Edit: Thiên Hy
Beta: Diệp Song Nhi
***********
“Chị Tâm Tâm, dọa chị sợ rồi hả?.”
Thẩm Tâm Tâm nghe Tô Trầm Ngư hỏi, trong đầu chỉ nghĩ một câu, dọa đến chị không phải gà, mà là em đó!
Nhưng mà đối diện với ánh mắt quan tâm của thiếu nữ, cô ấy cảm thấy nếu mình nói như vậy rất không tốt, sẽ làm cô bé buồn mất.
Vì thế cô ấy cứng cổ, chậm rãi lắc đầu, nói một câu: “Vẫn…còn tốt.”
Tô Trầm Ngư có chút thất vọng, vậy mà còn chưa hét lên???
“Đệt.” Tiếng thét đột nhiên vang lên sau lưng.
【Chúc mừng thu hoạch tiếng thét giá trị năm mươi điểm từ Lâm Túc Thiên.】
Thân thể con gà rơi trên mặt đất vẫn còn giãy dụa theo phản xạ, thế mà lại kiên cường đứng lên một lần nữa, lay động cái cổ đầy máu, vui sướng chạy về phía Lâm Túc Thiên cầm đồ gắp than đang bất động.
Nghĩ đến một con gà ‘không đầu nhảy múa’, cảnh tượng kia nhìn thôi cũng rợn người rồi, huống chi Lâm Túc Thiên lại đối mặt với một con gà ‘nhiệt tình’ như vậy?
Trên tay hắn dính đầy vết máu, đồng thời trên chân bị gà ‘không đầu’ tặng thêm một đống máu tươi làm hắn sắp điên tới nơi.
“Mau đem nó ra chỗ khác đi…a a.”
【Chúc mừng thu hoạch tiếng thét giá trị sáu mươi điểm từ Lâm Túc Thiên.】
Nhưng trước khi hắn điên lên thì nhìn thấy thân thể mảnh mai quen thuộc đá văng gà ‘không đầu’ đi.
Không biết con gà này bao nhiêu tuổi mà đã anh dũng hy sinh.
“Không có đầu mà còn di chuyển…” Hắn nghe thấy giọng Tô Trầm Ngư hơi run, “Lâm lão sư, anh không sao chứ.”
Lâm Túc Thiên cuối cùng cũng hiểu được vì sao Thẩm Tâm Tâm lại im lặng. Hắn trừng mắt nhìn Tô Trầm Ngư, nói không ra lời.
Cô thật sự sợ sao???
Mấy người đàn ông bên ngoài nhanh chóng chạy vào.
Sau một hồi im lặng, Chu Diệc An giơ ngón tay cái lên, thiệt tình nói: “Trầm Ngư thật soái!”
Mấy người đàn ông để tay lên ngực tự hỏi, ở đây có ai làm được như Tô Trầm Ngư không? Sự lưu loát, góc độ, lực tay, phản ứng năng lực đều cực kì tốt. Chỉ cần lệch một chút thôi là dao không bay trúng gà mái mà là vào mặt Thẩm Tâm Tâm, nói không chừng sẽ quẹt một đường dài trên mặt cô ấy.
Mục Quân Bạch khom lưng xách con gà lên, mọi người tự động tránh đường, hắn nhìn đầu gà còn chưa nhắm mắt trên thớt, sau đó quay qua nhìn Tô Trầm Ngư, đại lão trầm ổn đến gần nhẹ nhàng nói: “Mọi người hãy học cách Trầm Ngư xắt rau nhé.”
……
Trước khi quay《Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》, trong giới truyền ra tin tức Cố Vị Hi và Tô Thiên Ngữ có tên trong danh sách khách mời—— có fans nhìn thấy đoàn đội của bọn họ bàn bạc với tổ tiết mục, nói được hẳn nội dung trong đó.
