Để lại Ngụy Diên ở đầu bên kia vò đầu bứt tai, bên này ông chủ Vũ ở trong hành lang đi tới đi lui hai vòng, cuối cùng rốt cuộc là tìm một phòng trống, dưới nách kẹp một cái chăn trở lại.
Vốn tưởng rằng sẽ có cảnh tượng gì gì đó, kết quả kỹ thuật viên Hứa người ta đã sớm nghỉ ngơi, ông chủ Vũ uổng phí hết thời gian.
Giường cũng khá lớn, Hứa Tư Văn lại gầy, ông chủ Vũ nằm ở trên giường, nhìn sau gáy kỹ thuật viên Hứa, lần đầu tiên có chút hối hận mình mua cái giường lớn như vậy làm gì? Nếu là giường đơn, vậy tốt rồi?
Vốn tưởng rằng sẽ ngủ không được, nhưng ông chủ Vũ tự có biện pháp thôi miên, hắn thuận tay lấy ra một quyển từ điển Trung Anh từ trong tủ đầu giường, nghiêm túc lật hai trang, mí mắt liền đánh nhau…
Hứa Tư Văn là bị một trận tiếng kêu thê lương đánh thức.
“…Híc!” Hứa Tư Văn chóng mặt chậm rãi ngồi xuống, tiếng kêu ngao ngao trong tai kia quá làm người ta sợ hãi, cho nên cơn mê muội do huyết áp thấp của Hứa Tư Văn rút ngắn không ít thời gian so với bình thường.
Rất nhiều năm sau, Hứa Tư Văn còn thường xuyên ở bên tai ông chủ Vũ nói thầm đoạn hồi ức 囧 không thể càng 囧 hơn này: ngày đầu tiên đến nhà anh, chính là heo nhà anh đem em đánh thức, còn là một con heo to béo sau đó sẽ chết nữa…
Chờ Hứa Tư Văn rửa mặt xử lý xong chính mình đi ra ngoài phòng, phát hiện tiếng kêu của con heo kia yếu đi rất nhiều, vừa ra, liền bị chị dâu Thúy Hoa kéo tới phòng ăn ăn sáng.
“Bọn họ đều ở hậu viện giết heo rồi, em trước tiên ăn chút gì đó lót bụng, buổi chiều chúng ta ăn cơm giết heo.” Chị dâu Thúy Hoa một bên múc cháo lấy đồ ăn sáng cho Hứa Tư Văn, một bên hỏi Hứa Tư Văn: “Có cái gì thích ăn không? Tai heo bụng heo gì đó, heo nhà mình, đầy đủ cả!”
Trong nhận thức của Trương Thúy Hoa, giết heo chính là chuyện lớn, đặc biệt là giết heo năm, cả con heo đều là nhà mình tiêu hết, cái loại “đầy đủ” mà một cái đuôi heo cũng không bán đó, muốn ăn cái nào thì ăn cái đó.
“Chị dâu, chị đừng vội, em ăn theo mọi người là tốt rồi.” Hứa Tư Văn biết mình có tật xấu khiết phích, có điều y thấy chị dâu Thúy Hoa không có những tật xấu của mấy quý phu nhân, hơn nữa bản thân rất sạch sẽ, người như vậy làm cơm, y ăn được.
Nói cách khác, nếu là một người lôi thôi lếch thếch làm cơm, không quan tâm lúc làm cơm sạch sẽ bao nhiêu, y cũng tuyệt đối sẽ không đưa vào miệng!
Đây chính là khiết phích thị giác.
“Vậy có cái gì kiêng cử không?” Trương Thúy Hoa biết người thành phố, luôn có chút thói quen cổ quái kỳ lạ, cô tiếp xúc đám người thành phố thời gian dài, tự nhiên chú ý điểm này.
“Không có.” Hứa Tư Văn mỉm cười lắc đầu.
Không ăn ruột không ăn đầu chân không ăn mấy thứ có mùi lạ vân vân…, Hứa Tư Văn không có nói ra, y đây là đang tạm thời hợp tác với người nhà ông chủ, chứ không phải ở khách sạn dùng cơm.
