Cứ như thế trôi qua mấyngày, bên núi đối diện xuất hiện một đạo quán khác.
Đối với chuyện này, XungLinh lão đạo vô cùng có kinh nghiệm. Xế chiều ông ta đến chổ Xảo Nhi, viết mộttờ giấy phù văn cho cương thi.
Buổi tối, cương thi vẫn nhưcũ, Xảo Nhi không biết nó có thật xem hiểu những ký tự kỳ quái trên lá bùa vàngkia không. Nhưng nó thật đứng ở cửa hồi lâu, rồi lại đi ra ngoài.
Khi gần đi, như không yêntâm với món đồ chơi này, nó đi vòng quanh quan tài hai vòng. Rồi lại kéo XảoNhi để vào quan tài, đóng kín nắp, lúc này mới vội vã đi ra ngoài.
Ở chung mấy ngày, Xảo Nhicũng đã gần quen thuộc với tính tình của nó — Chỉ cần cô không chạy trốn, nócũng không thường hù dọa cô.
Nhưng tại sao cô lại có thểkhông trốn chứ? Không thể ở cả đời với một con cương thi thế được.
Cô cố gắng liều mạng đẩy nắpquan tài ra. Chỉ có điều nắp quan tài kia đóng quá kín, rất khó khăn để đẩyđược. Cô cố gắng rất lâu, cuối cùng đành phải dừng lại thở hổn hễn.
Lần này nó đi hơi lâu, chođến giờ sửu (1h – 3h sáng) mới quay về. Lúc mở nắp quan tài ra, lại mang theohai quả táo, kiên quyết đưa cho Xảo Nhi. Xảo Nhi ngớ người một hồi mới biếtđược là nó muốn cho cô ăn “Anh… lấy ở đâu vậy?”
Cô cẩn thận nhận lấy hai quảtáo kia, xác nhận lại lần nữa “Cho tôi hả?”
Cương thi thấy cô nhận lấy,trông như rất vui mừng. Nó đi quấy rối đạo quán ở núi đối diện, khi trở về thấycó đứa bé hái trộm hai quả táo. Nghĩ đến bộ dạng bọn họ cũng không khác nhau,chắc cô cũng ăn cái này.
Cho nên, nó nhảy ra hù dọađứa bé kia bỏ chạy, rồi tự mình trộm hai quả.
—————
Rồi nó lại đi hấp thụ ánhtrăng, Xảo Nhi lại leo ra khỏi quan tài, mang táo đi rửa sạch sẽ, sau đó thìgặm ngon lành.
Ngày hôm sau, mấy thôn dướichân núi cũng ồn ào cả lên. Nghe nói có cương thi xông vào đạo quán mới mở, phánát bét trong đạo quán, ngay cả quán chủ cũng bị đánh gãy thắt lưng.
Thôn dân cả giận — Bị cươngthi ngồi lên đầu mà cũng dám mở đạo quán ư! Cho nên dưới sự xúc động, bọn họrượt đuổi ba người đạo sĩ của đạo quán chạy tét khói.
Xung Linh lão đạo dẫn mấy đệtử qua đó, bẹo hình bẹo dạng vờ làm một lễ cúng bái, thêm mắm dặm muối nói vàichuyện yêu quái quỷ thần cả buổi. Quần chúng không biết gì, ai nấy đều thánphục.
Thừa dịp này, uy tín củaXung Linh lão đạo lại tăng thêm mấy bậc.
Ngày hôm sau, Xung Linh lãođạo lại đến, vẫn nhìn cương thi trong quan tài chút, đổi nước và thức ăn choXảo Nhi.
Xảo Nhi lại hơi do dự”Ông… có thể cho nó hai bộ quần áo hay không?”
Xung Linh lão đạo còn chưamở miệng, tên đạo sĩ Tiểu Tứ kia đã cười chế giễu “Ơ, sao đây, ngủ vớicương thi đến phát sinh tình cảm rồi hả?”
Xảo Nhi vẫn bị nó đè ép,khuôn mặt đỏ bừng. Quần áo trên người nó đã nát bươm, cứ da thịt kề nhau nhưthế cô thật sự rất ngượng ngùng.
Xung Linh lão đạo khôngnhiều lời, dặn dò Tiểu Tứ mang hai bộ quần áo đến đây “Y phục, bần đạo cóthể cho cô, về phần làm sao để nó mặc vào, vậy phải xem tài năng của côrồi.”
Hai người rời đi, Xảo Nhicũng hiểu biết chút chút, ban ngày nó sẽ không hoạt động. Cô càng vùng vẫy muốnđứng dậy, nó càng không chịu nới tay.