Đặc biệt là Tô Thiên Ngữ, cô ta từng nói rất thích xem《Cuộc sống tươi đẹp của tôi》, mong chờ có thể hợp tác với chương trình này.
Kết quả hôm nay Weibo của chính chủ bất ngờ công bố danh sách khách mời mới, trong đó hoàn toàn không có tên Cố Vị Hi và Tô Thiên Ngữ!
Chuyện này nằm trong dự kiến của netizen, tổ tiết mục không ngu, chuyện của tra nam tiện nữ lớn như vậy, bọn họ cũng đã suy xét đến sức ảnh hưởng, nếu thật sự mời hai người kia, vậy không phải tự đào hố chôn mình hay sao.
Hầu hết đại bộ phận đều là suy đoán, fans nhìn thấy idol của bọn họ tham gia chương trình yêu thích có thể không vui hả?
Sau đó, bọn họ lại nhìn thấy trên danh sách có cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ—— Tô Trầm Ngư.
Đệt! Đó không phải là Tô Trầm Ngư, người bị tra nam tiện nữ hại cực kì thảm sao?
Chương trình vậy mà lại mời cô?
Phản hồi có tò mò, chúc phúc, chờ mong, đương nhiên cũng không thiếu ác ý.
【Mọi người không cảm thấy kì lạ sao? Cố Vị Hi và Tô Thiên Ngữ bị mắng, người có lợi nhất là Tô Trầm Ngư, cô trở nên nổi tiếng, đại chúng đồng tình, còn nhận được lời mời từ chương trình tốt như vậy, được hợp tác với nhiều nghệ sĩ ưu tú …Nhưng mà, hai người Cố Vị Hi và Tô Thiên Ngữ, một người nɠɵạı ŧìиɦ, một người cướp vị hôn phu của em gái, loại chuyện này một khi bị phát hiện chắc chắn sẽ không tốt, không lẽ bọn họ không biết? Nhưng bọn họ vẫn làm, chẳng lẽ bọn họ thật sự quá ngốc? Tôi thấy chuyện này có ẩn tình.】
Mấy bình luận tán thành cũng không ít.
【Ách…Thật ra tôi cũng đã sớm nghĩ như vậy, tôi cảm thấy Tô Trầm Ngư tâm cơ rất sâu, cảm giác là cô là cố ý làm như thế, nhưng mà tôi không dám nói, những người trên diễn đàn liên tục mắng người, giống như không theo ý bọn họ thì lập tức bị mắng.】
【Người từng trải nói cho mọi người biết, Tô Trầm Ngư chắc chắn là cố ý, tâm cơ thâm hậu, hiện tại cô có độ hot, cũng bắt đầu nổi tiếng, cho nên chuyện này chắc chắn có ẩn tình.】
【Haha, người tội gì thì xử tội đó! Nếu Tô Trầm Ngư cố tình thì sao? Gặp loại chuyện này không lẽ phải kìm nén? Là bởi vì Cố tra nam và Tô tiện nữ nổi tiếng? Tô Trầm Ngư nên im lặng để bị khi dễ? Nực cười.】
【Fans của cẩu nam cẩu nữ đừng cố tẩy trắng nữa, mỗi lần đọc là muốn chửi.】
【Mấy ngày trước tôi có nghe bạn bè nói, Tô Trầm Ngư là tân sinh ở đại học C, là một nữ sinh rất tốt, trong thời gian huấn luyện mệt muốn ngất mà còn kiên trì hát cho bọn họ nghe, tuy rằng có hơi lạc nhịp, hại bọn họ cười gần chết…】
【Tôi lại không nghĩ nhiều như vậy, hy vọng Tô Trầm Ngư sẽ trở nên cực kì nổi tiếng, tức chết đôi cẩu nam nữ kia!】
【Ha ha, làm tốt lắm, tôi rất muốn biết vẻ mặt của đôi cẩu nam nữ kia bây giờ, chắc chắn rất đặc sắc.】
……
Trong phòng khách, Cố Vị Hi ôm Tô Thiên Ngữ ngồi trên ghế sofa, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu, lấy điện thoại trong tay cô ta ra: “Đừng đọc mấy bình luận đó nữa.”
