Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Chương 17: Thiện ác đáo đầu



Ken thật sáng suốt khi chọn cho mình chỗ chợp mắt lí tưởng. Hắn có vẻ đã lấy lại sức lực.

Ken trở về văn phòng. Một nụ cười thâm độc hiện lên, có vẻ đã có cách trị những kẻ dám liều lĩnh với Devils.

– Tung Angels ra- Ken nhâm nhi ly trà nóng.

– Ý ngài là…- Hội nghị bàn tròn tập hợp toàn bộ chất xám của Devils

– Đúng!

– Devils nối máy với Bộ trưởng Bộ Y Tế Brazil- giọng một nữ phát thanh của Devils.

– Vâng, mong quý cô chờ trong giây lát- nhân viên nội bộ của Devils làmviệc trong cục Y tế Brazil trả lời. Cô đang nối máy tới ông Tony.

– Tôi Tony nghe máy- Ông Tony cẩn trọng kéo rèm cửa.

– …

San Francisco, 20h45

– Tổng đài của FBI xin nghe.

– Chúng tôi đến từ The Red Cross đề nghị được xuất cảnh qua eo biểnPanama. Hiện tại chúng tôi đang ở New Oneans, chính phủ của Brazil cầnviện trợ gấp 1 tấn thuốc men chống lại bệnh sốt rét, cần phải vận chuyển hàng gấp.

– Xin vui lòng đợi trong giây lát- người trực tổng đài nối máy tới trung tâm- Alo! Tôi là nhân viên PC23, có thông báo viện trợ khẩn cấp một tấn thuốc cho người nghèo ở Brazil. Tổ chức chữ thập đỏ Hoa Kì đang chờ đợi quyết định.

– Nối máy cho họ- ông Peter- cảnh sát trưởng của FBI hiện đang trực tiếp điều hành kế hoạch chống trả Devils có chút đắn đo.

– Vâng, The Red Cross đang chờ thông báo.

– Chỉ gồm hội chữ thập đỏ của Hoa Kì hay còn tổ chức nào nữa?- Ông Peter nghi ngờ Devils sẽ nhân cơ hội này mà thoát thân.

– Chúng tôi hợp tác cùng bên Angels. The Red Cross không thể cung cấpngay 1 tấn thuốc nên cần phải hợp tác với họ. Họ đồng ý viện trợ 70%dụng cụ y tế, vật dụng chuyên dùng và nhà lưu động. Thêm nữa là 600thùng nước truyền dịch,…

Ông Peter không để ý đến điều đó. Cái tên Angels làm ông khẽ nheo mày.Tổ chức này mới được thành lập năm 1993, hiện đang hoạt động ở trên 15quốc gia. Tất cả đều là tình nguyện, họ đã ra sức giúp đỡ những ngườinghèo đói, cử người đến các vùng còn lạc hậu ở châu Phi để mở lớp họcxóa nạn mù chữ cho hàng trăm người, tạo việc làm cho trên 2000 đàn ôngvà phụ nữ ở Nam Phi. Hàng năm còn tổ chức các đợt vui chơi cho trẻ emnghèo, tặng các xuất học bổng giá trị cho các tài năng nhỏ… Họ đã làmnhững điều đó để tìm lại nụ cười cho những số phận không may mắn. Có thể nghi ngờ tổ chức này được ư? Hoàn toàn trong sạch, nguồn vốn được côngkhai trên website của tổ chức, phần lớn là từ tấm lòng từ thiện của cácdoanh nghiệp châu Á. Giữa họ và Devils hoàn toàn trái ngược,…

– Ông vẫn đang nghe chúng tôi nói đấy chứ, ông Peter?

– À vâng, FBI đồng ý. Nhưng hàng hóa phải được kiểm soát chặt chẽ, vàchúng tôi có trách nhiệm bảo đảm an toàn tuyệt đối cho các vị, do đó cần phải lên kế hoạch. Kế hoạch sẽ được thông báo sau.

Ông cúp máy, triệu tập một cuộc họp bí mật ngay lập tức.

Không nằm ngoài dự đoán của Ken.

25 chiếc trực thăng được huy động, hơn 1000 cảnh sát cơ động triệu tập trước vùng biên của New Oneans.

