Nhật Ký Mang Tên Anh

Chương 8



Sự có mặt của thầy Bùi đã khiến cho Như Ái và Ngọc Kim phải tái xanh mặt mày. Hải Nam vội chạy đến đỡ nó dậy và hỏi giọng lo lắng

“Ngọc Lâm.em không sao chứ?”

nó nhẹ lắc đầu và khẽ trả lời

“dạ em không sao ạ”

thầy Bùi lớn tiếng hỏi

“CHUYỆN NÀY LÀ THẾ NÀO HẢ?”

Như Ái và Ngọc Kim giật cả mình rồi nói lắp bắp

“dạ…dạ….đâu có…gì đâu thầy…”

lúc này tất cả học sinh với Hoàng Minh và Phương My chạy ra vì tiếng của thầy Bùi quá lớn. Hoàng Minh lén bước tới từ phía sau lưng Hải Nam và hỏi khẽ

“có chuyện gì vậy”

Hải Nam quay qua lấy ngón tay chỉ vào Như Ái và Ngọc Kim rồi nói nhỏ

“hai cô bé đó gây chuyện với Ngọc Lâm đấy”

thầy Bùi tỏ ra tức giận

“Võ Như Ái. Chính mắt tôi thấy em xô té bạn Ngọc Lâm mà giờ em còn dám chối nữa hả?”

Như Ái rung sợ chẳng nói thành lời. Thầy Bùi nhìn sang qua nó và hỏi

“Ngọc Lâm. Thật ra có chuyện gì?”

nó bước lên phía vài bước và nói

“dạ hai bạn ấy cảnh báo em là không được kết bạn với anh Nam. Em không chịu nên họ xô em té ạ”

Hải Nam nghe vậy thì tròn to mắt nhìn và hỏi

“sao kỳ vậy. Tôi kết bạn với ai thì đâu có liên quan gì đến hai đứa đâu mà sao lại đi gây chuyện với Ngọc Lâm chứ?”

thầy Bùi nói giọng tức giận

“hai em làm thế là sai rồi. Tôi phạt hai em làm vệ sinh trường một tháng”

Như Ái và Ngọc Kim dạ dạ vâng vâng rồi bước nhanh vào lớp. Thầy Bùi cũng bỏ đi. Lúc này nó ôm cánh tay mình với vẻ mặt đau đớn. Hải Nam vội hỏi

“em sao vậy Ngọc Lâm”

rồi hắn nhìn lại tay nó thì thấy cánh tay nó bị trầy một đường dài và còn chảy máu nữa. Hắn hoảng hốt

“tay em bị thương rồi kia để anh đưa em đến phòng y tế nha”

Phương My lo lắng chạy đến hỏi

“Lâm Lâm. Mày có sao không?”

nó lạnh nhạt nói

“không cần mày lo”

Hải Nam vì lo quá nên dịu vai nó và vội nói

“anh đưa em lên phòng y tế nha”

“dạ được”

nó nhẹ gật đầu rồi bước đi cùng Hải Nam.

“Lâm Lâm à”

Phương My khẽ gọi nhưng nó không thèm để ý đến. Hoàng Minh bước tới nói

“cô ta ngang bướng quá”

“nó ngang bướng như thế cũng vì hoàn cảnh thôi”

Phương My nhẹ lắc đầu và nói khẽ.

Sau khi Ý Tá băng bó vết thương ở tay nó xong thì bảo nó ngồi nghỉ chút.

“em còn đau không Ngọc Lâm”

Hải Nam ngồi kề bên hỏi. Nó khẽ lắc đầu và cười cười

“dạ không sao đâu anh. Mà sao lúc nãy anh xuất hiện đúng lúc quá vậy”

Hải Nam vừa nhìn vào cánh tay nó vừa nói

“phải cảm ơn cô bạn Ngọc Khánh của em đó!”

nó khẽ ngạc khẽ ngạc nhiên

“là bạn ấy sao?”

Hải Nam nhẹ gật đầu

“ừ chính em ấy đã chạy qua lớp anh tìm anh để nhờ anh đi cứu em đó… Mà anh xin lỗi nha”

nó nhìn hắn với ánh mắt không hiểu.

“sao anh lại xin lỗi. Đúng ra em phải cảm ơn anh chứ?”

Hải Nam cầm nhẹ tay nó lên và nói

“cũng tại vì anh mà họ mới gây sự với em. Anh xin lỗi em nha Ngọc Lâm”

nó vội lắc đầu

“không phải lỗi của anh đâu. Chỉ tại mấy người đó thích gây sự vô cớ thôi mà”

Hải Nam cưới nhẹ và hỏi

“vậy em còn muốn làm bạn với anh nữa không?”