Từ buổi tối hôm nhiệm vụ thất bại, bị hệ thống trừng phạt phải quỳ gối dập đầu với Tô Trầm Ngư, Tô Thiên Ngữ lập tức ý thức được Tô Trầm Ngư không phải vật hy sinh như hệ thống nói. Nhưng hệ thống vẫn luôn nhấn mạnh Tô Trầm Ngư là vật hy sinh, không lâu sau sẽ chết, thế nên cô ta mới thoải mái hơn chút, quyết định không để ý Tô Trầm Ngư quá nhiều.
Vì nhiệm vụ thất bại mà cô ta bị trừ một trăm điểm vòng hào quang của nữ chính, dẫn tới thái độ của cha mẹ Tô đối với cô ta có chút thay đổi. Cô ta giải thích một thời gian dài, đồng ý giúp mẹ Tô đối phó với Tần Hân mới có thể lấy lại niềm tin của bà.
Nhưng cô ta không nghĩ đến, chương trình《Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》mà đoàn đội luôn thay cô ta bàn bạc lại từ chối mình, quay đầu tìm Tô Trầm Ngư.
Cô chỉ là một vật hy sinh, làm sao có thể chứ!
Vành mắt Tô Thiên Ngữ đỏ bừng: “Vị Hi, có lẽ chúng ta thật sự sai rồi…Em thật sự không nghĩ tới vì chuyện này mà chúng ta không có cơ hội tham gia 《Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》, em còn tưởng lần này sẽ được hợp tác với Mục Quân Bạch, anh biết mà, trước giờ em vẫn luôn hâm mộ anh ấy.”
“Sau này sẽ có cơ hội.” Cố Vị Hi ôn nhu an ủi cô ta.
“Trầm Ngư đi cũng tốt, chờ đến khi em ấy trở nên nổi tiếng, trong lòng sẽ cảm thấy tốt hơn.” Tô Thiên Ngữ nhẹ giọng nói, “Rốt cuộc cũng là chúng ta có lỗi với con bé.”
Cố Vị Hi “ừ” một tiếng.
Tô Thiên Ngữ sắc mặt khẽ biến, cô ta cho rằng sau khi nghe câu đó, Cố Vị Hi sẽ bày tỏ sự chán ghét đối với Tô Trầm Ngư, nhưng lần này Cố Vị Hi lại phá lệ đồng tình, giống như thật sự cho rằng bọn họ nợ Tô Trầm Ngư.
Sau khi hắn đến chung cư tìm Tô Trầm Ngư, không biết xảy ra chuyện gì mà thái độ lại thay đổi lớn như vậy.
【Hệ thống, Cố Vị Hi thích Tô Trầm Ngư?】
【Không có khả năng.】
Tô Thiên Ngữ thở phào nhẹ nhõm, nhíu mày: “Vị Hi, lần trước anh nói chuyện hotsearch là vị kia yêu cầu, anh nói xem, hắn và Trầm Ngư có quan hệ gì? Có phải lần này Trầm Ngư được tham gia《Cuộc sống tươi đẹp của tôi》 là do hắn sắp đặt không?”
Cố Vị Hi lắc đầu, khẳng định: “Người như Mạc Đình Nhàn sao Trầm Ngư có thể quen được.”
Tô Thiên Ngữ đương nhiên biết Tô Trầm Ngư không có khả năng quen biết Mạc Đình Nhàn, cô ta nhẹ nhàng thở dài: “Nhưng em vẫn cảm thấy hơi lạ, hình như Trầm Ngư có quý nhân giúp đỡ.”
“Anh không có giúp cô ấy.” Cố Vị Hi trịnh trọng nói.