“Vậy được!” Chị dâu Thúy Hoa vỗ tay một cái: “Chị đi làm việc, cho cũng nếm thử món ruột huyết với dồi chị làm, thằng em chị còn nói muốn làm cho em chút ruột huyết, bồi bổ nữa.”
Hứa Tư Văn nhớ tới chuyện chảy ngược máu 囧 trong bệnh viện, cùng với ông chủ Vũ lúc đó, quả thật là từng nói muốn chị dâu hầm chút ruột huyết cho y bồi bổ máu…
“Chị dâu? Chị dâu! Lấy huyết xong rồi!” Bên ngoài không biết là ai, ngao ngao hô một tiếng, âm thanh cũng có thể truyền vào phòng ăn.
“Tới rồi!” Chị dâu Thúy Hoa như một cơn gió xông ra ngoài.
Hứa Tư Văn thật tò mò, lại nói y cũng ăn no, bánh màn thầu nhân đậu chị dâu Thúy Hoa hấp thuần thủ công, cái nào cái nấy đều to đùng, dưa muối cũng rất ngvô, ăn xong Hứa Tư Văn nhanh chóng tìm tới nhà bếp cọ rửa sạch sẽ đặt trở về, tình hình vệ sinh trong phòng bếp khiến Hứa Tư Văn càng thoả mãn.
Chính là trong phòng bếp có ba cái nồi sắt lớn không khác gì cái bồn tắm, khiến Hứa Tư Văn vô cùng ngạc nhiên, nồi lớn như vậy, dùng làm gì nhỉ?
Nồi trong nhà ăn cũng chỉ đến như thế mà thôi, dùng nhân khẩu Vũ gia mà đếm, hẳn là không dùng tới nồi lớn như vậy đi?
Cửa đột nhiên bị mở ra, cũng giải đáp nghi vấn của Hứa Tư Văn.
Chỉ thấy dẫn đầu chính là ông chủ Vũ, hai tay nâng tấm ván gỗ, người tiến vào phía sau cũng cùng nâng, phía trên nằm một con heo to béo màu trắng…
“Nhanh nhanh nâng lên nồi đi!!” Chị dâu Thúy Hoa từ phía sau vọt vào, một phen mở nắp nồi ra, thì ra bên trong đã nấu một nồi nước sôi cuồn cuộn.
Hứa Tư Văn đứng dán vào cạnh tường, y không biết phải giúp đỡ thế nào, cũng không dám đưa tay, sợ làm trở ngại chứ không giúp được gì, chỉ tò mò hướng bên trong nhìn xung quanh.
“Một, hai… ba!” Anh hai Vũ hô khẩu hiệu, mọi người đồng thời dùng sức, đem tấm ván gỗ cùng với heo béo phía trên đặt nằm ngang trên nồi.
Trong tay ông chủ Vũ cầm một muỗng gỗ lớn, múc đầy nước sôi, nhắm ngay con heo béo trên tấm ván gỗ rót xuống.
Muỗng có mấy cái, mọi người ba chân bốn cẳng động thủ, ba nồi nước sôi, dùng hai nồi rưỡi, mới đem lông heo lột sạch sẽ.
Trước lúc mổ bụng, ông chủ Vũ xoa xoa tay, lôi kỹ thuật viên Hứa ra, quay đầu lại nói với mọi người: “Mọi người tiếp tục đi.”
“Mùi mổ bụng không tốt, cậu đừng đứng ở bên trong, đi xem tivi chơi máy tính gì đó một chút đi, có cái gì muốn ăn hiện tại nói cho tui biết, chốc lát nữa liền róc thịt đó.”
“Ồ.” Hứa Tư Văn suy nghĩ một chút, sợ rằng mình cũng thật sự không thể thích ứng thứ mùi đó: “Giống như mọi người là tốt rồi.”
Ông chủ Vũ bình tĩnh nhìn nhìn kỹ thuật viên Hứa, sau đó liền quay người trở về nhà bếp.
Hứa Tư Văn nhìn dáng vẻ hắn rời đi, có chút là lạ, có điều y đã biết ba cái nồi kia dùng để làm gì, cũng không có lòng hiếu kỳ, quay người đi lên lầu.