Sẽ chia nhỏ tấn hàng thành năm phần. 2 phần được truân chuyểnqua đường hàng không, dưới sự bảo vệ của 21 chiếc trực thăng. Ban đầu sẽ bay tập trung, sau đó rẽ làm ba hướng. 2 phần tiếp theo được bao bọctrong lớp tàu vận chuyển qua biển Caribe. Đây là thế mạnh của FBI, vì họ dự đoán Devils sẽ chuyển hàng bằng đường thủy nên đã chuẩn bị tương đối nghiêm ngặt. Phần còn lại sẽ giao cho CIA qua đường bộ. Có thể tạm antâm về kế hoạch A.

– Tất cả chú ý! Việc đảm bảo an toàn cho chuyến hàng cứu trợ này có ýnghĩa vô cùng to lớn. Rất nhiều em nhỏ đang đợi chúng ta, nhưng cũngkhông được lơ là nhiệm vụ chính. Tất cả FBI sẵn sàng!- Ông Peter cổ vũmọi người qua mic.

Có vẻ như họ vẫn chưa biết được ý đồ của Ken, hắn không hứng thú với lũtrẻ con và người nghèo. Một điểm mới trong tư duy của Devils. Nhưng vẫncó ngoại lệ với một người…

05 AM,…

2 chiếc trượt thăng trinh thám lượn vài vòng trên bầu trời. Không phát hiện ra bất kì tín hiệu lạ gì.

– Xuất phát!- Ông Peter hiện thời đang ở Colombia, nhưng ông điều hành toàn bộ sự việc qua hệ thống rada.

Toàn bộ 21 chiếc trượt thăng đồng loạt khởi động cách quạt, 10 phút sauđã bay ổn định trên bầu trời, theo hình thoi giống như quân át jo.

4 chiếc trượt thăng khác cũng được lệnh bảo vệ chiếc tàu thủy xuất dương, xung quanh là 5 chiếc tàu ngầm chiến hạm của FBI.

CIA cũng đã vào cuộc. 500 quân được cử đến bố trí dọc tuyến đường cho chuyến hàng thứ 5.

– Tôi không an tâm lắm- Ông Peter nói với người đồng cấp bên CIA.

– Đừng quá thận trọng, đúng là hai sự việc xảy ra trùng hợp, nhưng nhờthế mà ta có cơ hội đổ quân tới Venezuela, nơi mà bọn Devils đang bị dắt hàng- ông là John.

– Theo ông chúng ta có nên cắt 4 phần quân viện trợ hội chữ thập đỏ khiđến Colombia để tấn công trực diện Devils? Tôi e rằng như thế là hơi ít- Ông Peter trở mình.

– Không ít đâu, theo tôi việc cắt 4 phần quân chỉ là hình thức, chúng ta thừa biết Devils rất lươn lẹo, không bao giờ chúng chịu đi lối mà đãđược vạch sẵn của chúng ta đâu. Ý tôi sẽ để FBI các ông tấn công trựctiếp, vì “hàng” lậu trái với quy định của Hoa Kì, CIA chúng tôi không có quyền hành trong lĩnh vực này, chỉ có thể ngầm tham gia thôi, nên sẽđánh úp- Xét về tuổi, John có vẻ già dặn hơn.

– Mong rằng lần này hợp tác tốt đẹp- Ông Peter đứng dậy, ông sẽ đi Venezuela ngay, người bạn già kia thì ở lại.

9 AM…

– PC 12 ( Kí hiệu tên nhân viên của FBI) thông báo! Hiện thời vẫn theo như dự kiến, chưa phát hiện bất thường, đợi lệnh từ chỉ huy!

– Được rồi, chuyển hướng bay vào vùng Colombia, đội 1 gồm 7 chiếc cònlại theo hướng Venezuela. Giấy thông hành đã được cấp, chính phủ 2 nướcđã chấp thuận.

– Rõ!- Thế là 14 chiếc máy bay còn lại theo hướng Đông Nam tiến tới vùng trời Colombia. Sau đó 6 chiếc đổi hướng (Đội 2), 8 chiếc còn lại tiếptục làm nhiệm vụ của mình, tới Brazil cung cấp thuốc men (Đội 3).