Tô Thiên Ngữ kéo tay hắn: “Em biết anh sợ em sẽ hiểu lầm, sẽ không giúp con bé, nhưng thật ra em hy vọng có thể giúp em ấy nhiều một chút, giữa hai người chúng ta, em ấy chắc chắn hận em nhất……”
Cố Vị Hi nhíu mày, đau lòng ôm chặt cô ta, hận bản thân không thể bảo vệ cô ta thật tốt, không làm tròn trách nhiệm của mình.
Tô Thiên Ngữ thấy hắn không nói gì, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo.
Cô ta nói như thế, ý là đang nhắc nhở Cố Vị Hi đi tìm Tô Trầm Ngư ‘tính sổ’, cô ta đang diễn vai chị gái cảm thấy có lỗi với em mình, đương nhiên không có thể tìm Tô Trầm Ngư nói.
Cố Vị Hi không thể ở cùng Tô Thiên Ngữ lâu được, hắn có một hoạt động đang chờ, Tô Thiên Ngữ lưu luyến thâm tình tiễn hắn, sau khi đóng cửa, biểu tình lập tức lạnh xuống.
【Hệ thống, tiếp theo tôi phải làm gì để vãn hồi tổn thất lần này?】
Hệ thống:【Chờ đến khi Tô Trầm Ngư chết, tất cả mọi thứ sẽ trở về hiện trạng vốn có.】
Tô Thiên Ngữ thở sâu:【Khi nào nó chết?】
Hệ thống:【Cô không cần gấp, sẽ rất nhanh.】
*
Trợ lý của Cố Vị Hi cẩn thận quan sát sắc mặt ông chủ, thấy tâm trạng hắn không hẳn là xấu, nói: “Anh Vị Hi, cái kia… Tô Trầm Ngư lên hot search, tổ tiết mục đã đăng một tin ‘ngoài lề’, anh xem.”
Cố Vị Hi nhìn xuống, thấy official weibo của《Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》đăng blog:【Kiếm sĩ mới của thế giới.】
Phía dưới có một video ngắn khoảng chừng mười giây.
Cố Vị Hi nheo mắt, click mở video ngắn —— bắt đầu đoạn video là một con gà đang vỗ cánh phành phạch, sau đó là Tô Trầm Ngư đang đứng chỗ cái bàn cầm dao lên, cực kỳ chuẩn xác chém đứt cổ gà.
“…?”
“Cô ấy thật sự Tô Trầm Ngư?” Cố Vị Hi nặng nề hỏi trợ lý.
Trợ lý gật đầu chắc chắn.
Cố Vị Hi trầm mặc.
Tô Trầm Ngư trong video và Tô Trầm Ngư trong ấn tượng của hắn hoàn toàn khác nhau, hắn chưa bao giờ nghĩ Tô Trầm Ngư sẽ làm ra động tác lưu loát như vậy, một dao kia chém ra thế mà lại mang theo sát phạt chi khí!
……
Văn Truy chán muốn chết, lấy con dao nhỏ ngồi điêu khắc gỗ, đây là việc mà hắn yêu thích nhất, lúc sau thì WeChat nhận được tin nhắn của Tông Văn Tấn, là một đoạn video ngắn.
Gì nữa đây?
Hắn cau mày click mở, sau khi xem xong, ‘keng’ một tiếng, con dao nhỏ rơi xuống đất.
“Cmn, tôi bắt đầu thích Tô Trầm Ngư rồi đấy!” Tông Văn Tấn gửi voice chat, “Cô gái này thú vị ghê nha.”
Văn Truy: “…”
Hắn xem lại video vài lần, đây là người thuê ba ‘vệ sĩ’ vì sợ cha mẹ đánh, Tô Trầm Ngư?
Mạc Kinh Nhàn cũng nhận được video từ Tông Văn Tấn.
Giờ phút này, vị ‘mỹ nhân cao lãnh’ đang ở trong biệt thự cao cấp, vừa xem điện thoại vừa chờ lệnh của chú hai hắn.