Trong phòng ông chủ Vũ có hai cái máy vi tính, cái khác Hứa Tư Văn không am hiểu, lại rất thân cận với máy vi tính, một ngày không sờ liền khó chịu, ngày hôm qua không thể lên mạng đi dạo một vòng, ngày hôm nay nhất định phải lên giải cơn thèm.
Hứa Tư Văn lên mạng liền cách ly với thế giới, con người y không có thói quen gì có thể gọi là “ham mê bất lương”, chỉ có chung tình với internet.
Đi dạo hồi lâu chưa hết thòm thèm, còn cùng nhóm bạn tốt ở trên mạng hàn huyên cả ngày, hỏi han nhau năm mới, Trương Lam Hà càng là nói với y một ít chuyện y không muốn biết, có điều cách internet, trước tiên trực tiếp bỏ vào danh sách đen, chờ lúc nào có chuyện tìm hắn, lại lôi ra là được.
Dưới nhà đã có người kéo giọng kêu lớn gọi y xuống ăn cơm, y chỉ là đáp ứng lại không hề nhúc nhích, thật sự là còn chưa qua cơn nghiện đâu.
“Đừng chơi nữa, ăn cơm.” Hết cách rồi, ông chủ Vũ tự mình tới tóm người.
âà à .â Kỹ thuáºt viên Hứa Äứng dáºy rá»a mặt, rá»a tay sạch sẽ, lúc nà y má»i cùng ông chủ VÅ© xuá»ng lầu.
Lúc Äó, á» trong phòng Än, Äã bà y Äầy má»t bà n Äá» Än thuần thuần túy túy là m từ heo.
âÄến, Äây là ba Äứa cháu tui, Äứa lá»n VÅ© Nguyên Cát, Äứa thứ hai VÅ© Song Há», Äứa thứ ba VÅ© Phẩm TÆ°á»ng, Äây là Hứa TÆ° VÄn, cái chÆ°Æ¡ng trình kia của nhà chúng ta, chÃnh là ngÆ°á»i ta biên soạn, sau nà y theo ngÆ°á»i ta há»c cho tá»t má»t chút, biết chÆ°a!â Ãng chủ VÅ© không chút ngại ngùng trÆ°á»c tiên giá»i thiá»u cho Hứa TÆ° VÄn nhóm cháu trai sáng sá»m trá» vá» giết heo nÄm, bá»i vì lúc giết heo báºn bá»u, cÄn bản chÆ°a ká»p giá»i thiá»u, có Äiá»u lúc nà y giá»i thiá»u cÅ©ng không muá»n.
Tất cả má»i ngÆ°á»i không nháºn ra không thÃch hợp, chá» có hai ngÆ°á»i ánh mắt khẽ Äá»ng, má»t là cháu trai lá»n của ông chủ VÅ© VÅ© Nguyên Cát, má»t ngÆ°á»i khác chÃnh là ngÆ°á»i trong cuá»c Hứa TÆ° VÄn.
Nói, ông chủ VÅ© dùng loại giá»ng Äiá»u mang theo khoe khoang giá»i thiá»u, rá»t cuá»c là muá»n á»n à o cái gì váºy?
Phân biá»t bắt tay xong, Hứa TÆ° VÄn Äã bá» mùi thÆ¡m của cÆ¡m nÆ°á»c thông Äá»ng quên mất chút biá»u hiá»n không giá»ng bình thÆ°á»ng ấy, bá»i vì y Äói bụng.
âÄến Äến Äến!â Anh hai VÅ© Äón ngÆ°á»i ngá»i xuá»ng: âHôm nay giết heo nÄm, ngÆ°á»i nà o thÃch Än cái gì, nhanh chóng nói, Äá» chá»n ra, qua thôn nà y, chÃnh là không còn tiá»m nà o Äâu Äó!â
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i vang.
CÆ¡m giết heo là lần Äầu tiên Hứa TÆ° VÄn nhìn thấy, có Äiá»u Äúng tháºt cÅ©ng là m cho ngÆ°á»i phÃa nam tá»i nhÆ° y má» mang tầm mắt.
Thá»t trắng, thấm tá»i giã, mùi vá» Äó, khiến Hứa TÆ° VÄn thiếu chút nữa cho rằng Äây là lần Äầu tiên mình Än thá»t heo!