– Đội 4 thông báo: Tàu 003 vừa cập cảng Venezuela, đề nghị cho qua cổng hải quan số 1.

– Chấp thuận, tổ hải quan số 2 cũng sẽ được mở ngay.

– Đội 5 thông báo: Chuyến xe từ Mexico, đi qua Guatemala, El Salvador,Costarica, và đang ở Panama sắp qua cầu để tới Colombia. Dự kiến sẽ tớiđịa phận Brazil trong 5 tiếng tới.

– Tốt! Còn về phía đội 1 thì sao?- Ông Peter cũng vừa đến nơi.

– Đội 1 thông báo, chúng tôi đã hạ cánh ở bìa rừng phía Bắc Venezuela. Không phát hiện trinh thám của Devils.

– Bao vây khu vực 1- Ông Peter đang theo dõi qua hệ thống định vị toàncầu. Khu vực 1 chính là nơi chứa hàng chủ yếu của Devils trong chuyếnlàm ăn lần này. Giá trị của số hàng đó tương đương 1,5 tỉ đô. Thật lạ là ông không hề thấy có bất kì chuyến xe nào đi lại từ khu vực 1 mấy ngàygần đây. Chứng tỏ hàng hóa không thể chuyển đi được, lần này sẽ bắt quảtang được lũ quỷ đó.

Đội đặc nhiệm nhảy dù trước khi máy bay hạ cánh để đánh lạc hướng.

– Bíp Bíp!- Arrow có vẻ hứng thú với trò chơi này. Hắn đề nghị được tham gia từ nửa kia quả đất. Máy chủ của Devils hiện thời đang do Arrow đảmnhiệm. Hắn tung ra 3 con virus mới được Devils thử nghiệm cách đây 2tháng. Khá nhiều công đoạn phức tạp, cài đĩa chương trình ảo để truyềnthông tin tới vệ tinh, gây sốc hệ thống của FBI, sau đó trà trộn 3 convirus thế hệ mới theo sóng điện từ tới cổng thông tin của FBI và CIA, từ ba con sẽ sinh ra hàng tỉ tỉ virus. Chúng không chỉ làm rối loạn đườngtruyền, mà còn phủ sóng với tần số rất cao, chừng 300 MHz, chính vì thếmà những “con mắt” hồng ngoại tối tân nhất của Interpol không thể kiểmsoát được hoạt động của Devils, nên ông Peter vẫn nghĩ là chúng “án binh bất động”.

Arrow chỉ thực hiện trong vòng 3 tiếng. Trình độ lập trình của hắn thật siêu đẳng, thậm chí còn nhỉnh hơn cả anh trai mình.

– Báo cáo chuyến hàng cuối cùng đã được đưa tới Đông Nam Brazil an toàn.

– Tốt! Hãy để hội chữ thập đỏ và Angels thực hiện thiên chức của họ,các anh vẫn phải đảm bảo tuyệt đối an toàn.- ông John châm điếu thuốccuối cùng.

– Rõ!

Vậy là một tấn hàng được chuyển tới người nghèo ở Brazil. Tất cả gồm 100 người của tổ chức chữ thập đỏ và Angels, họ vừa đặt chân xuống bãi đấttrống của vùng đất khô hạn, họ không hề nghỉ ngơi đã lập tức dựng lềutrại, ngay chiều nay sẽ tổ chức buổi khám bệnh miễn phí cho người nghèo.

Bầu không khí yên lặng bao trùm những người thi hành nghiệp vụ. Đội1,2,4 và đội 5 của CIA vẫn đang đợi lệnh. Devils yên ắng quá, chúng đãngủ quên rồi sao? Hay là chờ chết?

– Tình hình chưa có thay đổi gì sao?- Ông John bắt đầu lo lắng.

– Tôi cũng thấy lạ, tại sao chúng lại im lìm tới thế. Hệ thống cho biết, không chỉ ở Venezuela, mà là tất cả trên thế giới, chúng đều ngừng hoạt động.

– Có khi nào chúng bỏ lại chuyến hàng này?

– Tôi không nghĩ thế! Lũ quỷ đó rất tham lam, dẫu có là 1 đô chúng cũng không từ bỏ đâu.