“Đang xem gì thế?” Giọng nói hơi khàn.
Mạc Kinh Nhàn thành thật: “Tin tức của một người bạn.”
“Nữ?”
“Vâng.”
“Bạn gái?”
“Không phải.” Mạc Kinh Nhàn nhíu mày, dứt khoát đưa video cho người đàn ông kia xem, “Thiếu nữ này…chú nhìn xem, có chút thú vị nhỉ?”
Người kia nhìn lướt qua, đôi môi tái nhợt hơi cong lên: “Đúng thật.”
*
Fans, người qua đường ăn dưa,… thật sự bị video của Tô Trầm Ngư dọa sợ, bây giờ gϊếŧ gà rất đơn giản, nhưng gϊếŧ gà giống Tô Trầm Ngư thì đúng là lần đầu tiên thấy trong đời!
Khi đầu gà và cổ ‘vĩnh biệt’ nhau, không ít người theo bản năng sờ cổ, cảm thấy chỗ đó đột nhiên hơi lạnh.
【Tôi văn hóa thấp, chỉ có một từ ‘đm’!】
【Cô gái này thật sự là Tô Trầm Ngư? Một dao này thật sự quá lợi hại!】
【Tới con cá tôi cũng không dám gϊếŧ, cô ấy vậy mà dùng một đao chém cổ gà? Lại còn chuẩn như vậy?!】
【Chắc chắn không phải hiệu ứng sao?】
【Tôi cảm giác mình vừa thấy được võ lâm cao thủ… Không khoa học, sao cô lại làm được?】
【Cô ấy có thể sửa tên thành Tô Nhất Đao được đấy!】
【A a a a tôi bắt đầu mong chờ chương trình này phát sóng rồi nha! Khi nào mới phát sóng vậy!!!】
……
Cho nên, hastag # Tô Trầm Ngư gϊếŧ gà# lại leo hot search, là do cư dân mạng tự mình đẩy lên, tổ tiết mục không tốn một đồng nào, chỉ một đoạn ngắn như vậy đã mở đầu cho việc tuyên truyền hiệu quả.
Vì chuyện đó nên càng nhiều người biết Tô Trầm Ngư không những được mời tham gia《Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》, mà còn dựa vào kỹ thuật ‘gϊếŧ gà’ đỉnh cao mà leo lên hotsearch, thu hoạch được tên thân mật “Tô Nhất Đao”.
Thậm chí fanclub của cô còn đặt tên là ‘Nhất Đao Hội’!
……
Tô Trầm Ngư không biết trên mạng đang xảy ra sóng gió, con gà bị cô xử lý lúc này bị chia làm hai nửa, một nửa nấu canh gà, một nửa để xào, phần này do Mục Quân Bạch làm, những người khác thì làm món tủ của mình, trong sân tràn ngập mùi thức ăn.
Bây giờ ai cũng đã đói bụng rồi, nhưng đồ ăn còn chưa nấu xong, cũng không thể để người khác nấu còn mình ngồi ăn được.
Lúc này, vali đồ ăn vặt của Tô Trầm Ngư bắt đầu phát huy tác dụng.
“Tiểu Ngư Nhi, em quá thông minh!” Thẩm Tâm Tâm vừa gặm một miếng Oreo đã quên mất ‘bóng ma’ tâm lý do Tô Trầm Ngư mang tới, vui vẻ bước đến chỗ cô.
“Kẹo vị sầu riêng này cũng không khó ăn lắm nhỉ.” Chu Diệc An không biết cố ý hay vô tình liếc qua Lâm Túc Thiên, miệng nhai ngấu nghiến, sau đó bưng tô tôm đã được tẩm ướp gia vị của mình ra bên ngoài.