“Anh… Tôi giúp anhmặc quần áo được không?” Cô nói nhỏ nhẹ bên tai nó. Nó híp mắt lại, gụcđầu bất động nằm trên người cô. Xảo Nhi nhẹ nhàng khoa tay múa chân với nó”Mặc… hiểu không?”
Cô nắm lấy y phục của mìnhlàm mẫu cho nó. Cương thi kia nhìn thấy quần áo của cô, cũng hơi tò mò kéo ra.Sau đó, nó phát hiện thì ra dưới lớp quần áo kia, vẫn còn một lớp da thịt.
Nó đưa tay kéo áo cô. XảoNhi luống cuống “Đừng… Anh đừng lộn xộn.”
Móng tay của nó đã rụt vào,tay nó bị vướng hàng cúc áo trước ngực cô, nên sờ loạn cả lên, luồn vào dưới áocô, phát hiện ra dưới y phục này lại là một làn da êm ái.
Tay chạm lên da thịt đươngnhiên tốt hơn nhiều so với chạm vào quần áo. Nó hơi tò mò sờ tới sờ lui.
Xảo Nhi vừa sợ vừa vội, độngtác cũng không dám quá kịch liệt — Nó rất dễ dàng xé rách y phục của cô.
Nó híp mắt, lười biếng sờqua vùng bụng bằng phẳng của cô, lại hiếu kỳ lần lên.
Xảo Nhi bắt được tay nó, xấuhổ đến mức hốc mắt đỏ cả lên, nước mắt trào ra “Anh buông tay, đồ khôngbiết xấu hổ! Đồ quỷ râu xanh!”
Cũng may là tinh thần của nóban ngày không dồi dào, chỉ chơi chút, lại nhắm mắt ngủ. Từ đó, Xảo Nhi cũngkhông dám nói đến chuyện mặc quần áo nữa.
Đến ban đêm, trời nổ sấmchớp đổ mưa. Nó ngồi trong quan tài, cố gắng không hoạt động.
Tia chớp chiếu sáng ngoàicửa động, tiếng sấm vang lên ầm ầm.
Nó gắt gao ôm Xảo Nhi. XảoNhi bị ôm chặt đến nghẹt thở, cố gắng vùng vẫy. Nó cúi đầu ở bên tai cô, tuykhông thấy môi nó nhúc nhích, nhưng lại có thể nghe tiếng nó nhỏ liên miên, tựanhư nói gì đó.
Đương nhiên Xảo Nhi nghekhông hiểu, nhưng tiếng nói này cũng không có tức giận. Dần dần, cô cũng antĩnh lại, mặc cho nó ôm.
Mưa càng ngày càng lớn, cảcõi đất trời chỉ nghe tiếng mưa rơi ào ạt. Cửa hang tương đối cao, nước cũngkhông thể chảy vào được. Ngoài hang, màn mưa dày dặc trắng xóa, tia chớp nhưbúa bổ đinh tai nhức óc, xé rách cả màn đêm. Nó chỉ ôm Xảo Nhi thật chặt, khônghề nhúc nhích.
Sơn động kế bên có cương thibị tiếng sấm đánh hoảng sợ, nhảy ra cửa động, hoảng loạn chạy như điên giữa núirừng. Xảo Nhi nhìn ra ngoài cửa động, thấy một ít bóng dáng cứng ngắc nhanhchóng vọt qua, trong lòng cũng run sợ, dựa sát vào nó, không dám lên tiếng nữa.
Tiếng sấm cuối cùng, làmrung chuyển cả đại địa.
Xung Linh lão đạo vội vãchạy đến. Trước tiên đến hang động của Xảo Nhi xem xét, thấy nó mạnh khỏe, mớithở phào nhẹ nhõm. Rồi đi đến xem hai con cương thi ở hang núi bên cạnh, nhấtthời không ngừng than khổ.
Hai con cương thi kia đã bịsét đánh nát tan thân thể. Giờ phút này, nhìn như một cục than cháy đen.
Cho đến sau nửa đêm, sấmngưng mưa tạnh.
Khí trời mùa hè vốn thay đổithất thường, đảo mắt lại thấy trăng sáng trên trời cao.
Cương thi đứng ở cửa hanghấp thụ ánh trăng, Xảo Nhi nhảy ra khỏi quan tài, dắt nó đến bên suối giặt quầnáo. Xong cảm thấy trên người nó cũng rất bẩn, nên cô lấy quần áo ướt lau cho nóchút.
Nước vốn tụ âm khí, nó cũngkhông bài xích, cứ mặc cho cô chà lau.