– Ừ! Thời gian sẽ nói lên tất cả, chúng muốn thử thách sự kiên nhẫn của chúng ta đây mà.

– Quỷ tha ma bắt chúng nó!

Hôm sau,…

– Các vị phải thực hiện nhanh công việc tình nguyện này, nội đến hếtsáng hôm nay phải hoàn thành, điều đó ảnh hưởng trực tiếp tới tính mạngcủa các vị.- Nhân viên của đội 3 muốn đẩy nhanh giai đoạn để đảm bảo anninh.

– Vậy chỉ có vài tiếng thôi à! Được rồi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức-Nhân viên tình nguyện lên tiếng nhưng vẫn không bỏ khẩu trang ra.

– Muỗi Anopheles không ngừng đột biến, việc chữa trị rất khó khăn. Thật tội cho lũ trẻ em nghèo.

Hàng năm cứ vào thời điểm giao mùa là nơi đây lại bùng phát dịch sốtxuất huyết và những dịch bệnh khác như đậu mùa, sởi, hay lao, thật đánglo ngại cho những đứa trẻ da đen này. Chúng sinh ra trong môi trường quá khắc nghiệt. Lại thêm những bệnh nhân mới, tổ chức chữ thập đỏ vàAngels luôn tất bật, họ còn chưa kịp ăn sáng, nhưng chỉ cần nhìn vào lũtrẻ với thân hình còm nhom, cái bụng thì phệ ra vì suy dinh dưỡng, họquên ngay những khó khăn nhọc nhằn. Ánh mắt trẻ thơ lúc nào cũng thế,luôn ánh lên những khát vọng hạnh phúc, dù không cùng màu da…làm chongười khác phải động lòng.

1 PM,…

– Hoạt động của tổ chức từ thiện vẫn ổn chứ- Ông Peter nóng lòng.

– Đội 3 thông báo, họ đã kết thúc công việc, chúng tôi giúp họ thu dọn và chuẩn bị rời khỏi Brazil.

– OK. Đội 2 sẽ ứng trợ các anh ở cửa khẩu. Cần phải hết sức cẩn thậnđó, lượt về không dễ dàng như lượt đi đâu- Ông Peter có chút thay đổitrong kế hoạch.

– Sao vậy Peter? Ông chuyển sang kế hoạch B à? Tôi thấy không cần thiết lắm!

– Ông nghĩ thử xem, việc đăng xuất khỏi Nam Mĩ của 2 tổ chức tìnhnguyện chỉ có 50 quân đặc vụ đảm nhiệm, quá nhiều sơ hở không thể tránhkhỏi. Tôi lo Devils sẽ tranh thủ việc này để ồ ạt chuyển hàng qua biêngiới, không biết chúng sẽ làm cách nào, nhưng phòng vệ vẫn hơn. Phía tôi có những 800 quân, chuyển qua 200 người cũng không sao. Chẳng lẽ khuvực của chúng hơn được con số 50 người sao… Yên tâm quá rồi còn gì!

– Cũng có lí. Có thể chúng đang đợi thời cơ để tấn công. Tôi sẽ cử thêm 100 người bí mật bảo vệ cho đội 3 của ông.

– Được! Bắt đầu kế hoạch B.

7 chiếc máy bay cất cánh từ Đông Nam Brazil, họ không bay theo đườngtrước nữa, kế hoạch là bay đường vòng, đi từ Sao Paolo, tới Paraguay,ngược lên Bolivia, qua đường hành không của Peru, rồi an toàn bay về Bắc Mĩ. Nhưng số lượng người chở trong khoang không được nhiều, chỉ có 15người của tổ chức chữu thập đỏ và 10 người của Angels và các đội bảo vệ.

CIA đã đến kịp lúc, bố trí cho 75 người còn lại đi xuống Argentina chờ một thời gian rồi mới làm thủ tục để đưa họ về nhà.

Vậy là không phải qua Venezuela.

Còn đội 2 sẽ giả vờ làm quân tình nguyện theo đường bộ đi qua biên giới hai nước Colombia và Venezuela.

– Phô trương thật!- Ken cười nửa miệng.- Xuất phát đi!