Còn có thá»t kho tà u béo gầy giao nhau, là m từ thá»t ba chá» chân chÃnh, còn dá»i, không có mùi vá» khác thÆ°á»ng nhÆ° trong ấn tượng của y, bên trong là thá»t heo nạc thuần túy, bá» rất nhiá»u gia vá», mang theo má»t chút mùi thá»t, thấm hà nh tá»i cùng nÆ°á»c tÆ°Æ¡ng, Än miếng thứ nhất Hứa TÆ° VÄn liá»n nheo mắt lại, sau Äó liên tục không ngừng hạ ÄÅ©a.
Còn có ná»i lá»n rau trá»n tá»± là m, dÆ°a chuá»t ngâm, xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n hầm khoai tây, gà hầm nấm, Äá»u là loại dùng cháºu lá»n bÆ°ng lên bà n, má»t loại thô lá» thuần túy Äông Bắc.
Kỳ diá»u nhất chÃnh là món tháºp cẩm (chá» nà y qt ghi là quái món Än, nghÄ©a là nhiá»u thứ nấu chÃn trá»n há» lá»n và o nhau, ta tạm edit thà nh món tháºp cẩm) cuá»i cùng bà y á» chÃnh giữa.
XÆ°Æ¡ng heo, dÆ°a muá»i, thá»t heo, ruá»t huyết, miến, Äáºu phụ Äông, phÃa trên vẩy lên má»t tầng hà nh thái cùng rau thÆ¡m, dùng má»t cái cháºu kim loại giá»ng nhÆ° xoong nông, dÆ°á»i cháºu còn Äá»t má»t khá»i cá»n, vẫn luôn sùng sục sùng sục bá»c hÆ¡i nóng ná»i lên bá»t nÆ°á»c.
âÄến, nhanh chóng Än mấy miếng bá» huyết Äi.â Ãng chủ VÅ© gắp hai miếng ruá»t huyết cho kỹ thuáºt viên Hứa.
âVì sao kỹ thuáºt viên Hứa lại phải bá» huyết?â VÅ© Song Há» vừa gặm má»t miếng xÆ°Æ¡ng vừa há»i.
âHai ngà y trÆ°á»c á» bá»nh viá»n truyá»n nÆ°á»c, không coi chừng, chảy ngược máu, mất rất nhiá»u! Không bá» không Äược, con xem vá»n là không máºp, lại mất máu quá nhiá»u thì là m sao.â Ãng chủ VÅ© nói Äặc biá»t tinh quái, vừa nói vừa dùng khóe mắt nhìn lÆ°á»t qua Hứa TÆ° VÄn, phát hiá»n Hứa TÆ° VÄn Än ruá»t huyết, cÅ©ng không có bá» dạng phản cảm gì, láºp tức Äánh rắn tùy côn, liá»n gắp cho Hứa TÆ° VÄn má»t ÄÅ©a thả và o trong bát.
âNằm viá»n? Bá» bá»nh gì ạ?â
âHầy!â Vừa nói Äến cái nà y, ông chủ VÅ© liá»n chụp thẳng cái Äùi lá»n, Äem chút chuyá»n kia của kỹ thuáºt viên Hứa phủi ra hết, trêu Äến má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ha ha.
âMá»i không nghiêm trá»ng nhÆ° anh nói Äâu!â Hứa TÆ° VÄn phản bác: âTôi là tháºt sá»± không nghÄ© tá»i Äông Bắc bên nà y lạnh nhÆ° thế, quần áo tuy rằng giữ ấm nhÆ°ng mà không thá» chá»ng lạnh thá»i gian dà i, ngà y Äó cứ nhất Äá»nh phải lôi kéo tôi mua Äá» tếtâ¦.â
Bầu không khà quá tá»t, Hứa TÆ° VÄn cÅ©ng phun tà o ông chủ VÅ© má»t phen, má»i ngÆ°á»i lại thêm trò cÆ°á»i, trong thá»i gian Än Än uá»ng uá»ng, gần nhÆ° tiếng cÆ°á»i không ngừng.