“tất nhiên là em vẫn muốn làm bạn với anh rồi”

nó vô tự trả lời…

Phương My và Hoàng Minh đã quay lại vào lớp. Tâm trạng của Phương My hình như rất buồn. Ngọc Khánh lên tiếng an ủi

“thôi mà My đừng buồn nữa. Chắc lát nữa Ngọc Lâm sẽ hết giận My mà”

Thái Sơn xem vô

“phải đó! Sơn thấy Ngọc Lâm dễ thương như vậy chắc sẽ mau hết giận thôi mà”

Phương My cố cười nhẹ và gật đầu

“My biết rồi. Cảm ơn Khánh và Sơn nhiều nha”

nãy giờ Hoàng Minh luôn nhìn Phương My với chút gì đó say mê. Anh nói thầm

“trông cô ấy thật dịu dàng…”

tất cả đều không hay rằng đang có một ánh mắt khác nhìn phía họ. Mỹ Sang thấy ánh mắt của Hoàng Minh nhìn Phương My thì trong lòng cô ta cảm thấy tức giận. Cô ta không hiểu tại sao Hải Nam và Hoàng Minh.hai hoàng tử lạnh lùng từ trước giờ mà để ý đến hai cô bình thường như nó với Phương My.

—Ba Tiếng Sau. Giờ Ra Chơi—

Hoàng Minh và Phương My đang đi dạo ở sân trường với nhau. Hoàng Minh lên tiếng hỏi

“My. Lúc nãy em nói cái cô gái hung dữ đó ngang bướng như vậy vì hoàn cảnh là sao?”

Phương My khẽ ngạc nhiên

“sao anh lại muốn biết chuyện của Lâm Lâm”

Hoàng Minh vừa bước đi vừa nói

“anh chỉ mò tò thôi”

Phương My nhìn Hoàng Minh rồi nói giọng buồn

“Lâm Lâm và em từ nhỏ đã bị đưa qua Anh ở rồi… Tính tình em thì lại quá nhút nhát nên khi bị người ta ăn hiếp chỉ toàn là Lâm Lâm đứng ra bảo vệ em không à. Có lẽ quá mạnh mẽ nên đôi lúc nó lại hơi ngang bướng”

Sau khi nghe Phương My nói xong thì Hoàng Minh đứng lại.

“thì ra tính hung dữ của cô ta vì bảo vệ em mới có hả?”

Phương My nhẹ gật đầu và cười cười

“anh nhìn vậy thôi chứ Lâm Lâm cũng dễ thương lắm”

“nhưng chắc không dễ thương bằng em đâu”

Hoàng Minh nói khẽ. Nghe anh nói câu đó thì Phương My khẽ ngạc nhiên. Cô không ngờ người lạnh lùng như anh mà lại khen cô như thế. Cô cảm thấy vui trong lòng lắm.

Ngọc Khánh và Thái Sơn cũng đang đi dạo ở gần đó. Nhìn thấy Hoàng Minh đang cười nói vui vẻ với Phương My thì Ngọc Khánh liên nói

“hai người họ đẹp đôi quá à”

Thái Sơn nhìn và cười nói

“hai người họ đẹp đôi thế nào thì cũng không bằng tụi mình”

Ngọc Khánh vội quay qua

“tụi mình? Là ai với ai”

Thái Sơn vuốt tóc mình ra vẻ đẹp trai.

“tất nhiên là tôi với bà rồi”

Ngọc Khánh lấy tay bịt miệng mình lại.

“ông làm cho tôi muốn ói quá đi”

Thái Sơn cúi mặt xuống

“bộ tôi tệ lắm sao?”

Ngọc Khánh cười gian.

“ông không tệ”

Thái Sơn vui mừng hỏi

“thật à”

Ngọc Khánh gật đầu và nói lớn

“tại ông quá tệ rồi sao còn tệ nữa được!”

Thái Sơn như bị biến thành đá

“bạn bè chơi với nhau từ nhỏ tới giờ bà có cần nói thẳng vậy không? Hic…”

Ngọc Khánh thở dài và lắc đầu

“chẳng biết tôi làm gì nên tội mà có thằng bạn tệ như ông vậy. Học hành kiểu gì mà bị ăn hộp vịt suốt à”

Thái Sơn buồn bã cúi mặt xuống

“Hic…hic… Tôi cũng đâu có biết đâu”

Ngọc Khánh vỗ vai Thái Sơn và nói

“Nè! Muốn tôi làm bạn gái của ông thật ra cũng không khó lắm đâu”

nghe vậy thì Thái Sơn liên ngước mặt lên.

“vậy tôi phải làm sao thì bà mới chịu làm bạn gái tôi”

Ngọc Khánh cười gian

“khi nào ông học giỏi như anh Minh đi thì tôi sẽ suy nghĩ lại… Nhưng chắc là kiếp sau hả? haha”

nói xong thì Ngọc Khánh quay lưng bỏ đi. Thái Sơn thành tượng đá ngã xuống cái “rầm” thật lớn.

“tôi ghét những người tên Minh….hụ hụ…”

Những học sinh khác giật mình hỏi khẽ

“có chuyện gì thế?”

Ngọc Khánh quay đầu lại nhìn và cười

“muốn tôi làm bạn gái của ông hả? Mơ đi nha”

rồi cô vui vẻ trở về lớp …. Hoàng Minh. Phương My. Nó. Hải Nam và tất cả học sinh khác cũng vội trở về lớp của mình sau 40 phút ra chơi thoái mái và vui vẻ.

******************hết chương: 8*******************

Truyện chúng ta sẽ thế nào nữa đây. Hai hoàng tử đẹp trai nhất trường học Quy Phong như Hải Nam và Hoàng Minh với hai cô bé dễ thương như nó và Phương My sẽ ra sao đây. ^^ Sứ mời mọi người đọc tiếp vào thứ 2 mỗi tuần nhé


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.