Một chuyến hàng mới của Devils vừa cập bến Alaska.

Arrow thức dậy sau khi đã ngủ một giấc dài. Hắn đến bên hệ thống máy, nhấn một nút: “Delete”.

– Cấp báo! Hệ thống định vị đang rối loạn, ngay cả kim la bàn cũng mấtphương hướng!- Trung sĩ phụ trách việc quản lí an ninh mạng ra sức điềuchỉnh ăng ten.

– Sao vậy? Chuyện gì đang…xảy ….ra thế?- Ông John hoang mang, tín hiệu kết nối giữa CIA và FBI không liên tục.

Đồng hồ của những hệ thống định vị quay liên tục, không còn ổn định nữa. Đội số 3 phải dừng việc bay lại vì mất phương hướng.

– Bão từ!

– Chuyện gì?- Ông Peter quát lớn

– Từ trường của Trái Đất bị biến thiên, do tia Rơn-ghen và dòng hạt tích điện từ từ Mặt Trời hoạt động, truyền tới Trái Đất, gây ra bão từ,nhiễu loạn thông tin liên lạc bằng sóng điện từ, có trường hợp làm choviệc truyền thông tin bị mất hẳn- Chuyên gia của FBI phân tích.

– S.h.i.t!- Ông John gầm lên.

– Các ngài bình tĩnh, chúng tôi đang cố gắng khắc phục, trong trường hợp xấu nhất, hệ thống sẽ được khởi động lại sau 3 tiếng nữa.

– Ba tiếng nữa thì xong rồi còn gì!!!

– Hiện tại hệ thống liên lạc vẫn ổn định, ngài hãy bình tĩnh, chỉ là hệthống qua vệ tinh hơi ngắt quãng. Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì cóthể.

– Tức cha chả là tức! Bon Devils lại gặp may rồi!- ông Peter bóp nát tờ fax mới nhận.

Virus làm hết nhiệm vụ của nó, rồi tự động xóa khỏi bộ nhớ, không dấu vết.

– Bão từ đã qua, hệ thống bắt đầu được khởi động.- thông tin được truyền tới tất cả rada của đội đặc nhiệm.

Đội 3 tiếp tục khởi hành.

– Tình hình của các anh sao rồi?- Ông John hy vọng vẫn còn kịp.

– Đội 1 vẫn đang theo lệnh của ngài Peter, chúng tôi sẽ đánh trực diệnkhu 1 tại cổng chính, một phần chia ra bít các lối mòn thoát thân củachúng.

– Đội 2 đã đến rất gần khu vực 1, sẽ dàn binh để chặn mọi con đường của Devils.

– Đội 4 tập trung ở kênh đào Panama, khóa vận toàn bộ cửa khẩu hải quan.

– Đội 5 đã vượt qua lãnh thổ Paraguay.

– …

– Đội 3 thì sao…Alo! Chỉ huy gọi đội 3.

– Đoàng! Bùm! Bùm!- Hệ thống máy của chiếc phi cơ số 4 phát nổ. Dườngnhư ai đã đổ nước vào trước khi máy bay cất cánh. Trớ trêu thay, chiếcmáy bay bay giữa.

– Đội 3 nghe rõ không?

Quá bất ngờ, ở cự li quá ngắn, 100m, khiến 5 chiếc còn lại chệch hướnglái ngả ra tứ phương, riêng chiếc số 7 bay ngay sau nên không kịp trởtay, đang rơi tự do với độ cao 1000m.

– Nhảy xuống!- Tất cả đành phải nhảy dù, cả 6 chiếc máy bay còn lại đềuđang bị hư hỏng, mảnh vụn từ chiếc số 4 với lực tung ra rất mạnh đập vào những chiếc còn lại.

– Đội số 3 nghe rõ trả lời ngay!?

– Vâng, chúng tôi cần viện trợ, phương tiện của chúng tôi đã hỏng. Vừa rồi đã xảy ra một sự cố. Tôi đang kiểm soát tình hình.

– Được rồi, ở yên đó, ta sẽ xin chính phủ Brazil một chuyến xe.

Họ- những người vừa trải qua những giây phút quyết định của cuộc đời hẹn nhau sẽ tập trung ở tọa độ 24X 46Y chờ đợi viện trợ.

