Nhị Trọng Ảnh

Chương 10: Muốn có bàn tay vàng thì cần phải nổ lực



Sau khi Thư Lộng Ảnh trở lại Long Môn Thành thì không về Cúc Hoa Lâu mà là tới cứ điểm bí mật của Thần Nguyệt Giáo.

Khoảng cách Tần Phong đến Cổ gia đã tiến vào giai đoạn ba năm đếm ngược. Biến động kia cũng sắp sửa xảy ra, y cần phải chuẩn bị sẵn sàng.

Để Tần Phong bình định giang hồ y phải hảo hảo chuẩn bị một vở tuồng lên xuống phập phồng.

Nói lúc trước, tứ đại gia tộc cùng Thần Nguyệt Giáo quỷ dị hình thành một loại chế ước* lẫn nhau, hiện tại võ lâm thái bình làm người trong thiên hạ quên mất nguy cơ.

(*Chế ước: điều kiện hạn chế, điều hạn chế)

Sau này, Cổ gia ập xuống đại họa diệt môn, đánh vỡ cái cục diện này.

Tứ đại gia tộc đều cho rằng tai ương diệt môn này đều do giáo chủ Thần Nguyệt Giáo gây ra, vì thế liền chạm nổ chiến tranh, thế cục lập tức biến dạng.

Thần Nguyệt Giáo cùng tứ đại gia tộc chính thức đối địch, Tần Phong cũng bởi thế mà đánh bậy đánh bạ được Cổ Khánh thu làm con nuôi, đứng nơi đối lập Thần Nguyệt Giáo mà giao phong.

Sau này, vì Thư Mặc hạ độc thủ với Tần Phong, Cổ Khánh bị hại chết, Tần Phong rời khỏi Cổ gia sau khi bị thương nặng.

Lúc này, trong tiểu thuyết trừ Thư Mặc ra lại xuất hiện một đại vai ác.

Nhàn Tình đạo nhân, tự xưng hảo hữu của phụ thân Tần Phong, thu Tần Phong làm đồ đệ.

Thư Lộng Ảnh liền cảm khái, Tần Phong cuối cùng có ý chí sắt đá, Nhàn Tình đạo nhân chính là người trợ lực lớn nhất của hắn.

Tần Phong vừa mới đau lòng vì dưỡng phụ, tưởng niệm trong lòng, lúc này đột nhiên xuất hiện một sư phụ chịu dạy dỗ hắn, tự nhiên là đối Nhàn Tình đạo nhân cực kỳ tôn trọng.

Nhàn Tình đạo nhân cho Tần Phong một võ lâm bí kiếp có thể so với Thần Nguyệt Giáo lịch đại truyền thừa “Thần Nguyệt Tâm Pháp” để hắn tu luyện, Tần Phong cũng rất nỗ lực, vì là thần công nên sức mạnh của hắn hô hô tăng cao.

Còn trùng hợp cùng một trong tam đại mỹ nữ Mục gia nhị tiểu thư Mục Thanh Thanh hai bên sinh hảo cảm, được Mục gia tôn sùng đối đãi như khách quý.

Nhưng là không được một thời gian, tứ đại gia tộc vây công Thần Nguyệt Giáo, Tần Phong cũng được Nhàn Tình đạo nhân giao phó, giúp tứ đại gia tộc một tay.

Hai bên liền đánh đến khó phân thắng bại, Nhàn Tình đạo nhân thế nhưng mang theo một đống nhân mã giết đến Thần Nguyệt Giáo cùng tứ đại gia tộc.

Nguyên lai Nhàn Tình đạo nhân là một tà giáo giáo chủ, hung thủ diệt môn Cổ gia!

Hắn cố ý châm ngòi vào tứ đại gia tộc, đại chiến làm nguyên khí đại thương, sau đó liền một bước diệt hai đại thế lực giang hồ.

Mà Tần Phong, chỉ là công cụ yểm hộ tên mặt người dạ thú Nhàn Tình đạo nhân.

Cái gì tình nghĩa thầy trò, căn bản chỉ là diễn kịch!

Tần Phong không tin, buộc phải bất đắc dĩ cùng Nhàn Tình đạo nhân giao thủ, kết quả phát hiện chính mình muốn tẩu hỏa nhập ma!