âÄúng rá»i Äúng rá»i, có má»t chuyá»n tôi vẫn luôn tháºt tò mò, Äá»u nói Äông Bắc Há» là già u nứt Äá» Äá» vách, nhÆ°ng lại không mấy ai nói VÅ© gia là m thế nà o láºp nghiá»p, nếu nhÆ° không kiêng kỵ, có thá» nói má»t chút không?â Cái vấn Äá» nà y không chá» là hiếu kỳ của Hứa TÆ° VÄn, bao gá»m cả TrÆ°Æ¡ng Lam Hà , rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng Äá»u tháºt sá»± hiếu kỳ VÅ© gia là m thế nà o láºp nghiá»p, bá»i vì Äiá»u tra thế nà o, Äá»u cảm thấy những trải nghiá»m kia, rất giả.
âHa ha ha!â Thằng út nhá» nhất, cho nên hoạt bát nhất: âChú cứ nói Äi? Không má»t ai không tò mò vá» chúng ta hết!â
Hứa TÆ° VÄn có chút Äá» mặt, kỳ thá»±c y tháºt sá»± chá» là hiếu kỳ mà thôi, vừa nãy bạn bè bên cạnh á» trên mạng cÅ©ng liên tiếp thảo luáºn cái nà y.
âKhông có gì mà giấu giấu diếm diếm không thá» nói cả.â Ãng chủ VÅ© không cho là há» thẹn ngược lại cho là quang vinh, vô cùng hà o hứng cùng vá»i má»i ngÆ°á»i giá»ng nhÆ° giảng thiên thÆ° mà Äem chuyá»n nhà mình ra lải nhải má»t lần.
NgÆ°á»i khác nghe không dÆ°á»i má»t trÄm tám mÆ°Æ¡i lần, lá» tai cÅ©ng muá»n Äóng kén rá»i, nhÆ°ng Hứa TÆ° VÄn lại là lần Äầu nghe Äược ngÆ°á»i tháºt ká» lại, lá»ch sá» là m già u của ông chủ VÅ©, có thá» nói là khuôn mẫu âmay mắnâ, âváºn mayâ, ÄÃch thá»±c là chuyá»n trên trá»i rÆ¡i ÄÄ©a bánh, kỹ thuáºt viên Hứa là m ngÆ°á»i nghe, cái miá»ng má» lá»n có thá» nuá»t và o quả trứng gà .
***
Tác giả có lá»i muá»n nói: Cái cÆ¡m giết heo nà y, là có tháºt, thế nhÆ°ng chá» giá»i hạn ngÆ°á»i trong nhà , bá»i vì hiá»n tại thá»t heo cÅ©ng không phải cái gì khó có thá» mua Äược, chá» là mùi vá» tháºt sá»± rất nhạt nhẽo, nhà chá» dâu giết heo, ta không thá» Äi, thế nhÆ°ng cha mẹ và ông anh, Äá»u Äi, nghe Äâu chá» dâu kéo ná»i ra Än⦠Bá»i vì á» trong thà nh phá» không Än Äược loại cÆ¡m giết heo thuần túy kia, Äó là má»t loại mỹ vá» không có cách nà o diá» n tả bằng lá»i!
Chá» dâu mang vá» cho ta món tháºp cẩm, má»t ngà y ta liá»n Än hết không còn⦠Còn có dá»i, tháºt sá»± má»t chút cÅ©ng không ngấy mỡ!
Ta nghÄ© xong rá»i, nếu nhÆ° sang nÄm nhà chá» dâu lại giết heo, nói gì ta cÅ©ng phải Äi má»t chuyến!
Còn có, cÆ¡m giết heo, giá»ng nhau Äá»u trong tháng chạp, bá»i vì Än tết, muá»n Än thá»t, cho nên má»i giết heo nÄmâ¦
Dá»±a theo thói quen Äông Bắc bên nà y, thá»i gian giết heo giá»ng nhau là tết Äoan ngá», tết trung thu cùng trÆ°á»c tết âm lá»ch⦠Thế nhÆ°ng chá» có heo tháng chạp trÆ°á»c tết âm lá»ch, má»i gá»i là âheo nÄmâ, cÆ¡m giết heo cÅ©ng chÃnh tông nhất, bá»i vì khi Äó dÆ°a muá»i Än ngon nhấtâ¦
Hết chương 45