Kì Hân cảm thấy đầu óc choáng váng, không lâu sau ngất đi
(Au; Chương này có hắc bang nhé –^–)
=============
Buổi tối, Duy Khánh đích thân đưa cô ăn ở Royal Club. Cô và anh vẫn như thường lệ, một câu cũng không nói.
Ăn xong, anh lại lấy xe, phóng thẳng đến bar A.W.
…
Chiếc Bugatti Veyron màu xám bạc đậu lại trước cửa Bar. Duy Khánh mở cửa đi xuống. Sau đó đút tay vào túi quần, đứng đó chờ đợi…
Kì Hân không hiểu anh muốn làm gì, ngồi yên trong xe…
Duy Khánh không kiên nhẫn được nữa, mở cửa xe, lôi cô ra ngoài.
Cô “a” một tiếng, đau đớn xoa xoa tay, ngơ ngác hỏi anh:
– Đây là ở đâu?
Duy Khánh giữ thái độ im lặng là vàng, trên mặt hiện lên dòng chữ “cô không có mắt sao” để nhìn cô.
– Đến đây đẻ làm gì?
– Gặp bạn cũ. – Anh kéo cô đi. Bảo vệ thấy anh thì sợ hãi cúi người…
Bên trong bar vô cùng ồn ào. Nam nữ điên cuồng lắc mình theo tiếng nhạc. Ở những góc tối còn có vô số hành động mờ ám.
Kì Hân thấy vô cùng nhức mắt, lấy tay che mặt lại.
Nhưng mà… anh ta bảo là gặp bạn cũ? Gặp bạn cũ lôi cô đến đây làm gì? Hơn nữa bây giờ cô đang giả trai mà…
Duy Khánh kéo cô vào sát mình, cũng giống như Lý Hàn Minh che cho cô lúc đi xuống canteen.
Khoảng cách giữa hai người rất gần. Bàn tay lạnh lẽo của anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô. Mùi hương bạc hà nhè nhẹ bay vào mũi cô. Hai người cứ như thế, một trước một sau, không nói một lời. Kì Hân đi theo Duy Khánh. Đến trước cửa phòng VIP số 5 thì anh buông tay ra, trực tiếp mở cửa đi vào.
Trong phòng chỉ có duy nhất một bóng đèn vàng, là cho cả căn phòng mờ mờ ảo áo, vô cùng dụ hoặc. Có 3 người thanh niên đang ngồi trên sofa, mỗi người trên tay đều ôm một cô gái…
Kì Hân do dự muốn lùi lại, Duy Khánh lại cương quyết nắm lấy tay cô. Anh lạnh lùng ngồi xuống, kéo cô xuống theo..
– A~ Anh bạn lạnh lùng của tôi… Lên làm lão đại rồi nên không coi bọn này vào mắt rồi đúng không? – Người vừa nói là một anh chàng mặc áo hình đầu lâu, tóc bạch kim. Khuôn mặt anh ta có chút dữu dằn, nhưng lời nói ra lại trái ngược hoàn toàn.
– Nghiêu, im đi! – Duy Khánh nhíu mày nhìn người vừa nói.
Người vừa rồi là Vu Cảnh Nghiêu, là nghi trượng N trong bang của Kì Thất Nhật, ba Kì Hân.
Cô vừa nghe thấy từ “Nghiêu” thì quay đầu sang nhìn…
Vu Cảnh Nghiêu cũng nhìn lại cô…
– A~ Kì tỉ tỉ… – Một lúc sau anh ta mới nhận dạng được, cợt nhả cười cười.
Kì Hân cũng cười xã giao, sau đó im lặng, ngồi một góc nghịch điện thoại.
2 người còn lại cũng đều là bạn nối khố của Duy Khánh. Một người là An Vĩnh Phong (Au: ~~ Phong caca khỏi rồi hả? :v), lão nhị bang A.W. Người còn lại là An Vĩnh Huy, em của An Vĩnh Phong, lão tam của bang A.W.
An Vĩnh Phong vẫn còn nhớ lần trước mình bị cô hành hạ thế nào, hận không thể dùng chảo đập vào mặt cô ` (Au: Phong ca là nam tử hán mà >