Lúc này hắn mới triệt để tin tưởng, Nhàn Tình đạo nhân căn bản không thật lòng đối đãi hắn.

Võ công cực bá đạo kia, sau khi tẩu hỏa nhập ma thì căn bản chính là tử lộ.

Mà Nhàn Tình đạo nhân ngay từ đầu đã không theo đúng tâm pháp dạy dỗ hắn, đoán ra hắn nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma mà chết!

Tần Phong cơ hồ là tróc một tầng da mới từ trong tay Nhàn Tình đạo nhân chạy thoát, một thân trọng thương, tinh thần và thể xác đều mệt mỏi chạy trốn.

Vốn dĩ đã đủ thảm, Thư Mặc lúc này còn cố muốn đá hắn một cước.

Thư Lộng Ảnh cảm thấy rất tò mò, Thư Mặc như thế nào tìm được Tần Phong đang chạy trốn, còn thực vô nhân đạo đem người ta một cước đá xuống vách núi……

Đối với hành động của Thư Mặc, Thư Lộng Ảnh tỏ vẻ: “……”

Thư Lộng Ảnh cảm thấy thật đồng tình, đồng thời, y cũng muốn vì trận gợn sóng này mà chuẩn bị sẵn sàng, để Thần Nguyệt Giáo bồi những người này diễn một vở tuồng!

Thư Lộng Ảnh thu lại khí tức, bất tri bất giác đi tới cứ điểm.

Hữu hộ pháp Ngự Phi Vũ cùng một trong tam đại hộ pháp Thần Nguyệt Giáo Dung Canh đang nói chuyện với nhau về sự tình trong giáo, vừa nhấc mắt, liền phát hiện xuyên qua một thân hồng y Thư Lộng Ảnh đã lẳng lặng ngồi trên ghế dựa cao quý khí thế dành cho giáo chủ.

Hai người sớm đã quen với thân thần công xuất quỷ nhập thần của Thư Lộng Ảnh, mày cũng không nhíu một cái, sôi nổi đứng dậy, đối Thư Lộng Ảnh hành lễ.

“Giáo chủ.”

Thư Lộng Ảnh thấy bọn họ bình tĩnh như vậy, trong lòng có chút cảm khái, phải biết rằng lúc ban đầu, bọn họ bị dọa thiếu nữa nhảy dựng lên.

Có chút tiếc hận, mở miệng hỏi: “Dung trưởng lão, sự tình như thế nào?”

Dung trưởng lão bình tĩnh trả lời: “Báo cáo giáo chủ, giống như giáo chủ nói, gần đây đích xác có có một thế lực không biết tên ở khắp nơi lục soát mua binh khí lương thảo, nhờ người rèn đúc tạo binh khí, nhưng vì số lượng không lớn nên không làm tứ đại gia tộc chú ý.”

Trong giọng Dung Canh còn mang theo một chút bội phục, Thư Lộng Ảnh gật đầu, ý bảo Dung Canh tiếp tục.

Dung Canh lấy ra một khối lệnh bài, đưa cho Thư Lộng Ảnh: “về sau chúng ta theo người thu mua binh khí lương thảo, biết đến cái lệnh bài này.”

Thư Lộng Ảnh nhận lấy, đoan trang đưa lên, là một khối lệnh bài màu đen, mặt trên có khắc một dòng chữ cổ quái phức tạp.

“Minh Giáo……” Thư Lộng Ảnh lẩm bẩm nói, mắt đào hoa hiện lên tia nguy hiểm, “Dung trưởng lão tiếp tục điều tra, nghĩ cách xếp người vào Minh Giáo, hơi có hành động, lập tức báo lên.”

Dung trưởng lão theo tiếng.

“Hữu hộ pháp.” Thư Lộng Ảnh thấy trong mắt Ngự Phi Vũ lóe lên nghi hoặc nhưng rất nhanh biến mất, hướng Ngự Phi Vũ nói: “Ngươi còn có chuyện gì sao?”

Ngự Phi Vũ chần chờ một chút, vẫn là ôm quyền hỏi: “Thuộc hạ có một chuyện khó hiểu, nếu đã biết được hành động mờ ám của Minh Giáo, vì sao không hướng Minh Giáo còn chưa chuẩn bị mà phát động tấn công? Nếu chờ Minh Giáo ổn định lại, muốn lật đổ không phải khó hơn sao?”

