bay ngang cũng không có.

Bình thường Tiết Linh Nhất mình không phải rất hài hước sao?

Cuối cùng nội tâm của tôi đã bắt đầu nổi dậy, đang chuẩn bị mở miệng, bỗng nhiên La Y nói: “Không muốn nghe chuyện cười.”

Tôi nuốt nước miếng, suy nghĩ một chút, tốt hơn hết không nên nói cho chị ấy biết thật ra tôi vốn muốn kể chuyện cười đồi trụy.

Chị ấy nói: “Qua đây.”

Tôi ờ một tiếng, rồi xích tới một chút.

Chị ấy nói: “Cách xa chị như thế để làm gì?”

Lúc tôi ngồi qua thì nghe được tiếng thở dài của chị ấy, bỗng nhiên giữ bả vai tôi cúi đầu xuống hôn, đây là nụ hôn đầu của chúng tôi, mà chị ấy rất có kỹ xảo duỗi đầu lưỡi tiến vào, để cho tôi bỗng chốc nhận ra lưỡi ngoài chức năng nhấm nuốt gia vị còn dùng để làm như thế này, thật khiến người ta thần hồn điên đảo.

Trong ấn tượng của tôi, nụ hôn kia đặc biệt thanh đạm, bên trong mang một chút nóng chảy rừng rực, cảm giác này đến khi chị ấy khẽ cắn môi tôi, ngày đó bầu trời quang đãng, không biết ai đang đốt pháo trong người tôi, để cho tôi hưng phấn mà nổ tung hoa.

Tôi bị hôn đến đần độn, đến u mê, khi kết thúc rồi vẫn không giống con gái nhà người ta thẹn thùng xấu hổ, mà sững sờ nhìn chị ấy, ngơ ngẩn hỏi: “La Y chị vừa rồi làm gì thế?”

Chị ấy nghe xong, không biết có phải tôi nhìn lầm hay không, nhưng tôi thấy tai của chị ấy bỗng nhiên ửng đỏ lên, rồi sau đó hùng hồn nói: “Chị hôn em đấy, không biết à?”

Tôi nói: “Em biết, em biết chứ.”

Nhưng rốt cuộc vẫn ngu xuẩn hỏi tiếp: “Ý em muốn hỏi chính là, tại sao chị lại muốn hôn em?”

Chị ấy ho khan đứng lên, sửa sang lại áo quần một chút: “Muốn hôn liền hôn thôi, làm gì có chuyện tại sao. Nghỉ ngơi đủ chưa, nếu đủ rồi thì xuống núi.”

Tôi ôi một tiếng: “Nghỉ ngơi đủ rồi, đã đủ rồi.”

Sau đó chúng tôi thuận tay dắt nhau xuống núi, bước đi của chị ấy vô cùng vui sướng, hầu như làm cho tôi đuổi theo không kịp.

Quá trình diễn ra rất tốt đẹp, cho nên hãy skip khúc mở đầu và chuyện sau đó bị tôi làm cho hỏng nát, quả thật tôi là kẻ phá cảnh phong tình.

Ngày đó tôi phi thường cao hứng, mời bạn cùng phòng một đống đồ ăn vặt, nhưng các cô ấy không có lương tâm vừa ăn vừa cười nhạo tôi, nói tôi với La Y hẹn hò ba tháng mới hôn nhau, thế mà còn không biết xấu hổ cao hứng thành như vậy, nếu là các cô ấy, có lẽ ngày đầu tiên đã áp chị ấy luôn rồi.

Thứ lỗi cho các cô ấy a, chẳng qua là một đám độc thân cẩu* ba hoa, đang ăn cẩu lương (thức ăn cho chó) mà tôi mua cho các cô ấy.

(*): Là tiếng lóng internet đang thịnh hành hiện nay nói về những kẻ độc thân ở Trung Quốc, không có đối tượng yêu đương hoặc không trong trạng thái hôn nhân, dùng cho cả nam và nữ.

Quay lại hiện tại, Trần Linh thật quá nghi oan cho tôi rồi, mặc dù tôi đối với La Y là một tình yêu nồng cháy nhiệt liệt, nhưng loại chuyện tiếp xúc thân mật này, La Y cũng sẽ thích, sẽ chủ động đấy.

Nói như vậy thật là làm cho người ta thẹn thùng a.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.