Lâm Túc Thiên cúi đầu, chỉ cảm thấy trước đây mình đã ném hết mặt mũi đi rồi, không dám ngẩng đầu nhìn đám người trước mặt. Hắn đem mấy chuyện này đổ hết cho Tô Trầm Ngư, từ hôm gặp cô hắn làm việc gì cũng không xong.
Khi nổi nóng, hắn bất chấp tất cả, dù sao những người khác đều biết hắn nhằm vào Tô Trầm Ngư, dứt khoát làm tới cùng, mấy lời Ngô Đồng dặn bị vứt hết ra đảo.
“Lề mề nửa ngày còn chưa bắt đầu làm, chắc cũng không biết nấu ăn chứ gì.”
Người có địa vị cao hơn Lâm Túc Thiên là Mục Quân Bạch, Chu Diệc An, còn Thẩm Tâm Tâm cũng không khác hắn là mấy, hai nam sinh còn lại thì không khác gì người mới. Bọn họ nghe được lời này, tuy rằng tức giận cho Tô Trầm Ngư, nhưng cũng không dám nói gì.
Mục Quân Bạch và Chu Diệc An đang ở ngoài sân, người duy nhất dám nói chính là Thẩm Tâm Tâm. Khi cô gái này nhướng mày định lên tiếng thì Tô Trầm Ngư giữ cô ấy lại, nhìn Lâm Túc Thiên cười: “Lâm lão sư không biết nấu ăn, nên anh cho rằng người khác cũng không biết giống anh hả?”
Lâm Túc Thiên: “…”
“Thật ra nấu ăn rất đơn giản.” Tô Trầm Ngư đặt ngó sen đã thái lát vào đĩa, “Chỉ cần không quá ngốc, đều có thể học được.”
Đây không phải đang mắng Lâm Túc Thiên ngốc sao.
Ha…
Thẩm Tâm Tâm không nhịn được cười, nhớ đến máy quay, vội nghẹn lại.
Một lát sau, Mục Quân Bạch và Chu Diệc An đi bước vào, Mục Quân Bạch nhìn qua chỗ cái bàn, trong mắt có ý cười nhàn nhạt.
Mọi người đều biết, khi chuẩn bị đồ ăn thì rất khó để giữ bàn sạch sẽ, lúc trước mấy người bọn họ chuẩn bị nguyên liệu đều bày một đống trên bàn, cho dù là hắn cũng không có cách nào giữ mọi thứ gọn gàng.
Nhưng cái bàn mà Tô Trầm Ngư đang dùng không lộn xộn chút nào, không có rau cỏ bay tứ tung, từng loại rau củ đều được cô cắt đều rồi xếp trên đĩa, đẹp đến mức nhìn giống như một tác phẩm nghệ thuật, cảnh đẹp ý vui.
“Trầm Ngư, nhiều đồ ăn như vậy, em muốn xào hết sao?” Mục Quân Bạch hỏi.
“Đúng vậy, xào hết.” Tô Trầm Ngư gật đầu.
“Vậy cô muốn xào tới khi nào, mọi người đều đói bụng rồi.” Lâm Túc Thiên ha hả, “Cô muốn tất cả mọi người vì chờ cô mà đói bụng sao?”
Tất cả mọi người đều nhíu mày, cảm thấy Lâm Túc Thiên thật quá đáng.
“Không lâu lắm đâu.” Tô Trầm Ngư không để ý, từ dưới bàn lấy ra một túi đồ, “Nấu chín đồ ăn, sau đó bỏ gia vị vào là được rồi.”
Động tác của cô hấp dẫn ánh mắt của mọi người, nhìn xuống tay cô——là một tô gà xiên nhúng gia vị.
???
Đồ ăn trên bàn bày biện đẹp mắt như vậy, kết quả lại là cái này?
“…”
Nhân viên công tác ngồi xổm trong góc cười muốn sặc luôn rồi, bọn họ rốt cuộc cũng hiểu vì sao Tô Trầm Ngư nói cô muốn tự làm món của mình, bởi vì ‘món đặc biệt’ ấy của cô rất đơn giản!