Xảo Nhi lau tỉ mỉ, lúc đếntrên đùi cô lại mắc cỡ.
Đây là một thi thể đàn ôngtrưởng thành, mặc dù toàn thân cứng ngắc, nhưng bộ phận trên người vẫn đầy đủ.
Cô đỏ mặt, lau sơ đùi củanó. Sau đó, cô cởi quần áo mình, xuống suối tắm rửa.
Nó quay đầu lại nhìn thầythân thể trắng ngọc trong dòng nước suối kia, lập tức chạy đến sờ loạn ngườicô. Xảo Nhi đánh tay của nó, nó cũng không giận, vẫn như cũ sờ sờ tấm lưng cô.
Xảo Nhi không chịu nỗi nữa,vội vàng lau khô thân thể, mặc quần áo vào. Lúc đang mặc quần áo, đột nhiên nóquay đầu, rống lên thật lớn vào hướng sâu trong rừng cây. Tiếng rống đó kháchẳn với thường ngày Xảo Nhi nghe, nó tràn ngập sự giết chóc.
Xảo Nhi hơi sợ, vội tránhnó, nó nhanh chóng đi lên trước mấy bước. Lúc này Xảo Nhi mới thấy, trong rừngcây, rõ ràng xuất hiện một con cương thi khác. Cũng quần áo rách nát, chỉ cóđiều con ngươi màu đỏ, tỏa ra ánh sáng lạnh nơi núi rừng sâu thẳm âm u.
Xảo Nhi núp dưới bóng câybên suối, hai cương thi trong rừng đối mắt nhau, giống như dã thú tru lên,tuyên bố lãnh địa của mình.
Cô chỉ biết phán định quamàu mắt để biết con nào là nó.
Mặc dù ánh trăng sáng ngời,nhưng bọn chúng ra tay quá nhanh, cô không nhìn được là bên nào chiếm thếthượng phong. Trong lúc sợ hãi, Xung Linh lão đạo nghe được tiếng vang, vội vãdẫn ba tên đệ tử đến đây “Bày trận, kéo chúng ra trước đi.”
Ông ta cũng bình tĩnh, bađạo sĩ kéo dây ống mực ra trong lúc hai cương thi đánh nhau, để tách chúng nóra. Nhưng lúc này, cương thi mắt xanh đã chiếm ưu thế, cánh tay trái cứng rắncủa nó giật thẳng xuống, khuỷu tay phải của cương thi mắt đỏ đứt lìa, tiếngđộng rất nhỏ, như cắt gỗ mục.
Không đợi dây ống mực quấnlên, cương thi mắt đỏ đã tru thấp đau đớn, vội vã chạy đi.
Cương thi mắt xanh cũngnhanh chóng chạy đến bên bờ suối, một tay ôm Xảo Nhi lên, chạy về hang.
Xung Linh lão đạo chẳng quantâm đến nó, nhặt nửa cánh tay trên mặt đất, vội vã đi xem con cương thi mắt đỏkia. Đạo hạnh của con cương thi kia cũng không thấp, nếu bị thương thật ông tacũng đau lòng.
Xảo Nhi hơi sợ nó, nanh nódữ tợn, khí chất tàn ác trên người vẫn chưa tản đi. Nó đè cô nằm xuống, toànthân cô run rẩy.
Nó như cũng biết, đưa tay sờmặt cô. Xảo Nhi nhắm mắt lại, nghiêng đầu né tránh. Một hồi lâu, tựa như nónghĩ gì đó, đứng thẳng dậy, vẫn đóng nắp quan tài đi ra khỏi hang núi.
Sau nửa đêm, Xảo Nhi cũngngủ thiếp đi. Rốt cuộc nó cũng quay về, thế nhưng lại mang theo sáu quả táo!
Sắc trời vẫn chưa sáng, tinhthần nó vẫn cao, an vị trong quan tài. Xảo Nhi mặc nó ôm chặt lấy mình, yênlặng gặm táo.
Đến ngày hôm sau, có nôngphu lên đạo quan khóc lóc kể lể “Xung Linh đạo trưởng, ngài nhất định phải làm chủcho chúng tôi huhu. Tối hôm qua có một con cương thi đến vườn tôi, trộm táotrên cây. Lúc nửa đêm vợ tôi đi tiểu bị nó dọa sợ tè ra cả quần…”
Xung Linh lão đạo á khẩu.
Buổi trưa, Xung Linh lão đạo tìm được sáu lõi táoở trong hang động của cương thi mắt xanh, sắp hàng chỉnh tể, không thiếu cáinào.