Lời này có điểm quá phận, Thư Lộng Ảnh ánh mắt lạnh lùng.

Ngự Phi Vũ lập tức quỳ xuống, nhưng ánh mắt vẫn kiên định như cũ.

Ngay cả Dung Canh cũng chưa có đi, mắt lão sáng long lanh, vừa nhìn là biết đang tò mò cái vấn đề này.

Thư Lộng Ảnh trong lòng muốn nói nước mắt đầy sông, y cũng muốn một bước diệt sạch Minh Giáo, nhưng đây là cốt truyện! Là cốt truyện! Y không làm theo nhất định sẽ chết!

Cái này kêu y giải thích thế nào, Thư Lộng Ảnh trong lòng đỡ trán. Trên mặt lại bất động thanh sắc, chỉ là hàm hồ nói: “Mượn đao giết người, tương kế tựu kế.”

Ngự Phi Vũ cùng Dung trưởng lão bừng tỉnh đại ngộ, trên mặt lập tức hiện lên kính nể.

Nguyên lai giáo chủ muốn mượn Minh Giáo đối phó tứ đại gia tộc a!

Vừa nhìn liền biết giáo chủ có hùng tâm tráng chí* xưng bá võ lâm giang hồ!

(*Hùng tâm tráng chí: quyết tâm anh hùng, ý chí kiên cường.)

Nhìn ánh mắt kính nể kia, Thư Lộng Ảnh khóe miệng run rẩy, hai người kia lại não bổ thứ gì……

“Tự mình đi đến hình đường lãnh một trăm bản tử.”

Đối với Ngự Phi Vũ dám chất vấn giáo chủ, vẫn là muốn phạt.

Quy củ không thể phá.

Ngự Phi Vũ cao giọng đồng ý, tung ta tung tăng cùng Dung Canh kề vai sát cánh rời đi.

Rốt cuộc cũng đuổi được hai tên trung thành và tận tâm ngốc nghếch kia đi. Thư Lộng Ảnh đi xuống tầng hầm luyện công, chuẩn bị bắt đầu bế quan, cũng chính là đi luyện số liệu.

Ngồi xếp bằng, ngọc trụy Tàn Nguyệt bên hông chợt lóe, Bạch Miêu hồ ly hiện trong không trung, đầu nhỏ kiêu ngạo ngưỡng lên.

“Vẫn là muốn tiếp tục luyện ” lNguyệt Hoa Trọng Ảnh”?” Bạch Miêu hồ ly híp mắt nghiêng đầu nhìn, bộ dáng ‘ta biết mà’.

Sau đó hồ ly biến hóa thân mình, trên không trung hiện ra giao diện Bạch Miêu trong suốt.

Nhân vật: Thư Lộng Ảnh ( Thư Mặc)

Tuổi: 16

Thân phận: giáo chủ Thần Nguyệt Giáo ( hồng bài Nam Quan Cúc Hoa Lâu)

Kỹ năng:

Huyễn thuật “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh”: 95 điểm

Mị Công “Nguyệt Hoa Hương”: 76 điểm

Cầm: 90 điểm, mãn điểm 100 ( cảnh giới: Cầm tâm như cảnh)

Kỳ: 30 điểm ( cảnh giới: kỳ nghệ sơ khai)

Thi: 50 điểm ( cảnh giới: có chút thành tựu)

Họa: 50 điểm ( cảnh giới: có chút thành tựu)

Nói đến đã luyện “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” được hai năm, Thư Lộng Ảnh xem như hiểu rõ cái tuyệt thế thần công này.

“Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” nói là một loại võ công, còn không bằng nói là một cái hệ liệt.

Lấy huyễn thuật là chính, bao hàm một ít nội công, khinh công, chưởng pháp cùng kiếm pháp.

Trước khi được 95 điểm y điên cuồng luyện tập, quả thực chính là muốn bản thân mạnh hơn, phải biết rằng vào cái đêm y xuyên tới, y sử dụng “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” để diệt đám người Thi trưởng lão thì điểm đã tăng lên 45.

Chính là, hiện giờ đã đến 95 điểm nên không cần phải gấp gáp.

Mà phía dưới “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” đang có năm cái tiến độ đang chờ y.