“Em cố ý chọn ba hương vị, mọi người muốn ăn cay, cay nóng, hay là chua cay?” Nhìn khuôn mặt bọn họ dại ra, Tô Trầm Ngư cong mắt hỏi.
Không chờ mọi người lựa chọn, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng chén bát vỡ, bọn họ lập tức chạy ra xem——
“Cmn! Sao lại có chó!!!”
Chỉ thấy hai con chó to từ đâu chạy tới, trực tiếp nhảy lên bàn đồ ăn, đụng đổ tất cả chén dĩa, miệng không ngừng ăn.
“!!!”
Bọn họ cực khổ nấu ăn cho mười mấy người, giờ thì mất hết.
Hai con chó này đến quá nhanh, tuy trong sân có người của tổ tiết mục nhưng cũng không kịp cản lại.
Hai con chó đâu biết mình đang làm gì, không sợ chút nào, vừa ăn vừa ngẩng đầu lên nhìn đám người trước mắt.
Thẩm Tâm Tâm sắc mặt trắng bệch: “Tổ tiết mục đâu! Còn không mau đuổi chúng nó đi! Lỡ đâu chúng nó cắn…A a a a, chúng nó tới!”
Nhân viên công tác bị dọa, bọn họ nhanh chóng bảo vệ nhóm nghệ sĩ sau người, những người này nếu như bị cắn thì hậu quả thật sự không dám tưởng tượng, nhân viên công tác nhìn hai con chó la to, làm động tác đe dọa.
Hai con chó đứng ở bên đường, chúng nó không sủa, hàm răng sắc bén nổi bật trong bóng đêm, giống như hiện trường chọn con mồi trong phim kinh dị.
“Trầm Ngư đâu?” Mục Quân Bạch phát hiện Tô Trầm Ngư không có trong vòng bảo hộ.
Lâm Túc Thiên cười lạnh: “Chắc là nhân cơ hội trốn rồi.”
Đúng lúc này, bọn họ nghe thấy giọng nói sợ hãi của Tô Trầm Ngư: “Các lão sư, mọi người muốn ăn thịt chó sao?”
Mọi người: “???”
Bọn họ nghe thấy âm thanh thì quay lại, nhìn thấy Tô Trầm Ngư đứng ngoài vòng bảo hộ, tay xách theo con dao phay quen thuộc, cổ tay cô chuyển động, con dao kia hơi lóe sáng.
Đột nhiên, hai con chó to bắt đầu run rẩy, giống như nhìn thấy thứ gì đó làm chúng nó sợ, đuôi cong lên, sau đó chậm rãi lui về sau, xoay người, giơ chân chạy.
Mọi người: “…”
“Ha…Cuối cùng cũng dọa bọn nó chạy rồi.” Thiếu nữ nhẹ nhàng thở ra, nhìn hai con chó chạy đi mất, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, giống như cực kỳ sợ hãi, “Làm em sợ muốn chết.”
Nhưng mà…Vẻ mặt của cô rất giống chuẩn bị xách dao đi chém hai con chó to kia thành tám mảnh.
“Tốt rồi, chúng ta chỉ có thể ăn gà xiên.” Cô quay đầu lại, có chút mất mát nhìn mọi người nói.
Hiện trường yên tĩnh, trong khoảng thời gian ngắn, không một ai hé răng.
Nghĩ thầm: Chút mất mát kia không phải là do hai con chó chạy mất đó chứ.
Lâm Túc Thiên đứng đằng sau đám người, muốn nấp đi.
Chỉ cần dùng một con dao mà đã dọa sợ hai con chó to…Cô gái này quá dữ, hắn không thể trêu vào!
Hết chương 12.
Tác giả có lời muốn nói:
Lâm Túc Thiên: Cô gái này không thể trêu vào!
Về sau——
Mẹ! May là lão tử nhận ra sớm