– Điểm danh, 1

-2

-3

-4

-…50.

May mắn, tất cả đều sống sót!

– Ơn chúa! May mà chúng tôi thấy cái máy bay có hiện tượng lạ, nên đã nhảy xuống!- Một người lên tiếng.

– Vậy sao phi cơ của máy số 4 không báo cáo!- Người chỉ huy đội 3 không hài lòng.

– Lúc đấy quá khẩn cấp nên tôi phải nhảy luôn, không kịp.- Người phi cơ lên tiếng, người này, có khi nào là của Devils?!

Một kế hoạch thật hoàn hảo, nhờ đó mà 25 người của Devils vốn không hềcó giấy thông hành đã được trà trộn vào, thay thế cho 25 người thuộcAngels để rút về Colombia. Nếu như cảnh sát cứ nghĩ là có 10 người củaAngels và 15 của hội chữ thập đỏ thì cứ để mặc họ suy nghĩ, ai mà biếtđược cơ chứ, họ luôn đeo khẩu trang bịp kín mặt lúc hoạt động từ thiệncơ mà. Hay thật, thế là toàn bộ quân của Devils trong lốt những ngườigieo mầm cỏ hạnh phúc đã qua mặt cảnh sát. Về phần 25 người của Angels,chẳng khó khăn để họ tham gia vào một hoạt động tình nguyện khác rồi trở về với ngôi nhà của họ.

Lâu quá rồi, thời gian hững hờ trôi, trong khi trụ sở chính của FBI đang hối thúc, ông Peter ra quyết định:

– Vào thôi! Bắt sống bọn chúng!

Hơn 500 người đổ bộ vào khu nhà của Devils, thực chất là một căn hầm rất rộng. Từng bước chân nhẹ nhàng, không tạo ra tiếng động, đội đặc nhiệmcẩn trọng rà soát từng phòng. Họ phải mặc áo chống đạn và trang bị mặtlạ phòng độc. Rất có thể chúng sẽ đốt thuốc phiện, nếu họ ngửi trực tiếp sẽ gây rối loạn thần kinh và không thể làm việc được nữa.

– Đứng yên!- Ông Peter động thủ khi phát hiện một bóng đen.

– Đoàng! Đoàng! Đoàng! – ba phát súng từ gọng của ông. Ông vội vàng chạy đến cái bóng đó!

– S.h.i.t! Một con Manocanh- ông cứ tưởng là người.

– Theo ta- ông tiếp tục.

– Ngài Peter! Chỗ ngài có tín hiệu gì không?- Trung sĩ Taw chỉ đạo 20 người đi lối của phụ.

– Vẫn chưa. Khỉ thật, cái hầm này rộng ghê.

– Bọn này có mấy con Manocanh như người thật làm quân của chúng tôi hiểu nhầm.

– Chỗ ta cũng thế- ông Peter đi sâu vào đường hầm hơn. Ông sử dụng máyrò tìm. Nguyên tắc hoạt động của máy là cảm nhận tia hồng ngoại. Cơ thểngười phát ra tia hồng ngoại, máy sẽ có chức năng đếm số người trong căn hầm, chỉ cần hơn con số 500 là có kết quả.

– Sếp đã thấy động tĩnh gì chưa? Chúng em đi mãi mà không phát hiện ra ai cả- một tiểu đội nữa lên tiếng.

– Kiên nhẫn đi, chắc chắn chúng tập trung ở nhà lớn- Ông Peter phát hiện ra một căn phòng rất rộng, đang cho quân kéo tới.

– Bọn này đầu tư thật!

– Tất cả các người đã bị bắt!- Câu nói được đồng thanh cất lên từ chỉhuy của 6 tổ đặc nhiệm, trong đó có ông Peter. Họ đi từ các cổng riêngbiệt.

– Sao vậy? Không có một con quỷ nào, thậm chí tất cả đều trống trơn.

– Chúng độn thổ chắc!- Máy của ông Peter chỉ con số 500.

– “Hàng” cũng không có. Thế này là sao?

– Bên ngoài có động tĩnh gì không?- Ông Peter cố tỏ ra bình tĩnh.

– Không thưa sếp.

