Sau đó dân làng liền vì Lăng Thần mà mở một hồi tiệc tùng thâu đêm
Ngày hôm sau
– Anh không thể ở lâu hơn vài ngày à?
Luffy buồn bực hỏi
– Ha ha, rồi sẽ có lúc chúng ta gặp lại thôi
Lăng Thần cười vỗ vỗ vai của Luffy
– Trước khi đi anh sẽ tặng em một thứ
Nói đoạn Lăng Thần liền đưa ngón tay vẽ vào không trung, nơi ngón tay hắng đi qua đều để lại một vệt sáng, sau khi vẽ xong hắn liền ấn hình sáng đó vào tay của Luffy, những đường sáng phức tạp đó liền chìm sâu vào tạo nên một cái đồ đằng, sau khi xong xuôi hắn liền thu tay lại vẻ mặt có chút mệt mỏi
Đây cũng là thủ đoạn hắn mới học được gần đây, nếu người sở hữu đồ đằng này gặp tình huống nguy hiểm đến tính mạng, đồ đằng sẽ tự kích hoạt ra một kích mạnh nhất của hắn, nhưng thủ đoạn này làm hắn hao tổn gần hết linh khí của mình
Mặc dù Luffy không biết là gì nhưng cậu rất vui vẻ
– Đến lúc ta phải đi rồi, hẹn gặp em vào một ngày không xa
– Vâng
Lăng Thần cười cười sau đó cùng chúng nữ nhanh chóng căng buồm rời đi
– Một ngày nào đó em sẽ đi tìm anh
Luffy hét to, đáp lại cậu là tiếng cười vang vọng của Lăng Thần
– Sớm trở lại nhé
Người dân cũng ra sức hô hào
Sau một tháng chạy đi Lăng Thần cùng chúng nữ cặp bến đến quần đảo Sabaody nơi hắn từng gặp Rayleigh lần trước hắn vội đến rồi vội đi nên chưa có quá nhiều thời gian để nói chuyện cùng ông ta
*Leng keng
Tiếng chuông mở cửa của quán Bar Shakky”s Rip-off vang lên, Lăng Thần và chúng nữ bước vào, vẫn là khung cảnh như lần đầu họ đến, một cô gái tóc ngắn đang phì phèo hút thuốc, nơi ghế ngồi đối diện có một ông lão tóc trắng đang nhâm nhi từng chút một ly rượu, quán vắng teo không có một vị khách
– Chào mừng cậu đã trở lại
Shakky cười
– Ồ Lăng Thần à
Rayleigh ngạc nhiên nhìn qua
– Ông lão, ông cũng thật rảnh rỗi a
Hancock nhảy nhót chạy tới đánh bồm bộp vào người Rayleigh
– A tiểu ác ma đã trở lại
Rayleigh khi thấy Hancock liền đứng dậy muốn chạy đi, nhưng liền bị Hancock chộp lấy bộ râu dài sau đó ra sức kéo
– Ông gọi ai là tiểu ác ma
– Đau đau, buông ra đi mà
Hancock liền cười khanh khách, vui vẻ không thôi
– Rayleigh chúng tôi đến đây có chút chuyện muốn hỏi, ông có biết đường vào tân thế giới không? chúng tôi đã chạy khắp nơi nhưng vẫn không biết cách vào
Mặc dù Log-pose đã chỉ xuống dưới, hắn cũng thử tìm kiếm nhưng xuống quá sâu hắn liền không đủ thực lực để bảo vệ chúng nữ khỏi chịu áp lực nước, áp lực nước ở sâu dưới đấy biển thật sự quá lớn
– Cậu muốn vào tân thế giới để làm gì? không ngờ một người lợi hại như cậu lại không biết đường vào tân thế giới, cười chết ta
Rayleigh như nghe được một chuyện cực kỳ thú vị, ôm bụng cười lăng lộn
Khóe miệng Lăng Thần co quắp lại, ông lão này quả thật là cực phẩm a
– Để vào tân thế giới cậu phải vượt qua đảo người cá, nó nằm rất sâu dưới đáy biển, thuyền muốn đi xuống thì cần phải tráng mới có thể đi xuống được
Rayleigh biết vấn đề này là vấn đề nghiêm túc nên ông cũng đàng hoàng lên
– Tráng thuyền? làm sao để có thể tráng thuyền
Chưa nghiêm túc được bao lâu thì Rayleigh lại tiếp tục cười ha hả
– Đến cả tráng thuyền cậu còn không biết?
– Này lão già có muốn ra đây đánh nhau một trận?
Lăng Thần trợn mắt
– Thôi thôi, bộ xương già của ta không chịu nổi những người trẻ các ngươi hành hạ đâu
Rayleigh hắn giọng một cái sau đó tiếp tục nói
– Tráng thuyền có nghĩa là tạo một lớp bong bóng dày bao bọc xung quanh con thuyền, khi xuống sâu dưới mặt nước bong bóng sẽ phát huy tác dụng giúp cho con thuyền không phải chịu bất kỳ một lực ép nào, việc này phải cần dùng đến thợ tráng thuyền
– Thế ông có biết thợ tráng thuyền nào không?
