Trong hoàng cung……
“Hãn Nguyên Nhiên!” Hãn Nguyệt Nhiên hét với Hãn Nguyên Nhiên.
“Hoàng tỷ, không cần lớn tiếng như vậy, thần đệ nghe thấy mà.” Hãn Nguyên Nhiên làm bộ xoa xoa lỗ tai.
“Hãn Nguyên Nhiên! Ngươi gần đây có phải là quá nhàm chán rồi? Có phải muốn trẫm phái cho ngươi vài chuyện để làm?”
“Hoàng tỷ, cũng không cần vậy đâu, thần đệ thực chỉ là muốn tới nhìn hoàng tẩu, muốn tới cảm tạ nàng một cái, có thể giải cứu thần đệ từ trong thủy hỏa. Theo thực tế, căn bản là hoàng tỷ không dám nói ra thân phận với người ta.”
“Trẫm trước khi hồi cung lệnh ngươi chuẩn bị chuyện thế nào rồi, trẫm cử hành một hôn lễ muốn khiến thiên hạ đều hâm mộ!”
“Thần đệ đều đã bắt tay vào chuẩn bị, hoàng tỷ yên tâm.”
Hãn Nguyệt Nhiên xoay người ngồi trước trác nghĩ viết chiếu thư: “Người đâu, chiêu cáo chiếu thư này với thiên hạ, Thẩm Mộng Cầm Thẩm gia hiền lương thục đức hôm nay trẫm sắc phong làm hoàng hậu. Ba ngày sau cử hành đại điển sắc phong, ân chuẩn bách tính tới quan thưởng, khắp chốn cùng mừng.”
“Vâng.”
Lúc này ở Thẩm gia…….
“Thật không ngờ tới Vương Nhiên lại là hoàng thượng, đây thực là chuyện vạn vạn không ngờ tới.” Thẩm phụ nói với thẩm Mộng Cầm: “Cầm nhi, có phải con đã biết thân phận của bệ hạ từ sớm rồi phải không?”
“Phải a, lúc Nguyệt Nhiên nói với mọi người muốn thú con sau đó gọi con tới phòng chính vì đi thẳng thắn thân phận với con.”
“Cầm nhi này, con có hối hận?”
“Con không hối hận, con thích Nguyệt Nhiên người kia, cũng không phải thân phận của nàng!”
“Tỷ, tỷ phu thích tỷ như vậy, không đúng, là bệ hạ thích tỷ như vậy, sau này khẳng định tỷ sẽ rất hạnh phúc. Ta vừa nghĩ tới tỷ của ta chính là hoàng hâu thì thật rất kích động.” Thẩm Mộng Mộng cọ cọ lên người Thẩm Mộng Cầm: “Tỷ nhưng vừa nghĩ tới tỷ phải vào cung, sau này ta không thể thấy tỷ mỗi ngày, có chút không nỡ.”
Thẩm Mộng Cầm bao lấy Thẩm Mộng Mộng: “Ngoan, sau này nhớ ta thì có thể vào cung tìm ta, Nguyệt Nhiên khẳng định cũng sẽ không phản đối, yên tâm đi.”
Ba ngày sau, trong hoàng cung luôn phái chuyển đồ tới Thẩm gia, khiến láng giềng lân cận đều hâm mộ không ngớt, Thẩm gia lại là một hoàng hậu, đúng là lý ngư dược long môn (cá chép hóa rồng), một người đắc đạo, kê khuyển thăng thiên (gà chó lên trời) rồi.
Ngày thứ ba…… Ngày đại hôn.
Hết thảy vương gia có địa phong đều tới cung hỉ, từng vương gia đều chuẩn bị mười tương (hòm) hạ lễ, tình cảnh này thật là tráng quan, một chiếc mã xa nối tiếp một chiếc.
Thẩm Mộng Cầm một thân phượng bào, mặt sau y phục may một con phượng hoàng thật lớn, đầu đội kim quan.
Hãn Nguyệt Nhiên tiến tới nắm lấy Thẩm Mộng Cầm, xoay người về phía văn võ bách quan cùng bách tính nghe tin: “Hôm nay trẫm có phúc khí này nên mới có thể thú được nữ tử như Thẩm Mộng Cầm đây, hôm nay trẫm tại đây sắp phong làm hoàng hậu của vương triều Đại Hãn ta!”
Lúc này đột nhiên Hãn Nguyên Nhiên tiến lên: “Cung hỉ bệ hạ, thần đệ hôm nay hiến lên nhất lễ, thần đệ ngẫu nhiên có được phương thuốc khiến nữ nữ có thể sinh con, nguyện bệ hạ cùng hoàng hậu sớm sinh quý tử.”
Năm năm sau……
Hãn Nguyệt Nhiên nữ đế của vương triều Đại Hãn thoái vị, để nữ nhi Hãn Niệm Hề kết thừa hoàng vị, mới có năm tuổi, sắc phong Hãn Nguyên Nhiên làm Nhiếp Chính vương, phụ tá tân đế.
Hãn Nguyệt Nhiên mang theo Thẩm Mộng Cầm bắt đầu du sơn ngoạn thủy, trải qua tháng ngày tiêu sái tự tại……
“Nguyệt Nhiên,chúng ta bỏ lại Hề nhi một mình thật được sao, ta có chút lo cho nó.”
“Cầm Cầm, từ khi có nữ nhi, mỗi ngày nàng đều chuyển đến bên nó, thường không để trẫm vào mắt. Hiện tại trẫm thật vất cả trông tới hai chúng ta cùng một chỗ, sao nàng còn có thể nghĩ tới nó!”
“Nguyệt Nhiên, sao nàng lại ghen tức với nữ nhi của mình chứ.”
“Trẫm mặc kệ, hiện tại nàng chỉ có thể nghĩ tới trẫm.” Nói xong liền hôn lên Thẩm Mộng Cầm……
Vừa hôn xong, trên mặt Thẩm Mộng Cầm ửng hồng: “Nguyệt Nhiên,ta vẫn luôn nhớ nàng, chúng ta đi lên giường đi.”
“Được! Cầm Cầm ta yêu nàng nhất đó.”
~~~~~~~~~hoàn~~~~~~~~~~~
Đôi lời của editor:
Đại khái là có mấy ngày nghỉ tết dương, buồn buồn lăn lên đây thấy nhớ mọi người, lại gặp chuyện này thấy ngắn ngắn (mà thực tế vẫn hao tổn bao công sức) nên edit up một loạt cho mọi người coi.
Hụ hụ, truyện cũng ko tính là hay cho lắm khi Nguyệt một tay che trời, lại còn hành động như không sợ bị lộ thế kia chậc chậc. Nhưng hy vọng mọi người cũng không nên tỏ ra quá chán ghét truyện mà tổn thương tác giả (dù khả năng cao cao là có người ta cũng chẳng biết đâu)
Tính ra từ lúc gặp tới khi cưới chỉ vỏn vẹn 1 tuần lễ, chuyện này ngoài đời cũng không phải không có. Chính mình cũng muốn vô tình một ngày bước đúng chân ra cửa gặp được người hốt về lẹ vậy á há há =))))
P.s: có mấy chỗ dịch chẳng ra, ai biết nhớ cho mình biết với rồi mình sửa cho chuẩn. Giờ mình lặn tiếp đây