– Quái lạ, chúng đào tẩu bằng cách nào? Mà còn hàng hóa nữa, sao có thể chuyển đi một cách dễ dàng được.

– Bây giờ là 17h58 phút!

– Cái gì kêu đấy!- Ông Peter ngạc nhiên trước một cái giọng lạ hoắc.

– Các vị còn 2 phút nữa, chính xác là 1 phút 56s.

– Cậu nói à?

– Không, tiếng nói phát ra từ cái loa trên trần kìa sếp.

Ông Peter hướng tầm nhìn lên.

– Bom!- Một đặc vụ thấy có dấu hiệu lạ dưới gầm bàn trà.

– Sao cơ?

– Bom!

– Còn 1 phút 30s- tiếng nói được cài tự động.

– Chạy!

Tất cả 500 con người hô hoán chạy nhanh, họ chia ra tìm đường tháo rút.Do đã được tập huấn nên không hề diễn ra cảnh giẫm đạp lên nhau.

– Chạy mau! Có bom!- những người ở sâu bên trong thông báo cho đoàn phục kích bên ngoài để họ dãn ra, tạo lối đi cho người ở trong.

– Bom! Yêu cầu mọi người rút ngay khỏi vị trí- Hệ thống truyền tin lantỏa, xe cơ động đang ở chế độ nổ máy để chờ người bên trong hầm lên.

– Còn 1 phút!

Cái hầm này quá rộng, cộng thêm nữa là rất sâu, muốn thoát khỏi phải điqua rất nhiều bậc cầu thang. Liệu 1 phút có đủ cho 500 con người chạythoát.

Bộ trang phục chuyên dụng khiến họ nặng nề và thật tốn diện tích.

Từng giây đồng hồ trôi qua, không khí hỗn loạn…

– Đã có người thoát ra- một vài đặc vụ chạy lại khơi thông đường cho họ.

– Còn 30s

– 20s

– 10s

– 5s…

– 1s…tích tắc…tích tắc…

– Bùm!- Vụ nổ làm sáng cả một vùng trời Venezuela. Khói bụi tạo thànhmột lớp mây đen khổng lồ. Quả bom với sức công phá rất mạnh, hủy diệttoàn bộ căn hầm và vùng xung quanh. Khí SO2 , CO2, CO tỏa ra ngây ônhiễm môi trường, chưa kể là những chất phóng xạ tỏa ra với liều lượnglớn trong thời gian quá ngắn.

Hoang tàn, là một dấu chấm hết.

– Peter! Ông bị sa thải.- Cấp trên của ông Peter thất vọng.

– Nó nằm ngoài dự đoán của tất cả, tôi…- Ông Peter không tìm được lời giải thích nào.

– Ông có biết cách đây ít phút, chuyến hàng của Devils đã trot lọt tới Vancouver không?

– Sao cơ? Chúng chuyển hàng tới đó?

– Ông sai rồi, chúng đã lợi dụng việc FBI quá chú trọng cảng Panama,khởi hành một chuyến hàng mới từ Alaska, ung dung mà nhập cảngVancouver.

– Vô lí, chúng lấy đâu mà nhiều hàng đến thế?

– Hỏi chúa!

Ông John cũng không thể điều tra được thứ “hàng tồn” của Devils.

Thất bại, FBI đã tốn một khoản phí không hề nhỏ trong cuộc điều tra này, thậm chí còn tạo thuận lợi lớn cho Devils xuất ra một khối lượng hàngkhổng lồ sang Bắc Mĩ. Trị giá của chuyến hàng mới này gấp 15 lần chuyếncũ đó. Như vậy, từ giờ đến cuối năm, Devils có thể “nghi binh” để tránhsự điều tra của Interpol.

Còn về chuyến hàng, chẳng bao giờ cảnh sát ngờ tới được.

Chính là ở quả bom.

Một vụ nổ, ai cũng muốn thoát ra khỏi căn hầm, chẳng ai còn ở lại để đi sâu thêm một tầng nữa.

Cảnh vật xung quanh căn hầm đều hoang tàn, vì bom, nhưng đâu phải chỗnào của căn hầm cũng không nguyên vẹn. Bom chỉ nổ bên ngoài thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.