Phân biệt chính là huyễn thuật, nội công, khinh công, chưởng pháp, cùng kiếm pháp, đều có điểm mãn là một trăm.

Hiện tại tiến độ đều là một quả trứng tròn trĩnh.

Khi đó, Thư Lộng Ảnh liền có loại cảm giác bị hố.

Hệ thống khinh thường trả lời: “Lúc trước cho ngươi 95 điểm là để ngươi bảo mệnh, hiện tại ngươi sẽ không bị người ta dễ dàng giết chết. Muốn tiến thêm một bước chỉ có thể dựa vào nổ lực của chính mình, bàn tay vàng cũng yêu cầu nỗ lực mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn a!”

Thư Lộng Ảnh sinh khí a!

Cũng không phải y muốn ngồi mát ăn bát vàng, không muốn nỗ lực luyện công. Mà là y đã biết tác dụng phụ của “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” rồi!

Lúc trước Thư Lộng Ảnh từng cố ý để vai trần ở dưới thái dương luyện kiếm, luyện kiếm là bày ra, tắm đen là chính!

Vì không để cái dung mạo ẻo lả này thể hiện rõ ra, y chính là đã luyện suốt hai tháng có thừa!

Thật không dễ có một làn da lúa mạch, kết quả sau một lần bế quan, luyện số liệu “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” một chút, cuối cùng chính là đã trắng trở lại!

Lại còn linh động mảnh mai, tay không có vết chai! Khớp xương rõ ràng, ngón tay trắng mịn thon dài, mềm mại không xương.

Hơn nữa cả người còn có mùi nguyệt hoa quế hương!

Một lần hai lần còn có thể nói là vấn đề thể chất, mùi hương cũng là huân hương bám lên quần áo.

Chính là sau mỗi lần luyện “Nguyệt Hoa Trọng Ảnh” đều xuất hiện dấu hiệu như thế, Thư Lộng Ảnh rốt cuộc minh bạch tác dụng phụ ‘cải thiện dung mạo’ mà Bạch Miêu đã nói.

Lúc luyện đến 95 điểm, Thư Lộng Ảnh nhìn làn da trắng trắng nộn nộn của chính, bản thân cũng muốn cắn một ngụm.

Thân mình mềm mại có thể đi nhảy ba lê……

Lại còn lúc đi dạo ở Thần Nguyệt Giáo gọi tới một con con bướm!

Thư Lộng Ảnh thần khí chết khiếp, y cũng không muốn làm Hương phi* a……

(* Hương phi Hàm Hương là người có vẻ đẹp tuyệt thế, hơn nữa trên người nàng còn tỏa ra một mùi hương tự nhiên, quyến rũ người khác.)

Hồ ly còn nói: “Này thì tính là gì, chờ luyện xong 5 điểm còn lại, ngươi mới biết được cái gì gọi là tuyệt thế mỹ nhân, đến lúc đó đâu chỉ con bướm, ong mật đều sẽ đối ngươi nhất kiến chung tình!”

Thư Lộng Ảnh trầm giọng trả lời: “Ta đây có phải hay không nên cảm động đến rơi nước mắt, đi làm người nối dõi tông đường cho bọn chúng, Ong Hậu?”

Tuy hệ thống chỉ nói đùa vui nhưng Thư Lộng Ảnh một chút cũng không vui, nhiều lần muốn đem hồ ly này ác liệt nhổ sạch lông.

Số liệu vì vậy mà chậm chạp không luyện.

Nhưng y phải giữ gìn cốt truyện, sức mạnh rất là quan trọng.

Bởi vì có hệ thống nên võ công của Thư Lộng Ảnh hiện tại rất cao, nhưng y không dám tự phụ.

Phải biết rằng có một câu gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*.

(*Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên: Bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn. Tương đương với câu tục ngữ “vỏ quýt dày có móng tay nhọn” hoặc “cao nhân tất có cao nhân trị”.)

Vì bảo đảm đi cốt truyện thuận lợi, Thư Lộng Ảnh chỉ có thể hiên ngang lẫm liệt bị ong mật nhất kiến chung tình, tiếp tục luyện số liệu!

Đối mặt với sự trêu ghẹo của hệ thống, Thư Lộng Ảnh trực tiếp tỏ vẻ làm lơ là được.

“Đừng nói nhảm nữa, trước luyện chưởng pháp.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.