Lăng Thần hỏi
– Khà khà, đang có một thợ tráng thuyền cực kỳ chuyên nghiệp ngồi trước mặt cậu đây
Rayleigh đứng lên chống nạnh cười nói
– Thế thì tốt rồi, ông giúp tôi tráng tàu giá cả xong sẽ bàn
Lăng Thần mừng rỡ, thế này đỡ tốn công hắn phải đi tìm thợ tráng tàu
– Được, một lời đã định, trước tiên cho ta xem con tàu
Sau đó hai người bước ra ngoài, để lại chúng nữ bên trong bán bar
– Đi cẩn thận
Shakky nói
Một lát sau, Lăng Thần và Rayleigh đang đứng trước một con thuyền khổng lồ, Rayleigh thì đang trợn mắt nhìn trân trối
– CMN, con thuyền thế này tráng bao giờ mới xong?
– Một lời đã định
Lăng Thần bỗng dưng đổi giọng, bắt chước giống hệt lúc Rayleigh nói làm Rayleigh thật muốn chưởi thề
– Con thuyền này dự tính bao lâu mới tráng xong?
– 1 năm
Rayleigh không chần chừ đưa ra 1 ngón tay nói
– Lâu vậy? thế còn giá cả?
– 500 triệu Beri
Rayleigh tiếp tục xòe bàn tay ra nhưng lần này là 5 ngón
– Móa, thôi được bắt tay vào công việc ngay thôi, xong sớm được ngày nào hay ngày đó
– Tốt… khoan đã ngươi không phụ ta à? đừng đi vội vậy a
Rayleigh khi thấy Lăng Thần bỗng dưng quay đầu đi thì vội vàng nói
– CMN, ăn 500 triệu Beri của ta còn đòi ta phụ, cút đi ông lão
Lăng Thần quay đầu trợn mắt chưởi sau đó dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy về quán bar Shakky”s Rip-off
*Leng keng
Tiếng chuông cửa lại một lần nữa vang lên
– Về nhanh vậy? Rayleigh đâu rồi
Shakky khi thấy Lăng Thần trở về một mình liền ngạc nhiên hỏi
– Lão ta đang tráng thuyền của tôi rồi
Khi nhắc đến Rayleigh, Lăng Thần liền không kiềm được nở một nụ cười thỏa mãn, tên này dám cười hắn mấy lần bị vậy cũng rất đáng a
– Các em, tin xấu đây việc tráng thuyền mất đến 1 năm
– Cái gì
Chúng nữ chưa kịp ngạc nhiên thì Shakky đã trợn mắt
– Con thuyền của các cô cậu to đến mức nào thế
– Không to, chỉ bằng khoảng 100 lần quán bar này thôi
Lăng Thần tỏ vẻ không có gì nói
– ….
Shakky
– Vậy chúng ta phải ở hòn đảo này 1 năm sao?
Bell hỏi
– Ừ có thể sẽ sớm hơn, Nojiko con cũng có thể học kỹ thuật tráng thuyền của lão ta nếu muốn
Lăng Thần nói
– Vâng
Nojiko vui vẻ gật đầu, từ khi tiếp nhận huyết mạch Cự Lực Tộc cô bỗng dưng cảm thấy cực kỳ hứng thú với những con thuyền này, huyết mạch đạt đến 20% sở thích này lại càng tăng mạnh hơn, gật đầu đáp ứng sau đó cô liền theo chỉ dẫn của Lăng Thần chạy về hướng của Rayleigh
– Ca ca, đi mua sắm đi
Hancock liền vui vẻ đi đến khoác tay của Lăng Thần nói
– Ừ, các em có muốn đi luôn không
Lăng Thần quay qua hỏi chúng nữ
– Đi chứ đi chứ
Được đi mua sắm với Lăng Thần là một trong những sở thích của họ cơ mà
Sau đó một nam nhân liền dắt tay một dàn mỹ nữ cùng nhau hướng về phía thị trấn
– Tên tiểu tử này cũng thật đào hoa a, nhưng cũng thật kỳ lạ vì sao những cô gái này lại có thể chấp nhận nhau?
Shakky khi thấy cảnh này liền khó hiểu lẩm bẩm
Một lát sau Lăng Thần cùng chúng nữ liền trở về, trên tay mỗi người đều xách theo những túi đồ thật lớn, dân làng khi thấy họ liền tặng cho họ rất nhiều thứ, vì ngày trước khi ghé qua đây bọn Lăng Thần liền giúp đỡ cho bọn họ rất nhiều thứ
– Ăn cơm, ăn cơm, ăn cơm
Hancock nhảy múa, trên mặt của các cô gái cũng treo một nụ cười vui vẻ, đồ ăn của Lăng Thần nấu càng ngày càng ngon, bây giờ nó đã chính thức trở thành một liều thuốc không thể thiếu của các cô
– Chị Shakky đã đói chưa
Nami cười hỏi, cô với Shakky rất thân thiết, Shakky không biết vì sao đối với thế giới này cực kỳ hiểu biết, Nami lại là một người ham học hỏi hai người nhanh chóng nói chuyện và trở nên thân thuộc
– Ta chưa đói
Shakky lắc đầu cười nói
– Thử một lần đi, chị sẽ không hối hận đâu, đi đi
Nami kéo tay Shakky đi không để cho cô cự tuyệt tiến vào khu nhà bếp